古诗词

贺吴守被召

李吕

吴公骨秀如天人,胸襟落落皆经纶。wú gōng gǔ xiù rú tiān rén,xiōng jīn luò luò jiē jīng lún。
少年固已富家学,筮仕聊称梅子真。shǎo nián gù yǐ fù jiā xué,shì shì liáo chēng méi zi zhēn。
挽弓驰马特馀事,智勇未减飞将军。wǎn gōng chí mǎ tè yú shì,zhì yǒng wèi jiǎn fēi jiāng jūn。
向者长汀初拥节,寇攘聚集惊乡村。xiàng zhě zhǎng tīng chū yōng jié,kòu rǎng jù jí jīng xiāng cūn。
谁知抚定有长策,不戮一夫令自新。shuí zhī fǔ dìng yǒu zhǎng cè,bù lù yī fū lìng zì xīn。
稚耋欢呼弛兵革,至今妥贴无叛民。zhì dié huān hū chí bīng gé,zhì jīn tuǒ tiē wú pàn mín。
移帅赣川尤镇静,宿奸褫魄胥崩奔。yí shuài gàn chuān yóu zhèn jìng,sù jiān chǐ pò xū bēng bēn。
往年群盗号渊薮,一旦荒垄安锄耘。wǎng nián qún dào hào yuān sǒu,yī dàn huāng lǒng ān chú yún。
钱流地上非横索,铃斋坐啸生阳春。qián liú dì shàng fēi héng suǒ,líng zhāi zuò xiào shēng yáng chūn。
践更盘错威望著,素秉公廉政有神。jiàn gèng pán cuò wēi wàng zhù,sù bǐng gōng lián zhèng yǒu shén。
贪吏望风争解去,冤民在处皆获伸。tān lì wàng fēng zhēng jiě qù,yuān mín zài chù jiē huò shēn。
还家坐席曾未暖,迅召连催已在门。hái jiā zuò xí céng wèi nuǎn,xùn zhào lián cuī yǐ zài mén。
或人未免巧求誉,我公特立天下闻。huò rén wèi miǎn qiǎo qiú yù,wǒ gōng tè lì tiān xià wén。
厥今器识兼文武,倒指谁欤当此举。jué jīn qì shí jiān wén wǔ,dào zhǐ shuí yú dāng cǐ jǔ。
江淮百万屯边兵,转输馈饷倾吴楚。jiāng huái bǎi wàn tún biān bīng,zhuǎn shū kuì xiǎng qīng wú chǔ。
中原荆棘今几年,师老不试漫貔虎。zhōng yuán jīng jí jīn jǐ nián,shī lǎo bù shì màn pí hǔ。
陛下翻然采舆论,天意可见公宜处。bì xià fān rán cǎi yú lùn,tiān yì kě jiàn gōng yí chù。
裴度指日平蔡州,充国先零岂难取。péi dù zhǐ rì píng cài zhōu,chōng guó xiān líng qǐ nán qǔ。
唾手燕云会有时,伫看大将建旗鼓。tuò shǒu yàn yún huì yǒu shí,zhù kàn dà jiāng jiàn qí gǔ。
勒功异域鄙班超,归佐熙朝作申甫。lēi gōng yì yù bǐ bān chāo,guī zuǒ xī cháo zuò shēn fǔ。

李吕

李吕,字滨老,一字东老,邵武军光泽人。生于宋徽宗宣和四年,卒于宁宗庆元四年,年七十七岁。端庄自重,记诵过人。年四十,即弃科举。好治易,尤留意通鉴。教人循循善诱,常聚族百人,昕夕击鼓,聚众致礼享堂,不以寒暑废。吕著有《澹轩集》十五卷,《国史经籍志》传于世。 李吕的作品>>

猜您喜欢

禅友

李吕

寄语同参人,切忌随他转。jì yǔ tóng cān rén,qiè jì suí tā zhuǎn。
若向句中寻,相逢不识面。ruò xiàng jù zhōng xún,xiāng féng bù shí miàn。

棋友

李吕

闲寻十九路,坐断千万心。xián xún shí jiǔ lù,zuò duàn qiān wàn xīn。
运甓何为者,当知惜寸阴。yùn pì hé wèi zhě,dāng zhī xī cùn yīn。

琴友

李吕

金玉声清圆,鸾凤势翔舞。jīn yù shēng qīng yuán,luán fèng shì xiáng wǔ。
重是古人风,勿效儿女语。zhòng shì gǔ rén fēng,wù xiào ér nǚ yǔ。

文友

李吕

摛辞气为主,盛气理或差。chī cí qì wèi zhǔ,shèng qì lǐ huò chà。
大音等韶頀,小巧同春葩。dà yīn děng sháo hù,xiǎo qiǎo tóng chūn pā。

巢云

李吕

幽栖寄山隈,欣赏亦何有。yōu qī jì shān wēi,xīn shǎng yì hé yǒu。
时许巢白云,纷然入窗牖。shí xǔ cháo bái yún,fēn rán rù chuāng yǒu。

上黄端明寿诗以伫期三入后一品见玄孙为韵

李吕

英声久飞扬,寰海共倾伫。yīng shēng jiǔ fēi yáng,huán hǎi gòng qīng zhù。
学者仰泰山,苍生待霖雨。xué zhě yǎng tài shān,cāng shēng dài lín yǔ。

上黄端明寿诗以伫期三入后一品见玄孙为韵

李吕

器识谁能及,功名自有期。qì shí shuí néng jí,gōng míng zì yǒu qī。
一朝闻正论,亲切在彤墀。yī cháo wén zhèng lùn,qīn qiè zài tóng chí。

上黄端明寿诗以伫期三入后一品见玄孙为韵

李吕

献替先其大,从容接每三。xiàn tì xiān qí dà,cóng róng jiē měi sān。
但知言謇謇,肯顾府潭潭。dàn zhī yán jiǎn jiǎn,kěn gù fǔ tán tán。

上黄端明寿诗以伫期三入后一品见玄孙为韵

李吕

仗节朔庭回,建议光明入。zhàng jié shuò tíng huí,jiàn yì guāng míng rù。
尽得强敌情,何人敢轻袭。jǐn dé qiáng dí qíng,hé rén gǎn qīng xí。

上黄端明寿诗以伫期三入后一品见玄孙为韵

李吕

僎升时许同,孟马宁处后。zhuàn shēng shí xǔ tóng,mèng mǎ níng chù hòu。
人特诵谦光,我独知德厚。rén tè sòng qiān guāng,wǒ dú zhī dé hòu。

上黄端明寿诗以伫期三入后一品见玄孙为韵

李吕

姓字本无双,山林今见一。xìng zì běn wú shuāng,shān lín jīn jiàn yī。
动必合礼经,心焉在王室。dòng bì hé lǐ jīng,xīn yān zài wáng shì。

上黄端明寿诗以伫期三入后一品见玄孙为韵

李吕

温旨再褒荣,王人就咨谂。wēn zhǐ zài bāo róng,wáng rén jiù zī shěn。
早晚诏公归,馀波润群品。zǎo wǎn zhào gōng guī,yú bō rùn qún pǐn。

上黄端明寿诗以伫期三入后一品见玄孙为韵

李吕

骨秀类天人,神清若岩电。gǔ xiù lèi tiān rén,shén qīng ruò yán diàn。
寿与山岳齐,造物兹可见。shòu yǔ shān yuè qí,zào wù zī kě jiàn。

上黄端明寿诗以伫期三入后一品见玄孙为韵

李吕

贱子甘藏拙,无心学草玄。jiàn zi gān cáng zhuō,wú xīn xué cǎo xuán。
自然多坎壈,不是乐盘旋。zì rán duō kǎn lǎn,bù shì lè pán xuán。

上黄端明寿诗以伫期三入后一品见玄孙为韵

李吕

阻陪称寿席,想见醉芳樽。zǔ péi chēng shòu xí,xiǎng jiàn zuì fāng zūn。
嘉庆宜图画,簪绅遍子孙。jiā qìng yí tú huà,zān shēn biàn zi sūn。