古诗词

上九江唐舍人

王阮

江左承南渡,浔阳控上流。jiāng zuǒ chéng nán dù,xún yáng kòng shàng liú。
平时称用武,今日更防秋。píng shí chēng yòng wǔ,jīn rì gèng fáng qiū。
六代规摹古,三江险阨周。liù dài guī mó gǔ,sān jiāng xiǎn è zhōu。
高凭隆屏翰,下瞰握襟喉。gāo píng lóng píng hàn,xià kàn wò jīn hóu。
呼吸闻吴楚,封疆矗斗牛。hū xī wén wú chǔ,fēng jiāng chù dòu niú。
循良渡虎迹,神武射蛟游。xún liáng dù hǔ jì,shén wǔ shè jiāo yóu。
胜事馀莲社,风光足庾楼。shèng shì yú lián shè,fēng guāng zú yǔ lóu。
倚天开峻极,倒影湛飞浮。yǐ tiān kāi jùn jí,dào yǐng zhàn fēi fú。
鼎败香山往,官轻靖节休。dǐng bài xiāng shān wǎng,guān qīng jìng jié xiū。
义门十世美,将业二王优。yì mén shí shì měi,jiāng yè èr wáng yōu。
顷岁承平久,斯民习俗修。qǐng suì chéng píng jiǔ,sī mín xí sú xiū。
究心依学校,服力事田畴。jiū xīn yī xué xiào,fú lì shì tián chóu。
狱净苔荒砌,山深麦挂丘。yù jìng tái huāng qì,shān shēn mài guà qiū。
共知忠义笃,肯陷矫诬羞。gòng zhī zhōng yì dǔ,kěn xiàn jiǎo wū xiū。
不料腥膻起,能令日月幽。bù liào xīng shān qǐ,néng lìng rì yuè yōu。
云屯满赤县,天意卒鸿沟。yún tún mǎn chì xiàn,tiān yì zú hóng gōu。
郡邑生荆棘,江湖识冕旒。jùn yì shēng jīng jí,jiāng hú shí miǎn liú。
竟捐形势地,聚作虎狼陬。jìng juān xíng shì dì,jù zuò hǔ láng zōu。
昔计何胜辱,群生亦暂偷。xī jì hé shèng rǔ,qún shēng yì zàn tōu。
奇功思赫赫,内治颇悠悠。qí gōng sī hè hè,nèi zhì pǒ yōu yōu。
法令中间弊,流移不可留。fǎ lìng zhōng jiān bì,liú yí bù kě liú。
未经真抚恤,还已困虔刘。wèi jīng zhēn fǔ xù,hái yǐ kùn qián liú。
对垒缘淮甸,长蛇致虏酋。duì lěi yuán huái diān,zhǎng shé zhì lǔ qiú。
雷声忽天狗,旗尾又蚩尤。léi shēng hū tiān gǒu,qí wěi yòu chī yóu。
隔岸几航苇,孤城亦缀斿。gé àn jǐ háng wěi,gū chéng yì zhuì yóu。
兵戈闲耒耜,战舰夺松楸。bīng gē xián lěi sì,zhàn jiàn duó sōng qiū。
天下虽同扰,江西又不侔。tiān xià suī tóng rǎo,jiāng xī yòu bù móu。
宿师惟此地,履亩倍他州。sù shī wéi cǐ dì,lǚ mǔ bèi tā zhōu。
诸将纷纷是,攸司日日掊。zhū jiāng fēn fēn shì,yōu sī rì rì póu。
文符竞旁午,膏血罄诛求。wén fú jìng páng wǔ,gāo xuè qìng zhū qiú。
战斗连年永,疮痍几日瘳。zhàn dòu lián nián yǒng,chuāng yí jǐ rì chōu。
孽牙中作梗,气习遂成媮。niè yá zhōng zuò gěng,qì xí suì chéng tōu。
情动穿墉鼠,风行借父耰。qíng dòng chuān yōng shǔ,fēng xíng jiè fù yōu。
秉彝均物则,失德自乾糇。bǐng yí jūn wù zé,shī dé zì qián hóu。
近世凡临镇,何人解抚柔。jìn shì fán lín zhèn,hé rén jiě fǔ róu。
帝为辍近侍,人喜得贤侯。dì wèi chuò jìn shì,rén xǐ dé xián hóu。
父子文章伟,君臣契分投。fù zi wén zhāng wěi,jūn chén qì fēn tóu。
王言资润色,国是仗谋猷。wáng yán zī rùn sè,guó shì zhàng móu yóu。
诗似丘传鲤,书如固续彪。shī shì qiū chuán lǐ,shū rú gù xù biāo。
凤毛宜鸑鷟,骥种自骅骝。fèng máo yí yuè zhuó,jì zhǒng zì huá liú。
增重依莲幕,尤烦借箸筹。zēng zhòng yī lián mù,yóu fán jiè zhù chóu。
折冲皆婉画,赐履又分忧。zhé chōng jiē wǎn huà,cì lǚ yòu fēn yōu。
奕奕长江上,源源数路头。yì yì zhǎng jiāng shàng,yuán yuán shù lù tóu。
若非烦柱石,何以镇貔貅。ruò fēi fán zhù shí,hé yǐ zhèn pí xiū。
南土惊新事,西清拥碧油。nán tǔ jīng xīn shì,xī qīng yōng bì yóu。
春风回野色,江月静帘钩。chūn fēng huí yě sè,jiāng yuè jìng lián gōu。
地借长城望,尘清奕世雠。dì jiè zhǎng chéng wàng,chén qīng yì shì chóu。
有生皆固结,无士不冥搜。yǒu shēng jiē gù jié,wú shì bù míng sōu。
立国须才用,闻公锐意收。lì guó xū cái yòng,wén gōng ruì yì shōu。
龙门如可上,敢请与荀俦。lóng mén rú kě shàng,gǎn qǐng yǔ xún chóu。

王阮

宋江州德安人,字南卿。王韶曾孙。孝宗隆兴元年进士。对策极言迁都建康以图进取。光宗绍熙中知濠州,整修战备,金人不敢犯。改知抚州。韩侂胄闻其名,特命入奏,诱以美官,遭拒大怒,批旨予祠。归隐庐山以终。有《义丰集》。 王阮的作品>>

猜您喜欢

洞庭题咏十一首水月院

王阮

奏邸成遗恨,沧浪足胜游。zòu dǐ chéng yí hèn,cāng làng zú shèng yóu。
一篇水月记,照彻五湖秋。yī piān shuǐ yuè jì,zhào chè wǔ hú qiū。

古意二首

王阮

西风策策翻叶鸣,锦机停梭人暗惊。xī fēng cè cè fān yè míng,jǐn jī tíng suō rén àn jīng。
归心欲附潮头去,潮头不肯到湓城。guī xīn yù fù cháo tóu qù,cháo tóu bù kěn dào pén chéng。

古意二首

王阮

洞庭九月湖水乾,倒影夜瞰星斗攒。dòng tíng jiǔ yuè hú shuǐ qián,dào yǐng yè kàn xīng dòu zǎn。
水官籋浪蹴寒玉,船过两耳声珊珊。shuǐ guān niè làng cù hán yù,chuán guò liǎng ěr shēng shān shān。

同张安国游万杉寺一首

王阮

昭陵龙去奎文在,万岁灵杉守百神。zhāo líng lóng qù kuí wén zài,wàn suì líng shān shǒu bǎi shén。
四十二年真雨露,山川草木至今春。sì shí èr nián zhēn yǔ lù,shān chuān cǎo mù zhì jīn chūn。

重九再到张已隔世书诗牌后一首

王阮

碧纱笼底墨才干,白玉楼中骨已寒。bì shā lóng dǐ mò cái gàn,bái yù lóu zhōng gǔ yǐ hán。
泪尽当年联骑客,菊花时节独来看。lèi jǐn dāng nián lián qí kè,jú huā shí jié dú lái kàn。

留别昌国五首

王阮

妄意弦歌学子游,迄无三异比中牟。wàng yì xián gē xué zi yóu,qì wú sān yì bǐ zhōng móu。
丁宁今夜东风雨,添起潮头急去休。dīng níng jīn yè dōng fēng yǔ,tiān qǐ cháo tóu jí qù xiū。

留别昌国五首

王阮

全家虽脱海波危,旧治无人咏十奇。quán jiā suī tuō hǎi bō wēi,jiù zhì wú rén yǒng shí qí。
孤奉明恩颜似甲,却嗔儿女笑嘻嘻。gū fèng míng ēn yán shì jiǎ,què chēn ér nǚ xiào xī xī。

留别昌国五首

王阮

三山月淡白银阙,九老春闲紫石宫。sān shān yuè dàn bái yín quē,jiǔ lǎo chūn xián zǐ shí gōng。
此去能争几多地,恨无仙骨到其中。cǐ qù néng zhēng jǐ duō dì,hèn wú xiān gǔ dào qí zhōng。

留别昌国五首

王阮

当时底事乞身归,万物何曾与我违。dāng shí dǐ shì qǐ shēn guī,wàn wù hé céng yǔ wǒ wéi。
最是临行更肠断,海鸥犹自掠船飞。zuì shì lín xíng gèng cháng duàn,hǎi ōu yóu zì lüè chuán fēi。

留别昌国五首

王阮

扶桑曾见日腾空,老去归田不复东。fú sāng céng jiàn rì téng kōng,lǎo qù guī tián bù fù dōng。
一觉短檐他日梦,起来惆怅晓窗红。yī jué duǎn yán tā rì mèng,qǐ lái chóu chàng xiǎo chuāng hóng。

洞庭题咏十一首太湖

王阮

微生已觉渐休闲,老矣何心世路间。wēi shēng yǐ jué jiàn xiū xián,lǎo yǐ hé xīn shì lù jiān。
尽把虫鱼束高阁,且拿双桨泛湖山。jǐn bǎ chóng yú shù gāo gé,qiě ná shuāng jiǎng fàn hú shān。

洞庭题咏十一首林屋

王阮

玉柱金庭锁洞天,更将琳馆镇山川。yù zhù jīn tíng suǒ dòng tiān,gèng jiāng lín guǎn zhèn shān chuān。
碧檐委地剥风雨,不赐钱来今几年。bì yán wěi dì bō fēng yǔ,bù cì qián lái jīn jǐ nián。

洞庭题咏十一首仙坛观

王阮

羽盖霓旌入绛霄,偃松长向古坛朝。yǔ gài ní jīng rù jiàng xiāo,yǎn sōng zhǎng xiàng gǔ tán cháo。
我来欲订金丹诀,试著枯槎上斗杓。wǒ lái yù dìng jīn dān jué,shì zhù kū chá shàng dòu biāo。

洞庭题咏十一首龟山钓鱼台

王阮

鬼力神工劈石开,水边因作钓鱼台。guǐ lì shén gōng pī shí kāi,shuǐ biān yīn zuò diào yú tái。
若为未有严光到,留得丝纶待我来。ruò wèi wèi yǒu yán guāng dào,liú dé sī lún dài wǒ lái。

洞庭题咏十一首洞庭留别

王阮

岭松岁古欲无根,水石秋深未有痕。lǐng sōng suì gǔ yù wú gēn,shuǐ shí qiū shēn wèi yǒu hén。
无限好山将不去,又依帆影过前村。wú xiàn hǎo shān jiāng bù qù,yòu yī fān yǐng guò qián cūn。
134«3456789