古诗词

冯允南远贶佳作有舜律远相通之句因次韵寄之

范镇

盛旦真明圣,平生伏至公。shèng dàn zhēn míng shèng,píng shēng fú zhì gōng。
遭逢不世出,覆露与天同。zāo féng bù shì chū,fù lù yǔ tiān tóng。
谅直诚多勉,谋猷愧罔功。liàng zhí chéng duō miǎn,móu yóu kuì wǎng gōng。
后王明若日,夷夏庆同风。hòu wáng míng ruò rì,yí xià qìng tóng fēng。
喜气中兼外,欢谣北至东。xǐ qì zhōng jiān wài,huān yáo běi zhì dōng。
敢图严密禁,擢处太清宫。gǎn tú yán mì jìn,zhuó chù tài qīng gōng。
峻拔山形大,高明地望雄。jùn bá shān xíng dà,gāo míng dì wàng xióng。
起居无忘古,坐卧只思忠。qǐ jū wú wàng gǔ,zuò wò zhǐ sī zhōng。
论乐嗟沦废,求音扣寂空。lùn lè jiē lún fèi,qiú yīn kòu jì kōng。
大和非隐伏,至理自穹崇。dà hé fēi yǐn fú,zhì lǐ zì qióng chóng。
暧昧幽还显,尊卑降复隆。ài mèi yōu hái xiǎn,zūn bēi jiàng fù lóng。
使人思舞凤,如弋慕飞鸿。shǐ rén sī wǔ fèng,rú yì mù fēi hóng。
世事安清谧,人心处正中。shì shì ān qīng mì,rén xīn chù zhèng zhōng。
至醇当直诣,精义故旁通。zhì chún dāng zhí yì,jīng yì gù páng tōng。
本自关瑶律,还须抚素桐。běn zì guān yáo lǜ,hái xū fǔ sù tóng。
天材由圣作,物理要人穷。tiān cái yóu shèng zuò,wù lǐ yào rén qióng。
往古为经始,来今是考终。wǎng gǔ wèi jīng shǐ,lái jīn shì kǎo zhōng。
云为极微妙,襟抱贮冲融。yún wèi jí wēi miào,jīn bào zhù chōng róng。
敛聚阴阳气,窥观造化工。liǎn jù yīn yáng qì,kuī guān zào huà gōng。
因君说乐事,诗咏照光虹。yīn jūn shuō lè shì,shī yǒng zhào guāng hóng。

范镇

宋成都华阳人,字景仁。仁宗宝元元年进士第一。累官知谏院,尝连上十九章劝仁宗立嗣,因罢谏职,改集贤殿修撰。英宗即位,迁翰林学士,旋出知陈州。神宗立,复为翰林学士。极力反对王安石变法,遂致仕。哲宗时,起为端明殿学士,提举崇福宫。累封蜀郡公。卒谥忠文。尝与修《新唐书》、《仁宗实录》,著有《范蜀公集》、《东斋记事》等。 范镇的作品>>

猜您喜欢

游昭

范镇

炎蒸无处避,此地忽如寒。yán zhēng wú chù bì,cǐ dì hū rú hán。
松砌行无际,石房禅自安。sōng qì xíng wú jì,shí fáng chán zì ān。
鸳鸯秋沼涨,蝙蝠晚庭宽。yuān yāng qiū zhǎo zhǎng,biān fú wǎn tíng kuān。
登眺见田舍,衡茅半不完。dēng tiào jiàn tián shě,héng máo bàn bù wán。

净众寺新禅院

范镇

金寺西郊外,一来烦恼摅。jīn sì xī jiāo wài,yī lái fán nǎo shū。
凡逢似仙境,鲜不属僧居。fán féng shì xiān jìng,xiān bù shǔ sēng jū。
岸绿见翘鹭,溪清无隐鱼。àn lǜ jiàn qiào lù,xī qīng wú yǐn yú。
残阳已周览,欲去几踌躇。cán yáng yǐ zhōu lǎn,yù qù jǐ chóu chú。

留题张少愚屋壁

范镇

高隐郫城下,平地仍径还。gāo yǐn pí chéng xià,píng dì réng jìng hái。
门开值冠盖,帘卷为江山。mén kāi zhí guān gài,lián juǎn wèi jiāng shān。
沛雨人间待,浮云天外闲。pèi yǔ rén jiān dài,fú yún tiān wài xián。
泥封诏不起,明夕奉慈颜。ní fēng zhào bù qǐ,míng xī fèng cí yán。

送罗胜卿同年提举玉局观

范镇

匹马西归去,知君得意偏。pǐ mǎ xī guī qù,zhī jūn dé yì piān。
人情重乡里,官职更神仙。rén qíng zhòng xiāng lǐ,guān zhí gèng shén xiān。
晓后无衙喏,旬头有俸钱。xiǎo hòu wú yá nuò,xún tóu yǒu fèng qián。
何须驾白鹤,辛苦上青天。hé xū jià bái hè,xīn kǔ shàng qīng tiān。

送罗郎中登管勾玉局观

范镇

五门门里观,松桧日萧疏。wǔ mén mén lǐ guān,sōng guì rì xiāo shū。
道话忘心境,仙歌作步虚。dào huà wàng xīn jìng,xiān gē zuò bù xū。
坛场高突兀,廊庑四纡馀。tán chǎng gāo tū wù,láng wǔ sì yū yú。
世事多纷扰,君心定了如。shì shì duō fēn rǎo,jūn xīn dìng le rú。

韩太丞同守成都次韵

范镇

盛府佳招贵,严宸雅寄深。shèng fǔ jiā zhāo guì,yán chén yǎ jì shēn。
舆题仲举坐,阙挂子牟心。yú tí zhòng jǔ zuò,quē guà zi móu xīn。
汉竹分新契,潘花过旧阴。hàn zhú fēn xīn qì,pān huā guò jiù yīn。
当年百里骥,方此试骎骎。dāng nián bǎi lǐ jì,fāng cǐ shì qīn qīn。

韩太丞同守成都次韵

范镇

近境连桑陌,先游盛竹林。jìn jìng lián sāng mò,xiān yóu shèng zhú lín。
并将怀旧意,持作惠时心。bìng jiāng huái jiù yì,chí zuò huì shí xīn。
藻思春生笔,清机月满襟。zǎo sī chūn shēng bǐ,qīng jī yuè mǎn jīn。
成风锦江曲,迥上玉山岑。chéng fēng jǐn jiāng qū,jiǒng shàng yù shān cén。

韩太丞同守成都次韵

范镇

春色草将深,春寒柳未阴。chūn sè cǎo jiāng shēn,chūn hán liǔ wèi yīn。
青天指行栈,渌水荡离襟。qīng tiān zhǐ xíng zhàn,lù shuǐ dàng lí jīn。
后乘何为托,前旌喻此心。hòu chéng hé wèi tuō,qián jīng yù cǐ xīn。
南枝倦飞翼,凭为寄归音。nán zhī juàn fēi yì,píng wèi jì guī yīn。

成都观牡丹

范镇

自古成都胜,开花不似今。zì gǔ chéng dōu shèng,kāi huā bù shì jīn。
径围三尺大,颜色几重深。jìng wéi sān chǐ dà,yán sè jǐ zhòng shēn。
未放香喷雪,仍藏蕊散金。wèi fàng xiāng pēn xuě,réng cáng ruǐ sàn jīn。
要知空色论,聊见主人心。yào zhī kōng sè lùn,liáo jiàn zhǔ rén xīn。

题静照堂

范镇

堂构虚闲处,师心静照中。táng gòu xū xián chù,shī xīn jìng zhào zhōng。
当门自流水,满院占清风。dāng mén zì liú shuǐ,mǎn yuàn zhàn qīng fēng。
趺坐通禅观,高谈说性空。fū zuò tōng chán guān,gāo tán shuō xìng kōng。
那知人世上,日月有樊笼。nà zhī rén shì shàng,rì yuè yǒu fán lóng。

李才元寄示蜀中花图

范镇

牡丹名品众,特地盛于今。mǔ dān míng pǐn zhòng,tè dì shèng yú jīn。
西子含羞甚,东君着意深。xī zi hán xiū shén,dōng jūn zhe yì shēn。
障行施烂锦,屋贮用黄金。zhàng xíng shī làn jǐn,wū zhù yòng huáng jīn。
妾婢群花卉,那能不妒心。qiè bì qún huā huì,nà néng bù dù xīn。

奉和君实早朝书事

范镇

日气晓先赤,天形秋转高。rì qì xiǎo xiān chì,tiān xíng qiū zhuǎn gāo。
风轻金辔勒,霜重毳衣袍。fēng qīng jīn pèi lēi,shuāng zhòng cuì yī páo。
匹马精神倦,前驺意思豪。pǐ mǎ jīng shén juàn,qián zōu yì sī háo。
近来君在告,连直几番鳌。jìn lái jūn zài gào,lián zhí jǐ fān áo。

闻蝉

范镇

山中气候别,二月已闻蝉。shān zhōng qì hòu bié,èr yuè yǐ wén chán。
乍到清凉景,翻疑暑伏天。zhà dào qīng liáng jǐng,fān yí shǔ fú tiān。
此身多暇日,何事更惊年。cǐ shēn duō xiá rì,hé shì gèng jīng nián。
杂溜淙淙响,相和胜管弦。zá liū cóng cóng xiǎng,xiāng hé shèng guǎn xián。

和君实喜雨三首

范镇

夜中间点滴,晓后见沉阴。yè zhōng jiān diǎn dī,xiǎo hòu jiàn chén yīn。
正惧一时旱,何妨三日霖。zhèng jù yī shí hàn,hé fáng sān rì lín。
着花开稍晚,入麦润还深。zhe huā kāi shāo wǎn,rù mài rùn hái shēn。
想象离栏处,高张烂锦衾。xiǎng xiàng lí lán chù,gāo zhāng làn jǐn qīn。

和君实喜雨三首

范镇

图馆春无赖,田家岁有收。tú guǎn chūn wú lài,tián jiā suì yǒu shōu。
那能垤鹳咏,还似土龙求。nà néng dié guàn yǒng,hái shì tǔ lóng qiú。
木荫疏成密,云容去复留。mù yīn shū chéng mì,yún róng qù fù liú。
已然为恶客,泥泞亦须游。yǐ rán wèi è kè,ní nìng yì xū yóu。
561234