古诗词

和彭伯庄韵奉酬彭公达

刘才邵

龙媒昔是渥洼生,培塿无松陆无萍。lóng méi xī shì wò wā shēng,péi lǒu wú sōng lù wú píng。
古人此语岂欺我,华胄非遥须细听。gǔ rén cǐ yǔ qǐ qī wǒ,huá zhòu fēi yáo xū xì tīng。
奉常词源隘三峡,倒流岂复论千瓶。fèng cháng cí yuán ài sān xiá,dào liú qǐ fù lùn qiān píng。
句枝到手诗已就,四坐俯首甘罚觥。jù zhī dào shǒu shī yǐ jiù,sì zuò fǔ shǒu gān fá gōng。
苍苔虎迹虽善戏,讽戒曲尽诗人情。cāng tái hǔ jì suī shàn xì,fěng jiè qū jǐn shī rén qíng。
喜遇从事复超诣,重名不减平如衡。xǐ yù cóng shì fù chāo yì,zhòng míng bù jiǎn píng rú héng。
汝南人物亦云几,高者难随月旦更。rǔ nán rén wù yì yún jǐ,gāo zhě nán suí yuè dàn gèng。
到今公议牢不破,心虽不贪敌无勍。dào jīn gōng yì láo bù pò,xīn suī bù tān dí wú qíng。
才高位下众所惜,善庆源长流更清。cái gāo wèi xià zhòng suǒ xī,shàn qìng yuán zhǎng liú gèng qīng。
风流文采终不泯,还复钟此千人英。fēng liú wén cǎi zhōng bù mǐn,hái fù zhōng cǐ qiān rén yīng。
清言自可屈奉倩,赋力真能凌正平。qīng yán zì kě qū fèng qiàn,fù lì zhēn néng líng zhèng píng。
干时直欲石投水,得位公不当惭卿。gàn shí zhí yù shí tóu shuǐ,dé wèi gōng bù dāng cán qīng。
扫除群碎宅平坦,摆落浮伪存精诚。sǎo chú qún suì zhái píng tǎn,bǎi luò fú wěi cún jīng chéng。
兼全众美信如使,未许爰丝堪作兄。jiān quán zhòng měi xìn rú shǐ,wèi xǔ yuán sī kān zuò xiōng。
天遣名驹谙险隘,夫岂久困终能鸣。tiān qiǎn míng jū ān xiǎn ài,fū qǐ jiǔ kùn zhōng néng míng。
行当策足恣高步,径取万石宁躬耕。xíng dāng cè zú zì gāo bù,jìng qǔ wàn shí níng gōng gēng。
嗟予素怀丘壑趣,高情远致谁服膺。jiē yǔ sù huái qiū hè qù,gāo qíng yuǎn zhì shuí fú yīng。
随流窃食聊复尔,取誉懒能工赋营。suí liú qiè shí liáo fù ěr,qǔ yù lǎn néng gōng fù yíng。
新诗有意相推激,第恐无实难叩荣。xīn shī yǒu yì xiāng tuī jī,dì kǒng wú shí nán kòu róng。
观公岂是长贫者,便欲从此看超腾。guān gōng qǐ shì zhǎng pín zhě,biàn yù cóng cǐ kàn chāo téng。

刘才邵

宋吉州庐陵人,字美中,号杉溪居士。徽宗大观三年上舍及第,宣和二年中宏词科。高宗时累迁中书舍人,兼权直学士院。以帝称其能文,为时宰所忌,出知漳州,于城东开十四渠,溉田数千亩。官至工部侍郎、权吏部尚书。有《杉溪居士集》。 刘才邵的作品>>

猜您喜欢

谢萧元隆贤良惠小团

刘才邵

紫鸾琢璧轻云转,几年隔阔今重见。zǐ luán zuó bì qīng yún zhuǎn,jǐ nián gé kuò jīn zhòng jiàn。
睡魔胆落不待降,气压月团三百片。shuì mó dǎn luò bù dài jiàng,qì yā yuè tuán sān bǎi piàn。
饮罢清风生两腋,三山去人疑咫尺。yǐn bà qīng fēng shēng liǎng yè,sān shān qù rén yí zhǐ chǐ。
便欲携公封事叩玉扃,为问苍生几时得苏息。biàn yù xié gōng fēng shì kòu yù jiōng,wèi wèn cāng shēng jǐ shí dé sū xī。

听宝月上人弹桃源春晓

刘才邵

桃源晓色春茫茫,花气扑人和露香。táo yuán xiǎo sè chūn máng máng,huā qì pū rén hé lù xiāng。
翠波溶溶泛晴阳,琼楼半露非烟长。cuì bō róng róng fàn qíng yáng,qióng lóu bàn lù fēi yān zhǎng。
霓旌鸾佩杂花光,花光深处开琳房。ní jīng luán pèi zá huā guāng,huā guāng shēn chù kāi lín fáng。
金鲸夭矫写霞浆,云璈清响何琅琅。jīn jīng yāo jiǎo xiě xiá jiāng,yún áo qīng xiǎng hé láng láng。
绿云不动山苍苍,酒阑月影侵回廊。lǜ yún bù dòng shān cāng cāng,jiǔ lán yuè yǐng qīn huí láng。
千年过眼直寻常,蓬莱清浅海上桑。qiān nián guò yǎn zhí xún cháng,péng lái qīng qiǎn hǎi shàng sāng。
道人妙手能逢场,朱弦写出水云乡。dào rén miào shǒu néng féng chǎng,zhū xián xiě chū shuǐ yún xiāng。
坐令远意入八荒,泠然风驭随云翔。zuò lìng yuǎn yì rù bā huāng,líng rán fēng yù suí yún xiáng。
仙人迎笑从西厢,颇怪别来尘世忙。xiān rén yíng xiào cóng xī xiāng,pǒ guài bié lái chén shì máng。
飞霞仙衣云锦裳,朝真相与高颉颃。fēi xiá xiān yī yún jǐn shang,cháo zhēn xiāng yǔ gāo jié háng。
却笑退之情未忘,生愁冰炭置我肠。què xiào tuì zhī qíng wèi wàng,shēng chóu bīng tàn zhì wǒ cháng。

咏白莲花

刘才邵

长林翠乾因薰烁,池面水平风不落。zhǎng lín cuì qián yīn xūn shuò,chí miàn shuǐ píng fēng bù luò。
天公似亦厌烦溽,开就寒姿洗暄浊。tiān gōng shì yì yàn fán rù,kāi jiù hán zī xǐ xuān zhuó。
龙宫想见送来时,靓妆无数褰珠箔。lóng gōng xiǎng jiàn sòng lái shí,jìng zhuāng wú shù qiān zhū bó。
预愁风日会无情,翠盖攲斜护纤弱。yù chóu fēng rì huì wú qíng,cuì gài qī xié hù xiān ruò。
冰魂玉骨意自远,凡花不是无心学。bīng hún yù gǔ yì zì yuǎn,fán huā bù shì wú xīn xué。
神人饮露骨偏清,仙子凌波尘不著。shén rén yǐn lù gǔ piān qīng,xiān zi líng bō chén bù zhù。
不随时世事涂抹,遍得月娥怜绰约。bù suí shí shì shì tú mǒ,biàn dé yuè é lián chuò yuē。
云軿隐隐欲降时,寒光清雾都情薄。yún píng yǐn yǐn yù jiàng shí,hán guāng qīng wù dōu qíng báo。
勤勤问讯难留滞,欲去徘徊伸素约。qín qín wèn xùn nán liú zhì,yù qù pái huái shēn sù yuē。
待得秋高风露清,相将归去朝珠阁。dài dé qiū gāo fēng lù qīng,xiāng jiāng guī qù cháo zhū gé。
身家元是社中人,宿契非同谢康乐。shēn jiā yuán shì shè zhōng rén,sù qì fēi tóng xiè kāng lè。
更恐群仙苦相问,寄与短章资一噱。gèng kǒng qún xiān kǔ xiāng wèn,jì yǔ duǎn zhāng zī yī jué。

神弦曲

刘才邵

古树叶残屯野烟,红楹镂磉蟠蜗涎。gǔ shù yè cán tún yě yān,hóng yíng lòu sǎng pán wō xián。
清灯晕浅不成圆,神妃灵女对琼筵。qīng dēng yūn qiǎn bù chéng yuán,shén fēi líng nǚ duì qióng yán。
翠衫笼玉眉连娟,泠泠古曲五十弦。cuì shān lóng yù méi lián juān,líng líng gǔ qū wǔ shí xián。
啼云吊月愁远天,山鬼窥窗风飒然。tí yún diào yuè chóu yuǎn tiān,shān guǐ kuī chuāng fēng sà rán。
绛节遥遥归洞府,门前赤豹青狸舞。jiàng jié yáo yáo guī dòng fǔ,mén qián chì bào qīng lí wǔ。

玛瑙数珠偈

刘才邵

一切有为法,幻相有去来。yī qiè yǒu wèi fǎ,huàn xiāng yǒu qù lái。
如来真实义,无去亦无住。rú lái zhēn shí yì,wú qù yì wú zhù。
我原宝珠光,遍照大千界。wǒ yuán bǎo zhū guāng,biàn zhào dà qiān jiè。
随光所照处,见者悉成佛。suí guāng suǒ zhào chù,jiàn zhě xī chéng fú。

默斋偈

刘才邵

稽首金刚狮子座,紫金光聚妙色身。jī shǒu jīn gāng shī zi zuò,zǐ jīn guāng jù miào sè shēn。
微尘刹土转法轮,演出无边殊胜义。wēi chén shā tǔ zhuǎn fǎ lún,yǎn chū wú biān shū shèng yì。
燃灯如来昔授记,初无一法可得者。rán dēng rú lái xī shòu jì,chū wú yī fǎ kě dé zhě。
云何种种方便门,多劫宣扬不能尽。yún hé zhǒng zhǒng fāng biàn mén,duō jié xuān yáng bù néng jǐn。
观音妙力不思议,元从耳门得昧。guān yīn miào lì bù sī yì,yuán cóng ěr mén dé mèi。
烁迦罗首八万馀,随处说法度众生。shuò jiā luó shǒu bā wàn yú,suí chù shuō fǎ dù zhòng shēng。
云何现身蛤蜊中,不假语言法亦显。yún hé xiàn shēn há lí zhōng,bù jiǎ yǔ yán fǎ yì xiǎn。
当知是法本无法,语默两涂俱解脱。dāng zhī shì fǎ běn wú fǎ,yǔ mò liǎng tú jù jiě tuō。
二乘知见妄分别,偏执所见自缠缚。èr chéng zhī jiàn wàng fēn bié,piān zhí suǒ jiàn zì chán fù。
解缚不离缚处解,还从语默证圆湛。jiě fù bù lí fù chù jiě,hái cóng yǔ mò zhèng yuán zhàn。
良哉居士具通眼,一切不随根境转。liáng zāi jū shì jù tōng yǎn,yī qiè bù suí gēn jìng zhuǎn。
了知诸法不可碍,刹那真入三摩地。le zhī zhū fǎ bù kě ài,shā nà zhēn rù sān mó dì。
我愿初没这见闻者,悉悟真常成正觉。wǒ yuàn chū méi zhè jiàn wén zhě,xī wù zhēn cháng chéng zhèng jué。
141«45678910