古诗词

致政王殿丞逍遥亭

黄庭坚

漆园著书五十二,致意最在逍遥游。qī yuán zhù shū wǔ shí èr,zhì yì zuì zài xiāo yáo yóu。
后来作者逐音响,百一未必知庄周。hòu lái zuò zhě zhú yīn xiǎng,bǎi yī wèi bì zhī zhuāng zhōu。
幽人往往泥出处,俗士不可与庄语。yōu rén wǎng wǎng ní chū chù,sú shì bù kě yǔ zhuāng yǔ。
逍遥如何,一蛇一龙。xiāo yáo rú hé,yī shé yī lóng。
以无为当有,以守雌为雄。yǐ wú wèi dāng yǒu,yǐ shǒu cí wèi xióng。
与物无对,无内无外。yǔ wù wú duì,wú nèi wú wài。
与民成功,有物有对。yǔ mín chéng gōng,yǒu wù yǒu duì。
左肘生杨观物化,右臂为鸡即时夜。zuǒ zhǒu shēng yáng guān wù huà,yòu bì wèi jī jí shí yè。
果若乘气有待游,如何六气无穷谢。guǒ ruò chéng qì yǒu dài yóu,rú hé liù qì wú qióng xiè。
天之苍苍非正色,道真微妙安可得。tiān zhī cāng cāng fēi zhèng sè,dào zhēn wēi miào ān kě dé。
利害丛中火甚多,此心寂寞谁能识。lì hài cóng zhōng huǒ shén duō,cǐ xīn jì mò shuí néng shí。
丈人春秋诚未高,视听聪明齿牙牢。zhàng rén chūn qiū chéng wèi gāo,shì tīng cōng míng chǐ yá láo。
所为淳拙有深越,持置酷似巨山陶。suǒ wèi chún zhuō yǒu shēn yuè,chí zhì kù shì jù shān táo。
平生刚直折不得,目送飞鸿向宾客。píng shēng gāng zhí zhé bù dé,mù sòng fēi hóng xiàng bīn kè。
早束衣冠林底眠,非关暮年俗眼白。zǎo shù yī guān lín dǐ mián,fēi guān mù nián sú yǎn bái。
种田百亩初为酒,买地一区今有宅。zhǒng tián bǎi mǔ chū wèi jiǔ,mǎi dì yī qū jīn yǒu zhái。
家人岁计不婴心,两儿长不能措画。jiā rén suì jì bù yīng xīn,liǎng ér zhǎng bù néng cuò huà。
迩来信己不问天,万事逍遥只眼前。ěr lái xìn jǐ bù wèn tiān,wàn shì xiāo yáo zhǐ yǎn qián。
何必读书始晓事,此翁暗合庄生意。hé bì dú shū shǐ xiǎo shì,cǐ wēng àn hé zhuāng shēng yì。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

次韵刘景文登邺王台见思五首

黄庭坚

黄浊归大壑,涟漪绕重城。huáng zhuó guī dà hè,lián yī rào zhòng chéng。
西风一横笛,金气与高明。xī fēng yī héng dí,jīn qì yǔ gāo míng。
归鸦度晚景,落雁带边声。guī yā dù wǎn jǐng,luò yàn dài biān shēng。
平生知音处,别离空复情。píng shēng zhī yīn chù,bié lí kōng fù qíng。

次韵刘景文登邺王台见思五首

黄庭坚

旧时刘子政,憔悴邺王城。jiù shí liú zi zhèng,qiáo cuì yè wáng chéng。
把笔已头白,见书犹眼明。bǎ bǐ yǐ tóu bái,jiàn shū yóu yǎn míng。
平原秋树色,沙麓暮钟声。píng yuán qiū shù sè,shā lù mù zhōng shēng。
归雁南飞尽,无因寄此情。guī yàn nán fēi jǐn,wú yīn jì cǐ qíng。

次韵刘景文登邺王台见思五首

黄庭坚

系匏两相忆,极目十馀城。xì páo liǎng xiāng yì,jí mù shí yú chéng。
积潦干斗极,山河皆夜明。jī lǎo gàn dòu jí,shān hé jiē yè míng。
白璧按剑起,朱弦流水声。bái bì àn jiàn qǐ,zhū xián liú shuǐ shēng。
乖逢四时尔,木石了无情。guāi féng sì shí ěr,mù shí le wú qíng。

次韵刘景文登邺王台见思五首

黄庭坚

茗花浮曾坑,酒泛酌宜城。míng huā fú céng kēng,jiǔ fàn zhuó yí chéng。
路寻西九曲,人似汉三明。lù xún xī jiǔ qū,rén shì hàn sān míng。
千户非无相,五言空有声。qiān hù fēi wú xiāng,wǔ yán kōng yǒu shēng。
何时郭池晚,照影写闲情。hé shí guō chí wǎn,zhào yǐng xiě xián qíng。

次韵刘景文登邺王台见思五首

黄庭坚

公诗如美色,未嫁已倾城。gōng shī rú měi sè,wèi jià yǐ qīng chéng。
嫁作荡子妇,寒机泣到明。jià zuò dàng zi fù,hán jī qì dào míng。
绿琴蛛网遍,弦绝不成声。lǜ qín zhū wǎng biàn,xián jué bù chéng shēng。
想见鸱夷子,江湖万里情。xiǎng jiàn chī yí zi,jiāng hú wàn lǐ qíng。

神宗皇帝挽词三首

黄庭坚

文思昭日月,神武用雷霆。wén sī zhāo rì yuè,shén wǔ yòng léi tíng。
制作深垂统,忧勤减梦龄。zhì zuò shēn chuí tǒng,yōu qín jiǎn mèng líng。
孙谋开二圣,末命对三灵。sūn móu kāi èr shèng,mò mìng duì sān líng。
今代谁班马,能书汗简青。jīn dài shuí bān mǎ,néng shū hàn jiǎn qīng。

神宗皇帝挽词三首

黄庭坚

钓筑收贤辅,天人与圣能。diào zhù shōu xián fǔ,tiān rén yǔ shèng néng。
辉光唐六典,度越汉中兴。huī guāng táng liù diǎn,dù yuè hàn zhōng xīng。
百世神宗庙,千秋永裕陵。bǎi shì shén zōng miào,qiān qiū yǒng yù líng。
帝乡无马迹,空望白云乘。dì xiāng wú mǎ jì,kōng wàng bái yún chéng。

神宗皇帝挽词三首

黄庭坚

昔在基皇极,师臣论九畴。xī zài jī huáng jí,shī chén lùn jiǔ chóu。
丘陵忽为谷,天地不藏舟。qiū líng hū wèi gǔ,tiān dì bù cáng zhōu。
河洛功无憾,幽燕策未收。hé luò gōng wú hàn,yōu yàn cè wèi shōu。
嗣皇朝万国,任姒正兴周。sì huáng cháo wàn guó,rèn sì zhèng xīng zhōu。

王文恭公挽词二首

黄庭坚

先皇凭玉几,末命寄元勋。xiān huáng píng yù jǐ,mò mìng jì yuán xūn。
宾日行黄道,攀髯上白云。bīn rì xíng huáng dào,pān rán shàng bái yún。
四时成岁律,五色补天文。sì shí chéng suì lǜ,wǔ sè bǔ tiān wén。
不谓堂堂去,今为马鬣坟。bù wèi táng táng qù,jīn wèi mǎ liè fén。

王文恭公挽词二首

黄庭坚

宥密深黄阁,光辉极上台。yòu mì shēn huáng gé,guāng huī jí shàng tái。
藏舟移夜壑,华屋落泉台。cáng zhōu yí yè hè,huá wū luò quán tái。
雨绋谁为挽,寒笳故作哀。yǔ fú shuí wèi wǎn,hán jiā gù zuò āi。
伤心具瞻地,无复衮衣来。shāng xīn jù zhān dì,wú fù gǔn yī lái。

送舅氏野夫之宣城二首

黄庭坚

藉甚宣城郡,风流数贡毛。jí shén xuān chéng jùn,fēng liú shù gòng máo。
霜林收鸭脚,春网荐琴高。shuāng lín shōu yā jiǎo,chūn wǎng jiàn qín gāo。
共理须良守,今年辍省曹。gòng lǐ xū liáng shǒu,jīn nián chuò shěng cáo。
平生割鸡手,聊试发硎刀。píng shēng gē jī shǒu,liáo shì fā xíng dāo。

送舅氏野夫之宣城二首

黄庭坚

试说宣城郡,停杯且细听。shì shuō xuān chéng jùn,tíng bēi qiě xì tīng。
晚楼明宛水,春骑簇昭亭。wǎn lóu míng wǎn shuǐ,chūn qí cù zhāo tíng。
䆉稏丰圩户,桁杨卧讼庭。bà yà fēng wéi hù,héng yáng wò sòng tíng。
谢公歌舞处,时对换鹅经。xiè gōng gē wǔ chù,shí duì huàn é jīng。

和答钱穆父咏猩猩毛笔

黄庭坚

爱酒醉魂在,能言机事疏。ài jiǔ zuì hún zài,néng yán jī shì shū。
平生几两屐,身后五车书。píng shēng jǐ liǎng jī,shēn hòu wǔ chē shū。
物色看王会,勋劳在石渠。wù sè kàn wáng huì,xūn láo zài shí qú。
拔毛能济世,端为谢杨朱。bá máo néng jì shì,duān wèi xiè yáng zhū。

司马文正公挽词四首

黄庭坚

元祐开皇极,功归用老成。yuán yòu kāi huáng jí,gōng guī yòng lǎo chéng。
惟深万物表,不令四时行。wéi shēn wàn wù biǎo,bù lìng sì shí xíng。
日者倾三接,天乎奠两楹。rì zhě qīng sān jiē,tiān hū diàn liǎng yíng。
堂堂宁复有,埋玉恸佳城。táng táng níng fù yǒu,mái yù tòng jiā chéng。

司马文正公挽词四首

黄庭坚

国在多艰日,人如大雅诗。guó zài duō jiān rì,rén rú dà yǎ shī。
忠清俱没世,孝友是生知。zhōng qīng jù méi shì,xiào yǒu shì shēng zhī。
加璧延诸老,櫜弓抚四夷。jiā bì yán zhū lǎo,gāo gōng fǔ sì yí。
公身与宗社,同作太平基。gōng shēn yǔ zōng shè,tóng zuò tài píng jī。