古诗词

送吴教授古诗

欧阳澈

公不见先朝谪仙李太白,晦迹嵩山号诗客。gōng bù jiàn xiān cháo zhé xiān lǐ tài bái,huì jì sōng shān hào shī kè。
奇禽就掌食无猜,藉藉雄名振京国。qí qín jiù zhǎng shí wú cāi,jí jí xióng míng zhèn jīng guó。
四明狂客素怜才,解龟换酒称奇特。sì míng kuáng kè sù lián cái,jiě guī huàn jiǔ chēng qí tè。
白衣从此步花砖,秀拔儒林人所则。bái yī cóng cǐ bù huā zhuān,xiù bá rú lín rén suǒ zé。
煌煌文焰万丈长,散落人间伴明月。huáng huáng wén yàn wàn zhàng zhǎng,sàn luò rén jiān bàn míng yuè。
又不见昌黎巨儒韩退之,天才颖脱囊中锥。yòu bù jiàn chāng lí jù rú hán tuì zhī,tiān cái yǐng tuō náng zhōng zhuī。
反刓刬伪格以正,取心注手了无疑。fǎn wán chǎn wěi gé yǐ zhèng,qǔ xīn zhù shǒu le wú yí。
横经太学明师道,质疑辨惑为蓍龟。héng jīng tài xué míng shī dào,zhì yí biàn huò wèi shī guī。
一言曲尽教育术,业精于勤荒于嬉。yī yán qū jǐn jiào yù shù,yè jīng yú qín huāng yú xī。
赫然千载誉愈尊,太山北斗谁敢欺。hè rán qiān zài yù yù zūn,tài shān běi dòu shuí gǎn qī。
二公才德冠天下,青史褒名卓难亚。èr gōng cái dé guān tiān xià,qīng shǐ bāo míng zhuó nán yà。
读之每恨世不同,操彗无由渐德化。dú zhī měi hèn shì bù tóng,cāo huì wú yóu jiàn dé huà。
延陵先生当盛时,卓荦英姿独继之。yán líng xiān shēng dāng shèng shí,zhuó luò yīng zī dú jì zhī。
万言倚马亦何待,睥睨谪仙当并驰。wàn yán yǐ mǎ yì hé dài,pì nì zhé xiān dāng bìng chí。
抵排异端志不拔,真欲砺行参昌黎。dǐ pái yì duān zhì bù bá,zhēn yù lì xíng cān chāng lí。
笔端绮靡追造化,胸中浩气蟠蛟螭。bǐ duān qǐ mí zhuī zào huà,xiōng zhōng hào qì pán jiāo chī。
壮年唾手拾高第,锦绣文章喧帝里。zhuàng nián tuò shǒu shí gāo dì,jǐn xiù wén zhāng xuān dì lǐ。
飘飘意气凌碧云,回视尘踪如脱屣。piāo piāo yì qì líng bì yún,huí shì chén zōng rú tuō xǐ。
龙墀承命来临川,绛帐谈经历数年。lóng chí chéng mìng lái lín chuān,jiàng zhàng tán jīng lì shù nián。
微言奥义潜启发,残膏剩馥多流传。wēi yán ào yì qián qǐ fā,cán gāo shèng fù duō liú chuán。
抠衣幸与诸生列,饫听绪言疑已决。kōu yī xìng yǔ zhū shēng liè,yù tīng xù yán yí yǐ jué。
自嗟管见如醯鸡,若非先生覆难彻。zì jiē guǎn jiàn rú xī jī,ruò fēi xiān shēng fù nán chè。
惜哉虚往未实归,洗心方拟叩精微。xī zāi xū wǎng wèi shí guī,xǐ xīn fāng nǐ kòu jīng wēi。
夫何瓜代忽尔至,征航欲解归王畿。fū hé guā dài hū ěr zhì,zhēng háng yù jiě guī wáng jī。
秋风未晚莲吐香,莼美鲈肥正好尝。qiū fēng wèi wǎn lián tǔ xiāng,chún měi lú féi zhèng hǎo cháng。
行矣景物供吟兴,剩摘佳篇投锦囊。xíng yǐ jǐng wù gōng yín xīng,shèng zhāi jiā piān tóu jǐn náng。
风月翰林能继踵,此去禁庭当擢用。fēng yuè hàn lín néng jì zhǒng,cǐ qù jìn tíng dāng zhuó yòng。
传闻红叶满阶前,久俟高才能吟讽。chuán wén hóng yè mǎn jiē qián,jiǔ qí gāo cái néng yín fěng。
文章吏部既摩肩,声闻行当冠日边。wén zhāng lì bù jì mó jiān,shēng wén xíng dāng guān rì biān。
愿为霖雨苏民望,庶使螭头压众贤。yuàn wèi lín yǔ sū mín wàng,shù shǐ chī tóu yā zhòng xián。
鲰生荷德诚非浅,别拜谁能无眷恋。zōu shēng hé dé chéng fēi qiǎn,bié bài shuí néng wú juàn liàn。
惟蕲爵过二唐贤,乃副承恩多士愿。wéi qí jué guò èr táng xián,nǎi fù chéng ēn duō shì yuàn。

欧阳澈

名或作彻。宋抚州崇仁人,字德明。钦宗靖康初,以布衣三次上书,力陈改革弊政、安边御敌之策,未被采纳。高宗即位,徒步至行在,伏阙上书,指斥宰臣黄潜善、汪伯彦主和误国,遂与太学生陈东同时被害。有《欧阳修撰集》。 欧阳澈的作品>>

猜您喜欢

寄陈国镇五绝

欧阳澈

德香薰郁书银笔,句法清新夺锦袍。dé xiāng xūn yù shū yín bǐ,jù fǎ qīng xīn duó jǐn páo。
卓荦斗南推第一,才名藉甚继三豪。zhuó luò dòu nán tuī dì yī,cái míng jí shén jì sān háo。

寄陈国镇五绝

欧阳澈

才华拔萃东南美,气焰凌空表里清。cái huá bá cuì dōng nán měi,qì yàn líng kōng biǎo lǐ qīng。
莫逆于心蒙许友,攀麟雁塔要联名。mò nì yú xīn méng xǔ yǒu,pān lín yàn tǎ yào lián míng。

寄陈国镇五绝

欧阳澈

未观健笔龙蛇走,拾得残篇绮思新。wèi guān jiàn bǐ lóng shé zǒu,shí dé cán piān qǐ sī xīn。
语带烟霞含劲气,解龟谁醉谪仙人。yǔ dài yān xiá hán jìn qì,jiě guī shuí zuì zhé xiān rén。

寄陈国镇五绝

欧阳澈

鳌头帘卷溪山秀,麈尾风生议论清。áo tóu lián juǎn xī shān xiù,zhǔ wěi fēng shēng yì lùn qīng。
解榻何时同一笑,密云旋煮破馀酲。jiě tà hé shí tóng yī xiào,mì yún xuán zhǔ pò yú chéng。

寄陈国镇五绝

欧阳澈

冷暖世情谙已熟,雌黄舆议厌常闻。lěng nuǎn shì qíng ān yǐ shú,cí huáng yú yì yàn cháng wén。
龟囚蚕缚末由脱,樽酒何时与重论。guī qiú cán fù mò yóu tuō,zūn jiǔ hé shí yǔ zhòng lùn。

和答国镇五绝

欧阳澈

仙风入骨楚臣骚,消得明皇赐绣袍。xiān fēng rù gǔ chǔ chén sāo,xiāo dé míng huáng cì xiù páo。
哦就新篇神物护,未饶禹锡擅诗豪。ó jiù xīn piān shén wù hù,wèi ráo yǔ xī shàn shī háo。

和答国镇五绝

欧阳澈

年时煮茗共敲冰,澡雪襟怀一种清。nián shí zhǔ míng gòng qiāo bīng,zǎo xuě jīn huái yī zhǒng qīng。
回首旧游浑似梦,翻惭困踣未知名。huí shǒu jiù yóu hún shì mèng,fān cán kùn bó wèi zhī míng。

和答国镇五绝

欧阳澈

十围便腹卧边先,笑傲羲皇仿昔贤。shí wéi biàn fù wò biān xiān,xiào ào xī huáng fǎng xī xián。
诏下好须同奋跃,槐花香里走连钱。zhào xià hǎo xū tóng fèn yuè,huái huā xiāng lǐ zǒu lián qián。

和答国镇五绝

欧阳澈

学辨痴龙信博哉,风流夷甫更多才。xué biàn chī lóng xìn bó zāi,fēng liú yí fǔ gèng duō cái。
拟联石鼎弥明句,对耸诗肩夜拾煤。nǐ lián shí dǐng mí míng jù,duì sǒng shī jiān yè shí méi。

和答国镇五绝

欧阳澈

吟须轻撚对斜阳,叶扫平林夜著霜。yín xū qīng niǎn duì xié yáng,yè sǎo píng lín yè zhù shuāng。
忽领诗词云锦段,夜光明月耀黉堂。hū lǐng shī cí yún jǐn duàn,yè guāng míng yuè yào hóng táng。

寄游良臣五绝

欧阳澈

萤窗顾我绝韦编,砥节思齐叔度贤。yíng chuāng gù wǒ jué wéi biān,dǐ jié sī qí shū dù xián。
谁念广文穷到骨,倾囊时与杖头钱。shuí niàn guǎng wén qióng dào gǔ,qīng náng shí yǔ zhàng tóu qián。

寄游良臣五绝

欧阳澈

阘茸闾阎数米炊,耳根舆议噪蛙卑。dá rōng lǘ yán shù mǐ chuī,ěr gēn yú yì zào wā bēi。
那知别得琴中趣,五斗犹惭为折枝。nà zhī bié dé qín zhōng qù,wǔ dòu yóu cán wèi zhé zhī。

寄游良臣五绝

欧阳澈

壮浪年来笔有神,诗如开府顿清新。zhuàng làng nián lái bǐ yǒu shén,shī rú kāi fǔ dùn qīng xīn。
暗中慎莫投珠璧,道路无非按剑人。àn zhōng shèn mò tóu zhū bì,dào lù wú fēi àn jiàn rén。

寄游良臣五绝

欧阳澈

登云胜概脱风埃,顿费诗仙赋咏才。dēng yún shèng gài tuō fēng āi,dùn fèi shī xiān fù yǒng cái。
忆得年时共轰饮,罗衣曾暗裛香煤。yì dé nián shí gòng hōng yǐn,luó yī céng àn yì xiāng méi。

寄游良臣五绝

欧阳澈

文会何时聚德星,紫芝眉宇照人清。wén huì hé shí jù dé xīng,zǐ zhī méi yǔ zhào rén qīng。
锦鞯并控寻春马,持酒冯花为解酲。jǐn jiān bìng kòng xún chūn mǎ,chí jiǔ féng huā wèi jiě chéng。