古诗词

法曲散序/法曲散序

曹勋

飞金走玉常奔驰。fēi jīn zǒu yù cháng bēn chí。
日上还西。rì shàng hái xī。
自古待著长绳系。zì gǔ dài zhù zhǎng shéng xì。
算尘心、谩劳役堪悲。suàn chén xīn mán láo yì kān bēi。
盘古到此际。pán gǔ dào cǐ jì。
桑田变海,海复成陆高低。sāng tián biàn hǎi,hǎi fù chéng lù gāo dī。
噫嘻。yī xī。
下土是凡质容仪。xià tǔ shì fán zhì róng yí。
寿考能消,几日支持。shòu kǎo néng xiāo,jǐ rì zhī chí。
念一世。niàn yī shì。
真若朝荣暮落难期。zhēn ruò cháo róng mù luò nán qī。
幸有志、日传得神仙希夷。xìng yǒu zhì rì chuán dé shén xiān xī yí。
希夷。xī yí。
堪为千古人师。kān wèi qiān gǔ rén shī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

用秦公赠李次仲韵呈次仲三首

曹勋

命本先须植日华,抽添气液了无差。mìng běn xiān xū zhí rì huá,chōu tiān qì yè le wú chà。
融融玛瑙升神室,曲曲琅玕焕彩霞。róng róng mǎ nǎo shēng shén shì,qū qū láng gān huàn cǎi xiá。
枢辖工夫储太漠,至人妙理寓甘瓜。shū xiá gōng fū chǔ tài mò,zhì rén miào lǐ yù gān guā。
阳源昭彻参同处,试与三家作一家。yáng yuán zhāo chè cān tóng chù,shì yǔ sān jiā zuò yī jiā。

用秦公赠李次仲韵呈次仲三首

曹勋

欲求玄牝蕴清华,莫放朝昏子午差。yù qiú xuán pìn yùn qīng huá,mò fàng cháo hūn zi wǔ chà。
收得五华滋湛露,自应双鹤下青霞。shōu dé wǔ huá zī zhàn lù,zì yīng shuāng hè xià qīng xiá。
颇闻北海终栖火,莫向东陵只种瓜。pǒ wén běi hǎi zhōng qī huǒ,mò xiàng dōng líng zhǐ zhǒng guā。
它日黄庭留黍米,遨游海岳未须家。tā rì huáng tíng liú shǔ mǐ,áo yóu hǎi yuè wèi xū jiā。

用秦公赠李次仲韵呈次仲三首

曹勋

灵明独耀驻年华,九任玄归有等差。líng míng dú yào zhù nián huá,jiǔ rèn xuán guī yǒu děng chà。
帝一澄明藏水火,昆丘凝结粲云霞。dì yī chéng míng cáng shuǐ huǒ,kūn qiū níng jié càn yún xiá。
金精盛处须寻兔,火枣成时要似瓜。jīn jīng shèng chù xū xún tù,huǒ zǎo chéng shí yào shì guā。
识得神仙木中子,丹腴愿及小生家。shí dé shén xiān mù zhōng zi,dān yú yuàn jí xiǎo shēng jiā。

陪宣抚置酒南楼

曹勋

远业尝轻万户侯,今陪笑语庾公楼。yuǎn yè cháng qīng wàn hù hóu,jīn péi xiào yǔ yǔ gōng lóu。
声空冀北一曲妙,木落淮南千里秋。shēng kōng jì běi yī qū miào,mù luò huái nán qiān lǐ qiū。
酒兴勇随高意上,月华影入大江流。jiǔ xīng yǒng suí gāo yì shàng,yuè huá yǐng rù dà jiāng liú。
主人为客留清境,销尽牢愁与客愁。zhǔ rén wèi kè liú qīng jìng,xiāo jǐn láo chóu yǔ kè chóu。

游惠山

曹勋

旧约溪山拄瘦筇,踏云渐听短长钟。jiù yuē xī shān zhǔ shòu qióng,tà yún jiàn tīng duǎn zhǎng zhōng。
山腰古佛閟金殿,石眼细泉喷玉龙。shān yāo gǔ fú bì jīn diàn,shí yǎn xì quán pēn yù lóng。
欲濯泠泠终日水,且临楚楚一庭松。yù zhuó líng líng zhōng rì shuǐ,qiě lín chǔ chǔ yī tíng sōng。
知公弭节期游胜,看取诗来阮仲容。zhī gōng mǐ jié qī yóu shèng,kàn qǔ shī lái ruǎn zhòng róng。

过郑吏部水阁

曹勋

九夏销烦日正长,沉沉虚阁枕横塘。jiǔ xià xiāo fán rì zhèng zhǎng,chén chén xū gé zhěn héng táng。
更无尘土侵衣裓,只有荷花度晚香。gèng wú chén tǔ qīn yī gé,zhǐ yǒu hé huā dù wǎn xiāng。
一道清泉供枕漱,千章古木进风凉。yī dào qīng quán gōng zhěn shù,qiān zhāng gǔ mù jìn fēng liáng。
相从时得游佳处,何必持杯玉色光。xiāng cóng shí dé yóu jiā chù,hé bì chí bēi yù sè guāng。

过处和赏荼蘼

曹勋

泛舟凭槛在蓬瀛,一醉心期任此生。fàn zhōu píng kǎn zài péng yíng,yī zuì xīn qī rèn cǐ shēng。
满腹本来同偃鼠,吸川遂欲比长鲸。mǎn fù běn lái tóng yǎn shǔ,xī chuān suì yù bǐ zhǎng jīng。
归来尚带荼蘼露,梦想犹闻佩玉声。guī lái shàng dài tú mí lù,mèng xiǎng yóu wén pèi yù shēng。
醉后狂歌能恕否,如今五日未全醒。zuì hòu kuáng gē néng shù fǒu,rú jīn wǔ rì wèi quán xǐng。

处和有诗欲过小圃

曹勋

小园花木暖成围,况复轩窗倚翠微。xiǎo yuán huā mù nuǎn chéng wéi,kuàng fù xuān chuāng yǐ cuì wēi。
一槛海棠云锦展,四边山色晓烟飞。yī kǎn hǎi táng yún jǐn zhǎn,sì biān shān sè xiǎo yān fēi。
春风烂熳何妨醉,浊酒淋漓任满衣。chūn fēng làn màn hé fáng zuì,zhuó jiǔ lín lí rèn mǎn yī。
甚喜鸣珂肯相访,济川暂舣绿苔矶。shén xǐ míng kē kěn xiāng fǎng,jì chuān zàn yǐ lǜ tái jī。

思归天台

曹勋

山中小筑枕溪流,却踏红尘笑拙谋。shān zhōng xiǎo zhù zhěn xī liú,què tà hóng chén xiào zhuō móu。
鬓点吴霜今已老,儿皆楚语只堪愁。bìn diǎn wú shuāng jīn yǐ lǎo,ér jiē chǔ yǔ zhǐ kān chóu。
猿惊鹤怨事偶尔,燕语莺啼春罢休。yuán jīng hè yuàn shì ǒu ěr,yàn yǔ yīng tí chūn bà xiū。
每与儿曹话归计,一帘清梦绕沧洲。měi yǔ ér cáo huà guī jì,yī lián qīng mèng rào cāng zhōu。

闲居泉州

曹勋

平世功名不可期,羝羊自恨触藩篱。píng shì gōng míng bù kě qī,dī yáng zì hèn chù fān lí。
劳生漫弭众人谤,虽死肯辜天下知。láo shēng màn mǐ zhòng rén bàng,suī sǐ kěn gū tiān xià zhī。
劝进偶能回漠北,输忠犹忆佐边陲。quàn jìn ǒu néng huí mò běi,shū zhōng yóu yì zuǒ biān chuí。
秋风一夜翻庭绿,晓看髭髯半作丝。qiū fēng yī yè fān tíng lǜ,xiǎo kàn zī rán bàn zuò sī。

黄湾书事时虏人犯淮

曹勋

海边鼓角动星辰,我复驱贫近海滨。hǎi biān gǔ jiǎo dòng xīng chén,wǒ fù qū pín jìn hǎi bīn。
强对溪山方袖手,不堪梅柳已惊春。qiáng duì xī shān fāng xiù shǒu,bù kān méi liǔ yǐ jīng chūn。
新元北客愁边泪,故国西郊日暮尘。xīn yuán běi kè chóu biān lèi,gù guó xī jiāo rì mù chén。
谁与高寒伴幽独,雪声清梦入霜筠。shuí yǔ gāo hán bàn yōu dú,xuě shēng qīng mèng rù shuāng yún。

出关

曹勋

笋舆清晓出都门,便喜松声到处闻。sǔn yú qīng xiǎo chū dōu mén,biàn xǐ sōng shēng dào chù wén。
可但佳游今止止,试寻旧友只纷纷。kě dàn jiā yóu jīn zhǐ zhǐ,shì xún jiù yǒu zhǐ fēn fēn。
卑栖故传吴楚语,高意自同鸾鹤群。bēi qī gù chuán wú chǔ yǔ,gāo yì zì tóng luán hè qún。
且乐退身无挂碍,满襟尘土逐春云。qiě lè tuì shēn wú guà ài,mǎn jīn chén tǔ zhú chūn yún。

天台宰祈雨有感

曹勋

炎风逾月炽穹苍,稼穑如云已变黄。yán fēng yú yuè chì qióng cāng,jià sè rú yún yǐ biàn huáng。
令尹为民躬血恳,神龙奋雨破骄阳。lìng yǐn wèi mín gōng xuè kěn,shén lóng fèn yǔ pò jiāo yáng。
高低禾颖芃芃秀,垄亩风回细细香。gāo dī hé yǐng péng péng xiù,lǒng mǔ fēng huí xì xì xiāng。
自尔屡丰应课最,西成先可贺仓箱。zì ěr lǚ fēng yīng kè zuì,xī chéng xiān kě hè cāng xiāng。

次子自越来见省

曹勋

江分吴越寄寒温,赖有飞鸿旦夕闻。jiāng fēn wú yuè jì hán wēn,lài yǒu fēi hóng dàn xī wén。
作别半年常入梦,相望百里叹离群。zuò bié bàn nián cháng rù mèng,xiāng wàng bǎi lǐ tàn lí qún。
庭萱雪已侵寒绿,梅萼春回耿暮云。tíng xuān xuě yǐ qīn hán lǜ,méi è chūn huí gěng mù yún。
喜汝暂归俱慰悦,老怀无复更纷纷。xǐ rǔ zàn guī jù wèi yuè,lǎo huái wú fù gèng fēn fēn。

无锡得次子诗促归

曹勋

老大心情不外求,得闲欢喜且闲休。lǎo dà xīn qíng bù wài qiú,dé xián huān xǐ qiě xián xiū。
每思尘土年华老,欲接神仙汗漫游。měi sī chén tǔ nián huá lǎo,yù jiē shén xiān hàn màn yóu。
三月不知春烂熳,五旬却值雨飞浮。sān yuè bù zhī chūn làn màn,wǔ xún què zhí yǔ fēi fú。
催归又诵吾儿句,便且呼童上小舟。cuī guī yòu sòng wú ér jù,biàn qiě hū tóng shàng xiǎo zhōu。