古诗词

贺吴守被召

李吕

吴公骨秀如天人,胸襟落落皆经纶。wú gōng gǔ xiù rú tiān rén,xiōng jīn luò luò jiē jīng lún。
少年固已富家学,筮仕聊称梅子真。shǎo nián gù yǐ fù jiā xué,shì shì liáo chēng méi zi zhēn。
挽弓驰马特馀事,智勇未减飞将军。wǎn gōng chí mǎ tè yú shì,zhì yǒng wèi jiǎn fēi jiāng jūn。
向者长汀初拥节,寇攘聚集惊乡村。xiàng zhě zhǎng tīng chū yōng jié,kòu rǎng jù jí jīng xiāng cūn。
谁知抚定有长策,不戮一夫令自新。shuí zhī fǔ dìng yǒu zhǎng cè,bù lù yī fū lìng zì xīn。
稚耋欢呼弛兵革,至今妥贴无叛民。zhì dié huān hū chí bīng gé,zhì jīn tuǒ tiē wú pàn mín。
移帅赣川尤镇静,宿奸褫魄胥崩奔。yí shuài gàn chuān yóu zhèn jìng,sù jiān chǐ pò xū bēng bēn。
往年群盗号渊薮,一旦荒垄安锄耘。wǎng nián qún dào hào yuān sǒu,yī dàn huāng lǒng ān chú yún。
钱流地上非横索,铃斋坐啸生阳春。qián liú dì shàng fēi héng suǒ,líng zhāi zuò xiào shēng yáng chūn。
践更盘错威望著,素秉公廉政有神。jiàn gèng pán cuò wēi wàng zhù,sù bǐng gōng lián zhèng yǒu shén。
贪吏望风争解去,冤民在处皆获伸。tān lì wàng fēng zhēng jiě qù,yuān mín zài chù jiē huò shēn。
还家坐席曾未暖,迅召连催已在门。hái jiā zuò xí céng wèi nuǎn,xùn zhào lián cuī yǐ zài mén。
或人未免巧求誉,我公特立天下闻。huò rén wèi miǎn qiǎo qiú yù,wǒ gōng tè lì tiān xià wén。
厥今器识兼文武,倒指谁欤当此举。jué jīn qì shí jiān wén wǔ,dào zhǐ shuí yú dāng cǐ jǔ。
江淮百万屯边兵,转输馈饷倾吴楚。jiāng huái bǎi wàn tún biān bīng,zhuǎn shū kuì xiǎng qīng wú chǔ。
中原荆棘今几年,师老不试漫貔虎。zhōng yuán jīng jí jīn jǐ nián,shī lǎo bù shì màn pí hǔ。
陛下翻然采舆论,天意可见公宜处。bì xià fān rán cǎi yú lùn,tiān yì kě jiàn gōng yí chù。
裴度指日平蔡州,充国先零岂难取。péi dù zhǐ rì píng cài zhōu,chōng guó xiān líng qǐ nán qǔ。
唾手燕云会有时,伫看大将建旗鼓。tuò shǒu yàn yún huì yǒu shí,zhù kàn dà jiāng jiàn qí gǔ。
勒功异域鄙班超,归佐熙朝作申甫。lēi gōng yì yù bǐ bān chāo,guī zuǒ xī cháo zuò shēn fǔ。

李吕

李吕,字滨老,一字东老,邵武军光泽人。生于宋徽宗宣和四年,卒于宁宗庆元四年,年七十七岁。端庄自重,记诵过人。年四十,即弃科举。好治易,尤留意通鉴。教人循循善诱,常聚族百人,昕夕击鼓,聚众致礼享堂,不以寒暑废。吕著有《澹轩集》十五卷,《国史经籍志》传于世。 李吕的作品>>

猜您喜欢

题君山观招真阁六首

李吕

彩侍过丘林,星行忽一周。cǎi shì guò qiū lín,xīng xíng hū yī zhōu。
春晖今已矣,涕泪不能收。chūn huī jīn yǐ yǐ,tì lèi bù néng shōu。

以油烟赠许尉因赋长篇

李吕

我有坚玉黝而泽,尝从十八公处得。wǒ yǒu jiān yù yǒu ér zé,cháng cóng shí bā gōng chù dé。
兰胶麝篆积甚劳,佛帐书灯扫何益。lán jiāo shè zhuàn jī shén láo,fú zhàng shū dēng sǎo hé yì。
江南务官骨已朽,潘仙久矣寻李白。jiāng nán wù guān gǔ yǐ xiǔ,pān xiān jiǔ yǐ xún lǐ bái。
谁欤获此古胶法,持赠茅斋轻尺璧。shuí yú huò cǐ gǔ jiāo fǎ,chí zèng máo zhāi qīng chǐ bì。
我非其人弗忍磨,缄藏夜光侵几格。wǒ fēi qí rén fú rěn mó,jiān cáng yè guāng qīn jǐ gé。
换鹅右军肯轻示,五日京兆无人识。huàn é yòu jūn kěn qīng shì,wǔ rì jīng zhào wú rén shí。
临池学书水为黑,不救晋家清谈厄。lín chí xué shū shuǐ wèi hēi,bù jiù jìn jiā qīng tán è。
风流解物远山长,才轻未免遭刻责。fēng liú jiě wù yuǎn shān zhǎng,cái qīng wèi miǎn zāo kè zé。
神仙中人许玉斧,手持补天笔五色。shén xiān zhōng rén xǔ yù fǔ,shǒu chí bǔ tiān bǐ wǔ sè。
效官一尉聊复尔,礨磈胸襟尽珠瓅。xiào guān yī wèi liáo fù ěr,lěi wěi xiōng jīn jǐn zhū lì。
张颠落笔谩如云,曹植波澜翻逼窄。zhāng diān luò bǐ mán rú yún,cáo zhí bō lán fān bī zhǎi。
逢时腾踔不作难,定冠蓬山文字职。féng shí téng chuō bù zuò nán,dìng guān péng shān wén zì zhí。
是物胡为送乞君,要与铦锋势相敌。shì wù hú wèi sòng qǐ jūn,yào yǔ xiān fēng shì xiāng dí。
诛奸发潜盖馀事,吾道岂容邪学塞。zhū jiān fā qián gài yú shì,wú dào qǐ róng xié xué sāi。
不然黄屋求正言,愿染当今治安策。bù rán huáng wū qiú zhèng yán,yuàn rǎn dāng jīn zhì ān cè。

清友堂为吕宾峰题

李吕

恶草不可近,恶虫不可逢。è cǎo bù kě jìn,è chóng bù kě féng。
草有有钩吻,入口裂其胸。cǎo yǒu yǒu gōu wěn,rù kǒu liè qí xiōng。
虫中有细腰,虿尾犹铦锋。chóng zhōng yǒu xì yāo,chài wěi yóu xiān fēng。
人生涉世故,得不戒游从。rén shēng shè shì gù,dé bù jiè yóu cóng。
澡心三峡浪,对面九疑峰。zǎo xīn sān xiá làng,duì miàn jiǔ yí fēng。
相须济吾事,酝酿如酒醲。xiāng xū jì wú shì,yùn niàng rú jiǔ nóng。
一朝临利害,暗捷同机舂。yī cháo lín lì hài,àn jié tóng jī chōng。
个中本无物,薄俗谁我容。gè zhōng běn wú wù,báo sú shuí wǒ róng。
眷彼冰雪姿,气格天所钟。juàn bǐ bīng xuě zī,qì gé tiān suǒ zhōng。
蟠根便水石,作配宜竹松。pán gēn biàn shuǐ shí,zuò pèi yí zhú sōng。
相看世味薄,清坐真意浓。xiāng kàn shì wèi báo,qīng zuò zhēn yì nóng。
今时无胶漆,安得如駏蛩。jīn shí wú jiāo qī,ān dé rú jù qióng。
永结岁寒伴,馨香满蒙茸。yǒng jié suì hán bàn,xīn xiāng mǎn méng rōng。
愿为管鲍友,莫继耳馀踪。yuàn wèi guǎn bào yǒu,mò jì ěr yú zōng。
可能辟三径,吾亦欲携筇。kě néng pì sān jìng,wú yì yù xié qióng。
153«567891011