古诗词

贺吴守被召

李吕

吴公骨秀如天人,胸襟落落皆经纶。wú gōng gǔ xiù rú tiān rén,xiōng jīn luò luò jiē jīng lún。
少年固已富家学,筮仕聊称梅子真。shǎo nián gù yǐ fù jiā xué,shì shì liáo chēng méi zi zhēn。
挽弓驰马特馀事,智勇未减飞将军。wǎn gōng chí mǎ tè yú shì,zhì yǒng wèi jiǎn fēi jiāng jūn。
向者长汀初拥节,寇攘聚集惊乡村。xiàng zhě zhǎng tīng chū yōng jié,kòu rǎng jù jí jīng xiāng cūn。
谁知抚定有长策,不戮一夫令自新。shuí zhī fǔ dìng yǒu zhǎng cè,bù lù yī fū lìng zì xīn。
稚耋欢呼弛兵革,至今妥贴无叛民。zhì dié huān hū chí bīng gé,zhì jīn tuǒ tiē wú pàn mín。
移帅赣川尤镇静,宿奸褫魄胥崩奔。yí shuài gàn chuān yóu zhèn jìng,sù jiān chǐ pò xū bēng bēn。
往年群盗号渊薮,一旦荒垄安锄耘。wǎng nián qún dào hào yuān sǒu,yī dàn huāng lǒng ān chú yún。
钱流地上非横索,铃斋坐啸生阳春。qián liú dì shàng fēi héng suǒ,líng zhāi zuò xiào shēng yáng chūn。
践更盘错威望著,素秉公廉政有神。jiàn gèng pán cuò wēi wàng zhù,sù bǐng gōng lián zhèng yǒu shén。
贪吏望风争解去,冤民在处皆获伸。tān lì wàng fēng zhēng jiě qù,yuān mín zài chù jiē huò shēn。
还家坐席曾未暖,迅召连催已在门。hái jiā zuò xí céng wèi nuǎn,xùn zhào lián cuī yǐ zài mén。
或人未免巧求誉,我公特立天下闻。huò rén wèi miǎn qiǎo qiú yù,wǒ gōng tè lì tiān xià wén。
厥今器识兼文武,倒指谁欤当此举。jué jīn qì shí jiān wén wǔ,dào zhǐ shuí yú dāng cǐ jǔ。
江淮百万屯边兵,转输馈饷倾吴楚。jiāng huái bǎi wàn tún biān bīng,zhuǎn shū kuì xiǎng qīng wú chǔ。
中原荆棘今几年,师老不试漫貔虎。zhōng yuán jīng jí jīn jǐ nián,shī lǎo bù shì màn pí hǔ。
陛下翻然采舆论,天意可见公宜处。bì xià fān rán cǎi yú lùn,tiān yì kě jiàn gōng yí chù。
裴度指日平蔡州,充国先零岂难取。péi dù zhǐ rì píng cài zhōu,chōng guó xiān líng qǐ nán qǔ。
唾手燕云会有时,伫看大将建旗鼓。tuò shǒu yàn yún huì yǒu shí,zhù kàn dà jiāng jiàn qí gǔ。
勒功异域鄙班超,归佐熙朝作申甫。lēi gōng yì yù bǐ bān chāo,guī zuǒ xī cháo zuò shēn fǔ。

李吕

李吕,字滨老,一字东老,邵武军光泽人。生于宋徽宗宣和四年,卒于宁宗庆元四年,年七十七岁。端庄自重,记诵过人。年四十,即弃科举。好治易,尤留意通鉴。教人循循善诱,常聚族百人,昕夕击鼓,聚众致礼享堂,不以寒暑废。吕著有《澹轩集》十五卷,《国史经籍志》传于世。 李吕的作品>>

猜您喜欢

莹心泉

李吕

修绠何妨汲,羸瓶不自任。xiū gěng hé fáng jí,léi píng bù zì rèn。
从渠清彻底,伴我岁寒心。cóng qú qīng chè dǐ,bàn wǒ suì hán xīn。

渔艇

李吕

撇烈非为鱼,流行本处山。piē liè fēi wèi yú,liú xíng běn chù shān。
白鸥正得意,相逐过前湾。bái ōu zhèng dé yì,xiāng zhú guò qián wān。

过孝义亭作诗寄归代书

李吕

经夕离家行百里,山椒一上一回头。jīng xī lí jiā xíng bǎi lǐ,shān jiāo yī shàng yī huí tóu。
此来颇快疑阴相,寄语妻儿勿过忧。cǐ lái pǒ kuài yí yīn xiāng,jì yǔ qī ér wù guò yōu。

登徐孺子亭

李吕

昔贤久矣埋黄土,独有清风翳环堵。xī xián jiǔ yǐ mái huáng tǔ,dú yǒu qīng fēng yì huán dǔ。
曾将一束奠生刍,今与游人闹歌舞。céng jiāng yī shù diàn shēng chú,jīn yǔ yóu rén nào gē wǔ。

简龚令望

李吕

乘兴来寻老树村,接谈才祇叙寒温。chéng xīng lái xún lǎo shù cūn,jiē tán cái qí xù hán wēn。
翻然掉臂凌风去,何似王猷不及门。fān rán diào bì líng fēng qù,hé shì wáng yóu bù jí mén。

南康道上

李吕

穿山深径如行巷,拱道乔枝欲化龙。chuān shān shēn jìng rú xíng xiàng,gǒng dào qiáo zhī yù huà lóng。
开辟从来年代远,不知过尽几人踪。kāi pì cóng lái nián dài yuǎn,bù zhī guò jǐn jǐ rén zōng。

复闻杜鹃

李吕

忆到旴江闻子规,五更自在劝人归。yì dào xū jiāng wén zi guī,wǔ gèng zì zài quàn rén guī。
而今俄起莼鲈念,不为山禽说是非。ér jīn é qǐ chún lú niàn,bù wèi shān qín shuō shì fēi。

宿洪氏南轩

李吕

马乳龙须方压架,玉簪罗盖渐平堤。mǎ rǔ lóng xū fāng yā jià,yù zān luó gài jiàn píng dī。
朅来颇释尘劳念,况有清风入枕帏。qiè lái pǒ shì chén láo niàn,kuàng yǒu qīng fēng rù zhěn wéi。

怀乌山柏庭僧宗文

李吕

清风明月休论景,翠竹黄花不离禅。qīng fēng míng yuè xiū lùn jǐng,cuì zhú huáng huā bù lí chán。
好个赵州关捩子,陶潜欲辩已忘言。hǎo gè zhào zhōu guān liè zi,táo qián yù biàn yǐ wàng yán。

遣兴

李吕

一身欲著自无处,万事不疑心始闲。yī shēn yù zhù zì wú chù,wàn shì bù yí xīn shǐ xián。
仆仆红尘皆苦相,何时挟策过东山。pū pū hóng chén jiē kǔ xiāng,hé shí xié cè guò dōng shān。

赠朱少南别二首

李吕

外貌休寻饾座梨,应知石里蕴瑰奇。wài mào xiū xún dòu zuò lí,yīng zhī shí lǐ yùn guī qí。
从来善相书前史,为识英雄未遇时。cóng lái shàn xiāng shū qián shǐ,wèi shí yīng xióng wèi yù shí。

赠朱少南别二首

李吕

朱君精到古人趣,踏遍东南称独步。zhū jūn jīng dào gǔ rén qù,tà biàn dōng nán chēng dú bù。
只今应诏非乏材,预烦拈出栋梁具。zhǐ jīn yīng zhào fēi fá cái,yù fán niān chū dòng liáng jù。

己亥出南康宫伯称以诗赠行次韵三首

李吕

谁怜甲子混泥涂,老钝何能展壮图。shuí lián jiǎ zi hùn ní tú,lǎo dùn hé néng zhǎn zhuàng tú。
方恨此行垂橐去,辱君赠句当骈珠。fāng hèn cǐ xíng chuí tuó qù,rǔ jūn zèng jù dāng pián zhū。

己亥出南康宫伯称以诗赠行次韵三首

李吕

丹枫摄摄挂晨霜,笑指匡庐路许长。dān fēng shè shè guà chén shuāng,xiào zhǐ kuāng lú lù xǔ zhǎng。
且喜眼中无逐臭,自然心地发清香。qiě xǐ yǎn zhōng wú zhú chòu,zì rán xīn dì fā qīng xiāng。

己亥出南康宫伯称以诗赠行次韵三首

李吕

君才端可用于时,努力行将彻主知。jūn cái duān kě yòng yú shí,nǔ lì xíng jiāng chè zhǔ zhī。
出处到头皆分定,相期于道不须离。chū chù dào tóu jiē fēn dìng,xiāng qī yú dào bù xū lí。