古诗词

再次韵谢之

邓肃

昌黎论佛骨,南行气亦壮。chāng lí lùn fú gǔ,nán xíng qì yì zhuàng。
献书请镂玉,却起北归望。xiàn shū qǐng lòu yù,què qǐ běi guī wàng。
香山最风流,诗酒事夷旷。xiāng shān zuì fēng liú,shī jiǔ shì yí kuàng。
那知闻琵琶,泪溅九江浪。nà zhī wén pí pá,lèi jiàn jiǔ jiāng làng。
此身苦海中,风波随荡漾。cǐ shēn kǔ hǎi zhōng,fēng bō suí dàng yàng。
妄见分南北,无乃眼中障。wàng jiàn fēn nán běi,wú nǎi yǎn zhōng zhàng。
嗟我果何人,楚狂本天放。jiē wǒ guǒ hé rén,chǔ kuáng běn tiān fàng。
外物不须论,有身今已长。wài wù bù xū lùn,yǒu shēn jīn yǐ zhǎng。
斥归水云乡,日醉莲花酿。chì guī shuǐ yún xiāng,rì zuì lián huā niàng。
茗饮过陆羽,禅悦得文畅。míng yǐn guò lù yǔ,chán yuè dé wén chàng。
安此更何求,万里脱毡帐。ān cǐ gèng hé qiú,wàn lǐ tuō zhān zhàng。
死生则置之,北邙岂俱瘴。sǐ shēng zé zhì zhī,běi máng qǐ jù zhàng。
使君怜我愚,了无逐客怆。shǐ jūn lián wǒ yú,le wú zhú kè chuàng。
谓我耕白云,不独齐眉饷。wèi wǒ gēng bái yún,bù dú qí méi xiǎng。
诗来觅欢处,光芒不可仰。shī lái mì huān chù,guāng máng bù kě yǎng。
欲醉桃李春,那忧贝锦谤。yù zuì táo lǐ chūn,nà yōu bèi jǐn bàng。
赤脚敢云无,社舞非时尚。chì jiǎo gǎn yún wú,shè wǔ fēi shí shàng。
侯门列蛾眉,一见吾其傥。hóu mén liè é méi,yī jiàn wú qí tǎng。
抛砖此当先,积薪君在上。pāo zhuān cǐ dāng xiān,jī xīn jūn zài shàng。
更为李与苏,两家按新唱。gèng wèi lǐ yǔ sū,liǎng jiā àn xīn chàng。

邓肃

宋南剑州沙县人,字志宏。徽宗时入太学。时贡花石纲,肃赋诗言守令搜求扰民,被摒出学。钦宗立,授鸿胪寺簿。金兵攻宋,受命诣金营,留五十日而还。后擢右正言,不三月,连上二十疏,言皆切当,多见采纳。李纲罢相,上疏争之,触怒执政,罢归。有《栟榈集》。 邓肃的作品>>

猜您喜欢

姜池源庙二首

邓肃

博带峨冠新庙像,长衫紫领乐耕民。bó dài é guān xīn miào xiàng,zhǎng shān zǐ lǐng lè gēng mín。
雨旸从此如常德,愿作常山荐号人。yǔ yáng cóng cǐ rú cháng dé,yuàn zuò cháng shān jiàn hào rén。

灵应寺二首

邓肃

松篁拥翠入云间,雅称高人卷道闲。sōng huáng yōng cuì rù yún jiān,yǎ chēng gāo rén juǎn dào xián。
自是红尘飞不到,一溪流水绕青山。zì shì hóng chén fēi bù dào,yī xī liú shuǐ rào qīng shān。

灵应寺二首

邓肃

老木森森小径斜,淡烟横锁两三家。lǎo mù sēn sēn xiǎo jìng xié,dàn yān héng suǒ liǎng sān jiā。
晚来欲写潇疏景,举目遥岑更望赊。wǎn lái yù xiě xiāo shū jǐng,jǔ mù yáo cén gèng wàng shē。

偶题

邓肃

一叶渔舠破晓烟,山环碧玉水连天。yī yè yú dāo pò xiǎo yān,shān huán bì yù shuǐ lián tiān。
满倾竹叶倚红玉,天遣行云慰谪仙。mǎn qīng zhú yè yǐ hóng yù,tiān qiǎn xíng yún wèi zhé xiān。

靖节先生祠下

邓肃

五柳归来昔陶公,七闽召还今邓子。wǔ liǔ guī lái xī táo gōng,qī mǐn zhào hái jīn dèng zi。
不将出处作殊观,便了陶邓无生死。bù jiāng chū chù zuò shū guān,biàn le táo dèng wú shēng sǐ。

郸州道中早行

邓肃

疏帘不下纵荷香,梦破纱厨月满廊。shū lián bù xià zòng hé xiāng,mèng pò shā chú yuè mǎn láng。
笑尽一杯鞭马走,恍疑山色是家乡。xiào jǐn yī bēi biān mǎ zǒu,huǎng yí shān sè shì jiā xiāng。

寄张应和运副二首

邓肃

当年曾忝从官班,再拜天颜咫尺间。dāng nián céng tiǎn cóng guān bān,zài bài tiān yán zhǐ chǐ jiān。
今历千山嫌未稳,芒鞋明日又登山。jīn lì qiān shān xián wèi wěn,máng xié míng rì yòu dēng shān。

寄张应和运副二首

邓肃

土屋茅茨山万重,阴云不解雨蒙蒙。tǔ wū máo cí shān wàn zhòng,yīn yún bù jiě yǔ méng méng。
桃源目断知何处,身在杜陵诗句中。táo yuán mù duàn zhī hé chù,shēn zài dù líng shī jù zhōng。

咏史二首

邓肃

雨过东山春意浓,但携桃李步春风。yǔ guò dōng shān chūn yì nóng,dàn xié táo lǐ bù chūn fēng。
眼高四海无勍敌,百万胡奴一□空。yǎn gāo sì hǎi wú qíng dí,bǎi wàn hú nú yī kōng。

咏史二首

邓肃

五湖范蠡携西子,三国周郎嫁小乔。wǔ hú fàn lí xié xī zi,sān guó zhōu láng jià xiǎo qiáo。
盖世功名聊唾手,何妨樽酒醉妖娆。gài shì gōng míng liáo tuò shǒu,hé fáng zūn jiǔ zuì yāo ráo。

戏题

邓肃

我欲开樽百物无,邻家酒熟各觞吾。wǒ yù kāi zūn bǎi wù wú,lín jiā jiǔ shú gè shāng wú。
扶杖出门又应供,三生恐是宾头卢。fú zhàng chū mén yòu yīng gōng,sān shēng kǒng shì bīn tóu lú。

访故人

邓肃

天寒岁暮两无聊,访戴那辞千里遥。tiān hán suì mù liǎng wú liáo,fǎng dài nà cí qiān lǐ yáo。
直上洞天三十六,马蹄迤逦步琼瑶。zhí shàng dòng tiān sān shí liù,mǎ tí yí lǐ bù qióng yáo。

题枕碧阁

邓肃

清流绳断炎洲境,松响挟将寒意来。qīng liú shéng duàn yán zhōu jìng,sōng xiǎng xié jiāng hán yì lái。
坐上逸情留不住,欲随风月过蓬莱。zuò shàng yì qíng liú bù zhù,yù suí fēng yuè guò péng lái。

次韵李状元送酒

邓肃

年来樽酒是生涯,赤脚曾无解语花。nián lái zūn jiǔ shì shēng yá,chì jiǎo céng wú jiě yǔ huā。
明日可来文字饮,新诗共吐半天霞。míng rì kě lái wén zì yǐn,xīn shī gòng tǔ bàn tiān xiá。

次韵顺之奏雅四首

邓肃

谁回厄会作民禄,凭君上天厌人欲。shuí huí è huì zuò mín lù,píng jūn shàng tiān yàn rén yù。
要将勋业称貂蝉,世间岂曰无衣六。yào jiāng xūn yè chēng diāo chán,shì jiān qǐ yuē wú yī liù。