古诗词

上九江唐舍人

王阮

江左承南渡,浔阳控上流。jiāng zuǒ chéng nán dù,xún yáng kòng shàng liú。
平时称用武,今日更防秋。píng shí chēng yòng wǔ,jīn rì gèng fáng qiū。
六代规摹古,三江险阨周。liù dài guī mó gǔ,sān jiāng xiǎn è zhōu。
高凭隆屏翰,下瞰握襟喉。gāo píng lóng píng hàn,xià kàn wò jīn hóu。
呼吸闻吴楚,封疆矗斗牛。hū xī wén wú chǔ,fēng jiāng chù dòu niú。
循良渡虎迹,神武射蛟游。xún liáng dù hǔ jì,shén wǔ shè jiāo yóu。
胜事馀莲社,风光足庾楼。shèng shì yú lián shè,fēng guāng zú yǔ lóu。
倚天开峻极,倒影湛飞浮。yǐ tiān kāi jùn jí,dào yǐng zhàn fēi fú。
鼎败香山往,官轻靖节休。dǐng bài xiāng shān wǎng,guān qīng jìng jié xiū。
义门十世美,将业二王优。yì mén shí shì měi,jiāng yè èr wáng yōu。
顷岁承平久,斯民习俗修。qǐng suì chéng píng jiǔ,sī mín xí sú xiū。
究心依学校,服力事田畴。jiū xīn yī xué xiào,fú lì shì tián chóu。
狱净苔荒砌,山深麦挂丘。yù jìng tái huāng qì,shān shēn mài guà qiū。
共知忠义笃,肯陷矫诬羞。gòng zhī zhōng yì dǔ,kěn xiàn jiǎo wū xiū。
不料腥膻起,能令日月幽。bù liào xīng shān qǐ,néng lìng rì yuè yōu。
云屯满赤县,天意卒鸿沟。yún tún mǎn chì xiàn,tiān yì zú hóng gōu。
郡邑生荆棘,江湖识冕旒。jùn yì shēng jīng jí,jiāng hú shí miǎn liú。
竟捐形势地,聚作虎狼陬。jìng juān xíng shì dì,jù zuò hǔ láng zōu。
昔计何胜辱,群生亦暂偷。xī jì hé shèng rǔ,qún shēng yì zàn tōu。
奇功思赫赫,内治颇悠悠。qí gōng sī hè hè,nèi zhì pǒ yōu yōu。
法令中间弊,流移不可留。fǎ lìng zhōng jiān bì,liú yí bù kě liú。
未经真抚恤,还已困虔刘。wèi jīng zhēn fǔ xù,hái yǐ kùn qián liú。
对垒缘淮甸,长蛇致虏酋。duì lěi yuán huái diān,zhǎng shé zhì lǔ qiú。
雷声忽天狗,旗尾又蚩尤。léi shēng hū tiān gǒu,qí wěi yòu chī yóu。
隔岸几航苇,孤城亦缀斿。gé àn jǐ háng wěi,gū chéng yì zhuì yóu。
兵戈闲耒耜,战舰夺松楸。bīng gē xián lěi sì,zhàn jiàn duó sōng qiū。
天下虽同扰,江西又不侔。tiān xià suī tóng rǎo,jiāng xī yòu bù móu。
宿师惟此地,履亩倍他州。sù shī wéi cǐ dì,lǚ mǔ bèi tā zhōu。
诸将纷纷是,攸司日日掊。zhū jiāng fēn fēn shì,yōu sī rì rì póu。
文符竞旁午,膏血罄诛求。wén fú jìng páng wǔ,gāo xuè qìng zhū qiú。
战斗连年永,疮痍几日瘳。zhàn dòu lián nián yǒng,chuāng yí jǐ rì chōu。
孽牙中作梗,气习遂成媮。niè yá zhōng zuò gěng,qì xí suì chéng tōu。
情动穿墉鼠,风行借父耰。qíng dòng chuān yōng shǔ,fēng xíng jiè fù yōu。
秉彝均物则,失德自乾糇。bǐng yí jūn wù zé,shī dé zì qián hóu。
近世凡临镇,何人解抚柔。jìn shì fán lín zhèn,hé rén jiě fǔ róu。
帝为辍近侍,人喜得贤侯。dì wèi chuò jìn shì,rén xǐ dé xián hóu。
父子文章伟,君臣契分投。fù zi wén zhāng wěi,jūn chén qì fēn tóu。
王言资润色,国是仗谋猷。wáng yán zī rùn sè,guó shì zhàng móu yóu。
诗似丘传鲤,书如固续彪。shī shì qiū chuán lǐ,shū rú gù xù biāo。
凤毛宜鸑鷟,骥种自骅骝。fèng máo yí yuè zhuó,jì zhǒng zì huá liú。
增重依莲幕,尤烦借箸筹。zēng zhòng yī lián mù,yóu fán jiè zhù chóu。
折冲皆婉画,赐履又分忧。zhé chōng jiē wǎn huà,cì lǚ yòu fēn yōu。
奕奕长江上,源源数路头。yì yì zhǎng jiāng shàng,yuán yuán shù lù tóu。
若非烦柱石,何以镇貔貅。ruò fēi fán zhù shí,hé yǐ zhèn pí xiū。
南土惊新事,西清拥碧油。nán tǔ jīng xīn shì,xī qīng yōng bì yóu。
春风回野色,江月静帘钩。chūn fēng huí yě sè,jiāng yuè jìng lián gōu。
地借长城望,尘清奕世雠。dì jiè zhǎng chéng wàng,chén qīng yì shì chóu。
有生皆固结,无士不冥搜。yǒu shēng jiē gù jié,wú shì bù míng sōu。
立国须才用,闻公锐意收。lì guó xū cái yòng,wén gōng ruì yì shōu。
龙门如可上,敢请与荀俦。lóng mén rú kě shàng,gǎn qǐng yǔ xún chóu。

王阮

宋江州德安人,字南卿。王韶曾孙。孝宗隆兴元年进士。对策极言迁都建康以图进取。光宗绍熙中知濠州,整修战备,金人不敢犯。改知抚州。韩侂胄闻其名,特命入奏,诱以美官,遭拒大怒,批旨予祠。归隐庐山以终。有《义丰集》。 王阮的作品>>

猜您喜欢

普陀山观音岩祈雨一首

王阮

南风不为雨,躬即宝陀求。nán fēng bù wèi yǔ,gōng jí bǎo tuó qiú。
地势到此尽,天河相接流。dì shì dào cǐ jǐn,tiān hé xiāng jiē liú。
鳌舒千丈背,蜃吐数层楼。áo shū qiān zhàng bèi,shèn tǔ shù céng lóu。
念彼观音力,杨枝洒有秋。niàn bǐ guān yīn lì,yáng zhī sǎ yǒu qiū。

浙江观潮一首

王阮

水向东南聚,气钟子午间。shuǐ xiàng dōng nán jù,qì zhōng zi wǔ jiān。
大洋一沸鼎,众溜各循环。dà yáng yī fèi dǐng,zhòng liū gè xún huán。
高岸忽为谷,疾雷惊破山。gāo àn hū wèi gǔ,jí léi jīng pò shān。
三年浮海客,见此悟生还。sān nián fú hǎi kè,jiàn cǐ wù shēng hái。

广中南华寺一首

王阮

一水透南粤,高人忆老卢。yī shuǐ tòu nán yuè,gāo rén yì lǎo lú。
如何拈不起,只为本来无。rú hé niān bù qǐ,zhǐ wèi běn lái wú。
匍匐三千里,披攘五百徒。pú fú sān qiān lǐ,pī rǎng wǔ bǎi tú。
都来些子事,焉用尔区区。dōu lái xiē zi shì,yān yòng ěr qū qū。

避暑烟水亭与王景文回纹联句一首

王阮

颜舒且对清樽酒,昼永方浓翠幄阴。yán shū qiě duì qīng zūn jiǔ,zhòu yǒng fāng nóng cuì wò yīn。
环佩响溪寒浪急,画图藏谷绣烟深。huán pèi xiǎng xī hán làng jí,huà tú cáng gǔ xiù yān shēn。
斑生石润苔纹乱,碧度云飞鸟影沉。bān shēng shí rùn tái wén luàn,bì dù yún fēi niǎo yǐng chén。
闲馆邃风来迥野,隔楼斜日转疏林。xián guǎn suì fēng lái jiǒng yě,gé lóu xié rì zhuǎn shū lín。

新昌留别一首

王阮

奉命诛求下户贫,抗章恳白上官嗔。fèng mìng zhū qiú xià hù pín,kàng zhāng kěn bái shàng guān chēn。
与其重敛毒千室,宁以深文中一身。yǔ qí zhòng liǎn dú qiān shì,níng yǐ shēn wén zhōng yī shēn。
吏务循良邦有赖,士虽贫贱气宜伸。lì wù xún liáng bāng yǒu lài,shì suī pín jiàn qì yí shēn。
空烟亭下桃花水,好送扁舟欲去人。kōng yān tíng xià táo huā shuǐ,hǎo sòng biǎn zhōu yù qù rén。

昌国偶成一首

王阮

诸邑皆山可夜驰,海中昌国力难施。zhū yì jiē shān kě yè chí,hǎi zhōng chāng guó lì nán shī。
风潮阻渡由天地,期会申严限日时。fēng cháo zǔ dù yóu tiān dì,qī huì shēn yán xiàn rì shí。
愿以老身从此免,忍将人命逼诸危。yuàn yǐ lǎo shēn cóng cǐ miǎn,rěn jiāng rén mìng bī zhū wēi。
交门山下须臾死,肉食诸公知不知。jiāo mén shān xià xū yú sǐ,ròu shí zhū gōng zhī bù zhī。

丙午寒食题净土寺一首

王阮

方见繁红绣小园,已随流水泛前村。fāng jiàn fán hóng xiù xiǎo yuán,yǐ suí liú shuǐ fàn qián cūn。
人于醽醁真无分,雨共秋千似有冤。rén yú líng lù zhēn wú fēn,yǔ gòng qiū qiān shì yǒu yuān。
投老故应诸事懒,问春能得几分存。tóu lǎo gù yīng zhū shì lǎn,wèn chūn néng dé jǐ fēn cún。
不须便作匆匆散,更把松梅子细论。bù xū biàn zuò cōng cōng sàn,gèng bǎ sōng méi zi xì lùn。

再游用前韵一首

王阮

十年不到此祇园,又为支郎暂出村。shí nián bù dào cǐ qí yuán,yòu wèi zhī láng zàn chū cūn。
犬认行踪增踊跃,燕惊离恨苦埋冤。quǎn rèn xíng zōng zēng yǒng yuè,yàn jīng lí hèn kǔ mái yuān。
鬓边但觉新丝长,壁上惟馀旧墨存。bìn biān dàn jué xīn sī zhǎng,bì shàng wéi yú jiù mò cún。
但问桑麻添几许,世间万事不须论。dàn wèn sāng má tiān jǐ xǔ,shì jiān wàn shì bù xū lùn。

上巳日雁叉阻风呈宋彦起一首

王阮

往来定是一年一,时节长逢三月三。wǎng lái dìng shì yī nián yī,shí jié zhǎng féng sān yuè sān。
天气未佳宜且住,树犹如此我何堪。tiān qì wèi jiā yí qiě zhù,shù yóu rú cǐ wǒ hé kān。
花飞与客浑无与,酒好招人只自惭。huā fēi yǔ kè hún wú yǔ,jiǔ hǎo zhāo rén zhǐ zì cán。
安得惠风和畅景,与君方棹看淮南。ān dé huì fēng hé chàng jǐng,yǔ jūn fāng zhào kàn huái nán。

长风沙次宋丈韵一首

王阮

已将身世等河沙,又泛春江看浪花。yǐ jiāng shēn shì děng hé shā,yòu fàn chūn jiāng kàn làng huā。
锦缆牙樯君送酒,蓑衣蒻笠我浮家。jǐn lǎn yá qiáng jūn sòng jiǔ,suō yī ruò lì wǒ fú jiā。
淹留日觉青春暮,飘泊风兼细雨斜。yān liú rì jué qīng chūn mù,piāo pō fēng jiān xì yǔ xié。
安得昆仑能探水,试教来奏小琵琶。ān dé kūn lún néng tàn shuǐ,shì jiào lái zòu xiǎo pí pá。

瓜时有感一首

王阮

篱边方对菊花黄,又报文移出草堂。lí biān fāng duì jú huā huáng,yòu bào wén yí chū cǎo táng。
三宿敢云桑下恋,四翁终愿橘中藏。sān sù gǎn yún sāng xià liàn,sì wēng zhōng yuàn jú zhōng cáng。
泉萦去路常低咽,酒向离亭不肯香。quán yíng qù lù cháng dī yàn,jiǔ xiàng lí tíng bù kěn xiāng。
圣代多才焉用我,明年重上乞身章。shèng dài duō cái yān yòng wǒ,míng nián zhòng shàng qǐ shēn zhāng。

都下病起呈王枢密一首

王阮

不解雕虫赋逐贫,又无饶舌论钱神。bù jiě diāo chóng fù zhú pín,yòu wú ráo shé lùn qián shén。
遭逢此鬼今番疟,零落吾生有限身。zāo féng cǐ guǐ jīn fān nüè,líng luò wú shēng yǒu xiàn shēn。
旧学试温浑易忘,新书欲谨自难真。jiù xué shì wēn hún yì wàng,xīn shū yù jǐn zì nán zhēn。
时危壮士乃如此,为报堂堂有位人。shí wēi zhuàng shì nǎi rú cǐ,wèi bào táng táng yǒu wèi rén。

谢赵宰拜襄敏墓并留题二首

王阮

班春故事亦年年,公独推诚远布宣。bān chūn gù shì yì nián nián,gōng dú tuī chéng yuǎn bù xuān。
丽日借黄催麦垄,惠风吹绿散秧田。lì rì jiè huáng cuī mài lǒng,huì fēng chuī lǜ sàn yāng tián。
众鱼入梦蓑衣下,异雉飞驯桑荫前。zhòng yú rù mèng suō yī xià,yì zhì fēi xùn sāng yīn qián。
好咏十奇归乐府,圣朝方采下民篇。hǎo yǒng shí qí guī lè fǔ,shèng cháo fāng cǎi xià mín piān。

谢赵宰拜襄敏墓并留题二首

王阮

河湟人去锁春芜,三步遥勤一束刍。hé huáng rén qù suǒ chūn wú,sān bù yáo qín yī shù chú。
盛事发挥千古烈,英词嘘动百年枯。shèng shì fā huī qiān gǔ liè,yīng cí xū dòng bǎi nián kū。
故家零落今朝遇,此段孤高近世无。gù jiā líng luò jīn cháo yù,cǐ duàn gū gāo jìn shì wú。
地下结成无限草,待公肃甲破幽都。dì xià jié chéng wú xiàn cǎo,dài gōng sù jiǎ pò yōu dōu。

兰亭一首

王阮

金行中否野多遗,越禊诸贤不受羁。jīn xíng zhōng fǒu yě duō yí,yuè xì zhū xián bù shòu jī。
天朗气清书上巳,春行秋令纪当时。tiān lǎng qì qīng shū shàng sì,chūn xíng qiū lìng jì dāng shí。
九原寂寞不可作,一水萦回或在兹。jiǔ yuán jì mò bù kě zuò,yī shuǐ yíng huí huò zài zī。
归去庐山定相问,为公关报紫霄知。guī qù lú shān dìng xiāng wèn,wèi gōng guān bào zǐ xiāo zhī。
1341234567»