古诗词

五月十七夜大雨歌

文天祥

去年五月望,流水满一房。qù nián wǔ yuè wàng,liú shuǐ mǎn yī fáng。
今年后三夕,大雨复没床。jīn nián hòu sān xī,dà yǔ fù méi chuáng。
我辞江海来,中原路茫茫。wǒ cí jiāng hǎi lái,zhōng yuán lù máng máng。
舟楫不复见,车马驰康庄。zhōu jí bù fù jiàn,chē mǎ chí kāng zhuāng。
矧居圜土中,得水犹得浆。shěn jū huán tǔ zhōng,dé shuǐ yóu dé jiāng。
忽如巨石浸,仓卒殊彷徨。hū rú jù shí jìn,cāng zú shū páng huáng。
明星尚未启,大风方发狂。míng xīng shàng wèi qǐ,dà fēng fāng fā kuáng。
叫呼人不应,宛转水中央。jiào hū rén bù yīng,wǎn zhuǎn shuǐ zhōng yāng。
壁下有水穴,群鼠走踉蹡。bì xià yǒu shuǐ xué,qún shǔ zǒu liáng qiāng。
或如鱼泼剌,垫溺无所藏。huò rú yú pō lá,diàn nì wú suǒ cáng。
周身莫如物,患至不得防。zhōu shēn mò rú wù,huàn zhì bù dé fáng。
业为世间人,何处逃祸殃。yè wèi shì jiān rén,hé chù táo huò yāng。
朝来辟沟道,宛如决陂塘。cháo lái pì gōu dào,wǎn rú jué bēi táng。
尽室泥泞涂,化为糜烂场。jǐn shì ní nìng tú,huà wèi mí làn chǎng。
炎蒸迫其上,臭腐薰其傍。yán zhēng pò qí shàng,chòu fǔ xūn qí bàng。
恶气所侵薄,疫疠何可当。è qì suǒ qīn báo,yì lì hé kě dāng。
楚囚欲何之,寝食此一方。chǔ qiú yù hé zhī,qǐn shí cǐ yī fāng。
羁栖无复望,坐待仆且僵。jī qī wú fù wàng,zuò dài pū qiě jiāng。
乾坤莽空阔,何为此凉凉。qián kūn mǎng kōng kuò,hé wèi cǐ liáng liáng。
达人识义命,此事关纲常。dá rén shí yì mìng,cǐ shì guān gāng cháng。
万物方焦枯,皇皇祷穹苍。wàn wù fāng jiāo kū,huáng huáng dǎo qióng cāng。
上帝实好生,夜半下龙章。shàng dì shí hǎo shēng,yè bàn xià lóng zhāng。
但愿天下人,家家足稻粱。dàn yuàn tiān xià rén,jiā jiā zú dào liáng。
我命浑小事,我死庸何伤。wǒ mìng hún xiǎo shì,wǒ sǐ yōng hé shāng。
文天祥

文天祥

文天祥(1236.6.6-1283.1.9),字履善,又字宋瑞,自号文山,浮休道人。汉族,吉州庐陵(今江西吉安县)人,南宋末大臣,文学家,民族英雄。宝祐四年(1256年)进士,官到右丞相兼枢密史。被派往元军的军营中谈判,被扣留。后脱险经高邮嵇庄到泰县塘湾,由南通南归,坚持抗元。祥光元年(1278年)兵败被张弘范俘虏,在狱中坚持斗争三年多,后在柴市从容就义。著有《过零丁洋》、《文山诗集》、《指南录》、《指南后录》、《正气歌》等作品。 文天祥的作品>>

猜您喜欢

真州杂赋

文天祥

十二男儿夜出关,晓来到处捉南冠。shí èr nán ér yè chū guān,xiǎo lái dào chù zhuō nán guān。
博浪力士犹难觅,要觅张良更是难。bó làng lì shì yóu nán mì,yào mì zhāng liáng gèng shì nán。

真州杂赋

文天祥

我作朱金沙上游,诸君冠盖渡瓜洲。wǒ zuò zhū jīn shā shàng yóu,zhū jūn guān gài dù guā zhōu。
淮云一片不相隔,南北死生分路头。huái yún yī piàn bù xiāng gé,nán běi sǐ shēng fēn lù tóu。

真州杂赋

文天祥

公卿北去共低眉,世事兴亡付不知。gōng qīng běi qù gòng dī méi,shì shì xīng wáng fù bù zhī。
不是谋归全赵璧,东南那个是男儿。bù shì móu guī quán zhào bì,dōng nán nà gè shì nán ér。

天下赵

文天祥

皇王著姓复炎图,此是中兴受命符。huáng wáng zhù xìng fù yán tú,cǐ shì zhōng xīng shòu mìng fú。
独向迎銮呈瑞字,为言艺祖有灵无。dú xiàng yíng luán chéng ruì zì,wèi yán yì zǔ yǒu líng wú。

议纠合两淮复兴

文天祥

清边堂上老将军,南望天家雨湿巾。qīng biān táng shàng lǎo jiāng jūn,nán wàng tiān jiā yǔ shī jīn。
为道两淮兵定出,相公同作歃盟人。wèi dào liǎng huái bīng dìng chū,xiāng gōng tóng zuò shà méng rén。

议纠合两淮复兴

文天祥

扬州兵了约庐州,某向瓜洲某鹭洲。yáng zhōu bīng le yuē lú zhōu,mǒu xiàng guā zhōu mǒu lù zhōu。
直下南徐侯自管,皇亲刺史统千舟。zhí xià nán xú hóu zì guǎn,huáng qīn cì shǐ tǒng qiān zhōu。

议纠合两淮复兴

文天祥

南八空归唐垒陷,包胥一出楚疆还。nán bā kōng guī táng lěi xiàn,bāo xū yī chū chǔ jiāng hái。
而今庙社存亡决,只看元戎进退间。ér jīn miào shè cún wáng jué,zhǐ kàn yuán róng jìn tuì jiān。

出真州

文天祥

早约戎装去看城,联镳壕上叹风尘。zǎo yuē róng zhuāng qù kàn chéng,lián biāo háo shàng tàn fēng chén。
谁知关出西门外,憔悴世间无告人。shuí zhī guān chū xī mén wài,qiáo cuì shì jiān wú gào rén。

出真州

文天祥

扬州昨夜有人来,误把忠良按剑猜。yáng zhōu zuó yè yǒu rén lái,wù bǎ zhōng liáng àn jiàn cāi。
怪道使君无见解,城门前日不应开。guài dào shǐ jūn wú jiàn jiě,chéng mén qián rì bù yīng kāi。

出真州

文天祥

琼花堂上意茫然,志士忠臣泪彻泉。qióng huā táng shàng yì máng rán,zhì shì zhōng chén lèi chè quán。
赖有使君知义者,人方欲杀我犹怜。lài yǒu shǐ jūn zhī yì zhě,rén fāng yù shā wǒ yóu lián。

出真州

文天祥

秦庭痛哭血成川,翻讶中行背可鞭。qín tíng tòng kū xuè chéng chuān,fān yà zhōng xíng bèi kě biān。
南北共知忠义苦,平生只少两淮缘。nán běi gòng zhī zhōng yì kǔ,píng shēng zhǐ shǎo liǎng huái yuán。

出真州

文天祥

一别迎銮十八秋,重来意气落旄头。yī bié yíng luán shí bā qiū,zhòng lái yì qì luò máo tóu。
平山老子不收拾,南望端门泪雨流。píng shān lǎo zi bù shōu shí,nán wàng duān mén lèi yǔ liú。

出真州

文天祥

天地沉沉夜溯舟,鬼神未觉走何州。tiān dì chén chén yè sù zhōu,guǐ shén wèi jué zǒu hé zhōu。
明朝遣间应无是,莫恐元戎逐客不。míng cháo qiǎn jiān yīng wú shì,mò kǒng yuán róng zhú kè bù。

出真州

文天祥

人人争劝走淮西,莫犯翁翁按剑疑。rén rén zhēng quàn zǒu huái xī,mò fàn wēng wēng àn jiàn yí。
我问平山堂下路,忠臣见诎有天知。wǒ wèn píng shān táng xià lù,zhōng chén jiàn qū yǒu tiān zhī。

出真州

文天祥

千金犯险脱旃裘,谁料南冠反见雠。qiān jīn fàn xiǎn tuō zhān qiú,shuí liào nán guān fǎn jiàn chóu。
记取小西门外事,年年上巳哭江头。jì qǔ xiǎo xī mén wài shì,nián nián shàng sì kū jiāng tóu。