古诗词

上九江唐舍人

王阮

江左承南渡,浔阳控上流。jiāng zuǒ chéng nán dù,xún yáng kòng shàng liú。
平时称用武,今日更防秋。píng shí chēng yòng wǔ,jīn rì gèng fáng qiū。
六代规摹古,三江险阨周。liù dài guī mó gǔ,sān jiāng xiǎn è zhōu。
高凭隆屏翰,下瞰握襟喉。gāo píng lóng píng hàn,xià kàn wò jīn hóu。
呼吸闻吴楚,封疆矗斗牛。hū xī wén wú chǔ,fēng jiāng chù dòu niú。
循良渡虎迹,神武射蛟游。xún liáng dù hǔ jì,shén wǔ shè jiāo yóu。
胜事馀莲社,风光足庾楼。shèng shì yú lián shè,fēng guāng zú yǔ lóu。
倚天开峻极,倒影湛飞浮。yǐ tiān kāi jùn jí,dào yǐng zhàn fēi fú。
鼎败香山往,官轻靖节休。dǐng bài xiāng shān wǎng,guān qīng jìng jié xiū。
义门十世美,将业二王优。yì mén shí shì měi,jiāng yè èr wáng yōu。
顷岁承平久,斯民习俗修。qǐng suì chéng píng jiǔ,sī mín xí sú xiū。
究心依学校,服力事田畴。jiū xīn yī xué xiào,fú lì shì tián chóu。
狱净苔荒砌,山深麦挂丘。yù jìng tái huāng qì,shān shēn mài guà qiū。
共知忠义笃,肯陷矫诬羞。gòng zhī zhōng yì dǔ,kěn xiàn jiǎo wū xiū。
不料腥膻起,能令日月幽。bù liào xīng shān qǐ,néng lìng rì yuè yōu。
云屯满赤县,天意卒鸿沟。yún tún mǎn chì xiàn,tiān yì zú hóng gōu。
郡邑生荆棘,江湖识冕旒。jùn yì shēng jīng jí,jiāng hú shí miǎn liú。
竟捐形势地,聚作虎狼陬。jìng juān xíng shì dì,jù zuò hǔ láng zōu。
昔计何胜辱,群生亦暂偷。xī jì hé shèng rǔ,qún shēng yì zàn tōu。
奇功思赫赫,内治颇悠悠。qí gōng sī hè hè,nèi zhì pǒ yōu yōu。
法令中间弊,流移不可留。fǎ lìng zhōng jiān bì,liú yí bù kě liú。
未经真抚恤,还已困虔刘。wèi jīng zhēn fǔ xù,hái yǐ kùn qián liú。
对垒缘淮甸,长蛇致虏酋。duì lěi yuán huái diān,zhǎng shé zhì lǔ qiú。
雷声忽天狗,旗尾又蚩尤。léi shēng hū tiān gǒu,qí wěi yòu chī yóu。
隔岸几航苇,孤城亦缀斿。gé àn jǐ háng wěi,gū chéng yì zhuì yóu。
兵戈闲耒耜,战舰夺松楸。bīng gē xián lěi sì,zhàn jiàn duó sōng qiū。
天下虽同扰,江西又不侔。tiān xià suī tóng rǎo,jiāng xī yòu bù móu。
宿师惟此地,履亩倍他州。sù shī wéi cǐ dì,lǚ mǔ bèi tā zhōu。
诸将纷纷是,攸司日日掊。zhū jiāng fēn fēn shì,yōu sī rì rì póu。
文符竞旁午,膏血罄诛求。wén fú jìng páng wǔ,gāo xuè qìng zhū qiú。
战斗连年永,疮痍几日瘳。zhàn dòu lián nián yǒng,chuāng yí jǐ rì chōu。
孽牙中作梗,气习遂成媮。niè yá zhōng zuò gěng,qì xí suì chéng tōu。
情动穿墉鼠,风行借父耰。qíng dòng chuān yōng shǔ,fēng xíng jiè fù yōu。
秉彝均物则,失德自乾糇。bǐng yí jūn wù zé,shī dé zì qián hóu。
近世凡临镇,何人解抚柔。jìn shì fán lín zhèn,hé rén jiě fǔ róu。
帝为辍近侍,人喜得贤侯。dì wèi chuò jìn shì,rén xǐ dé xián hóu。
父子文章伟,君臣契分投。fù zi wén zhāng wěi,jūn chén qì fēn tóu。
王言资润色,国是仗谋猷。wáng yán zī rùn sè,guó shì zhàng móu yóu。
诗似丘传鲤,书如固续彪。shī shì qiū chuán lǐ,shū rú gù xù biāo。
凤毛宜鸑鷟,骥种自骅骝。fèng máo yí yuè zhuó,jì zhǒng zì huá liú。
增重依莲幕,尤烦借箸筹。zēng zhòng yī lián mù,yóu fán jiè zhù chóu。
折冲皆婉画,赐履又分忧。zhé chōng jiē wǎn huà,cì lǚ yòu fēn yōu。
奕奕长江上,源源数路头。yì yì zhǎng jiāng shàng,yuán yuán shù lù tóu。
若非烦柱石,何以镇貔貅。ruò fēi fán zhù shí,hé yǐ zhèn pí xiū。
南土惊新事,西清拥碧油。nán tǔ jīng xīn shì,xī qīng yōng bì yóu。
春风回野色,江月静帘钩。chūn fēng huí yě sè,jiāng yuè jìng lián gōu。
地借长城望,尘清奕世雠。dì jiè zhǎng chéng wàng,chén qīng yì shì chóu。
有生皆固结,无士不冥搜。yǒu shēng jiē gù jié,wú shì bù míng sōu。
立国须才用,闻公锐意收。lì guó xū cái yòng,wén gōng ruì yì shōu。
龙门如可上,敢请与荀俦。lóng mén rú kě shàng,gǎn qǐng yǔ xún chóu。

王阮

宋江州德安人,字南卿。王韶曾孙。孝宗隆兴元年进士。对策极言迁都建康以图进取。光宗绍熙中知濠州,整修战备,金人不敢犯。改知抚州。韩侂胄闻其名,特命入奏,诱以美官,遭拒大怒,批旨予祠。归隐庐山以终。有《义丰集》。 王阮的作品>>

猜您喜欢

送沈侍郎二首

王阮

献纳论思玉笋班,间因忠谠忤龙颜。xiàn nà lùn sī yù sǔn bān,jiān yīn zhōng dǎng wǔ lóng yán。
一朝锦水连江水,万里何山与卞山。yī cháo jǐn shuǐ lián jiāng shuǐ,wàn lǐ hé shān yǔ biàn shān。
道大可能忘济世,名高那得镇投闲。dào dà kě néng wàng jì shì,míng gāo nà dé zhèn tóu xián。
天教一似苏门下,先到筠阳却诏还。tiān jiào yī shì sū mén xià,xiān dào yún yáng què zhào hái。

送沈侍郎二首

王阮

重入修门已有期,趣装聊此著征衣。zhòng rù xiū mén yǐ yǒu qī,qù zhuāng liáo cǐ zhù zhēng yī。
帝思宣室名儒对,人喜玄都旧客归。dì sī xuān shì míng rú duì,rén xǐ xuán dōu jiù kè guī。
高节不难全晚岁,亨途未必尽危机。gāo jié bù nán quán wǎn suì,hēng tú wèi bì jǐn wēi jī。
愿公且为苍生起,莫向苕溪恋翠微。yuàn gōng qiě wèi cāng shēng qǐ,mò xiàng sháo xī liàn cuì wēi。

出郊访沈洞主一首

王阮

抖擞尘埃暂出郊,一藤先访羽人巢。dǒu sǒu chén āi zàn chū jiāo,yī téng xiān fǎng yǔ rén cháo。
风翻翠浪催禾穗,秋放殷红著树梢。fēng fān cuì làng cuī hé suì,qiū fàng yīn hóng zhù shù shāo。
万里家山怀五老,千年活计却三茅。wàn lǐ jiā shān huái wǔ lǎo,qiān nián huó jì què sān máo。
明朝便好乘风去,不学浮屠更打包。míng cháo biàn hǎo chéng fēng qù,bù xué fú tú gèng dǎ bāo。

曹娥庙一首

王阮

英哉神女此江干,德与馀姚舜一般。yīng zāi shén nǚ cǐ jiāng gàn,dé yǔ yú yáo shùn yī bān。
碧草凄凄埋玉冷,清风凛凛矗天寒。bì cǎo qī qī mái yù lěng,qīng fēng lǐn lǐn chù tiān hán。
求生古患为仁害,处死今知得所难。qiú shēng gǔ huàn wèi rén hài,chù sǐ jīn zhī dé suǒ nán。
我自裴徊不忍去,非干潮小故盘桓。wǒ zì péi huái bù rěn qù,fēi gàn cháo xiǎo gù pán huán。

题高远亭一首

王阮

小携樽酒作清游,行到方壶最上头。xiǎo xié zūn jiǔ zuò qīng yóu,xíng dào fāng hú zuì shàng tóu。
山在断霞明处碧,水从白鸟去边流。shān zài duàn xiá míng chù bì,shuǐ cóng bái niǎo qù biān liú。
苦无妙句窥天巧,赖有名亭慰客愁。kǔ wú miào jù kuī tiān qiǎo,lài yǒu míng tíng wèi kè chóu。
从此江南添胜景,未应独数庾公楼。cóng cǐ jiāng nán tiān shèng jǐng,wèi yīng dú shù yǔ gōng lóu。

次韵庸斋纳凉一首

王阮

招提竹钥不曾关,容我追凉突兀间。zhāo tí zhú yào bù céng guān,róng wǒ zhuī liáng tū wù jiān。
石甃阴生寒水玉,天灯烁散火云山。shí zhòu yīn shēng hán shuǐ yù,tiān dēng shuò sàn huǒ yún shān。
葛巾当昼何庸脱,葵扇非秋却暂闲。gé jīn dāng zhòu hé yōng tuō,kuí shàn fēi qiū què zàn xián。
所愧岑参聊尔耳,强将诗与少陵班。suǒ kuì cén cān liáo ěr ěr,qiáng jiāng shī yǔ shǎo líng bān。

九日有感一首

王阮

举国无人分智囊,满川龙血战玄黄。jǔ guó wú rén fēn zhì náng,mǎn chuān lóng xuè zhàn xuán huáng。
百年驯致文明地,一日尽为荆棘场。bǎi nián xùn zhì wén míng dì,yī rì jǐn wèi jīng jí chǎng。
关辅渴思王镇恶,蜀人尤喜杜黄裳。guān fǔ kě sī wáng zhèn è,shǔ rén yóu xǐ dù huáng shang。
小臣试草中兴颂,准拟还京奉上皇。xiǎo chén shì cǎo zhōng xīng sòng,zhǔn nǐ hái jīng fèng shàng huáng。

和戴倅韵寄苗侯一首

王阮

灵壁归师愤已平,黄河戍役又虚声。líng bì guī shī fèn yǐ píng,huáng hé shù yì yòu xū shēng。
人言万事总由命,天设五材难去兵。rén yán wàn shì zǒng yóu mìng,tiān shè wǔ cái nán qù bīng。
国有典刑元老在,地无形势大江横。guó yǒu diǎn xíng yuán lǎo zài,dì wú xíng shì dà jiāng héng。
西风若得淮南信,烦致空山慰客情。xī fēng ruò dé huái nán xìn,fán zhì kōng shān wèi kè qíng。

八月过西林一首

王阮

似应沙鹭有前期,装点秋原景最宜。shì yīng shā lù yǒu qián qī,zhuāng diǎn qiū yuán jǐng zuì yí。
落雨败梧随沆瀣,牵风寒藻舞沦漪。luò yǔ bài wú suí hàng xiè,qiān fēng hán zǎo wǔ lún yī。
流旋碧玉渠初满,剥尽黄花稻已衰。liú xuán bì yù qú chū mǎn,bō jǐn huáng huā dào yǐ shuāi。
海里是非休苦恼,不如学取步兵痴。hǎi lǐ shì fēi xiū kǔ nǎo,bù rú xué qǔ bù bīng chī。

蓬屋一首

王阮

长檐十尺庇堂东,疏漏从来尽是蓬。zhǎng yán shí chǐ bì táng dōng,shū lòu cóng lái jǐn shì péng。
日影碎如秋叶下,雨声洒似夜船中。rì yǐng suì rú qiū yè xià,yǔ shēng sǎ shì yè chuán zhōng。
竹因蠹尽多垂地,箬到枯时半掩空。zhú yīn dù jǐn duō chuí dì,ruò dào kū shí bàn yǎn kōng。
此处想非人所竞,众雄应是不来攻。cǐ chù xiǎng fēi rén suǒ jìng,zhòng xióng yīng shì bù lái gōng。

出丰城一首

王阮

摇摇旌旆出洪都,弥望田畴总废墟。yáo yáo jīng pèi chū hóng dōu,mí wàng tián chóu zǒng fèi xū。
羸马不前身突兀,耕夫相视笑轩渠。léi mǎ bù qián shēn tū wù,gēng fū xiāng shì xiào xuān qú。
倚松茅屋斜开径,近水人家半卖鱼。yǐ sōng máo wū xié kāi jìng,jìn shuǐ rén jiā bàn mài yú。
蒲叶向冬犹未割,临风遥忆路温舒。pú yè xiàng dōng yóu wèi gē,lín fēng yáo yì lù wēn shū。

宿祖印寺一首

王阮

下马杉松石径幽,暗泉一带抱山流。xià mǎ shān sōng shí jìng yōu,àn quán yī dài bào shān liú。
长廊隐隐丹青古,香雾蒙蒙日夜浮。zhǎng láng yǐn yǐn dān qīng gǔ,xiāng wù méng méng rì yè fú。
缺月有情还委照,羁人无语独登楼。quē yuè yǒu qíng hái wěi zhào,jī rén wú yǔ dú dēng lóu。
急呼老瓦招欢伯,为洗胸中万斛愁。jí hū lǎo wǎ zhāo huān bó,wèi xǐ xiōng zhōng wàn hú chóu。

九日独泛松江一首

王阮

松江牢落一舟归,中有人惊岁月违。sōng jiāng láo luò yī zhōu guī,zhōng yǒu rén jīng suì yuè wéi。
太一自期莲叶是,白衣何恨菊花非。tài yī zì qī lián yè shì,bái yī hé hèn jú huā fēi。
水收四面郊原阔,霜入千山草木稀。shuǐ shōu sì miàn jiāo yuán kuò,shuāng rù qiān shān cǎo mù xī。
已分沧洲付吾道,便应从此下渔矶。yǐ fēn cāng zhōu fù wú dào,biàn yīng cóng cǐ xià yú jī。

九日陪金市诸友登高阳山二首

王阮

途穷已负菊花期,尚得诸公慰所思。tú qióng yǐ fù jú huā qī,shàng dé zhū gōng wèi suǒ sī。
不遣白衣持酒至,共将乌帽入风吹。bù qiǎn bái yī chí jiǔ zhì,gòng jiāng wū mào rù fēng chuī。
紫萸秋浅浮觞少,黄叶山高策杖迟。zǐ yú qiū qiǎn fú shāng shǎo,huáng yè shān gāo cè zhàng chí。
却恨社中人阙一,未将汤饼共追随。què hèn shè zhōng rén quē yī,wèi jiāng tāng bǐng gòng zhuī suí。

九日陪金市诸友登高阳山二首

王阮

读书怀古恨难逢,不谓斯时乃有公。dú shū huái gǔ hèn nán féng,bù wèi sī shí nǎi yǒu gōng。
心自对谈名利外,士知增价品题中。xīn zì duì tán míng lì wài,shì zhī zēng jià pǐn tí zhōng。
一樽此地论文乐,三径何年结社同。yī zūn cǐ dì lùn wén lè,sān jìng hé nián jié shè tóng。
待得尘踪去留决,别将消息寄东风。dài dé chén zōng qù liú jué,bié jiāng xiāo xī jì dōng fēng。
1341234567»