古诗词

枯柏

王洋

斋前两柏树,其大皆十围。zhāi qián liǎng bǎi shù,qí dà jiē shí wéi。
我初营屋时,正与两柏期。wǒ chū yíng wū shí,zhèng yǔ liǎng bǎi qī。
其一傍北亭,其一近南篱。qí yī bàng běi tíng,qí yī jìn nán lí。
相去十步间,当夏无炎曦。xiāng qù shí bù jiān,dāng xià wú yán xī。
我翁时来游,对此颜貌怡。wǒ wēng shí lái yóu,duì cǐ yán mào yí。
群从来其间,或饮或赋诗。qún cóng lái qí jiān,huò yǐn huò fù shī。
宾客来其间,顾盻屡解颐。bīn kè lái qí jiān,gù xì lǚ jiě yí。
桃李几番春,不逐物态移。táo lǐ jǐ fān chūn,bù zhú wù tài yí。
霜雪苦侵刻,曾不颜色衰。shuāng xuě kǔ qīn kè,céng bù yán sè shuāi。
亦知坚贞性,凛凛不可期。yì zhī jiān zhēn xìng,lǐn lǐn bù kě qī。
夫何今年秋,予来自京师。fū hé jīn nián qiū,yǔ lái zì jīng shī。
哭亲苫块间,喘息绝自持。kū qīn shān kuài jiān,chuǎn xī jué zì chí。
忽见南篱柏,索索但枯枝。hū jiàn nán lí bǎi,suǒ suǒ dàn kū zhī。
徘徊柏树下,终日怀嗟咨。pái huái bǎi shù xià,zhōng rì huái jiē zī。
家人对我言,柏死已经时。jiā rén duì wǒ yán,bǎi sǐ yǐ jīng shí。
今年春夏交,老翁初见之。jīn nián chūn xià jiāo,lǎo wēng chū jiàn zhī。
悲伤复爱惜,不忍加斧斯。bēi shāng fù ài xī,bù rěn jiā fǔ sī。
意谓粪壤间,所处非所宜。yì wèi fèn rǎng jiān,suǒ chù fēi suǒ yí。
材已中栋梁,安得死茅茨。cái yǐ zhōng dòng liáng,ān dé sǐ máo cí。
为此感慨久,子岂尽得知。wèi cǐ gǎn kǎi jiǔ,zi qǐ jǐn dé zhī。
我既闻此言,不觉重纷洟。wǒ jì wén cǐ yán,bù jué zhòng fēn tì。
岂为小圃内,失此岁寒姿。qǐ wèi xiǎo pǔ nèi,shī cǐ suì hán zī。
盖念天与人,响答良不疑。gài niàn tiān yǔ rén,xiǎng dá liáng bù yí。
方夏巨柏死,致秋哲人萎。fāng xià jù bǎi sǐ,zhì qiū zhé rén wēi。
岂不明告人,象类来不迟。qǐ bù míng gào rén,xiàng lèi lái bù chí。
所以翁对此,泫然双泪垂。suǒ yǐ wēng duì cǐ,xuàn rán shuāng lèi chuí。
大厦将营度,固非一木支。dà shà jiāng yíng dù,gù fēi yī mù zhī。
奈何如此材,终死不得施。nài hé rú cǐ cái,zhōng sǐ bù dé shī。
芃芃丛生者,朴樕良已卑。péng péng cóng shēng zhě,pǔ sù liáng yǐ bēi。
槐老未及仞,露腹忧明离。huái lǎo wèi jí rèn,lù fù yōu míng lí。
东边一畦菊,岂足充朝饥。dōng biān yī qí jú,qǐ zú chōng cháo jī。
树兰徒九畹,不能比芜蘼。shù lán tú jiǔ wǎn,bù néng bǐ wú mí。
萧萧数竿竹,空腹将何为。xiāo xiāo shù gān zhú,kōng fù jiāng hé wèi。
此外杂花木,不复较雄雌。cǐ wài zá huā mù,bù fù jiào xióng cí。
譬如麟失薮,驽马从竞驰。pì rú lín shī sǒu,nú mǎ cóng jìng chí。
鸾凤要高翔,巢卵何用窥。luán fèng yào gāo xiáng,cháo luǎn hé yòng kuī。
于怀久衡虑,追数苦费词。yú huái jiǔ héng lǜ,zhuī shù kǔ fèi cí。
枯柏复枯柏,汝其亦长思。kū bǎi fù kū bǎi,rǔ qí yì zhǎng sī。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

再和答秀实

王洋

红剥芳菲绿作丛,摇知惆怅两心同。hóng bō fāng fēi lǜ zuò cóng,yáo zhī chóu chàng liǎng xīn tóng。
结交旧燕多情语,消病残花无用红。jié jiāo jiù yàn duō qíng yǔ,xiāo bìng cán huā wú yòng hóng。
献计欲居尘境外,投名且向酒壶中。xiàn jì yù jū chén jìng wài,tóu míng qiě xiàng jiǔ hú zhōng。
新来但觉多新样,不道襟怀尽古风。xīn lái dàn jué duō xīn yàng,bù dào jīn huái jǐn gǔ fēng。

再和答秀实

王洋

老境看来亦悄然,方知世味有无边。lǎo jìng kàn lái yì qiāo rán,fāng zhī shì wèi yǒu wú biān。
忙中受用非关我,静里风光总是禅。máng zhōng shòu yòng fēi guān wǒ,jìng lǐ fēng guāng zǒng shì chán。
易□常参饥后眼,酬有只有饱时眠。yì cháng cān jī hòu yǎn,chóu yǒu zhǐ yǒu bǎo shí mián。
周翁百事多恬退,诗律从来不受怜。zhōu wēng bǎi shì duō tián tuì,shī lǜ cóng lái bù shòu lián。

和秀实别寄二篇

王洋

世德联绵自汉朝,元功当日说萧曹。shì dé lián mián zì hàn cháo,yuán gōng dāng rì shuō xiāo cáo。
营分细柳威名重,笑指飞烟量度高。yíng fēn xì liǔ wēi míng zhòng,xiào zhǐ fēi yān liàng dù gāo。
文挟素勋谁与敌,诗推馀事尚称豪。wén xié sù xūn shuí yǔ dí,shī tuī yú shì shàng chēng háo。
了知三阮逃名久,恐被名牵未可逃。le zhī sān ruǎn táo míng jiǔ,kǒng bèi míng qiān wèi kě táo。

和秀实别寄二篇

王洋

香火社闲棋度日,溪山伴静酒为年。xiāng huǒ shè xián qí dù rì,xī shān bàn jìng jiǔ wèi nián。
碧霄鹤唳诗情远,湖院僧知茶梦圆。bì xiāo hè lì shī qíng yuǎn,hú yuàn sēng zhī chá mèng yuán。
常喜春锄行佚老,每嫌棋路尚争先。cháng xǐ chūn chú xíng yì lǎo,měi xián qí lù shàng zhēng xiān。
平湖草岸经行好,后夜延缘刺钓船。píng hú cǎo àn jīng xíng hǎo,hòu yè yán yuán cì diào chuán。

秀实惠简问闲居消息有滴水滴冻之语以诗报之

王洋

气血扶舆梦幻身,用多补少不调匀。qì xuè fú yú mèng huàn shēn,yòng duō bǔ shǎo bù diào yún。
如今滴水滴冻客,便是贪花贪酒人。rú jīn dī shuǐ dī dòng kè,biàn shì tān huā tān jiǔ rén。
发白容衰争早晚,官荣家富费精神。fā bái róng shuāi zhēng zǎo wǎn,guān róng jiā fù fèi jīng shén。
空花若解揩摩尽,方识人间一笑春。kōng huā ruò jiě kāi mó jǐn,fāng shí rén jiān yī xiào chūn。

秀实惠简问闲居消息有滴水滴冻之语以诗报之

王洋

晨钟斋鼓住僧园,纵不陪堂已一般。chén zhōng zhāi gǔ zhù sēng yuán,zòng bù péi táng yǐ yī bān。
恐为因缘略相似,若无消息自难安。kǒng wèi yīn yuán lüè xiāng shì,ruò wú xiāo xī zì nán ān。
乐为苦本宜先戒,病是良医要好看。lè wèi kǔ běn yí xiān jiè,bìng shì liáng yī yào hǎo kàn。
为问炉香经卷外,有无尘妄更相干。wèi wèn lú xiāng jīng juǎn wài,yǒu wú chén wàng gèng xiāng gàn。

得丁执中书和前韵依用韵一首

王洋

履坚抱节有谁如,本为书穷更买书。lǚ jiān bào jié yǒu shuí rú,běn wèi shū qióng gèng mǎi shū。
命欲问天何厚薄,贫多闻道是乘除。mìng yù wèn tiān hé hòu báo,pín duō wén dào shì chéng chú。
仓箱粟帛常亏课,庭户芝兰独献馀。cāng xiāng sù bó cháng kuī kè,tíng hù zhī lán dú xiàn yú。
气味如君略相似,只论诗律愧空疏。qì wèi rú jūn lüè xiāng shì,zhǐ lùn shī lǜ kuì kōng shū。

赵筠州惠书贺冬道予得宫观讶久无书且劝满泛寿杯及问老妻安否

王洋

筠阳太守旧知闻,笔力清新思不群。yún yáng tài shǒu jiù zhī wén,bǐ lì qīng xīn sī bù qún。
泰道自当随纪历,蹇涂何用庆书云。tài dào zì dāng suí jì lì,jiǎn tú hé yòng qìng shū yún。
杯中旨酒衰难尽,床上愁妻病未分。bēi zhōng zhǐ jiǔ shuāi nán jǐn,chuáng shàng chóu qī bìng wèi fēn。
故向琳宫同寂寞,一炉香火伴清芬。gù xiàng lín gōng tóng jì mò,yī lú xiāng huǒ bàn qīng fēn。

再酬杜倅两诗用前韵

王洋

报道春风莫便回,少陵准拟作诗材。bào dào chūn fēng mò biàn huí,shǎo líng zhǔn nǐ zuò shī cái。
公然背我堂堂去,略不随人得得来。gōng rán bèi wǒ táng táng qù,lüè bù suí rén dé dé lái。
花占三春官已满,河专一壑幕初开。huā zhàn sān chūn guān yǐ mǎn,hé zhuān yī hè mù chū kāi。
已知风物长流转,得举朱弦且拂埃。yǐ zhī fēng wù zhǎng liú zhuǎn,dé jǔ zhū xián qiě fú āi。

再酬杜倅两诗用前韵

王洋

昨朝珠玉已争光,再转旌旗再擅场。zuó cháo zhū yù yǐ zhēng guāng,zài zhuǎn jīng qí zài shàn chǎng。
景物岁时俱婉娩,德人言语亦馨香。jǐng wù suì shí jù wǎn miǎn,dé rén yán yǔ yì xīn xiāng。
歌风燕子初争语,藏柳鸦儿学画黄。gē fēng yàn zi chū zhēng yǔ,cáng liǔ yā ér xué huà huáng。
牵率赓酬无健句,鸾声只合听央央。qiān lǜ gēng chóu wú jiàn jù,luán shēng zhǐ hé tīng yāng yāng。

杨先寄安仁因简熊叔雅赵令并次前韵

王洋

三年筑冶困尘迷,且拂尘埃下锦溪。sān nián zhù yě kùn chén mí,qiě fú chén āi xià jǐn xī。
客子云山无定宅,令君桃李已成蹊。kè zi yún shān wú dìng zhái,lìng jūn táo lǐ yǐ chéng qī。
闲情聊赋篱边菊,快意须分物外题。xián qíng liáo fù lí biān jú,kuài yì xū fēn wù wài tí。
粉署仙郎卧江渚,相逢莫惜醉如泥。fěn shǔ xiān láng wò jiāng zhǔ,xiāng féng mò xī zuì rú ní。

葛秘校和予关字韵诗两篇再以一篇奉酬

王洋

数州形胜共乡关,江浦淮堧一望间。shù zhōu xíng shèng gòng xiāng guān,jiāng pǔ huái ruán yī wàng jiān。
长恨崎岖千里隔,那知邂逅两身闲。zhǎng hèn qí qū qiān lǐ gé,nà zhī xiè hòu liǎng shēn xián。
稻粱要足几时足,闾井欲还何日还。dào liáng yào zú jǐ shí zú,lǘ jǐng yù hái hé rì hái。
犹胜拘牵名利客,心无一事看春山。yóu shèng jū qiān míng lì kè,xīn wú yī shì kàn chūn shān。

沈大虚以丁求安韵寄两篇次韵

王洋

长淮千里拥双旌,揽辔曾闻志已清。zhǎng huái qiān lǐ yōng shuāng jīng,lǎn pèi céng wén zhì yǐ qīng。
槐市早年先走誉,桥门多士羡蜚声。huái shì zǎo nián xiān zǒu yù,qiáo mén duō shì xiàn fēi shēng。
山长静默溪长绿,人有豪华物有英。shān zhǎng jìng mò xī zhǎng lǜ,rén yǒu háo huá wù yǒu yīng。
早趁官闲剩寻赏,它年车骑不单行。zǎo chèn guān xián shèng xún shǎng,tā nián chē qí bù dān xíng。

子楚寄吏报章复用前韵再寄一篇

王洋

长须晨送一函书,语不周遮意有馀。zhǎng xū chén sòng yī hán shū,yǔ bù zhōu zhē yì yǒu yú。
雨满一犁知过望,草开三径喜如初。yǔ mǎn yī lí zhī guò wàng,cǎo kāi sān jìng xǐ rú chū。
黄鱼白酒江头市,绿竹青蒲隐士居。huáng yú bái jiǔ jiāng tóu shì,lǜ zhú qīng pú yǐn shì jū。
病后世缘多懒惰,相逢诗酒未全疏。bìng hòu shì yuán duō lǎn duò,xiāng féng shī jiǔ wèi quán shū。

和赵倅兼善观徐园诗

王洋

雨闇长亭去驿赊,褰帷那免叹年华。yǔ àn zhǎng tíng qù yì shē,qiān wéi nà miǎn tàn nián huá。
应缘问俗颁温诏,却得名园看好花。yīng yuán wèn sú bān wēn zhào,què dé míng yuán kàn hǎo huā。
晴入郊圻初浩荡,春随杖屦得津涯。qíng rù jiāo qí chū hào dàng,chūn suí zhàng jù dé jīn yá。
仙郎不解收珠玉,别乘归时载满车。xiān láng bù jiě shōu zhū yù,bié chéng guī shí zài mǎn chē。