古诗词

忠孝诗

袁甫

曾子立言诏后世,战陈无勇非孝也。céng zi lì yán zhào hòu shì,zhàn chén wú yǒng fēi xiào yě。
战死犹留千古名,大夫赤心为宗社。zhàn sǐ yóu liú qiān gǔ míng,dà fū chì xīn wèi zōng shè。
而况判死乃得生,父母遗体非轻舍。ér kuàng pàn sǐ nǎi dé shēng,fù mǔ yí tǐ fēi qīng shě。
忠孝从来只一原,此道于今识者寡。zhōng xiào cóng lái zhǐ yī yuán,cǐ dào yú jīn shí zhě guǎ。
慈湖老师遗墨在,光燄万丈追风雅。cí hú lǎo shī yí mò zài,guāng yàn wàn zhàng zhuī fēng yǎ。
发挥天经与地义,为怜世人多聋哑。fā huī tiān jīng yǔ dì yì,wèi lián shì rén duō lóng yǎ。
跋语流传壮矣哉,忠由孝出非外假。bá yǔ liú chuán zhuàng yǐ zāi,zhōng yóu xiào chū fēi wài jiǎ。
厥今边庭尚绎骚,其势飙欻陵诸夏。jué jīn biān tíng shàng yì sāo,qí shì biāo chuā líng zhū xià。
孤忠步步踏实地,纸上陈言付土苴。gū zhōng bù bù tà shí dì,zhǐ shàng chén yán fù tǔ jū。
报国即是报亲恩,忠孝断断非二者。bào guó jí shì bào qīn ēn,zhōng xiào duàn duàn fēi èr zhě。
两阃对峙贵通情,胸怀如水常善下。liǎng kǔn duì zhì guì tōng qíng,xiōng huái rú shuǐ cháng shàn xià。
不见天高并地阔,要令物物归化冶。bù jiàn tiān gāo bìng dì kuò,yào lìng wù wù guī huà yě。
雍容谭笑净边尘,直把兵氛都汛洒。yōng róng tán xiào jìng biān chén,zhí bǎ bīng fēn dōu xùn sǎ。
名垂竹帛增亲荣,入觐至尊醉金斝。míng chuí zhú bó zēng qīn róng,rù jìn zhì zūn zuì jīn jiǎ。
到此纯孝通神明,冥冥之中锡纯嘏。dào cǐ chún xiào tōng shén míng,míng míng zhī zhōng xī chún gǔ。
病夫山中何所能,功成请将椽笔写。bìng fū shān zhōng hé suǒ néng,gōng chéng qǐng jiāng chuán bǐ xiě。

袁甫

宋庆元府鄞县人,字广微。袁燮子。少承家学,又受业于杨简。宁宗嘉定七年进士。为秘书省正字,奏称内外局势可惧,请严守帅之选,兴屯田之利。迁校书郎,又言边事之病在内不在外。历任监司及州府官,所至兴利除弊。入为中书舍人,屡奏边事当以上流为急,议和恐误事。累官至权兵部尚书、兼吏部尚书。卒谥正肃。有《蒙斋集》等。 袁甫的作品>>

猜您喜欢

再和时习五章章取礼记一句王制习乡上齿

袁甫

鹰犹知学况于人,羽翮冲霄具此身。yīng yóu zhī xué kuàng yú rén,yǔ hé chōng xiāo jù cǐ shēn。
须信数飞方解熟,熟之又熟即为仁。xū xìn shù fēi fāng jiě shú,shú zhī yòu shú jí wèi rén。

再和时习五章章取礼记一句王制习乡上齿

袁甫

佩玉之声清越长,此身无故讵容忘。pèi yù zhī shēng qīng yuè zhǎng,cǐ shēn wú gù jù róng wàng。
挈渠方屦圜冠士,登我光风霁月堂。qiè qú fāng jù huán guān shì,dēng wǒ guāng fēng jì yuè táng。

再和时习五章章取礼记一句王制习乡上齿

袁甫

圣道洋洋沧海如,不流天下只流洙。shèng dào yáng yáng cāng hǎi rú,bù liú tiān xià zhǐ liú zhū。
上丁释菜今非古,唤起遗风属我徒。shàng dīng shì cài jīn fēi gǔ,huàn qǐ yí fēng shǔ wǒ tú。

寿赵处仁母夫人

袁甫

有子见知真西山,有孙又把桂枝攀。yǒu zi jiàn zhī zhēn xī shān,yǒu sūn yòu bǎ guì zhī pān。
堂前萱草年年绿,庆事天公定不悭。táng qián xuān cǎo nián nián lǜ,qìng shì tiān gōng dìng bù qiān。

寿张亨之祖母夫人

袁甫

为问蟠桃熟几番,见儿发白着衣斑。wèi wèn pán táo shú jǐ fān,jiàn ér fā bái zhe yī bān。
孙枝又作红蕖客,更愿云礽捧寿山。sūn zhī yòu zuò hóng qú kè,gèng yuàn yún réng pěng shòu shān。

寿冯德厚三首

袁甫

人生汩汩逐风波,祝子长年要若何。rén shēng gǔ gǔ zhú fēng bō,zhù zi zhǎng nián yào ruò hé。
一日洞然无障碍,元来佛法也无多。yī rì dòng rán wú zhàng ài,yuán lái fú fǎ yě wú duō。

寿冯德厚三首

袁甫

麟经咀嚼造深微,攀取秋风第一枝。lín jīng jǔ jué zào shēn wēi,pān qǔ qiū fēng dì yī zhī。
便把斯言为子寿,嵩高不用更吟诗。biàn bǎ sī yán wèi zi shòu,sōng gāo bù yòng gèng yín shī。

寿冯德厚三首

袁甫

朱弦疏越澹徽音,身在尘中只古心。zhū xián shū yuè dàn huī yīn,shēn zài chén zhōng zhǐ gǔ xīn。
祝子长年仍健饭,好书读到夜沈沈。zhù zi zhǎng nián réng jiàn fàn,hǎo shū dú dào yè shěn shěn。

赓周纯甫求归三首

袁甫

秋风一夜簸清波,我自思亲奈客何。qiū fēng yī yè bǒ qīng bō,wǒ zì sī qīn nài kè hé。
远地少书消息好,书多愁闷转添多。yuǎn dì shǎo shū xiāo xī hǎo,shū duō chóu mèn zhuǎn tiān duō。

赓周纯甫求归三首

袁甫

苦过重阳赋式微,黄花剩插两三枝。kǔ guò zhòng yáng fù shì wēi,huáng huā shèng chā liǎng sān zhī。
对花酬酒坚盟约,依旧黄山唱和诗。duì huā chóu jiǔ jiān méng yuē,yī jiù huáng shān chàng hé shī。

赓周纯甫求归三首

袁甫

人生何处是知音,契合端由一片心。rén shēng hé chù shì zhī yīn,qì hé duān yóu yī piàn xīn。
瞥见先生清苦貌,吾儿且喜不埋沈。piē jiàn xiān shēng qīng kǔ mào,wú ér qiě xǐ bù mái shěn。

再用前韵

袁甫

山未烟云水未波,试参妙处定如何。shān wèi yān yún shuǐ wèi bō,shì cān miào chù dìng rú hé。
黄花未见应难会,见了黄花会意多。huáng huā wèi jiàn yīng nán huì,jiàn le huáng huā huì yì duō。

再用前韵

袁甫

本是尘中诗兴微,秋风偶折最高枝。běn shì chén zhōng shī xīng wēi,qiū fēng ǒu zhé zuì gāo zhī。
诗坛方筑那言去,为我留连百首诗。shī tán fāng zhù nà yán qù,wèi wǒ liú lián bǎi shǒu shī。

再用前韵

袁甫

百首诗成遇赏音,云何容易动归心。bǎi shǒu shī chéng yù shǎng yīn,yún hé róng yì dòng guī xīn。
少陵不肯为轻薄,笑杀王杨井底沈。shǎo líng bù kěn wèi qīng báo,xiào shā wáng yáng jǐng dǐ shěn。

送别再用前韵

袁甫

歙江归艇棹晴波,同去同来日几何。shè jiāng guī tǐng zhào qíng bō,tóng qù tóng lái rì jǐ hé。
不怕黄花负人约,只愁人意负花多。bù pà huáng huā fù rén yuē,zhǐ chóu rén yì fù huā duō。
1091234567»