古诗词

再次韵谢之

邓肃

昌黎论佛骨,南行气亦壮。chāng lí lùn fú gǔ,nán xíng qì yì zhuàng。
献书请镂玉,却起北归望。xiàn shū qǐng lòu yù,què qǐ běi guī wàng。
香山最风流,诗酒事夷旷。xiāng shān zuì fēng liú,shī jiǔ shì yí kuàng。
那知闻琵琶,泪溅九江浪。nà zhī wén pí pá,lèi jiàn jiǔ jiāng làng。
此身苦海中,风波随荡漾。cǐ shēn kǔ hǎi zhōng,fēng bō suí dàng yàng。
妄见分南北,无乃眼中障。wàng jiàn fēn nán běi,wú nǎi yǎn zhōng zhàng。
嗟我果何人,楚狂本天放。jiē wǒ guǒ hé rén,chǔ kuáng běn tiān fàng。
外物不须论,有身今已长。wài wù bù xū lùn,yǒu shēn jīn yǐ zhǎng。
斥归水云乡,日醉莲花酿。chì guī shuǐ yún xiāng,rì zuì lián huā niàng。
茗饮过陆羽,禅悦得文畅。míng yǐn guò lù yǔ,chán yuè dé wén chàng。
安此更何求,万里脱毡帐。ān cǐ gèng hé qiú,wàn lǐ tuō zhān zhàng。
死生则置之,北邙岂俱瘴。sǐ shēng zé zhì zhī,běi máng qǐ jù zhàng。
使君怜我愚,了无逐客怆。shǐ jūn lián wǒ yú,le wú zhú kè chuàng。
谓我耕白云,不独齐眉饷。wèi wǒ gēng bái yún,bù dú qí méi xiǎng。
诗来觅欢处,光芒不可仰。shī lái mì huān chù,guāng máng bù kě yǎng。
欲醉桃李春,那忧贝锦谤。yù zuì táo lǐ chūn,nà yōu bèi jǐn bàng。
赤脚敢云无,社舞非时尚。chì jiǎo gǎn yún wú,shè wǔ fēi shí shàng。
侯门列蛾眉,一见吾其傥。hóu mén liè é méi,yī jiàn wú qí tǎng。
抛砖此当先,积薪君在上。pāo zhuān cǐ dāng xiān,jī xīn jūn zài shàng。
更为李与苏,两家按新唱。gèng wèi lǐ yǔ sū,liǎng jiā àn xīn chàng。

邓肃

宋南剑州沙县人,字志宏。徽宗时入太学。时贡花石纲,肃赋诗言守令搜求扰民,被摒出学。钦宗立,授鸿胪寺簿。金兵攻宋,受命诣金营,留五十日而还。后擢右正言,不三月,连上二十疏,言皆切当,多见采纳。李纲罢相,上疏争之,触怒执政,罢归。有《栟榈集》。 邓肃的作品>>

猜您喜欢

次韵顺之奏雅四首

邓肃

谪仙酒渴要吞江,刘毅一呼从此欲。zhé xiān jiǔ kě yào tūn jiāng,liú yì yī hū cóng cǐ yù。
当知明琼亦有神,引上洞天三十六。dāng zhī míng qióng yì yǒu shén,yǐn shàng dòng tiān sān shí liù。

次韵顺之奏雅四首

邓肃

梦蝶庄周心槁木,入柳穿花本无欲。mèng dié zhuāng zhōu xīn gǎo mù,rù liǔ chuān huā běn wú yù。
杯酒行春当此时,忽遇清明一百六。bēi jiǔ xíng chūn dāng cǐ shí,hū yù qīng míng yī bǎi liù。

次韵顺之奏雅四首

邓肃

神仙醉歌天上曲,暖春肯念人间欲。shén xiān zuì gē tiān shàng qū,nuǎn chūn kěn niàn rén jiān yù。
谩将郊岛继韩豪,五出那配天葩六。mán jiāng jiāo dǎo jì hán háo,wǔ chū nà pèi tiān pā liù。

凤池小饮

邓肃

北山知有出郊心,为霁春寒十日阴。běi shān zhī yǒu chū jiāo xīn,wèi jì chūn hán shí rì yīn。
水石本为迁客共,一枝端欲寄深林。shuǐ shí běn wèi qiān kè gòng,yī zhī duān yù jì shēn lín。

落梅二首

邓肃

一夕狂风雨万英,醉扶筇竹踏疏星。yī xī kuáng fēng yǔ wàn yīng,zuì fú qióng zhú tà shū xīng。
归来衫袖天香冷,一洗人间龙麝腥。guī lái shān xiù tiān xiāng lěng,yī xǐ rén jiān lóng shè xīng。

落梅二首

邓肃

飘零不用叹春工,风味端期鼎鼐中。piāo líng bù yòng tàn chūn gōng,fēng wèi duān qī dǐng nài zhōng。
欲揽阳和归宇宙,何妨飞舞作先锋。yù lǎn yáng hé guī yǔ zhòu,hé fáng fēi wǔ zuò xiān fēng。

和邓成材五绝

邓肃

扶筇欲过北山来,政赖诗囊一笑开。fú qióng yù guò běi shān lái,zhèng lài shī náng yī xiào kāi。
故走溪山寻胜景,为君携向笔端来。gù zǒu xī shān xún shèng jǐng,wèi jūn xié xiàng bǐ duān lái。

和邓成材五绝

邓肃

酒兵招我破愁城,顿觉春风拂面生。jiǔ bīng zhāo wǒ pò chóu chéng,dùn jué chūn fēng fú miàn shēng。
却迫豺狼飞小艇,当知捩手又翻羹。què pò chái láng fēi xiǎo tǐng,dāng zhī liè shǒu yòu fān gēng。

和邓成材五绝

邓肃

朱紫纷趋左衽班,羡君不动屹如山。zhū zǐ fēn qū zuǒ rèn bān,xiàn jūn bù dòng yì rú shān。
卷将禹稷平生志,掉首归为陋巷颜。juǎn jiāng yǔ jì píng shēng zhì,diào shǒu guī wèi lòu xiàng yán。

和邓成材五绝

邓肃

句法徒能泣鬼神,文穷欲饯叹无因。jù fǎ tú néng qì guǐ shén,wén qióng yù jiàn tàn wú yīn。
临存多谢知音鲍,为洗胸中万斛尘。lín cún duō xiè zhī yīn bào,wèi xǐ xiōng zhōng wàn hú chén。

和邓成材五绝

邓肃

卧龙何日起南阳,万骑追风竞挽强。wò lóng hé rì qǐ nán yáng,wàn qí zhuī fēng jìng wǎn qiáng。
射落长庚作顽石,坐令四海复农桑。shè luò zhǎng gēng zuò wán shí,zuò lìng sì hǎi fù nóng sāng。

花石诗

邓肃

蔽江载石巧玲珑,雨过嶙峋万玉峰。bì jiāng zài shí qiǎo líng lóng,yǔ guò lín xún wàn yù fēng。
舻尾相衔贡天子,坐移蓬岛到深宫。lú wěi xiāng xián gòng tiān zi,zuò yí péng dǎo dào shēn gōng。

花石诗

邓肃

浮花浪蕊自朱白,月窟鬼方更奇绝。fú huā làng ruǐ zì zhū bái,yuè kū guǐ fāng gèng qí jué。
缤纷万里来如云,上林玉砌酣春色。bīn fēn wàn lǐ lái rú yún,shàng lín yù qì hān chūn sè。

花石诗

邓肃

守令讲求争效忠,誓将花石扫地空。shǒu lìng jiǎng qiú zhēng xiào zhōng,shì jiāng huā shí sǎo dì kōng。
那知臣子力可尽,报上之德要难穷。nà zhī chén zi lì kě jǐn,bào shàng zhī dé yào nán qióng。

花石诗

邓肃

天为黎民生父母,胜景直须尽寰宇。tiān wèi lí mín shēng fù mǔ,shèng jǐng zhí xū jǐn huán yǔ。
岂同臣庶作园池,但隔墙篱分尔汝。qǐ tóng chén shù zuò yuán chí,dàn gé qiáng lí fēn ěr rǔ。