古诗词

放歌行

汪莘

口中吐佛子,腰间出神仙。kǒu zhōng tǔ fú zi,yāo jiān chū shén xiān。
眉心红日大如钱,脑宫诵经声泠然。méi xīn hóng rì dà rú qián,nǎo gōng sòng jīng shēng líng rán。
瞿昙黄老去我久,可使举世终无传。qú tán huáng lǎo qù wǒ jiǔ,kě shǐ jǔ shì zhōng wú chuán。
天亦若忌我,我自梦里知其天。tiān yì ruò jì wǒ,wǒ zì mèng lǐ zhī qí tiān。
团团清光中,本来面目常现前。tuán tuán qīng guāng zhōng,běn lái miàn mù cháng xiàn qián。
分明是真不是想,水中月影镜中像。fēn míng shì zhēn bù shì xiǎng,shuǐ zhōng yuè yǐng jìng zhōng xiàng。
自从别后见君稀,一朝邂逅成欢赏。zì cóng bié hòu jiàn jūn xī,yī cháo xiè hòu chéng huān shǎng。
见亦不可拟,得亦不可强。jiàn yì bù kě nǐ,dé yì bù kě qiáng。
知音相逢只弹指,甃命遮寒且涵养。zhī yīn xiāng féng zhǐ dàn zhǐ,zhòu mìng zhē hán qiě hán yǎng。
芙蓉芰荷颠倒披,九天风露流肝脾。fú róng jì hé diān dào pī,jiǔ tiān fēng lù liú gān pí。
俯观人世不忍弃,世人弃我良非痴。fǔ guān rén shì bù rěn qì,shì rén qì wǒ liáng fēi chī。
有时愤闷须痛饮,长安市上相追随。yǒu shí fèn mèn xū tòng yǐn,zhǎng ān shì shàng xiāng zhuī suí。
左挟田先生,右拍樊于期。zuǒ xié tián xiān shēng,yòu pāi fán yú qī。
狗屠在前舞阳后,击筑叱起高渐离。gǒu tú zài qián wǔ yáng hòu,jī zhù chì qǐ gāo jiàn lí。
扬雄但能识奇字,未识以道御之无不宜。yáng xióng dàn néng shí qí zì,wèi shí yǐ dào yù zhī wú bù yí。
一舞神鬼哭,再舞雷电飞。yī wǔ shén guǐ kū,zài wǔ léi diàn fēi。
三舞乾坤悉清净,却视万物生光辉。sān wǔ qián kūn xī qīng jìng,què shì wàn wù shēng guāng huī。
我衰不能作伊川,手把犁锄垦蚯蚓。wǒ shuāi bù néng zuò yī chuān,shǒu bǎ lí chú kěn qiū yǐn。
亦复不能作吕望,垂丝磻溪上。yì fù bù néng zuò lǚ wàng,chuí sī pán xī shàng。
但愿汉家宗社牢,化权何必吾人操。dàn yuàn hàn jiā zōng shè láo,huà quán hé bì wú rén cāo。
但愿紫微宫南太微北,中间七个能甄陶。dàn yuàn zǐ wēi gōng nán tài wēi běi,zhōng jiān qī gè néng zhēn táo。
君不见张三裹青衫,李四著紫袍,黄金转多官转高。jūn bù jiàn zhāng sān guǒ qīng shān,lǐ sì zhù zǐ páo,huáng jīn zhuǎn duō guān zhuǎn gāo。
孔丘盗蹠那复辨,长蛇封豕争雄豪。kǒng qiū dào zhí nà fù biàn,zhǎng shé fēng shǐ zhēng xióng háo。
我欲告天天肯否,旁人窃笑妇摇手。wǒ yù gào tiān tiān kěn fǒu,páng rén qiè xiào fù yáo shǒu。
不如开眼明月前,莫教失却清风后。bù rú kāi yǎn míng yuè qián,mò jiào shī què qīng fēng hòu。
杜子美,李太白,清风为魂月为魄。dù zi měi,lǐ tài bái,qīng fēng wèi hún yuè wèi pò。
至今来往天地间,几回独把栏干拍。zhì jīn lái wǎng tiān dì jiān,jǐ huí dú bǎ lán gàn pāi。

汪莘

汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。 汪莘的作品>>

猜您喜欢

九月十六日出郡登舟如钱塘十七日舟中杂兴

汪莘

一簇沙鸥占碧波,手摇双桨叫吴歌。yī cù shā ōu zhàn bì bō,shǒu yáo shuāng jiǎng jiào wú gē。
大罗只许诗人赋,不许诗人上大罗。dà luó zhǐ xǔ shī rén fù,bù xǔ shī rén shàng dà luó。

九月十六日出郡登舟如钱塘十七日舟中杂兴

汪莘

天地穷时事不穷,最伤心处是凉风。tiān dì qióng shí shì bù qióng,zuì shāng xīn chù shì liáng fēng。
少年每下悲秋泪,投老情知泪亦空。shǎo nián měi xià bēi qiū lèi,tóu lǎo qíng zhī lèi yì kōng。

九月十六日出郡登舟如钱塘十七日舟中杂兴

汪莘

两夜江心对泬寥,恍兮惚里有逍遥。liǎng yè jiāng xīn duì jué liáo,huǎng xī hū lǐ yǒu xiāo yáo。
堂堂皓月排空出,自觉精神涌碧霄。táng táng hào yuè pái kōng chū,zì jué jīng shén yǒng bì xiāo。

九月十六日出郡登舟如钱塘十七日舟中杂兴

汪莘

碧天似水元非水,碧水如天不是天。bì tiān shì shuǐ yuán fēi shuǐ,bì shuǐ rú tiān bù shì tiān。
人现非天非水处,君来何处觅神仙。rén xiàn fēi tiān fēi shuǐ chù,jūn lái hé chù mì shén xiān。

九月十六日出郡登舟如钱塘十七日舟中杂兴

汪莘

白云晚向山中出,白雾朝从水上生。bái yún wǎn xiàng shān zhōng chū,bái wù cháo cóng shuǐ shàng shēng。
三百里滩轰笛过,鬼神惊倒怒龙声。sān bǎi lǐ tān hōng dí guò,guǐ shén jīng dào nù lóng shēng。

九月十六日出郡登舟如钱塘十七日舟中杂兴

汪莘

莘野磻溪亦偶然,每逢耕钓忆前贤。shēn yě pán xī yì ǒu rán,měi féng gēng diào yì qián xián。
春风秋月闲来往,只付时人一醉眠。chūn fēng qiū yuè xián lái wǎng,zhǐ fù shí rén yī zuì mián。

九月十六日出郡登舟如钱塘十七日舟中杂兴

汪莘

横石滩头古钓矶,绿波击破雪花飞。héng shí tān tóu gǔ diào jī,lǜ bō jī pò xuě huā fēi。
老翁识得鱼争处,手把纶竿满意归。lǎo wēng shí dé yú zhēng chù,shǒu bǎ lún gān mǎn yì guī。

九月十六日出郡登舟如钱塘十七日舟中杂兴

汪莘

日暮沧江驻客舟,眼前境界起诗愁。rì mù cāng jiāng zhù kè zhōu,yǎn qián jìng jiè qǐ shī chóu。
沿山几处人烟僻,摘粟收麻到白头。yán shān jǐ chù rén yān pì,zhāi sù shōu má dào bái tóu。

九月十六日出郡登舟如钱塘十七日舟中杂兴

汪莘

巍然钓石压江滨,烟水茫茫断四邻。wēi rán diào shí yā jiāng bīn,yān shuǐ máng máng duàn sì lín。
天帝座边元是客,刘郎何得欲相臣。tiān dì zuò biān yuán shì kè,liú láng hé dé yù xiāng chén。

游南山

汪莘

山蹊黄叶从过满,石案苍苔不用除。shān qī huáng yè cóng guò mǎn,shí àn cāng tái bù yòng chú。
坛上古松岩畔竹,切须留伴老僧居。tán shàng gǔ sōng yán pàn zhú,qiè xū liú bàn lǎo sēng jū。

送赵君十绝

汪莘

皂盖朱轓练水滨,春生秋杀总精神。zào gài zhū fān liàn shuǐ bīn,chūn shēng qiū shā zǒng jīng shén。
须知爱士何曾泛,屈指应无第二人。xū zhī ài shì hé céng fàn,qū zhǐ yīng wú dì èr rén。

送赵君十绝

汪莘

醉把金鞭度绿杨,军民夹道笛声长。zuì bǎ jīn biān dù lǜ yáng,jūn mín jiā dào dí shēng zhǎng。
红旗千面诗千首,半杂风云入建章。hóng qí qiān miàn shī qiān shǒu,bàn zá fēng yún rù jiàn zhāng。

送赵君十绝

汪莘

荷叶高高荷蕊低,夕阳初落画桥西。hé yè gāo gāo hé ruǐ dī,xī yáng chū luò huà qiáo xī。
湖州士女来相接,争拥兰舟入霅溪。hú zhōu shì nǚ lái xiāng jiē,zhēng yōng lán zhōu rù zhà xī。

送赵君十绝

汪莘

归去苕溪理钓蓬,风清月白水精宫。guī qù sháo xī lǐ diào péng,fēng qīng yuè bái shuǐ jīng gōng。
青莲居士争闲得,时答天书一两通。qīng lián jū shì zhēng xián dé,shí dá tiān shū yī liǎng tōng。

送赵君十绝

汪莘

风雨黄昏自掩扉,灯前时复一歔欷。fēng yǔ huáng hūn zì yǎn fēi,dēng qián shí fù yī xū xī。
儿曹相问缘何事,为道君侯早晚归。ér cáo xiāng wèn yuán hé shì,wèi dào jūn hóu zǎo wǎn guī。