古诗词

法曲散序/法曲散序

曹勋

飞金走玉常奔驰。fēi jīn zǒu yù cháng bēn chí。
日上还西。rì shàng hái xī。
自古待著长绳系。zì gǔ dài zhù zhǎng shéng xì。
算尘心、谩劳役堪悲。suàn chén xīn mán láo yì kān bēi。
盘古到此际。pán gǔ dào cǐ jì。
桑田变海,海复成陆高低。sāng tián biàn hǎi,hǎi fù chéng lù gāo dī。
噫嘻。yī xī。
下土是凡质容仪。xià tǔ shì fán zhì róng yí。
寿考能消,几日支持。shòu kǎo néng xiāo,jǐ rì zhī chí。
念一世。niàn yī shì。
真若朝荣暮落难期。zhēn ruò cháo róng mù luò nán qī。
幸有志、日传得神仙希夷。xìng yǒu zhì rì chuán dé shén xiān xī yí。
希夷。xī yí。
堪为千古人师。kān wèi qiān gǔ rén shī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

用前韵酬陈判官

曹勋

刺桐花发照人明,三看薰风舞绛英。cì tóng huā fā zhào rén míng,sān kàn xūn fēng wǔ jiàng yīng。
海近鱼肥随米贱,山高溪净照人清。hǎi jìn yú féi suí mǐ jiàn,shān gāo xī jìng zhào rén qīng。
久闻射策先黄甲,何意栖鸾尚赤城。jiǔ wén shè cè xiān huáng jiǎ,hé yì qī luán shàng chì chéng。
顾我婆娑老林下,看君事业映簪缨。gù wǒ pó suō lǎo lín xià,kàn jūn shì yè yìng zān yīng。

寄储子椿

曹勋

卓荦姑溪有隐君,当年远识达枫宸。zhuó luò gū xī yǒu yǐn jūn,dāng nián yuǎn shí dá fēng chén。
鉴明尘土无留迹,水净妍媸久自真。jiàn míng chén tǔ wú liú jì,shuǐ jìng yán chī jiǔ zì zhēn。
闻道燕居求性理,固应有暇对闲人。wén dào yàn jū qiú xìng lǐ,gù yīng yǒu xiá duì xián rén。
一廛已约同藏海,他日茅斋定卜邻。yī chán yǐ yuē tóng cáng hǎi,tā rì máo zhāi dìng bo lín。

寄陈居士

曹勋

君住西山我住东,杖藜时复得相从。jūn zhù xī shān wǒ zhù dōng,zhàng lí shí fù dé xiāng cóng。
欣欣未见飘飘举,楚楚先经面面松。xīn xīn wèi jiàn piāo piāo jǔ,chǔ chǔ xiān jīng miàn miàn sōng。
仙事既无妻子累,丹垆自有鬼神供。xiān shì jì wú qī zi lèi,dān lú zì yǒu guǐ shén gōng。
来春麦垄青中过,待碾新茶约段公。lái chūn mài lǒng qīng zhōng guò,dài niǎn xīn chá yuē duàn gōng。

寄山中友

曹勋

同朝不复旧交游,留滞行都岁两周。tóng cháo bù fù jiù jiāo yóu,liú zhì xíng dōu suì liǎng zhōu。
落景残霞曛夕霭,断云横雨霁高秋。luò jǐng cán xiá xūn xī ǎi,duàn yún héng yǔ jì gāo qiū。
因仍久作归欤计,蹭蹬端如贾客留。yīn réng jiǔ zuò guī yú jì,cèng dēng duān rú jiǎ kè liú。
惭愧君恩何以报,此身江海任虚舟。cán kuì jūn ēn hé yǐ bào,cǐ shēn jiāng hǎi rèn xū zhōu。

新建秘书省呈李秘监

曹勋

道山贤范久摧藏,圣德重兴接耿光。dào shān xián fàn jiǔ cuī cáng,shèng dé zhòng xīng jiē gěng guāng。
招隐稍来周俊造,紬书行见汉文章。zhāo yǐn shāo lái zhōu jùn zào,chóu shū xíng jiàn hàn wén zhāng。
挂檐玉榜昭新渥,插架芸签识旧香。guà yán yù bǎng zhāo xīn wò,chā jià yún qiān shí jiù xiāng。
喜见诸儒在天禄,嘉谟应欲赞时康。xǐ jiàn zhū rú zài tiān lù,jiā mó yīng yù zàn shí kāng。

怀归呈同官

曹勋

老去光阴易变迁,佳时常在泪痕边。lǎo qù guāng yīn yì biàn qiān,jiā shí cháng zài lèi hén biān。
一寒休待绨袍惠,二顷须资负郭田。yī hán xiū dài tí páo huì,èr qǐng xū zī fù guō tián。
邀客预留醅下酒,凭栏闲数渡头船。yāo kè yù liú pēi xià jiǔ,píng lán xián shù dù tóu chuán。
此身更待烟萝去,放尽天游只醉眠。cǐ shēn gèng dài yān luó qù,fàng jǐn tiān yóu zhǐ zuì mián。

小园午集坐间呈处和瞻明诸友

曹勋

共向花时笑语频,不须七七倩花神。gòng xiàng huā shí xiào yǔ pín,bù xū qī qī qiàn huā shén。
中郎棋战投机捷,阁老诗坛著语新。zhōng láng qí zhàn tóu jī jié,gé lǎo shī tán zhù yǔ xīn。
暖景迟迟莺唤友,落英寂寂草成茵。nuǎn jǐng chí chí yīng huàn yǒu,luò yīng jì jì cǎo chéng yīn。
牡丹芍药开非晚,更约同游浩荡春。mǔ dān sháo yào kāi fēi wǎn,gèng yuē tóng yóu hào dàng chūn。

再乞休致未遂得二诗呈之奇乡友

曹勋

晚岁归心岂易收,挂冠已去复淹留。wǎn suì guī xīn qǐ yì shōu,guà guān yǐ qù fù yān liú。
东方曼倩多奇节,司马相如故倦游。dōng fāng màn qiàn duō qí jié,sī mǎ xiāng rú gù juàn yóu。
床上诗书供一笑,山中松桂入清愁。chuáng shàng shī shū gōng yī xiào,shān zhōng sōng guì rù qīng chóu。
儿童怪我经春病,此意还能掩得不。ér tóng guài wǒ jīng chūn bìng,cǐ yì hái néng yǎn dé bù。

再乞休致未遂得二诗呈之奇乡友

曹勋

录录虽能早致身,中年东海与西秦。lù lù suī néng zǎo zhì shēn,zhōng nián dōng hǎi yǔ xī qín。
只宜桐柏山中老,不是麒麟阁上人。zhǐ yí tóng bǎi shān zhōng lǎo,bù shì qí lín gé shàng rén。
故病未休新病起,黑头应笑白头新。gù bìng wèi xiū xīn bìng qǐ,hēi tóu yīng xiào bái tóu xīn。
天公早赐还山诏,怀抱纷纷倦俗尘。tiān gōng zǎo cì hái shān zhào,huái bào fēn fēn juàn sú chén。

怀赵希元

曹勋

久怀宣殿浮山老,句满东南著老成。jiǔ huái xuān diàn fú shān lǎo,jù mǎn dōng nán zhù lǎo chéng。
一笑忘言寻小隐,十年去国得双清。yī xiào wàng yán xún xiǎo yǐn,shí nián qù guó dé shuāng qīng。
别来体力兼人健,喜甚诗书满意评。bié lái tǐ lì jiān rén jiàn,xǐ shén shī shū mǎn yì píng。
天子中兴求谠论,故应启沃慰平生。tiān zi zhōng xīng qiú dǎng lùn,gù yīng qǐ wò wèi píng shēng。

戏简钱处和

曹勋

闻道维摩棐几前,花随宝女下云天。wén dào wéi mó fěi jǐ qián,huā suí bǎo nǚ xià yún tiān。
合欢带缓新妆薄,燕子楼深晚色鲜。hé huān dài huǎn xīn zhuāng báo,yàn zi lóu shēn wǎn sè xiān。
想得琼枝宜夜夜,只应璧月共娟娟。xiǎng dé qióng zhī yí yè yè,zhǐ yīng bì yuè gòng juān juān。
何时遂预平生友,与出湘云伴锦筵。hé shí suì yù píng shēng yǒu,yǔ chū xiāng yún bàn jǐn yán。

荣侍郎暂寓张园小诗寄怀

曹勋

家来三乐益芬芳,不爱华堂借草堂。jiā lái sān lè yì fēn fāng,bù ài huá táng jiè cǎo táng。
每听鸣驺传陋巷,便知宝勒下明光。měi tīng míng zōu chuán lòu xiàng,biàn zhī bǎo lēi xià míng guāng。
炊烟茶润兼旁舍,萝月松风同一冈。chuī yān chá rùn jiān páng shě,luó yuè sōng fēng tóng yī gāng。
锦瑟似闻方醉卧,西楼横玉助新凉。jǐn sè shì wén fāng zuì wò,xī lóu héng yù zhù xīn liáng。

仆至赤城英侍者见访好语澜翻喜以成诗

曹勋

闲中忙事厌营营,款段扬鞭访赤城。xián zhōng máng shì yàn yíng yíng,kuǎn duàn yáng biān fǎng chì chéng。
问法未经双涧路,弥天先见万年英。wèn fǎ wèi jīng shuāng jiàn lù,mí tiān xiān jiàn wàn nián yīng。
繁阴成幄暑风薄,好草传香朝雨晴。fán yīn chéng wò shǔ fēng báo,hǎo cǎo chuán xiāng cháo yǔ qíng。
杖屦何妨留一宿,松间语旧有馀清。zhàng jù hé fáng liú yī sù,sōng jiān yǔ jiù yǒu yú qīng。

妙喜迁化悲而成诗

曹勋

戎烬多艰道不传,师能横竖说无边。róng jìn duō jiān dào bù chuán,shī néng héng shù shuō wú biān。
清湘去后人思杀,破衲归来帝所怜。qīng xiāng qù hòu rén sī shā,pò nà guī lái dì suǒ lián。
双桱遽埋无尽藏,诸方应舞野狐禅。shuāng jìng jù mái wú jǐn cáng,zhū fāng yīng wǔ yě hú chán。
伤心明月堂中影,只作霜华处处圆。shāng xīn míng yuè táng zhōng yǐng,zhǐ zuò shuāng huá chù chù yuán。

余比出疆以茶遗馆伴乃云茶皆中等此间于高丽界上置茶凡二十八九缗可得一胯皆上品也予力辩所自来谓所遗皆御前绝品他日相与烹试果居其次伤为猾夷所诮因得一诗

曹勋

年来建茗甚纷纭,官焙私园总混真。nián lái jiàn míng shén fēn yún,guān bèi sī yuán zǒng hùn zhēn。
圆璧方圭青箬嫩,绛苞黄角彩题均。yuán bì fāng guī qīng ruò nèn,jiàng bāo huáng jiǎo cǎi tí jūn。
未论洁白衷肠事,只贡膏油首面新。wèi lùn jié bái zhōng cháng shì,zhǐ gòng gāo yóu shǒu miàn xīn。
世乏君谟与桑苎,翻令衡鉴入殊邻。shì fá jūn mó yǔ sāng zhù,fān lìng héng jiàn rù shū lín。