古诗词

和元守中秋月夜韵

郭印

曩为痴儿未识月,夜明唤作山阴雪。nǎng wèi chī ér wèi shí yuè,yè míng huàn zuò shān yīn xuě。
翻笑老人立其下,皓彩亭亭映华发。fān xiào lǎo rén lì qí xià,hào cǎi tíng tíng yìng huá fā。
晦朔弦望总不知,三五那能问盈缺。huì shuò xián wàng zǒng bù zhī,sān wǔ nà néng wèn yíng quē。
有时暮宿招提境,插天不爱金银塔。yǒu shí mù sù zhāo tí jìng,chā tiān bù ài jīn yín tǎ。
壮年观览稍好奇,眼看绝景一何稀。zhuàng nián guān lǎn shāo hǎo qí,yǎn kàn jué jǐng yī hé xī。
中秋玩月定忘寝,往往连夕追轻肥。zhōng qiū wán yuè dìng wàng qǐn,wǎng wǎng lián xī zhuī qīng féi。
欢呼共吸杯中影,旋瞻宝镜天边飞。huān hū gòng xī bēi zhōng yǐng,xuán zhān bǎo jìng tiān biān fēi。
欲速嫦娥下霄汉,论心执手与同归。yù sù cháng é xià xiāo hàn,lùn xīn zhí shǒu yǔ tóng guī。
老来爱身如爱国,暑气蕴隆惊吏酷。lǎo lái ài shēn rú ài guó,shǔ qì yùn lóng jīng lì kù。
况当夔子瘴疠地,白露漙空尚蒸溽。kuàng dāng kuí zi zhàng lì dì,bái lù tuán kōng shàng zhēng rù。
可怜今宵月色凉,滟滟寒光满坑谷。kě lián jīn xiāo yuè sè liáng,yàn yàn hán guāng mǎn kēng gǔ。
不论贵贱及富贫,茅屋朱门皆变玉。bù lùn guì jiàn jí fù pín,máo wū zhū mén jiē biàn yù。
我亦乘兴上层台,但无佳客同尊罍。wǒ yì chéng xīng shàng céng tái,dàn wú jiā kè tóng zūn léi。
坐久归来略假寐,床前见月枕还推。zuò jiǔ guī lái lüè jiǎ mèi,chuáng qián jiàn yuè zhěn hái tuī。
不知此夜为谁好,一曲长歌动九垓。bù zhī cǐ yè wèi shuí hǎo,yī qū zhǎng gē dòng jiǔ gāi。
人生穷达何足算,但把馀龄付酒杯。rén shēng qióng dá hé zú suàn,dàn bǎ yú líng fù jiǔ bēi。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

朝来

郭印

朝来仍独坐,心事有谁知。cháo lái réng dú zuò,xīn shì yǒu shuí zhī。
啅鹊传枝喜,鸣鸠唤雨悲。zhuó què chuán zhī xǐ,míng jiū huàn yǔ bēi。
整冠惊发短,览镜觉颜衰。zhěng guān jīng fā duǎn,lǎn jìng jué yán shuāi。
白日堂堂去,长绳不可羁。bái rì táng táng qù,zhǎng shéng bù kě jī。

昼眠

郭印

斋馆萧然静,从容得昼眠。zhāi guǎn xiāo rán jìng,cóng róng dé zhòu mián。
梦魂随栩栩,昼腹任便便。mèng hún suí xǔ xǔ,zhòu fù rèn biàn biàn。
不把分阴惜,能令杂虑捐。bù bǎ fēn yīn xī,néng lìng zá lǜ juān。
觉来神观爽,依旧阅陈编。jué lái shén guān shuǎng,yī jiù yuè chén biān。

不寐

郭印

自怜闻道晚,习气误平生。zì lián wén dào wǎn,xí qì wù píng shēng。
诗债几时尽,睡魔终夕轻。shī zhài jǐ shí jǐn,shuì mó zhōng xī qīng。
语言空自苦,德业竟何成。yǔ yán kōng zì kǔ,dé yè jìng hé chéng。
誓欲抛书册,茅檐适性情。shì yù pāo shū cè,máo yán shì xìng qíng。

新浴

郭印

新向兰汤浴,尘埃一洗清。xīn xiàng lán tāng yù,chén āi yī xǐ qīng。
振衣心自喜,出户体还轻。zhèn yī xīn zì xǐ,chū hù tǐ hái qīng。
沂水当年乐,骊山往事惊。yí shuǐ dāng nián lè,lí shān wǎng shì jīng。
昔人因悟道,妙触永宣明。xī rén yīn wù dào,miào chù yǒng xuān míng。

夏夜喜雨诗

郭印

夜坐飞蚊息,凉生户牖中。yè zuò fēi wén xī,liáng shēng hù yǒu zhōng。
稍披风力快,俄听雨声雄。shāo pī fēng lì kuài,é tīng yǔ shēng xióng。
疠疫千家净,炎蒸一夕空。lì yì qiān jiā jìng,yán zhēng yī xī kōng。
安眼知处处,端的谢天公。ān yǎn zhī chù chù,duān de xiè tiān gōng。

值雨

郭印

惨惨云头暗,绳绳雨脚垂。cǎn cǎn yún tóu àn,shéng shéng yǔ jiǎo chuí。
定应来洒道,不是故催诗。dìng yīng lái sǎ dào,bù shì gù cuī shī。
热解非无益,凉生正所宜。rè jiě fēi wú yì,liáng shēng zhèng suǒ yí。
多情如屏翳,相戏即相知。duō qíng rú píng yì,xiāng xì jí xiāng zhī。

久雨

郭印

四旬常苦雨,秋令叹先行。sì xún cháng kǔ yǔ,qiū lìng tàn xiān xíng。
滴滴天垂泪,昏昏日翳睛。dī dī tiān chuí lèi,hūn hūn rì yì jīng。
敢言频屋漏,深恐害粢盛。gǎn yán pín wū lòu,shēn kǒng hài zī shèng。
换甲明朝是,人人望快晴。huàn jiǎ míng cháo shì,rén rén wàng kuài qíng。

雨后

郭印

气候西南异,山川自一方。qì hòu xī nán yì,shān chuān zì yī fāng。
暑残秋更热,雨过夜初凉。shǔ cán qiū gèng rè,yǔ guò yè chū liáng。
灯火容缃帙,诗书有锦囊。dēng huǒ róng xiāng zhì,shī shū yǒu jǐn náng。
更深犹不寐,暗露袭衣裳。gèng shēn yóu bù mèi,àn lù xí yī shang。

和赵彦和祈晴

郭印

灵宇祈昭霁,还车已报晴。líng yǔ qí zhāo jì,hái chē yǐ bào qíng。
高空开旷荡,远树见疏明。gāo kōng kāi kuàng dàng,yuǎn shù jiàn shū míng。
踊跃增行旅,歌谣遍耦耕。yǒng yuè zēng xíng lǚ,gē yáo biàn ǒu gēng。
今年书大有,香饭亦炊粳。jīn nián shū dà yǒu,xiāng fàn yì chuī jīng。

喜晴

郭印

淫雨何淹久,朝阳四望晴。yín yǔ hé yān jiǔ,cháo yáng sì wàng qíng。
云收山骨露,江落水痕生。yún shōu shān gǔ lù,jiāng luò shuǐ hén shēng。
豁豁知人意,欣欣见物情。huō huō zhī rén yì,xīn xīn jiàn wù qíng。
天公因屏翳,勿使再纵横。tiān gōng yīn píng yì,wù shǐ zài zòng héng。

朝霞诗

郭印

矫矫明天末,谁将绛帐供。jiǎo jiǎo míng tiān mò,shuí jiāng jiàng zhàng gōng。
阴云收薄翳,晴日放先锋。yīn yún shōu báo yì,qíng rì fàng xiān fēng。
道路看行旅,田畴验老农。dào lù kàn xíng lǚ,tián chóu yàn lǎo nóng。
乾坤今日意,群目散愁容。qián kūn jīn rì yì,qún mù sàn chóu róng。

晚意

郭印

睡起书斋寂,疏帘独上钩。shuì qǐ shū zhāi jì,shū lián dú shàng gōu。
雨馀鸦噪晚,天阔雁横秋。yǔ yú yā zào wǎn,tiān kuò yàn héng qiū。
物色供吟赋,功名叹滞留。wù sè gōng yín fù,gōng míng tàn zhì liú。
兵戈今未息,回首不堪愁。bīng gē jīn wèi xī,huí shǒu bù kān chóu。

秋阴

郭印

天宇秋云阔,愁多日日阴。tiān yǔ qiū yún kuò,chóu duō rì rì yīn。
山川相惨淡,物色自萧森。shān chuān xiāng cǎn dàn,wù sè zì xiāo sēn。
雁失空中影,钟沉风外音。yàn shī kōng zhōng yǐng,zhōng chén fēng wài yīn。
分明含雨意,何事不为霖。fēn míng hán yǔ yì,hé shì bù wèi lín。

十二月十三日喜雪二首

郭印

蜀雪古来少,天云今始同。shǔ xuě gǔ lái shǎo,tiān yún jīn shǐ tóng。
霏微初带雨,凌乱更从风。fēi wēi chū dài yǔ,líng luàn gèng cóng fēng。
练欲拖平野,盐疑撒远空。liàn yù tuō píng yě,yán yí sā yuǎn kōng。
小民咸喜见,谁复怨高穹。xiǎo mín xián xǐ jiàn,shuí fù yuàn gāo qióng。

十二月十三日喜雪二首

郭印

缤纷飞六出,景色兔园同。bīn fēn fēi liù chū,jǐng sè tù yuán tóng。
桂树非摧月,杨花不起风。guì shù fēi cuī yuè,yáng huā bù qǐ fēng。
布银成世界,屑玉满虚空。bù yín chéng shì jiè,xiè yù mǎn xū kōng。
此地知丰乐,如何答上穹。cǐ dì zhī fēng lè,rú hé dá shàng qióng。
6091234567»