古诗词

法曲散序/法曲散序

曹勋

飞金走玉常奔驰。fēi jīn zǒu yù cháng bēn chí。
日上还西。rì shàng hái xī。
自古待著长绳系。zì gǔ dài zhù zhǎng shéng xì。
算尘心、谩劳役堪悲。suàn chén xīn mán láo yì kān bēi。
盘古到此际。pán gǔ dào cǐ jì。
桑田变海,海复成陆高低。sāng tián biàn hǎi,hǎi fù chéng lù gāo dī。
噫嘻。yī xī。
下土是凡质容仪。xià tǔ shì fán zhì róng yí。
寿考能消,几日支持。shòu kǎo néng xiāo,jǐ rì zhī chí。
念一世。niàn yī shì。
真若朝荣暮落难期。zhēn ruò cháo róng mù luò nán qī。
幸有志、日传得神仙希夷。xìng yǒu zhì rì chuán dé shén xiān xī yí。
希夷。xī yí。
堪为千古人师。kān wèi qiān gǔ rén shī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

山中

曹勋

告老吾君得挂冠,交亲犹肯问平安。gào lǎo wú jūn dé guà guān,jiāo qīn yóu kěn wèn píng ān。
连天秋色雁已过,满槛竹声风逗寒。lián tiān qiū sè yàn yǐ guò,mǎn kǎn zhú shēng fēng dòu hán。
对客杯盘心共醉,催人节物岁将阑。duì kè bēi pán xīn gòng zuì,cuī rén jié wù suì jiāng lán。
但知适意山林去,不觉山头行路难。dàn zhī shì yì shān lín qù,bù jué shān tóu xíng lù nán。

松隐坐上寄钱大参

曹勋

闲里光阴不记名,曲勤宏度访公荣。xián lǐ guāng yīn bù jì míng,qū qín hóng dù fǎng gōng róng。
五云洒翰情文厚,九节浮香盏色轻。wǔ yún sǎ hàn qíng wén hòu,jiǔ jié fú xiāng zhǎn sè qīng。
宝箑含风清致爽,彩丝萦臂眼增明。bǎo shà hán fēng qīng zhì shuǎng,cǎi sī yíng bì yǎn zēng míng。
团栾每得佳时醉,却恐宣麻下帝城。tuán luán měi dé jiā shí zuì,què kǒng xuān má xià dì chéng。

戊子正月廿一日雪及半尺

曹勋

晚讶争鸣白项鸦,梅风随夜冷窗纱。wǎn yà zhēng míng bái xiàng yā,méi fēng suí yè lěng chuāng shā。
忽惊寒透多年被,不儗潜飞六出花。hū jīng hán tòu duō nián bèi,bù nǐ qián fēi liù chū huā。
历乱已应藏月桂,模糊无处认山茶。lì luàn yǐ yīng cáng yuè guì,mó hú wú chù rèn shān chá。
朝来多怪寻芳客,都向东风卖酒家。cháo lái duō guài xún fāng kè,dōu xiàng dōng fēng mài jiǔ jiā。

初见梅有作

曹勋

至后微和入烧痕,烟稍寄我岭头新。zhì hòu wēi hé rù shāo hén,yān shāo jì wǒ lǐng tóu xīn。
尚无红糁离离意,已觉清姿苒苒春。shàng wú hóng sǎn lí lí yì,yǐ jué qīng zī rǎn rǎn chūn。
未暇儗为乌有赋,绝胜遂咏坠楼人。wèi xiá nǐ wèi wū yǒu fù,jué shèng suì yǒng zhuì lóu rén。
夜寒翠袖临明月,且影横斜上醉巾。yè hán cuì xiù lín míng yuè,qiě yǐng héng xié shàng zuì jīn。

清明书事

曹勋

老来不复较三馀,只养恬愉守故居。lǎo lái bù fù jiào sān yú,zhǐ yǎng tián yú shǒu gù jū。
新火又逢寒食节,故人谁寄一行书。xīn huǒ yòu féng hán shí jié,gù rén shuí jì yī xíng shū。
随人只得身康健,寓物须烦酒破除。suí rén zhǐ dé shēn kāng jiàn,yù wù xū fán jiǔ pò chú。
剩读佳章正凭槛,海棠花上雨疏疏。shèng dú jiā zhāng zhèng píng kǎn,hǎi táng huā shàng yǔ shū shū。

寒食有感

曹勋

辇下相知把酒稀,更逢寒食泪沾衣。niǎn xià xiāng zhī bǎ jiǔ xī,gèng féng hán shí lèi zhān yī。
五浆道路何尝馈,三径荒芜未得归。wǔ jiāng dào lù hé cháng kuì,sān jìng huāng wú wèi dé guī。
春事沉沈寒惨惨,暮烟漠漠雨微微。chūn shì chén shěn hán cǎn cǎn,mù yān mò mò yǔ wēi wēi。
杏花零落春还半,空看帘间燕子飞。xìng huā líng luò chūn hái bàn,kōng kàn lián jiān yàn zi fēi。

春晚即事

曹勋

化国舒长日正迟,漫天风柳绿成姿。huà guó shū zhǎng rì zhèng chí,màn tiān fēng liǔ lǜ chéng zī。
高低蝴蝶尚春色,零落荼蘼犹晚枝。gāo dī hú dié shàng chūn sè,líng luò tú mí yóu wǎn zhī。
倦思有馀时种竹,老怀无著强赓诗。juàn sī yǒu yú shí zhǒng zhú,lǎo huái wú zhù qiáng gēng shī。
人人一觉是非梦,但得百年犹此时。rén rén yī jué shì fēi mèng,dàn dé bǎi nián yóu cǐ shí。

晚春书事

曹勋

东风苒苒又将归,甚叵飞花不恋枝。dōng fēng rǎn rǎn yòu jiāng guī,shén pǒ fēi huā bù liàn zhī。
半夜雨惊残梦破,一春愁是落花时。bàn yè yǔ jīng cán mèng pò,yī chūn chóu shì luò huā shí。
暖梢袅袅青归柳,轻浪痕痕绿满池。nuǎn shāo niǎo niǎo qīng guī liǔ,qīng làng hén hén lǜ mǎn chí。
惟有小栏藏秀色,数枝芍药殿春迟。wéi yǒu xiǎo lán cáng xiù sè,shù zhī sháo yào diàn chūn chí。

风雨惊春

曹勋

一年春事急如流,每被颠风断送休。yī nián chūn shì jí rú liú,měi bèi diān fēng duàn sòng xiū。
锦瑟华筵常漫度,杏园景物只供愁。jǐn sè huá yán cháng màn dù,xìng yuán jǐng wù zhǐ gōng chóu。
须知胜践何曾阙,自是青春不少留。xū zhī shèng jiàn hé céng quē,zì shì qīng chūn bù shǎo liú。
遍倚栏干望归路,落花飞絮思悠悠。biàn yǐ lán gàn wàng guī lù,luò huā fēi xù sī yōu yōu。

连雨有感

曹勋

连雨霏霏作晓阴,倚栏不复见遥岑。lián yǔ fēi fēi zuò xiǎo yīn,yǐ lán bù fù jiàn yáo cén。
已疏日上三竿报,只听风随十日霖。yǐ shū rì shàng sān gān bào,zhǐ tīng fēng suí shí rì lín。
枝上绽梅肥自坠,庭中新绿色逾深。zhī shàng zhàn méi féi zì zhuì,tíng zhōng xīn lǜ sè yú shēn。
田苗涨水横斜卧,甚悯为农种植心。tián miáo zhǎng shuǐ héng xié wò,shén mǐn wèi nóng zhǒng zhí xīn。

扇车

曹勋

良工巧制鲍鱼形,短架圆机扇比名。liáng gōng qiǎo zhì bào yú xíng,duǎn jià yuán jī shàn bǐ míng。
十幅怀箱尘不到,一轮因力羽犹轻。shí fú huái xiāng chén bù dào,yī lún yīn lì yǔ yóu qīng。
辗回剧暑轩楹去,载得长风枕簟清。niǎn huí jù shǔ xuān yíng qù,zài dé zhǎng fēng zhěn diàn qīng。
失喜门边须茗客,隔篱误作碾时声。shī xǐ mén biān xū míng kè,gé lí wù zuò niǎn shí shēng。

初冬日怀先垄

曹勋

中原金鼓未全衰,拜扫逢时泪满衣。zhōng yuán jīn gǔ wèi quán shuāi,bài sǎo féng shí lèi mǎn yī。
丘垄萧条应蔓草,松楸寂历想斜晖。qiū lǒng xiāo tiáo yīng màn cǎo,sōng qiū jì lì xiǎng xié huī。
残骸漫向天南住,乡思空随雁北飞。cán hái màn xiàng tiān nán zhù,xiāng sī kōng suí yàn běi fēi。
海上伤心一卮酒,梦魂先已酹重闱。hǎi shàng shāng xīn yī zhī jiǔ,mèng hún xiān yǐ lèi zhòng wéi。

闲过小圃督治冬蔬

曹勋

山园乘兴便忘归,习静关情万事非。shān yuán chéng xīng biàn wàng guī,xí jìng guān qíng wàn shì fēi。
落叶翻江垂露网,小梅藏白倚苔矶。luò yè fān jiāng chuí lù wǎng,xiǎo méi cáng bái yǐ tái jī。
等看朔雪连云密,数得栖鸦几阵飞。děng kàn shuò xuě lián yún mì,shù dé qī yā jǐ zhèn fēi。
台岳久惭猿鹤怨,水云三合寸心违。tái yuè jiǔ cán yuán hè yuàn,shuǐ yún sān hé cùn xīn wéi。

辛卯题壁

曹勋

中原陷贼百城没,龙驭天旋守一江。zhōng yuán xiàn zéi bǎi chéng méi,lóng yù tiān xuán shǒu yī jiāng。
恢复未逾衣带水,功名惭有碧油幢。huī fù wèi yú yī dài shuǐ,gōng míng cán yǒu bì yóu chuáng。
痛无雁信来沙漠,愁觉梅风到夜窗。tòng wú yàn xìn lái shā mò,chóu jué méi fēng dào yè chuāng。
朔吹搅云心慷慨,拊床未易寸心降。shuò chuī jiǎo yún xīn kāng kǎi,fǔ chuáng wèi yì cùn xīn jiàng。

病起有感

曹勋

老去心情在一廛,是中忧乐称华颠。lǎo qù xīn qíng zài yī chán,shì zhōng yōu lè chēng huá diān。
因知不误三三句,空近偷安九九年。yīn zhī bù wù sān sān jù,kōng jìn tōu ān jiǔ jiǔ nián。
生死去来浑付梦,火风煎迫谅非坚。shēng sǐ qù lái hún fù mèng,huǒ fēng jiān pò liàng fēi jiān。
第知一裰安排了,任我朝昏且信缘。dì zhī yī duō ān pái le,rèn wǒ cháo hūn qiě xìn yuán。