古诗词

再次韵谢之

邓肃

昌黎论佛骨,南行气亦壮。chāng lí lùn fú gǔ,nán xíng qì yì zhuàng。
献书请镂玉,却起北归望。xiàn shū qǐng lòu yù,què qǐ běi guī wàng。
香山最风流,诗酒事夷旷。xiāng shān zuì fēng liú,shī jiǔ shì yí kuàng。
那知闻琵琶,泪溅九江浪。nà zhī wén pí pá,lèi jiàn jiǔ jiāng làng。
此身苦海中,风波随荡漾。cǐ shēn kǔ hǎi zhōng,fēng bō suí dàng yàng。
妄见分南北,无乃眼中障。wàng jiàn fēn nán běi,wú nǎi yǎn zhōng zhàng。
嗟我果何人,楚狂本天放。jiē wǒ guǒ hé rén,chǔ kuáng běn tiān fàng。
外物不须论,有身今已长。wài wù bù xū lùn,yǒu shēn jīn yǐ zhǎng。
斥归水云乡,日醉莲花酿。chì guī shuǐ yún xiāng,rì zuì lián huā niàng。
茗饮过陆羽,禅悦得文畅。míng yǐn guò lù yǔ,chán yuè dé wén chàng。
安此更何求,万里脱毡帐。ān cǐ gèng hé qiú,wàn lǐ tuō zhān zhàng。
死生则置之,北邙岂俱瘴。sǐ shēng zé zhì zhī,běi máng qǐ jù zhàng。
使君怜我愚,了无逐客怆。shǐ jūn lián wǒ yú,le wú zhú kè chuàng。
谓我耕白云,不独齐眉饷。wèi wǒ gēng bái yún,bù dú qí méi xiǎng。
诗来觅欢处,光芒不可仰。shī lái mì huān chù,guāng máng bù kě yǎng。
欲醉桃李春,那忧贝锦谤。yù zuì táo lǐ chūn,nà yōu bèi jǐn bàng。
赤脚敢云无,社舞非时尚。chì jiǎo gǎn yún wú,shè wǔ fēi shí shàng。
侯门列蛾眉,一见吾其傥。hóu mén liè é méi,yī jiàn wú qí tǎng。
抛砖此当先,积薪君在上。pāo zhuān cǐ dāng xiān,jī xīn jūn zài shàng。
更为李与苏,两家按新唱。gèng wèi lǐ yǔ sū,liǎng jiā àn xīn chàng。

邓肃

宋南剑州沙县人,字志宏。徽宗时入太学。时贡花石纲,肃赋诗言守令搜求扰民,被摒出学。钦宗立,授鸿胪寺簿。金兵攻宋,受命诣金营,留五十日而还。后擢右正言,不三月,连上二十疏,言皆切当,多见采纳。李纲罢相,上疏争之,触怒执政,罢归。有《栟榈集》。 邓肃的作品>>

猜您喜欢

花石诗

邓肃

皇帝之圃浩无涯,日月所照同一家。huáng dì zhī pǔ hào wú yá,rì yuè suǒ zhào tóng yī jiā。
北连幽蓟南交趾,东极蟠木西流沙。běi lián yōu jì nán jiāo zhǐ,dōng jí pán mù xī liú shā。

花石诗

邓肃

是中嵩岳磨星斗,下视群山真培塿。shì zhōng sōng yuè mó xīng dòu,xià shì qún shān zhēn péi lǒu。
千年老木矫龙蛇,天风夜作雷霆吼。qiān nián lǎo mù jiǎo lóng shé,tiān fēng yè zuò léi tíng hǒu。

花石诗

邓肃

三月和风塞太空,天涯海角竞青红。sān yuè hé fēng sāi tài kōng,tiān yá hǎi jiǎo jìng qīng hóng。
不知花卉何远近,六合内外俱春容。bù zhī huā huì hé yuǎn jìn,liù hé nèi wài jù chūn róng。

花石诗

邓肃

圣主胸襟包率土,天锡园池乃如许。shèng zhǔ xiōng jīn bāo lǜ tǔ,tiān xī yuán chí nǎi rú xǔ。
坐观块石与根茎,无乃卑凡不足数。zuò guān kuài shí yǔ gēn jīng,wú nǎi bēi fán bù zú shù。

花石诗

邓肃

饱食官吏不深思,务求新巧日孳孳。bǎo shí guān lì bù shēn sī,wù qiú xīn qiǎo rì zī zī。
不知均是圃中物,迁远而近盖其私。bù zhī jūn shì pǔ zhōng wù,qiān yuǎn ér jìn gài qí sī。

花石诗

邓肃

恭惟圣德高舜禹,一圃岂尝分彼此。gōng wéi shèng dé gāo shùn yǔ,yī pǔ qǐ cháng fēn bǐ cǐ。
世人用管妄窥天,水陆驱驰烦赤子。shì rén yòng guǎn wàng kuī tiān,shuǐ lù qū chí fán chì zi。

花石诗

邓肃

安得守令体宸衷,不复区区踵前踪。ān dé shǒu lìng tǐ chén zhōng,bù fù qū qū zhǒng qián zōng。
但为君王安百姓,圃中无日不春风。dàn wèi jūn wáng ān bǎi xìng,pǔ zhōng wú rì bù chūn fēng。

邻家翁挽辞二首

邓肃

凛然风韵老尤癯,方寸经营包九区。lǐn rán fēng yùn lǎo yóu qú,fāng cùn jīng yíng bāo jiǔ qū。
窖粟巧为任氏策,缚船冷笑退之迂。jiào sù qiǎo wèi rèn shì cè,fù chuán lěng xiào tuì zhī yū。
深藏未肯骄僮仆,俭德端能率里闾。shēn cáng wèi kěn jiāo tóng pū,jiǎn dé duān néng lǜ lǐ lǘ。
故使考终逾七十,不因财害似齐奴。gù shǐ kǎo zhōng yú qī shí,bù yīn cái hài shì qí nú。

邻家翁挽辞二首

邓肃

高堂宴坐亦何忙,金水聊观毁与穰。gāo táng yàn zuò yì hé máng,jīn shuǐ liáo guān huǐ yǔ ráng。
远配刁间笼桀黠,未饶倚顿埒侯王。yuǎn pèi diāo jiān lóng jié xiá,wèi ráo yǐ dùn liè hóu wáng。
桑麻有亩今千计,牛马难言用谷量。sāng má yǒu mǔ jīn qiān jì,niú mǎ nán yán yòng gǔ liàng。
可惜一朝螺变麦,千金无药治膏肓。kě xī yī cháo luó biàn mài,qiān jīn wú yào zhì gāo huāng。

子安提举二首

邓肃

南奔千里已途穷,更向长江避贼锋。nán bēn qiān lǐ yǐ tú qióng,gèng xiàng zhǎng jiāng bì zéi fēng。
十口未容谋去住,片帆那暇择西东。shí kǒu wèi róng móu qù zhù,piàn fān nà xiá zé xī dōng。
乞钱不忍从司业,食粥新来似鲁公。qǐ qián bù rěn cóng sī yè,shí zhōu xīn lái shì lǔ gōng。
赖有诗情摧不老,时将新句吐长虹。lài yǒu shī qíng cuī bù lǎo,shí jiāng xīn jù tǔ zhǎng hóng。

子安提举二首

邓肃

征鼓驱人夜发船,别来无处写忧煎。zhēng gǔ qū rén yè fā chuán,bié lái wú chù xiě yōu jiān。
高吟自答㗀嘤啸,旅食时开郁屈筵。gāo yín zì dá yōu yīng xiào,lǚ shí shí kāi yù qū yán。
君去青天才尺五,我今白发已三千。jūn qù qīng tiān cái chǐ wǔ,wǒ jīn bái fā yǐ sān qiān。
何当却饮南湖月,颠倒衣裳舞谪仙。hé dāng què yǐn nán hú yuè,diān dào yī shang wǔ zhé xiān。

靖康迎驾行

邓肃

女真作意厌人肝,挥鞭直视无长安。nǚ zhēn zuò yì yàn rén gān,huī biān zhí shì wú zhǎng ān。
南渡黄河如履地,东有太行不能山。nán dù huáng hé rú lǚ dì,dōng yǒu tài xíng bù néng shān。
帝城周遭八十里,二十万兵气裂眦。dì chéng zhōu zāo bā shí lǐ,èr shí wàn bīng qì liè zì。
旌旗城上乱云烟,腰间宝剑凝秋水。jīng qí chéng shàng luàn yún yān,yāo jiān bǎo jiàn níng qiū shuǐ。
雪花一日故蒙蒙,皂帜登城吹黑风。xuě huā yī rì gù méng méng,zào zhì dēng chéng chuī hēi fēng。
我师举头不敢视,脱兔放豚一扫空。wǒ shī jǔ tóu bù gǎn shì,tuō tù fàng tún yī sǎo kōng。
夜起火光迷凤阙,钲鼓砰轰地欲裂。yè qǐ huǒ guāng mí fèng quē,zhēng gǔ pēng hōng dì yù liè。
斯民嗷嗷将焉之,相顾无言惟泣血。sī mín áo áo jiāng yān zhī,xiāng gù wú yán wéi qì xuè。
仆射何公叩龙墀,围闭相臣臣噬脐。pū shè hé gōng kòu lóng chí,wéi bì xiāng chén chén shì qí。
奇兵化作乞和使,誓捐一死生群黎。qí bīng huà zuò qǐ hé shǐ,shì juān yī sǐ shēng qún lí。
游谈似霁胡帅怒,九鼎如山疑弗顾。yóu tán shì jì hú shuài nù,jiǔ dǐng rú shān yí fú gù。
郊南期税上皇舆,截破黄流径归去。jiāo nán qī shuì shàng huáng yú,jié pò huáng liú jìng guī qù。
陛下仁孝有虞均,忍令胡骑耸吾亲。bì xià rén xiào yǒu yú jūn,rěn lìng hú qí sǒng wú qīn。
不龟太史自鞭马,一出唤回社稷春。bù guī tài shǐ zì biān mǎ,yī chū huàn huí shè jì chūn。
虏人慕得犹贪利,千乘载金未满意。lǔ rén mù dé yóu tān lì,qiān chéng zài jīn wèi mǎn yì。
钗钿那为六宫留,大索民居几卷地。chāi diàn nà wèi liù gōng liú,dà suǒ mín jū jǐ juǎn dì。
六龙再为苍生出,身磨虎牙恬不恤。liù lóng zài wèi cāng shēng chū,shēn mó hǔ yá tián bù xù。
重城突兀万胡奴,杳隔銮舆今十日。zhòng chéng tū wù wàn hú nú,yǎo gé luán yú jīn shí rì。
南门赤子日骈阗,争掬香膏自顶然。nán mén chì zi rì pián tián,zhēng jū xiāng gāo zì dǐng rán。
忿气为云泪为雨,漫漫白昼无青天。fèn qì wèi yún lèi wèi yǔ,màn màn bái zhòu wú qīng tiān。
太王事狄空金帛,坐使卜年逾八百。tài wáng shì dí kōng jīn bó,zuò shǐ bo nián yú bā bǎi。
天听端在民心耳,苍苍谁云九万隔。tiān tīng duān zài mín xīn ěr,cāng cāng shuí yún jiǔ wàn gé。
会看春风拥赭黄,万民歌呼喜欲狂。huì kàn chūn fēng yōng zhě huáng,wàn mín gē hū xǐ yù kuáng。
天宇无尘瞻北极,旄头落地化顽石。tiān yǔ wú chén zhān běi jí,máo tóu luò dì huà wán shí。

寄司录朝奉兼简伯寿

邓肃

老松古柏争清劲,社稷元勋李文正。lǎo sōng gǔ bǎi zhēng qīng jìn,shè jì yuán xūn lǐ wén zhèng。
风流千古照人寒,家有白眉声益振。fēng liú qiān gǔ zhào rén hán,jiā yǒu bái méi shēng yì zhèn。
十年游宦落穷山,妾无衣帛日号寒。shí nián yóu huàn luò qióng shān,qiè wú yī bó rì hào hán。
只馀净业磨不去,骎骎笔势江河宽。zhǐ yú jìng yè mó bù qù,qīn qīn bǐ shì jiāng hé kuān。
阿戎作诗更难偶,银钩仍复规颜柳。ā róng zuò shī gèng nán ǒu,yín gōu réng fù guī yán liǔ。
苍藤千尺练敲冰,万轴晶荧照窗牖。cāng téng qiān chǐ liàn qiāo bīng,wàn zhóu jīng yíng zhào chuāng yǒu。
明月夜光两相酬,束笋堆床曾不休。míng yuè yè guāng liǎng xiāng chóu,shù sǔn duī chuáng céng bù xiū。
公家自有呕心戒,岂容雕琢损天游。gōng jiā zì yǒu ǒu xīn jiè,qǐ róng diāo zuó sǔn tiān yóu。
嗟我无文出月胁,惟有蓬窗堆柿叶。jiē wǒ wú wén chū yuè xié,wéi yǒu péng chuāng duī shì yè。
如何分我三百万,试扫危言助调燮。rú hé fēn wǒ sān bǎi wàn,shì sǎo wēi yán zhù diào xiè。

道原惠茗以长句报谢

邓肃

太丘官清百物无,青衫半作蕉叶枯。tài qiū guān qīng bǎi wù wú,qīng shān bàn zuò jiāo yè kū。
尚念故人家四壁,郝原春雪随双鱼。shàng niàn gù rén jiā sì bì,hǎo yuán chūn xuě suí shuāng yú。
榴火雨馀烘满院,宿酒攻人剧刀箭。liú huǒ yǔ yú hōng mǎn yuàn,sù jiǔ gōng rén jù dāo jiàn。
李白起观仙人掌,卢仝欣睹谏议面。lǐ bái qǐ guān xiān rén zhǎng,lú tóng xīn dǔ jiàn yì miàn。
瓶笙已作鱼眼从,杨花傍碾轻随风。píng shēng yǐ zuò yú yǎn cóng,yáng huā bàng niǎn qīng suí fēng。
击拂共看三昧手,白云洞中腾玉龙。jī fú gòng kàn sān mèi shǒu,bái yún dòng zhōng téng yù lóng。
堆胸磊块一浇散,乘风便欲款天汉。duī xiōng lěi kuài yī jiāo sàn,chéng fēng biàn yù kuǎn tiān hàn。
却怜世士不偕来,为借干将诛赵赞。què lián shì shì bù xié lái,wèi jiè gàn jiāng zhū zhào zàn。

大雨

邓肃

夜夜阴云如泼墨,雨势欲挽银河竭。yè yè yīn yún rú pō mò,yǔ shì yù wǎn yín hé jié。
春工十八落泥涂,骤雨谁云不终日。chūn gōng shí bā luò ní tú,zhòu yǔ shuí yún bù zhōng rì。
魏紫姚黄业已空,嬉游何足介心胸。wèi zǐ yáo huáng yè yǐ kōng,xī yóu hé zú jiè xīn xiōng。
只恐年年禾黍地,浸淫尽入阳侯宫。zhǐ kǒng nián nián hé shǔ dì,jìn yín jǐn rù yáng hóu gōng。
凭谁为我呼少女,扫空阴翳开天宇。píng shuí wèi wǒ hū shǎo nǚ,sǎo kōng yīn yì kāi tiān yǔ。
光风霁日暖层霄,坐令六合同歌舞。guāng fēng jì rì nuǎn céng xiāo,zuò lìng liù hé tóng gē wǔ。