古诗词

范文正公祠堂诗

王十朋

堂堂范公真天人,配我仁祖为元臣。táng táng fàn gōng zhēn tiān rén,pèi wǒ rén zǔ wèi yuán chén。
材兼文武怀经纶,先忧后乐不为身。cái jiān wén wǔ huái jīng lún,xiān yōu hòu lè bù wèi shēn。
上与夔卨相等伦,正色朝端批逆鳞。shàng yǔ kuí xiè xiāng děng lún,zhèng sè cháo duān pī nì lín。
三黜愈光名愈闻,一麾东游禹所巡。sān chù yù guāng míng yù wén,yī huī dōng yóu yǔ suǒ xún。
作诗怀蠡祠季真,卧龙山麓井久湮。zuò shī huái lí cí jì zhēn,wò lóng shān lù jǐng jiǔ yān。
绠而汲之清且新,堂于其旁记厥因。gěng ér jí zhī qīng qiě xīn,táng yú qí páng jì jué yīn。
名标清白垂不泯,规尔官师意谆谆。míng biāo qīng bái chuí bù mǐn,guī ěr guān shī yì zhūn zhūn。
洗贪濯盗思还淳,人亡迹在嗟己陈。xǐ tān zhuó dào sī hái chún,rén wáng jì zài jiē jǐ chén。
断碑往往埋荆榛,后人不识真天人。duàn bēi wǎng wǎng mái jīng zhēn,hòu rén bù shí zhēn tiān rén。
但能日饮堂中春,使君好事贤且仁。dàn néng rì yǐn táng zhōng chūn,shǐ jūn hǎo shì xián qiě rén。
治民律己惟公遵,登堂感概怀斯人。zhì mín lǜ jǐ wéi gōng zūn,dēng táng gǎn gài huái sī rén。
刻石绘像扬清芬,丹青炳耀如麒麟。kè shí huì xiàng yáng qīng fēn,dān qīng bǐng yào rú qí lín。
凛然如生见如亲,躬修祀事率幕宾。lǐn rán rú shēng jiàn rú qīn,gōng xiū sì shì lǜ mù bīn。
手酌寒泉羞涧蘋,一酌清我僚吏民。shǒu zhuó hán quán xiū jiàn píng,yī zhuó qīng wǒ liáo lì mín。
再酌为国清簪绅,要将清白风无垠。zài zhuó wèi guó qīng zān shēn,yào jiāng qīng bái fēng wú yín。
庶俾范公遗志伸,公乎为仙为明神。shù bǐ fàn gōng yí zhì shēn,gōng hū wèi xiān wèi míng shén。
为泽为瑞为星辰,当宁焦劳思若人,九原唤起清边尘。wèi zé wèi ruì wèi xīng chén,dāng níng jiāo láo sī ruò rén,jiǔ yuán huàn qǐ qīng biān chén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

宿王家村

王十朋

王家又向此名村,只欠青山似左原。wáng jiā yòu xiàng cǐ míng cūn,zhǐ qiàn qīng shān shì zuǒ yuán。
满眼黄茅仍白苇,荒芜疑是我田园。mǎn yǎn huáng máo réng bái wěi,huāng wú yí shì wǒ tián yuán。

读楚东倡酬集寄洪景卢

王十朋

预恐吾侪有别离,急忙刊得倡酬诗。yù kǒng wú chái yǒu bié lí,jí máng kān dé chàng chóu shī。
江东渭北何曾隔,开卷无非见面时。jiāng dōng wèi běi hé céng gé,kāi juǎn wú fēi jiàn miàn shí。

寄题鄱阳一江亭

王十朋

一江明月夜归迟,萧洒斋中小范诗。yī jiāng míng yuè yè guī chí,xiāo sǎ zhāi zhōng xiǎo fàn shī。
亭自我名犹未赏,梦游江静月明时。tíng zì wǒ míng yóu wèi shǎng,mèng yóu jiāng jìng yuè míng shí。

再读楚东集用前韵寄景卢嘉叟

王十朋

二子聪明旷与离,一尊容我与论诗。èr zi cōng míng kuàng yǔ lí,yī zūn róng wǒ yǔ lùn shī。
待将后集从前刻,直到鄱阳送别时。dài jiāng hòu jí cóng qián kè,zhí dào pó yáng sòng bié shí。

寇莱公祠

王十朋

油水江头寇相祠,凛然如坐庙堂时。yóu shuǐ jiāng tóu kòu xiāng cí,lǐn rán rú zuò miào táng shí。
精忠一点不负国,枯竹知公人不知。jīng zhōng yī diǎn bù fù guó,kū zhú zhī gōng rén bù zhī。

宿黄坛

王十朋

江口维舟问地名,黯然撩我故乡情。jiāng kǒu wéi zhōu wèn dì míng,àn rán liāo wǒ gù xiāng qíng。
平时尚怯黄坛岭,谁遣遥临白帝城。píng shí shàng qiè huáng tán lǐng,shuí qiǎn yáo lín bái dì chéng。

读于公堂记寄孙

王十朋

于公治狱多阴德,温靖居朝止肉刑。yú gōng zhì yù duō yīn dé,wēn jìng jū cháo zhǐ ròu xíng。
鄱水同僚温靖后,于公堂记有芬馨。pó shuǐ tóng liáo wēn jìng hòu,yú gōng táng jì yǒu fēn xīn。

初九日离

王十朋

扁舟经月溯江流,又向江陵换蜀舟。biǎn zhōu jīng yuè sù jiāng liú,yòu xiàng jiāng líng huàn shǔ zhōu。
肠断一声离岸橹,不堪回首仲宣楼。cháng duàn yī shēng lí àn lǔ,bù kān huí shǒu zhòng xuān lóu。

过虎牙

王十朋

天遣西来亦大奇,眼中浑是少陵诗。tiān qiǎn xī lái yì dà qí,yǎn zhōng hún shì shǎo líng shī。
虎牙铜柱为我好,却胜先生出峡时。hǔ yá tóng zhù wèi wǒ hǎo,què shèng xiān shēng chū xiá shí。

至峡州登至喜亭谒欧公祠

王十朋

曾于庆朔亲祠范,又向夷陵敬拜欧。céng yú qìng shuò qīn cí fàn,yòu xiàng yí líng jìng bài ōu。
昔日四贤今见两,慨然遐想旧风流。xī rì sì xián jīn jiàn liǎng,kǎi rán xiá xiǎng jiù fēng liú。

尔雅台

王十朋

隐迹江山郭景纯,学兼儒伎术通神。yǐn jì jiāng shān guō jǐng chún,xué jiān rú jì shù tōng shén。
虫鱼草木归笺注,何害其为磊落人。chóng yú cǎo mù guī jiān zhù,hé hài qí wèi lěi luò rén。

饭桃花铺宿覆盆

王十朋

路入桃花桃未花,碧溪流水两三家。lù rù táo huā táo wèi huā,bì xī liú shuǐ liǎng sān jiā。
何年路接人间世,定是渔人归去夸。hé nián lù jiē rén jiān shì,dìng shì yú rén guī qù kuā。

饭桃花铺宿覆盆

王十朋

身在篮舆不自安,更劳牵挽上天门。shēn zài lán yú bù zì ān,gèng láo qiān wǎn shàng tiān mén。
山中亦有人间月,今夜应须照覆盆。shān zhōng yì yǒu rén jiān yuè,jīn yè yīng xū zhào fù pén。

上大望州钻天三里

王十朋

身到猿啼百尺头,更言前有鹘孙愁。shēn dào yuán tí bǎi chǐ tóu,gèng yán qián yǒu gǔ sūn chóu。
试于大望山头望,望见人间是峡州。shì yú dà wàng shān tóu wàng,wàng jiàn rén jiān shì xiá zhōu。

上大望州钻天三里

王十朋

豆子山前火墨溪,迢迢一岭与天齐。dòu zi shān qián huǒ mò xī,tiáo tiáo yī lǐng yǔ tiān qí。
肉身安得钻天手,肝胆崔嵬自作梯。ròu shēn ān dé zuān tiān shǒu,gān dǎn cuī wéi zì zuò tī。