古诗词

和元守中秋月夜韵

郭印

曩为痴儿未识月,夜明唤作山阴雪。nǎng wèi chī ér wèi shí yuè,yè míng huàn zuò shān yīn xuě。
翻笑老人立其下,皓彩亭亭映华发。fān xiào lǎo rén lì qí xià,hào cǎi tíng tíng yìng huá fā。
晦朔弦望总不知,三五那能问盈缺。huì shuò xián wàng zǒng bù zhī,sān wǔ nà néng wèn yíng quē。
有时暮宿招提境,插天不爱金银塔。yǒu shí mù sù zhāo tí jìng,chā tiān bù ài jīn yín tǎ。
壮年观览稍好奇,眼看绝景一何稀。zhuàng nián guān lǎn shāo hǎo qí,yǎn kàn jué jǐng yī hé xī。
中秋玩月定忘寝,往往连夕追轻肥。zhōng qiū wán yuè dìng wàng qǐn,wǎng wǎng lián xī zhuī qīng féi。
欢呼共吸杯中影,旋瞻宝镜天边飞。huān hū gòng xī bēi zhōng yǐng,xuán zhān bǎo jìng tiān biān fēi。
欲速嫦娥下霄汉,论心执手与同归。yù sù cháng é xià xiāo hàn,lùn xīn zhí shǒu yǔ tóng guī。
老来爱身如爱国,暑气蕴隆惊吏酷。lǎo lái ài shēn rú ài guó,shǔ qì yùn lóng jīng lì kù。
况当夔子瘴疠地,白露漙空尚蒸溽。kuàng dāng kuí zi zhàng lì dì,bái lù tuán kōng shàng zhēng rù。
可怜今宵月色凉,滟滟寒光满坑谷。kě lián jīn xiāo yuè sè liáng,yàn yàn hán guāng mǎn kēng gǔ。
不论贵贱及富贫,茅屋朱门皆变玉。bù lùn guì jiàn jí fù pín,máo wū zhū mén jiē biàn yù。
我亦乘兴上层台,但无佳客同尊罍。wǒ yì chéng xīng shàng céng tái,dàn wú jiā kè tóng zūn léi。
坐久归来略假寐,床前见月枕还推。zuò jiǔ guī lái lüè jiǎ mèi,chuáng qián jiàn yuè zhěn hái tuī。
不知此夜为谁好,一曲长歌动九垓。bù zhī cǐ yè wèi shuí hǎo,yī qū zhǎng gē dòng jiǔ gāi。
人生穷达何足算,但把馀龄付酒杯。rén shēng qióng dá hé zú suàn,dàn bǎ yú líng fù jiǔ bēi。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

次韵史才孺咏雪四首

郭印

始贺今朝雪,隆寒特地严。shǐ hè jīn cháo xuě,lóng hán tè dì yán。
莫愁穷户闭,还喜大田沾。mò chóu qióng hù bì,hái xǐ dà tián zhān。
黄竹歌休唱,红炉火屡添。huáng zhú gē xiū chàng,hóng lú huǒ lǚ tiān。
华颠应处处,早得是山尖。huá diān yīng chù chù,zǎo dé shì shān jiān。

次韵史才孺咏雪四首

郭印

冻云谁剪下,天地已凝严。dòng yún shuí jiǎn xià,tiān dì yǐ níng yán。
试看郊原润,何如雨露沾。shì kàn jiāo yuán rùn,hé rú yǔ lù zhān。
渔蓑寒愈重,客舍恨犹添。yú suō hán yù zhòng,kè shě hèn yóu tiān。
晓起空庭步,深埋屐齿尖。xiǎo qǐ kōng tíng bù,shēn mái jī chǐ jiān。

次韵史才孺咏雪四首

郭印

阴阴弥宇宙,黯黯一天同。yīn yīn mí yǔ zhòu,àn àn yī tiān tóng。
初讶银为界,元非玉散空。chū yà yín wèi jiè,yuán fēi yù sàn kōng。
夜迷连皎月,晓舞助严风。yè mí lián jiǎo yuè,xiǎo wǔ zhù yán fēng。
真宰凭谁问,年来物未丰。zhēn zǎi píng shuí wèn,nián lái wù wèi fēng。

次韵史才孺咏雪四首

郭印

怪得天飞雪,寒威晓不同。guài dé tiān fēi xuě,hán wēi xiǎo bù tóng。
练光铺迥野,玉屑下长空。liàn guāng pù jiǒng yě,yù xiè xià zhǎng kōng。
片片梅花雨,团团柳絮风。piàn piàn méi huā yǔ,tuán tuán liǔ xù fēng。
人间呈瑞应,还喜兆年丰。rén jiān chéng ruì yīng,hái xǐ zhào nián fēng。

出郭

郭印

步屧寻春去,郊原协气薰。bù xiè xún chūn qù,jiāo yuán xié qì xūn。
野花随路见,幽鸟隔山闻。yě huā suí lù jiàn,yōu niǎo gé shān wén。
兴远连芳草,心闲对白云。xīng yuǎn lián fāng cǎo,xīn xián duì bái yún。
匆匆殊未惬,落日噪鸦群。cōng cōng shū wèi qiè,luò rì zào yā qún。

出郊

郭印

官曹拘束久,出郭便忘归。guān cáo jū shù jiǔ,chū guō biàn wàng guī。
江阔风烟澹,山稠草木稀。jiāng kuò fēng yān dàn,shān chóu cǎo mù xī。
客情随处好,鸥鸟自由飞。kè qíng suí chù hǎo,ōu niǎo zì yóu fēi。
尘事聊相放,吾心一寸微。chén shì liáo xiāng fàng,wú xīn yī cùn wēi。

留宿田家

郭印

迟落前溪水,田家借一椽。chí luò qián xī shuǐ,tián jiā jiè yī chuán。
容身函丈地,阖眼湿薪烟。róng shēn hán zhàng dì,hé yǎn shī xīn yān。
马饲牛栏下,人眠狗窦边。mǎ sì niú lán xià,rén mián gǒu dòu biān。
此行频窘涩,吾意亦安然。cǐ xíng pín jiǒng sè,wú yì yì ān rán。

晚望江南

郭印

野豁长江外,人家各自村。yě huō zhǎng jiāng wài,rén jiā gè zì cūn。
水光秋蘸树,云色晚封门。shuǐ guāng qiū zhàn shù,yún sè wǎn fēng mén。
引眺频搔首,行吟只断魂。yǐn tiào pín sāo shǒu,xíng yín zhǐ duàn hún。
可怜新月上,烟霭又昏昏。kě lián xīn yuè shàng,yān ǎi yòu hūn hūn。

再用前韵四首

郭印

瀼界东西境,人分远近村。ráng jiè dōng xī jìng,rén fēn yuǎn jìn cūn。
关头千古路,夹口百川门。guān tóu qiān gǔ lù,jiā kǒu bǎi chuān mén。
风定江知性,云开日返魂。fēng dìng jiāng zhī xìng,yún kāi rì fǎn hún。
客愁秋更剧,一望一神昏。kè chóu qiū gèng jù,yī wàng yī shén hūn。

再用前韵四首

郭印

残日衔西岭,轻烟幕晚村。cán rì xián xī lǐng,qīng yān mù wǎn cūn。
朝宗奔众水,设险壮重门。cháo zōng bēn zhòng shuǐ,shè xiǎn zhuàng zhòng mén。
恍惚襄王梦,凄凉蜀相魂。huǎng hū xiāng wáng mèng,qī liáng shǔ xiāng hún。
山川长不改,人意自朝昏。shān chuān zhǎng bù gǎi,rén yì zì cháo hūn。

再用前韵四首

郭印

身留瘴疠地,家住水云村。shēn liú zhàng lì dì,jiā zhù shuǐ yún cūn。
何事怀三径,无才叩九门。hé shì huái sān jìng,wú cái kòu jiǔ mén。
秋风吹旅思,夜雨滴归魂。qiū fēng chuī lǚ sī,yè yǔ dī guī hún。
目断岷峨路,烟深夕照昏。mù duàn mín é lù,yān shēn xī zhào hūn。

再用前韵四首

郭印

学道与时背,从人笑我村。xué dào yǔ shí bèi,cóng rén xiào wǒ cūn。
太清元有路,大易岂无门。tài qīng yuán yǒu lù,dà yì qǐ wú mén。
把定金公性,收还木女魂。bǎ dìng jīn gōng xìng,shōu hái mù nǚ hún。
屯蒙循两卦,返照验晨昏。tún méng xún liǎng guà,fǎn zhào yàn chén hūn。

杨村道中偶晴

郭印

童仆喧喧语,篮舆十里轻。tóng pū xuān xuān yǔ,lán yú shí lǐ qīng。
雨收沙路净,溪涨石滩平。yǔ shōu shā lù jìng,xī zhǎng shí tān píng。
叠嶂千峰秀,残霞数道明。dié zhàng qiān fēng xiù,cán xiá shù dào míng。
秋容谁可状,一洗客心清。qiū róng shuí kě zhuàng,yī xǐ kè xīn qīng。

次韵南伯唐福道中

郭印

宿雨郊原润,晨风草木凉。sù yǔ jiāo yuán rùn,chén fēng cǎo mù liáng。
村醪饶客醉,山鸟笑人忙。cūn láo ráo kè zuì,shān niǎo xiào rén máng。
石罅泉能洁,篱根笋自香。shí xià quán néng jié,lí gēn sǔn zì xiāng。
箯舆终日倦,惆怅旧林塘。biān yú zhōng rì juàn,chóu chàng jiù lín táng。

留云安驿诗

郭印

五日留山驿,尘无一点新。wǔ rì liú shān yì,chén wú yī diǎn xīn。
瓜齑惟有酱,曲米不成春。guā jī wéi yǒu jiàng,qū mǐ bù chéng chūn。
默坐深调息,狂吟枉费神。mò zuò shēn diào xī,kuáng yín wǎng fèi shén。
个中真趣在,略得自由身。gè zhōng zhēn qù zài,lüè dé zì yóu shēn。