古诗词

冯允南远贶佳作有舜律远相通之句因次韵寄之

范镇

盛旦真明圣,平生伏至公。shèng dàn zhēn míng shèng,píng shēng fú zhì gōng。
遭逢不世出,覆露与天同。zāo féng bù shì chū,fù lù yǔ tiān tóng。
谅直诚多勉,谋猷愧罔功。liàng zhí chéng duō miǎn,móu yóu kuì wǎng gōng。
后王明若日,夷夏庆同风。hòu wáng míng ruò rì,yí xià qìng tóng fēng。
喜气中兼外,欢谣北至东。xǐ qì zhōng jiān wài,huān yáo běi zhì dōng。
敢图严密禁,擢处太清宫。gǎn tú yán mì jìn,zhuó chù tài qīng gōng。
峻拔山形大,高明地望雄。jùn bá shān xíng dà,gāo míng dì wàng xióng。
起居无忘古,坐卧只思忠。qǐ jū wú wàng gǔ,zuò wò zhǐ sī zhōng。
论乐嗟沦废,求音扣寂空。lùn lè jiē lún fèi,qiú yīn kòu jì kōng。
大和非隐伏,至理自穹崇。dà hé fēi yǐn fú,zhì lǐ zì qióng chóng。
暧昧幽还显,尊卑降复隆。ài mèi yōu hái xiǎn,zūn bēi jiàng fù lóng。
使人思舞凤,如弋慕飞鸿。shǐ rén sī wǔ fèng,rú yì mù fēi hóng。
世事安清谧,人心处正中。shì shì ān qīng mì,rén xīn chù zhèng zhōng。
至醇当直诣,精义故旁通。zhì chún dāng zhí yì,jīng yì gù páng tōng。
本自关瑶律,还须抚素桐。běn zì guān yáo lǜ,hái xū fǔ sù tóng。
天材由圣作,物理要人穷。tiān cái yóu shèng zuò,wù lǐ yào rén qióng。
往古为经始,来今是考终。wǎng gǔ wèi jīng shǐ,lái jīn shì kǎo zhōng。
云为极微妙,襟抱贮冲融。yún wèi jí wēi miào,jīn bào zhù chōng róng。
敛聚阴阳气,窥观造化工。liǎn jù yīn yáng qì,kuī guān zào huà gōng。
因君说乐事,诗咏照光虹。yīn jūn shuō lè shì,shī yǒng zhào guāng hóng。

范镇

宋成都华阳人,字景仁。仁宗宝元元年进士第一。累官知谏院,尝连上十九章劝仁宗立嗣,因罢谏职,改集贤殿修撰。英宗即位,迁翰林学士,旋出知陈州。神宗立,复为翰林学士。极力反对王安石变法,遂致仕。哲宗时,起为端明殿学士,提举崇福宫。累封蜀郡公。卒谥忠文。尝与修《新唐书》、《仁宗实录》,著有《范蜀公集》、《东斋记事》等。 范镇的作品>>

猜您喜欢

和君实喜雨三首

范镇

一春忧旱熯,田里欲蹉跎。yī chūn yōu hàn hàn,tián lǐ yù cuō tuó。
正合为霖望,翻成击壤歌。zhèng hé wèi lín wàng,fān chéng jī rǎng gē。
风缘帘隙至,云压舍檐过。fēng yuán lián xì zhì,yún yā shě yán guò。
大尹今朝喜,应同野老多。dà yǐn jīn cháo xǐ,yīng tóng yě lǎo duō。

送张职方守筠州

范镇

南国一麾守,知公安此行。nán guó yī huī shǒu,zhī gōng ān cǐ xíng。
家山虽万里,子舍只邻城。jiā shān suī wàn lǐ,zi shě zhǐ lín chéng。
驿问中宵至,风谣接畛声。yì wèn zhōng xiāo zhì,fēng yáo jiē zhěn shēng。
定应持课最,同命到天京。dìng yīng chí kè zuì,tóng mìng dào tiān jīng。

题招提院静照堂

范镇

牛斗光芒下,江山形胜中。niú dòu guāng máng xià,jiāng shān xíng shèng zhōng。
招提万法本,静照一堂空。zhāo tí wàn fǎ běn,jìng zhào yī táng kōng。
花木含春意,门庭语古风。huā mù hán chūn yì,mén tíng yǔ gǔ fēng。
支郎丐诗什,愧匪二南工。zhī láng gài shī shén,kuì fěi èr nán gōng。

送文与可通判邛州

范镇

半刺为官美,临邛自古名。bàn cì wèi guān měi,lín qióng zì gǔ míng。
何言缇轼宠,要侍版舆行。hé yán tí shì chǒng,yào shì bǎn yú xíng。
仙籍新年贵,宾僚旧日荣。xiān jí xīn nián guì,bīn liáo jiù rì róng。
壶桨故父老,应在半途迎。hú jiǎng gù fù lǎo,yīng zài bàn tú yíng。

诗四首其四

范镇

马足知人意,骎骎不少留。mǎ zú zhī rén yì,qīn qīn bù shǎo liú。
路回山斗转,沙漫水平流。lù huí shān dòu zhuǎn,shā màn shuǐ píng liú。
雪底青春动,林梢赤气浮。xuě dǐ qīng chūn dòng,lín shāo chì qì fú。
故园花发早,待得到家否。gù yuán huā fā zǎo,dài dé dào jiā fǒu。

仲远龙图见邀学射之游先寄五十六言

范镇

几年魂梦寄西州,春晚归逢学射游。jǐ nián hún mèng jì xī zhōu,chūn wǎn guī féng xué shè yóu。
十里香风尘不动,半山晴日雨初收。shí lǐ xiāng fēng chén bù dòng,bàn shān qíng rì yǔ chū shōu。
指撝武弁呈飞骑,次第红妆数胜筹。zhǐ huī wǔ biàn chéng fēi qí,cì dì hóng zhuāng shù shèng chóu。
夹道绮罗瞻望处,管弦旌旆拥遨头。jiā dào qǐ luó zhān wàng chù,guǎn xián jīng pèi yōng áo tóu。

和阎寺丞海云寺

范镇

春日金田驩且哗,始因民俗好纷奢。chūn rì jīn tián huān qiě huā,shǐ yīn mín sú hǎo fēn shē。
管弦齐奏喧闻野,莺燕高飞不在花。guǎn xián qí zòu xuān wén yě,yīng yàn gāo fēi bù zài huā。
雕槛凭时见城郭,回廊行处有烟霞。diāo kǎn píng shí jiàn chéng guō,huí láng xíng chù yǒu yān xiá。
方塘灵石从来信,不独当年太守夸。fāng táng líng shí cóng lái xìn,bù dú dāng nián tài shǒu kuā。

登崇圣阁

范镇

金地环回半锦城,累年斤斧不停声。jīn dì huán huí bàn jǐn chéng,lèi nián jīn fǔ bù tíng shēng。
远村民舍烟未起,满寺僧筵钟尽鸣。yuǎn cūn mín shě yān wèi qǐ,mǎn sì sēng yán zhōng jǐn míng。
栏槛高低资眺览,市廛言笑尚分明。lán kǎn gāo dī zī tiào lǎn,shì chán yán xiào shàng fēn míng。
阿房昔日徒虚语,壮丽应亏此画楹。ā fáng xī rì tú xū yǔ,zhuàng lì yīng kuī cǐ huà yíng。

和提刑海棠

范镇

不知真宰是谁专,生得韶光此树偏。bù zhī zhēn zǎi shì shuí zhuān,shēng dé sháo guāng cǐ shù piān。
吟笔偶遗工部意,赋词今识翰林权。yín bǐ ǒu yí gōng bù yì,fù cí jīn shí hàn lín quán。
风翻翠幕晨香入,霞照危墙夕影连。fēng fān cuì mù chén xiāng rù,xiá zhào wēi qiáng xī yǐng lián。
移植上园如得地,芳名应在紫薇先。yí zhí shàng yuán rú dé dì,fāng míng yīng zài zǐ wēi xiān。

上岩

范镇

岩雨晴犹滴,溪泉直复迂。yán yǔ qíng yóu dī,xī quán zhí fù yū。
倾崖目眩转,乱石步崎岖。qīng yá mù xuàn zhuǎn,luàn shí bù qí qū。

望湖台

范镇

台上望城下,迢遥知几寻。tái shàng wàng chéng xià,tiáo yáo zhī jǐ xún。
湖光隐隐见,多碍柳烟深。hú guāng yǐn yǐn jiàn,duō ài liǔ yān shēn。

再至史局

范镇

史局逾年别,重来已涕零。shǐ jú yú nián bié,zhòng lái yǐ tì líng。
朱书未绝笔,又欲汗新青。zhū shū wèi jué bǐ,yòu yù hàn xīn qīng。

剑门关

范镇

云间双剑峰,壁立望西东。yún jiān shuāng jiàn fēng,bì lì wàng xī dōng。
天地本无外,江山还自通。tiān dì běn wú wài,jiāng shān hái zì tōng。

和王都尉

范镇

惯乘霄汉鹤,翻说淤泥莲。guàn chéng xiāo hàn hè,fān shuō yū ní lián。
可惜玉台处,等闲闲几年。kě xī yù tái chù,děng xián xián jǐ nián。

诗四首其一

范镇

风定雪新晴,尘埃眼豁明。fēng dìng xuě xīn qíng,chén āi yǎn huō míng。
青山似相识,终日伴人行。qīng shān shì xiāng shí,zhōng rì bàn rén xíng。
561234