古诗词

滑家桥逢坏舟者有感而作

刘跂

桥倾若车翻,舟破如瓦解。qiáo qīng ruò chē fān,zhōu pò rú wǎ jiě。
二祸适相触,生此大狼狈。èr huò shì xiāng chù,shēng cǐ dà láng bèi。
齐生海边人,试吏今得代。qí shēng hǎi biān rén,shì lì jīn dé dài。
乡闾恍在望,舟楫信所快。xiāng lǘ huǎng zài wàng,zhōu jí xìn suǒ kuài。
颇知大道夷,不避小物碍。pǒ zhī dà dào yí,bù bì xiǎo wù ài。
撑夫虎豹健,力出驰突外。chēng fū hǔ bào jiàn,lì chū chí tū wài。
何其一跌伤,脱若葱与蒯。hé qí yī diē shāng,tuō ruò cōng yǔ kuǎi。
疾雷不及听,生理欻焉坏。jí léi bù jí tīng,shēng lǐ chuā yān huài。
瓦飞昆阳战,鹤唳淝水败。wǎ fēi kūn yáng zhàn,hè lì féi shuǐ bài。
身非吕梁叟,沉没岂不殆。shēn fēi lǚ liáng sǒu,chén méi qǐ bù dài。
娇儿年十五,八岁又其妹。jiāo ér nián shí wǔ,bā suì yòu qí mèi。
岂伊瞬息间,生死不相赖。qǐ yī shùn xī jiān,shēng sǐ bù xiāng lài。
死者长已矣,生者心破碎。sǐ zhě zhǎng yǐ yǐ,shēng zhě xīn pò suì。
泣尽继以血,耳目坐盲聩。qì jǐn jì yǐ xuè,ěr mù zuò máng kuì。
哀哀天无情,皦日为昏愦。āi āi tiān wú qíng,jiǎo rì wèi hūn kuì。
徐观水中意,波浪自澎湃。xú guān shuǐ zhōng yì,bō làng zì pēng pài。
我来独心恻,涕出增感慨。wǒ lái dú xīn cè,tì chū zēng gǎn kǎi。
顷年岳阳下,忧患亦颠沛。qǐng nián yuè yáng xià,yōu huàn yì diān pèi。
豗颓万死中,血肉偶俱在。huī tuí wàn sǐ zhōng,xuè ròu ǒu jù zài。
今此沟浍狭,岂复江湖大。jīn cǐ gōu huì xiá,qǐ fù jiāng hú dà。
咄汝岂不仁,曾独与祸会。duō rǔ qǐ bù rén,céng dú yǔ huò huì。
冥冥倘有主,焚溺甚菹醢。míng míng tǎng yǒu zhǔ,fén nì shén jū hǎi。
不然遭无辜,神理良汝绐。bù rán zāo wú gū,shén lǐ liáng rǔ dài。
从今十手指,永是后车戒。cóng jīn shí shǒu zhǐ,yǒng shì hòu chē jiè。
灵均苦谗舌,颍士厌沈瘵。líng jūn kǔ chán shé,yǐng shì yàn shěn zhài。
良时不似昔,努力善自爱。liáng shí bù shì xī,nǔ lì shàn zì ài。
我亦乘小艇,兀兀信所届。wǒ yì chéng xiǎo tǐng,wù wù xìn suǒ jiè。
搜求得馀尊,聊以劳疲惫。sōu qiú dé yú zūn,liáo yǐ láo pí bèi。
虽微西江阔,勿厌升斗隘。suī wēi xī jiāng kuò,wù yàn shēng dòu ài。
歌阕从此辞,人生慎行迈。gē què cóng cǐ cí,rén shēng shèn xíng mài。

刘跂

宋永静军东光人,字斯立,号学易先生。刘挚子。神宗元丰二年进士。官朝奉郎,哲宗绍圣间从父于新州谪所。徽宗立,诏返挚家属,跂诉文及甫之诬,及甫被贬。后遭党祸,编管寿春,为官拓落,政和末以寿终。有《学易集》。 刘跂的作品>>

猜您喜欢

使辽作十四首

刘跂

北岭能扪斗,南冈欲摘星。běi lǐng néng mén dòu,nán gāng yù zhāi xīng。
旧闻空耳满,异域得身经。jiù wén kōng ěr mǎn,yì yù dé shēn jīng。
好筑嫖姚冢,仍刊车骑铭。hǎo zhù piáo yáo zhǒng,réng kān chē qí míng。
莫言天作限,关路有松亭。mò yán tiān zuò xiàn,guān lù yǒu sōng tíng。

使辽作十四首

刘跂

鼓角霜初晓,箫笳日欲曛。gǔ jiǎo shuāng chū xiǎo,xiāo jiā rì yù xūn。
莫为天外意,只作梦中闻。mò wèi tiān wài yì,zhǐ zuò mèng zhōng wén。
问道无人迹,嘶风有马群。wèn dào wú rén jì,sī fēng yǒu mǎ qún。
山高飞鸟急,决眦入层云。shān gāo fēi niǎo jí,jué zì rù céng yún。

使辽作十四首

刘跂

一作重山去,频看破镜飞。yī zuò zhòng shān qù,pín kàn pò jìng fēi。
长悲青冢怨,莫忘白登围。zhǎng bēi qīng zhǒng yuàn,mò wàng bái dēng wéi。
礼觉周旋异,心知笑语非。lǐ jué zhōu xuán yì,xīn zhī xiào yǔ fēi。
南飞何处鸟,安得与俱归。nán fēi hé chù niǎo,ān dé yǔ jù guī。

使辽作十四首

刘跂

喜斗人皆勇,诛求俗故贪。xǐ dòu rén jiē yǒng,zhū qiú sú gù tān。
为谋不耐暑,嗜味独便盐。wèi móu bù nài shǔ,shì wèi dú biàn yán。
已怪今生到,宁能一夕淹。yǐ guài jīn shēng dào,níng néng yī xī yān。
长安远如日,北斗望为南。zhǎng ān yuǎn rú rì,běi dòu wàng wèi nán。

使辽作十四首

刘跂

今日朝元仗,千官两掖门。jīn rì cháo yuán zhàng,qiān guān liǎng yē mén。
从容鱼藻宴,供奉柏梁尊。cóng róng yú zǎo yàn,gōng fèng bǎi liáng zūn。
厌服貂裘敝,愁看桂酒温。yàn fú diāo qiú bì,chóu kàn guì jiǔ wēn。
谁知广文淀,水面箔为藩。shuí zhī guǎng wén diàn,shuǐ miàn bó wèi fān。

使辽作十四首

刘跂

置酒穹庐晓,僧山合管弦。zhì jiǔ qióng lú xiǎo,sēng shān hé guǎn xián。
应缘地褊小,难遣舞回旋。yīng yuán dì biǎn xiǎo,nán qiǎn wǔ huí xuán。
风急皮毛重,霜清湩酪膻。fēng jí pí máo zhòng,shuāng qīng dòng lào shān。
君看东向坐,贵重尽童颠。jūn kàn dōng xiàng zuò,guì zhòng jǐn tóng diān。

使辽作十四首

刘跂

王春今日是,虏历自相忘。wáng chūn jīn rì shì,lǔ lì zì xiāng wàng。
厌食乾羊味,如闻生菜香。yàn shí qián yáng wèi,rú wén shēng cài xiāng。
陇梅浑破腊,燕雁正随阳。lǒng méi hún pò là,yàn yàn zhèng suí yáng。
时节催归兴,凭陵天际翔。shí jié cuī guī xīng,píng líng tiān jì xiáng。

使辽作十四首

刘跂

日觉筋骸耗,中宵惨未宁。rì jué jīn hái hào,zhōng xiāo cǎn wèi níng。
厌看山濯濯,快见柏青青。yàn kàn shān zhuó zhuó,kuài jiàn bǎi qīng qīng。
记里无官堠,更衣有短亭。jì lǐ wú guān hòu,gèng yī yǒu duǎn tíng。
心惊此何地,生死一流萍。xīn jīng cǐ hé dì,shēng sǐ yī liú píng。

病中

刘跂

病如漳浦卧,一腹果然浮。bìng rú zhāng pǔ wò,yī fù guǒ rán fú。
不著三升饭,能容万斛愁。bù zhù sān shēng fàn,néng róng wàn hú chóu。
水声回别浦,山影到中流。shuǐ shēng huí bié pǔ,shān yǐng dào zhōng liú。
遣兴须凭酒,殷勤为汝留。qiǎn xīng xū píng jiǔ,yīn qín wèi rǔ liú。

曹纮陷交阯十七年与其母逃归得官汶上求诗

刘跂

曹侯将家子,异域久飘飖。cáo hóu jiāng jiā zi,yì yù jiǔ piāo yáo。
人独忧羝乳,天方借海桥。rén dú yōu dī rǔ,tiān fāng jiè hǎi qiáo。
亡弓终在楚,去鹤会归辽。wáng gōng zhōng zài chǔ,qù hè huì guī liáo。
凛凛今如许,风霜看后凋。lǐn lǐn jīn rú xǔ,fēng shuāng kàn hòu diāo。

答景亮二首

刘跂

门无车马迹,卧榻两闲人。mén wú chē mǎ jì,wò tà liǎng xián rén。
野服风前薄,园蔬雨后新。yě fú fēng qián báo,yuán shū yǔ hòu xīn。
丝桐叔夜操,香火净名真。sī tóng shū yè cāo,xiāng huǒ jìng míng zhēn。
斜日穿檐入,悠悠对隙尘。xié rì chuān yán rù,yōu yōu duì xì chén。

答景亮二首

刘跂

吾庐亦自爱,况属仲春中。wú lú yì zì ài,kuàng shǔ zhòng chūn zhōng。
宾榻疏帘隔,邻园小径通。bīn tà shū lián gé,lín yuán xiǎo jìng tōng。
何妨书帙乱,未遽酒尊空。hé fáng shū zhì luàn,wèi jù jiǔ zūn kōng。
更约高人过,当轩看偃松。gèng yuē gāo rén guò,dāng xuān kàn yǎn sōng。

七夕

刘跂

夜永风露下,庭空帘幕秋。yè yǒng fēng lù xià,tíng kōng lián mù qiū。
杯盘延素魄,针缕动双眸。bēi pán yán sù pò,zhēn lǚ dòng shuāng móu。
天上只今夕,人间宁少留。tiān shàng zhǐ jīn xī,rén jiān níng shǎo liú。
如何一水际,岁岁此相求。rú hé yī shuǐ jì,suì suì cǐ xiāng qiú。

虏中作四首

刘跂

文物燕人士,衣冠汉典仪。wén wù yàn rén shì,yī guān hàn diǎn yí。
举知缯絮好,深厌血毛非。jǔ zhī zēng xù hǎo,shēn yàn xuè máo fēi。
形势今犹古,规模夏变夷。xíng shì jīn yóu gǔ,guī mó xià biàn yí。
谁言无上策,会是有天时。shuí yán wú shàng cè,huì shì yǒu tiān shí。

虏中作四首

刘跂

甘作河南犬,休为燕地人。gān zuò hé nán quǎn,xiū wèi yàn dì rén。
举能羞石晋,谁复怨嬴秦。jǔ néng xiū shí jìn,shuí fù yuàn yíng qín。
地扼辽东海,星占析木津。dì è liáo dōng hǎi,xīng zhàn xī mù jīn。
悲伤此邦旧,会遣一朝新。bēi shāng cǐ bāng jiù,huì qiǎn yī cháo xīn。
1571234567»