古诗词

冯允南远贶佳作有舜律远相通之句因次韵寄之

范镇

盛旦真明圣,平生伏至公。shèng dàn zhēn míng shèng,píng shēng fú zhì gōng。
遭逢不世出,覆露与天同。zāo féng bù shì chū,fù lù yǔ tiān tóng。
谅直诚多勉,谋猷愧罔功。liàng zhí chéng duō miǎn,móu yóu kuì wǎng gōng。
后王明若日,夷夏庆同风。hòu wáng míng ruò rì,yí xià qìng tóng fēng。
喜气中兼外,欢谣北至东。xǐ qì zhōng jiān wài,huān yáo běi zhì dōng。
敢图严密禁,擢处太清宫。gǎn tú yán mì jìn,zhuó chù tài qīng gōng。
峻拔山形大,高明地望雄。jùn bá shān xíng dà,gāo míng dì wàng xióng。
起居无忘古,坐卧只思忠。qǐ jū wú wàng gǔ,zuò wò zhǐ sī zhōng。
论乐嗟沦废,求音扣寂空。lùn lè jiē lún fèi,qiú yīn kòu jì kōng。
大和非隐伏,至理自穹崇。dà hé fēi yǐn fú,zhì lǐ zì qióng chóng。
暧昧幽还显,尊卑降复隆。ài mèi yōu hái xiǎn,zūn bēi jiàng fù lóng。
使人思舞凤,如弋慕飞鸿。shǐ rén sī wǔ fèng,rú yì mù fēi hóng。
世事安清谧,人心处正中。shì shì ān qīng mì,rén xīn chù zhèng zhōng。
至醇当直诣,精义故旁通。zhì chún dāng zhí yì,jīng yì gù páng tōng。
本自关瑶律,还须抚素桐。běn zì guān yáo lǜ,hái xū fǔ sù tóng。
天材由圣作,物理要人穷。tiān cái yóu shèng zuò,wù lǐ yào rén qióng。
往古为经始,来今是考终。wǎng gǔ wèi jīng shǐ,lái jīn shì kǎo zhōng。
云为极微妙,襟抱贮冲融。yún wèi jí wēi miào,jīn bào zhù chōng róng。
敛聚阴阳气,窥观造化工。liǎn jù yīn yáng qì,kuī guān zào huà gōng。
因君说乐事,诗咏照光虹。yīn jūn shuō lè shì,shī yǒng zhào guāng hóng。

范镇

宋成都华阳人,字景仁。仁宗宝元元年进士第一。累官知谏院,尝连上十九章劝仁宗立嗣,因罢谏职,改集贤殿修撰。英宗即位,迁翰林学士,旋出知陈州。神宗立,复为翰林学士。极力反对王安石变法,遂致仕。哲宗时,起为端明殿学士,提举崇福宫。累封蜀郡公。卒谥忠文。尝与修《新唐书》、《仁宗实录》,著有《范蜀公集》、《东斋记事》等。 范镇的作品>>

猜您喜欢

范镇

绛萼梅初蕊,青条柳未阴。jiàng è méi chū ruǐ,qīng tiáo liǔ wèi yīn。
群芳自先后,一气本无心。qún fāng zì xiān hòu,yī qì běn wú xīn。

题曹山人墅居

范镇

桥外浣花溪水通,山人高隐在其中。qiáo wài huàn huā xī shuǐ tōng,shān rén gāo yǐn zài qí zhōng。
一江丝竹喧天沸,争及松篁半日风。yī jiāng sī zhú xuān tiān fèi,zhēng jí sōng huáng bàn rì fēng。

鸡鸣台

范镇

古人惟恃众心城,何事秦皇苦好兵。gǔ rén wéi shì zhòng xīn chéng,hé shì qín huáng kǔ hǎo bīng。
本设函关禁奸诈,不知半夜有鸡鸣。běn shè hán guān jìn jiān zhà,bù zhī bàn yè yǒu jī míng。

次张寺丞园

范镇

园林再到身犹健,官职全抛梦乍醒。yuán lín zài dào shēn yóu jiàn,guān zhí quán pāo mèng zhà xǐng。
惟有南山与君眼,相逢不改旧时青。wéi yǒu nán shān yǔ jūn yǎn,xiāng féng bù gǎi jiù shí qīng。

万艘潭

范镇

私船官运斗纵横,殖货交通绕近城。sī chuán guān yùn dòu zòng héng,zhí huò jiāo tōng rào jìn chéng。
灯火夜凉人未散,古潭宜复万艘名。dēng huǒ yè liáng rén wèi sàn,gǔ tán yí fù wàn sōu míng。

金莲泉

范镇

道侣殷勤凿石渠,金莲泉脉入灵都。dào lǚ yīn qín záo shí qú,jīn lián quán mài rù líng dōu。
暗穿竹径仍清冷,为我烹茶敌酪奴。àn chuān zhú jìng réng qīng lěng,wèi wǒ pēng chá dí lào nú。

宿憩鹤寺

范镇

憩鹤山间憩竹舆,宛然身世住空虚。qì hè shān jiān qì zhú yú,wǎn rán shēn shì zhù kōng xū。
地仙纵与天仙别,明月清风也不疏。dì xiān zòng yǔ tiān xiān bié,míng yuè qīng fēng yě bù shū。

寿安

范镇

锦屏山下锦江人,西去东来自在身。jǐn píng shān xià jǐn jiāng rén,xī qù dōng lái zì zài shēn。
正是春天好时节,枉遭风起作埃尘。zhèng shì chūn tiān hǎo shí jié,wǎng zāo fēng qǐ zuò āi chén。

和君实喷玉潭

范镇

夜月光华照洁清,春云容与覆峥嵘。yè yuè guāng huá zhào jié qīng,chūn yún róng yǔ fù zhēng róng。
都城咫尺无人到,却使庐山浪得名。dōu chéng zhǐ chǐ wú rén dào,què shǐ lú shān làng dé míng。

赠僧中海渊还阆

范镇

旧乡山水绕禅扃,日日山光与水声。jiù xiāng shān shuǐ rào chán jiōng,rì rì shān guāng yǔ shuǐ shēng。
归去定贪山水乐,不教魂梦到神京。guī qù dìng tān shān shuǐ lè,bù jiào hún mèng dào shén jīng。

吏隐堂

范镇

花阴柳榻常攲枕,月色侵门不下关。huā yīn liǔ tà cháng qī zhěn,yuè sè qīn mén bù xià guān。
因讽君诗想佳景,夜凉依约梦魂间。yīn fěng jūn shī xiǎng jiā jǐng,yè liáng yī yuē mèng hún jiān。

七夕

范镇

翠幕瑶梯百尺楼,楼前星斗自悠悠。cuì mù yáo tī bǎi chǐ lóu,lóu qián xīng dòu zì yōu yōu。
天家仙会能多少,未到平明已别愁。tiān jiā xiān huì néng duō shǎo,wèi dào píng míng yǐ bié chóu。

七夕二首其一

范镇

可怜风信重秋期,红锦花香极所思。kě lián fēng xìn zhòng qiū qī,hóng jǐn huā xiāng jí suǒ sī。
乞巧楼中成底事,平明只得玩蛛丝。qǐ qiǎo lóu zhōng chéng dǐ shì,píng míng zhǐ dé wán zhū sī。

诗四首

范镇

南来十日尽山行,北去前驱野稍平。nán lái shí rì jǐn shān xíng,běi qù qián qū yě shāo píng。
边日照人如月色,野风吹草似泉声。biān rì zhào rén rú yuè sè,yě fēng chuī cǎo shì quán shēng。

诗四首

范镇

鸣笳悲咽愁须绝,猎骑盘旋画不成。míng jiā bēi yàn chóu xū jué,liè qí pán xuán huà bù chéng。
待与故人闲说此,几时归得到天京。dài yǔ gù rén xián shuō cǐ,jǐ shí guī dé dào tiān jīng。
561234