古诗词

和元守中秋月夜韵

郭印

曩为痴儿未识月,夜明唤作山阴雪。nǎng wèi chī ér wèi shí yuè,yè míng huàn zuò shān yīn xuě。
翻笑老人立其下,皓彩亭亭映华发。fān xiào lǎo rén lì qí xià,hào cǎi tíng tíng yìng huá fā。
晦朔弦望总不知,三五那能问盈缺。huì shuò xián wàng zǒng bù zhī,sān wǔ nà néng wèn yíng quē。
有时暮宿招提境,插天不爱金银塔。yǒu shí mù sù zhāo tí jìng,chā tiān bù ài jīn yín tǎ。
壮年观览稍好奇,眼看绝景一何稀。zhuàng nián guān lǎn shāo hǎo qí,yǎn kàn jué jǐng yī hé xī。
中秋玩月定忘寝,往往连夕追轻肥。zhōng qiū wán yuè dìng wàng qǐn,wǎng wǎng lián xī zhuī qīng féi。
欢呼共吸杯中影,旋瞻宝镜天边飞。huān hū gòng xī bēi zhōng yǐng,xuán zhān bǎo jìng tiān biān fēi。
欲速嫦娥下霄汉,论心执手与同归。yù sù cháng é xià xiāo hàn,lùn xīn zhí shǒu yǔ tóng guī。
老来爱身如爱国,暑气蕴隆惊吏酷。lǎo lái ài shēn rú ài guó,shǔ qì yùn lóng jīng lì kù。
况当夔子瘴疠地,白露漙空尚蒸溽。kuàng dāng kuí zi zhàng lì dì,bái lù tuán kōng shàng zhēng rù。
可怜今宵月色凉,滟滟寒光满坑谷。kě lián jīn xiāo yuè sè liáng,yàn yàn hán guāng mǎn kēng gǔ。
不论贵贱及富贫,茅屋朱门皆变玉。bù lùn guì jiàn jí fù pín,máo wū zhū mén jiē biàn yù。
我亦乘兴上层台,但无佳客同尊罍。wǒ yì chéng xīng shàng céng tái,dàn wú jiā kè tóng zūn léi。
坐久归来略假寐,床前见月枕还推。zuò jiǔ guī lái lüè jiǎ mèi,chuáng qián jiàn yuè zhěn hái tuī。
不知此夜为谁好,一曲长歌动九垓。bù zhī cǐ yè wèi shuí hǎo,yī qū zhǎng gē dòng jiǔ gāi。
人生穷达何足算,但把馀龄付酒杯。rén shēng qióng dá hé zú suàn,dàn bǎ yú líng fù jiǔ bēi。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

次韵杜安行嘉陵春日书事十首

郭印

公退幽斋坐,悠然对碧岑。gōng tuì yōu zhāi zuò,yōu rán duì bì cén。
吹香花拂拂,围翠竹森森。chuī xiāng huā fú fú,wéi cuì zhú sēn sēn。
蝶散红芳歇,莺藏绿树深。dié sàn hóng fāng xiē,yīng cáng lǜ shù shēn。
吾心清似水,尘境勿相侵。wú xīn qīng shì shuǐ,chén jìng wù xiāng qīn。

次韵杜安行嘉陵春日书事十首

郭印

雨过川原秀,烟光画不如。yǔ guò chuān yuán xiù,yān guāng huà bù rú。
人情花动荡,春意鸟分疏。rén qíng huā dòng dàng,chūn yì niǎo fēn shū。
造化空陈迹,乾坤一广居。zào huà kōng chén jì,qián kūn yī guǎng jū。
小轩聊燕息,夏屋正渠渠。xiǎo xuān liáo yàn xī,xià wū zhèng qú qú。

次韵杜安行嘉陵春日书事十首

郭印

圆吭高低唱,奇葩赤白章。yuán kēng gāo dī chàng,qí pā chì bái zhāng。
每嗟官束缚,肯放酒颠狂。měi jiē guān shù fù,kěn fàng jiǔ diān kuáng。
幕燕终难稳,池鱼欲自藏。mù yàn zhōng nán wěn,chí yú yù zì cáng。
宦游何处好,山北是吾乡。huàn yóu hé chù hǎo,shān běi shì wú xiāng。

次韵杜安行嘉陵春日书事十首

郭印

弱柳青垂缕,新蒲紫作茸。ruò liǔ qīng chuí lǚ,xīn pú zǐ zuò rōng。
风光明老眼,岁月养衰容。fēng guāng míng lǎo yǎn,suì yuè yǎng shuāi róng。
涸思诗难巧,孤斟酒易供。hé sī shī nán qiǎo,gū zhēn jiǔ yì gōng。
逍遥北山下,一榻傲羲农。xiāo yáo běi shān xià,yī tà ào xī nóng。

次韵杜安行嘉陵春日书事十首

郭印

江路曾浮宅,悬崖两壁青。jiāng lù céng fú zhái,xuán yá liǎng bì qīng。
晴烟笼小艇,落照射高亭。qíng yān lóng xiǎo tǐng,luò zhào shè gāo tíng。
花簇红妆岸,鸥群白点汀。huā cù hóng zhuāng àn,ōu qún bái diǎn tīng。
何时篷底卧,半夜酒初醒。hé shí péng dǐ wò,bàn yè jiǔ chū xǐng。

次韵杜安行嘉陵春日书事十首

郭印

谁念疲民瘠,空令战士肥。shuí niàn pí mín jí,kōng lìng zhàn shì féi。
羽书传警急,花院锁芳菲。yǔ shū chuán jǐng jí,huā yuàn suǒ fāng fēi。
冠屦将身误,山林与愿违。guān jù jiāng shēn wù,shān lín yǔ yuàn wéi。
两途俱不遂,衰鬓绿毛稀。liǎng tú jù bù suì,shuāi bìn lǜ máo xī。

次韵杜安行嘉陵春日书事十首

郭印

举世趋昏浊,前贤慕独清。jǔ shì qū hūn zhuó,qián xián mù dú qīng。
低回从客笑,怀卷待时平。dī huí cóng kè xiào,huái juǎn dài shí píng。
彭泽非难学,菟裘且旋营。péng zé fēi nán xué,tú qiú qiě xuán yíng。
乐哉莘野趣,功业在深耕。lè zāi shēn yě qù,gōng yè zài shēn gēng。

次韵杜安行嘉陵春日书事十首

郭印

良友何年会,书来细作行。liáng yǒu hé nián huì,shū lái xì zuò xíng。
柏寒知岁晚,花落笑春忙。bǎi hán zhī suì wǎn,huā luò xiào chūn máng。
从宦愆行乐,休心得坐忘。cóng huàn qiān xíng lè,xiū xīn dé zuò wàng。
神炉丹已就,一粒待君尝。shén lú dān yǐ jiù,yī lì dài jūn cháng。

次韵杜安行嘉陵春日书事十首

郭印

圣处沉潜久,心华始发明。shèng chù chén qián jiǔ,xīn huá shǐ fā míng。
绝知人事缪,顿觉世缘轻。jué zhī rén shì móu,dùn jué shì yuán qīng。
俗薄天难定,时危道不行。sú báo tiān nán dìng,shí wēi dào bù xíng。
折腰甘五斗,无意问弓旌。zhé yāo gān wǔ dòu,wú yì wèn gōng jīng。

次韵宇文德蒙春日道中二首

郭印

满目风光丽,春连几处村。mǎn mù fēng guāng lì,chūn lián jǐ chù cūn。
江山挑客思,桃李忆家园。jiāng shān tiāo kè sī,táo lǐ yì jiā yuán。
飘泊流三峡,穷通付一樽。piāo pō liú sān xiá,qióng tōng fù yī zūn。
菟裘如可老,归去葺衡门。tú qiú rú kě lǎo,guī qù qì héng mén。

次韵宇文德蒙春日道中二首

郭印

马上花明眼,宁知道路遐。mǎ shàng huā míng yǎn,níng zhī dào lù xiá。
山横千百岭,人住两三家。shān héng qiān bǎi lǐng,rén zhù liǎng sān jiā。
绿皱吹春水,红舒抹晓霞。lǜ zhòu chuī chūn shuǐ,hóng shū mǒ xiǎo xiá。
个中佳趣在,何事苦咨嗟。gè zhōng jiā qù zài,hé shì kǔ zī jiē。

次韵费梦得晚秋感怀三首

郭印

日落秋风晚,孤心正北飞。rì luò qiū fēng wǎn,gū xīn zhèng běi fēi。
地寒戎马健,天阔塞鸿稀。dì hán róng mǎ jiàn,tiān kuò sāi hóng xī。
翠葆几时复,青山百匝围。cuì bǎo jǐ shí fù,qīng shān bǎi zā wéi。
何当身傅羽,绝域问龙衣。hé dāng shēn fù yǔ,jué yù wèn lóng yī。

次韵费梦得晚秋感怀三首

郭印

摇落秋风晚,凄凉又一秋。yáo luò qiū fēng wǎn,qī liáng yòu yī qiū。
汉家元再造,杞国谩多忧。hàn jiā yuán zài zào,qǐ guó mán duō yōu。
七庙存馀泽,诸公合远谋。qī miào cún yú zé,zhū gōng hé yuǎn móu。
痛心何日定,直待太平休。tòng xīn hé rì dìng,zhí dài tài píng xiū。

早起待明诗

郭印

夜阑呼仆起,四视有无云。yè lán hū pū qǐ,sì shì yǒu wú yún。
天际星犹烂,山头树未分。tiān jì xīng yóu làn,shān tóu shù wèi fēn。
虫鸣何限苦,鸡唱不曾闻。chóng míng hé xiàn kǔ,jī chàng bù céng wén。
欲验东方白,频看掌上文。yù yàn dōng fāng bái,pín kàn zhǎng shàng wén。

郭印

客宵无一事,达晓梦魂安。kè xiāo wú yī shì,dá xiǎo mèng hún ān。
窗隙檐光入,更筹漏水乾。chuāng xì yán guāng rù,gèng chóu lòu shuǐ qián。
田园终计决,游宦久心阑。tián yuán zhōng jì jué,yóu huàn jiǔ xīn lán。
懒起趋朝谒,从渠困马鞍。lǎn qǐ qū cháo yè,cóng qú kùn mǎ ān。
6091234567»