古诗词

登升元阁故基

刘过

脚力倦矣曷少休,侵晨更作升元游。jiǎo lì juàn yǐ hé shǎo xiū,qīn chén gèng zuò shēng yuán yóu。
眼中已不见二百四十尺突兀之高楼,但见炊烟万灶宿貔貅。yǎn zhōng yǐ bù jiàn èr bǎi sì shí chǐ tū wù zhī gāo lóu,dàn jiàn chuī yān wàn zào sù pí xiū。
上有啼鸦噪鹊如泣诉,下有藤蔓老树根据枝相虬。shàng yǒu tí yā zào què rú qì sù,xià yǒu téng màn lǎo shù gēn jù zhī xiāng qiú。
想其结缔初,匠石巧与造物侔。xiǎng qí jié dì chū,jiàng shí qiǎo yǔ zào wù móu。
桷榱枅栱不知几大木,一木牵挽回万牛。jué cuī jī gǒng bù zhī jǐ dà mù,yī mù qiān wǎn huí wàn niú。
山川退听左右受约束,日月乌兔早暮东西流。shān chuān tuì tīng zuǒ yòu shòu yuē shù,rì yuè wū tù zǎo mù dōng xī liú。
阿房之旗矗立矮如戟,临春结绮望仙三阁俱下头。ā fáng zhī qí chù lì ǎi rú jǐ,lín chūn jié qǐ wàng xiān sān gé jù xià tóu。
杯碗块潜培塿而已矣,蹄涔洞庭芥为舟。bēi wǎn kuài qián péi lǒu ér yǐ yǐ,tí cén dòng tíng jiè wèi zhōu。
拄撑霄汉弹压大千界,下历梁唐秦隋晋汉周。zhǔ chēng xiāo hàn dàn yā dà qiān jiè,xià lì liáng táng qín suí jìn hàn zhōu。
一朝世故有翻覆,祸结祝融回禄与郁攸。yī cháo shì gù yǒu fān fù,huò jié zhù róng huí lù yǔ yù yōu。
灰飞障天烟焰炽,一火三月烂不收。huī fēi zhàng tiān yān yàn chì,yī huǒ sān yuè làn bù shōu。
遂使觚棱化草莽,丹雘成墟丘。suì shǐ gū léng huà cǎo mǎng,dān wò chéng xū qiū。
吾闻至人侈俭初何心,有茅一把盖头便可留。wú wén zhì rén chǐ jiǎn chū hé xīn,yǒu máo yī bǎ gài tóu biàn kě liú。
何必穷极土木事妖怪,脧削赤子膏血敛以裒。hé bì qióng jí tǔ mù shì yāo guài,juān xuē chì zi gāo xuè liǎn yǐ póu。
是故子刘子,不仙不佛亦不侯。shì gù zi liú zi,bù xiān bù fú yì bù hóu。
视鸾台凤阁为蘧庐,百万买宅亦梦幻泡影沤。shì luán tái fèng gé wèi qú lú,bǎi wàn mǎi zhái yì mèng huàn pào yǐng ōu。
江西岂无家,白沙翠竹泉石幽。jiāng xī qǐ wú jiā,bái shā cuì zhú quán shí yōu。
茅檐曝日搔背痒,篱缺墙破手葺修。máo yán pù rì sāo bèi yǎng,lí quē qiáng pò shǒu qì xiū。
如以天地为室庐,日月行住坐卧得自由。rú yǐ tiān dì wèi shì lú,rì yuè xíng zhù zuò wò dé zì yóu。
不为朱门是,不作白屋羞。bù wèi zhū mén shì,bù zuò bái wū xiū。
有时骑鲸千里游汗漫,有时蛤蜊遽食龟壳秋。yǒu shí qí jīng qiān lǐ yóu hàn màn,yǒu shí há lí jù shí guī ké qiū。
彼升元阁者亟成而复坏,肠亦不能为之断,心亦不能为之忧。bǐ shēng yuán gé zhě jí chéng ér fù huài,cháng yì bù néng wèi zhī duàn,xīn yì bù néng wèi zhī yōu。
造物何足云,此身自赘疣。zào wù hé zú yún,cǐ shēn zì zhuì yóu。
誉尧毁桀未必公是非,丘蹠两窖蚁与蝼。yù yáo huǐ jié wèi bì gōng shì fēi,qiū zhí liǎng jiào yǐ yǔ lóu。
日斜诸公急下山,我有斗酒归去来兮相与劝酬。rì xié zhū gōng jí xià shān,wǒ yǒu dòu jiǔ guī qù lái xī xiāng yǔ quàn chóu。
刘过

刘过

刘过(1154~1206)南宋文学家,字改之,号龙洲道人。吉州太和(今江西泰和县)人,长于庐陵(今江西吉安),去世于江苏昆山,今其墓尚在。四次应举不中,流落江湖间,布衣终身。曾为陆游、辛弃疾所赏,亦与陈亮、岳珂友善。词风与辛弃疾相近,抒发抗金抱负狂逸俊致,与刘克庄、刘辰翁享有“辛派三刘”之誉,又与刘仙伦合称为“庐陵二布衣”。有《龙洲集》、《龙洲词》。 刘过的作品>>

猜您喜欢

代吴守与赵侯为寿

刘过

地蟠江汉节岿然,劲气扶舆几倍年。dì pán jiāng hàn jié kuī rán,jìn qì fú yú jǐ bèi nián。
白玉丹砂浩无数,夜光随处见山川。bái yù dān shā hào wú shù,yè guāng suí chù jiàn shān chuān。

代吴守与赵侯为寿

刘过

气运由来有盛衰,循环久已见天机。qì yùn yóu lái yǒu shèng shuāi,xún huán jiǔ yǐ jiàn tiān jī。
黄山云散无尘滓,上将腾光入紫微。huáng shān yún sàn wú chén zǐ,shàng jiāng téng guāng rù zǐ wēi。

代吴守与赵侯为寿

刘过

虎头燕颔足奇谋,玉帐兵形象水流。hǔ tóu yàn hàn zú qí móu,yù zhàng bīng xíng xiàng shuǐ liú。
此去关河应不远,上方拟筑望英楼。cǐ qù guān hé yīng bù yuǎn,shàng fāng nǐ zhù wàng yīng lóu。

代吴守与赵侯为寿

刘过

文伟当年记鄂城,崎岖蜀道播英声。wén wěi dāng nián jì è chéng,qí qū shǔ dào bō yīng shēng。
何如衣锦枌榆社,卧护元戎十万兵。hé rú yī jǐn fén yú shè,wò hù yuán róng shí wàn bīng。

代吴守与赵侯为寿

刘过

夜上南楼望玉京,将星光底寿星明。yè shàng nán lóu wàng yù jīng,jiāng xīng guāng dǐ shòu xīng míng。
不须便即骑黄鹤,且为皇家致太平。bù xū biàn jí qí huáng hè,qiě wèi huáng jiā zhì tài píng。

呈徐侍郎兼寄辛幼安

刘过

当年今日误承恩,自倚容华托至尊。dāng nián jīn rì wù chéng ēn,zì yǐ róng huá tuō zhì zūn。
门外游丝难驻目,依然青草暗长门。mén wài yóu sī nán zhù mù,yī rán qīng cǎo àn zhǎng mén。

呈徐侍郎兼寄辛幼安

刘过

猿臂将军战不休,当时部曲已封侯。yuán bì jiāng jūn zhàn bù xiū,dāng shí bù qū yǐ fēng hóu。
夜深忽梦燕山月,犹幸君王晚更收。yè shēn hū mèng yàn shān yuè,yóu xìng jūn wáng wǎn gèng shōu。

官舍阻雨十日不能出闷成五绝呈徐判部

刘过

学弄笔头儿戏事,风流眼底亦无之。xué nòng bǐ tóu ér xì shì,fēng liú yǎn dǐ yì wú zhī。
汪孙已往周洪没,本分作家今是谁。wāng sūn yǐ wǎng zhōu hóng méi,běn fēn zuò jiā jīn shì shuí。

官舍阻雨十日不能出闷成五绝呈徐判部

刘过

竹隐先生名满世,自为举子已诗声。zhú yǐn xiān shēng míng mǎn shì,zì wèi jǔ zi yǐ shī shēng。
春风若入五花判,莫遣紫微红药惊。chūn fēng ruò rù wǔ huā pàn,mò qiǎn zǐ wēi hóng yào jīng。

官舍阻雨十日不能出闷成五绝呈徐判部

刘过

秋霜烈日生前操,流水行云意外诗。qiū shuāng liè rì shēng qián cāo,liú shuǐ xíng yún yì wài shī。
未必中兴四君子,于斯二者更兼之。wèi bì zhōng xīng sì jūn zi,yú sī èr zhě gèng jiān zhī。

官舍阻雨十日不能出闷成五绝呈徐判部

刘过

潦倒傍门羞骑马,倦游老欲寄昆山。lǎo dào bàng mén xiū qí mǎ,juàn yóu lǎo yù jì kūn shān。
留将造请嗫嚅口,慷慨狂歌泉石间。liú jiāng zào qǐng niè rú kǒu,kāng kǎi kuáng gē quán shí jiān。

官舍阻雨十日不能出闷成五绝呈徐判部

刘过

世间别有人才在,台阁招徕恐未多。shì jiān bié yǒu rén cái zài,tái gé zhāo lái kǒng wèi duō。
半老江湖半岩穴,为公一赋草庐歌。bàn lǎo jiāng hú bàn yán xué,wèi gōng yī fù cǎo lú gē。

呈辛稼轩

刘过

精神此老健于虎,红颊白须双眼青。jīng shén cǐ lǎo jiàn yú hǔ,hóng jiá bái xū shuāng yǎn qīng。
未可瓢泉便归去,要将九鼎重朝廷。wèi kě piáo quán biàn guī qù,yào jiāng jiǔ dǐng zhòng cháo tíng。

呈辛稼轩

刘过

闭门翘足观山睡,松桧郁然云气高。bì mén qiào zú guān shān shuì,sōng guì yù rán yún qì gāo。
说梦向人应不信,碧油幢下有旌旄。shuō mèng xiàng rén yīng bù xìn,bì yóu chuáng xià yǒu jīng máo。

呈辛稼轩

刘过

书来赐以兰溪酒,下视潘葑奴仆之。shū lái cì yǐ lán xī jiǔ,xià shì pān fēng nú pū zhī。
吾老尚能三百盏,一杯水不值吾诗。wú lǎo shàng néng sān bǎi zhǎn,yī bēi shuǐ bù zhí wú shī。