古诗词

和彭伯庄韵奉酬彭公达

刘才邵

龙媒昔是渥洼生,培塿无松陆无萍。lóng méi xī shì wò wā shēng,péi lǒu wú sōng lù wú píng。
古人此语岂欺我,华胄非遥须细听。gǔ rén cǐ yǔ qǐ qī wǒ,huá zhòu fēi yáo xū xì tīng。
奉常词源隘三峡,倒流岂复论千瓶。fèng cháng cí yuán ài sān xiá,dào liú qǐ fù lùn qiān píng。
句枝到手诗已就,四坐俯首甘罚觥。jù zhī dào shǒu shī yǐ jiù,sì zuò fǔ shǒu gān fá gōng。
苍苔虎迹虽善戏,讽戒曲尽诗人情。cāng tái hǔ jì suī shàn xì,fěng jiè qū jǐn shī rén qíng。
喜遇从事复超诣,重名不减平如衡。xǐ yù cóng shì fù chāo yì,zhòng míng bù jiǎn píng rú héng。
汝南人物亦云几,高者难随月旦更。rǔ nán rén wù yì yún jǐ,gāo zhě nán suí yuè dàn gèng。
到今公议牢不破,心虽不贪敌无勍。dào jīn gōng yì láo bù pò,xīn suī bù tān dí wú qíng。
才高位下众所惜,善庆源长流更清。cái gāo wèi xià zhòng suǒ xī,shàn qìng yuán zhǎng liú gèng qīng。
风流文采终不泯,还复钟此千人英。fēng liú wén cǎi zhōng bù mǐn,hái fù zhōng cǐ qiān rén yīng。
清言自可屈奉倩,赋力真能凌正平。qīng yán zì kě qū fèng qiàn,fù lì zhēn néng líng zhèng píng。
干时直欲石投水,得位公不当惭卿。gàn shí zhí yù shí tóu shuǐ,dé wèi gōng bù dāng cán qīng。
扫除群碎宅平坦,摆落浮伪存精诚。sǎo chú qún suì zhái píng tǎn,bǎi luò fú wěi cún jīng chéng。
兼全众美信如使,未许爰丝堪作兄。jiān quán zhòng měi xìn rú shǐ,wèi xǔ yuán sī kān zuò xiōng。
天遣名驹谙险隘,夫岂久困终能鸣。tiān qiǎn míng jū ān xiǎn ài,fū qǐ jiǔ kùn zhōng néng míng。
行当策足恣高步,径取万石宁躬耕。xíng dāng cè zú zì gāo bù,jìng qǔ wàn shí níng gōng gēng。
嗟予素怀丘壑趣,高情远致谁服膺。jiē yǔ sù huái qiū hè qù,gāo qíng yuǎn zhì shuí fú yīng。
随流窃食聊复尔,取誉懒能工赋营。suí liú qiè shí liáo fù ěr,qǔ yù lǎn néng gōng fù yíng。
新诗有意相推激,第恐无实难叩荣。xīn shī yǒu yì xiāng tuī jī,dì kǒng wú shí nán kòu róng。
观公岂是长贫者,便欲从此看超腾。guān gōng qǐ shì zhǎng pín zhě,biàn yù cóng cǐ kàn chāo téng。

刘才邵

宋吉州庐陵人,字美中,号杉溪居士。徽宗大观三年上舍及第,宣和二年中宏词科。高宗时累迁中书舍人,兼权直学士院。以帝称其能文,为时宰所忌,出知漳州,于城东开十四渠,溉田数千亩。官至工部侍郎、权吏部尚书。有《杉溪居士集》。 刘才邵的作品>>

猜您喜欢

次韵李彦渊郎中试院三绝句

刘才邵

春满湖山草木芳,薰晴晓日动微黄。chūn mǎn hú shān cǎo mù fāng,xūn qíng xiǎo rì dòng wēi huáng。
遥知从骑归来处,穿破东风十里香。yáo zhī cóng qí guī lái chù,chuān pò dōng fēng shí lǐ xiāng。

次韵李彦渊郎中试院三绝句

刘才邵

野草幽花似缬斑,僧窗聊寄两旬闲。yě cǎo yōu huā shì xié bān,sēng chuāng liáo jì liǎng xún xián。
衣冠行赴东都会,官府深严不在山。yī guān xíng fù dōng dōu huì,guān fǔ shēn yán bù zài shān。

试黄权笔为作三绝句

刘才邵

名属仙民住武夷,能将巧思利毛锥。míng shǔ xiān mín zhù wǔ yí,néng jiāng qiǎo sī lì máo zhuī。
宣城遗法依然在,一逐人间好尚移。xuān chéng yí fǎ yī rán zài,yī zhú rén jiān hǎo shàng yí。

试黄权笔为作三绝句

刘才邵

渴骥精神伤太紧,秋蛇筋骨定非奇。kě jì jīng shén shāng tài jǐn,qiū shé jīn gǔ dìng fēi qí。
要须从此胸中正,方见中书事事宜。yào xū cóng cǐ xiōng zhōng zhèng,fāng jiàn zhōng shū shì shì yí。

试黄权笔为作三绝句

刘才邵

八法森严得者稀,管城还伴剡藤悲。bā fǎ sēn yán dé zhě xī,guǎn chéng hái bàn shàn téng bēi。
欲教霜兔魂无恨,须写当时颜段碑。yù jiào shuāng tù hún wú hèn,xū xiě dāng shí yán duàn bēi。

刘才邵

山中众木自纷纷,移徙孤根独不群。shān zhōng zhòng mù zì fēn fēn,yí xǐ gū gēn dú bù qún。
更与清风同烈烈,便先八俊继三君。gèng yǔ qīng fēng tóng liè liè,biàn xiān bā jùn jì sān jūn。

古柏

刘才邵

移根得地对幽轩,香叶苍然已可怜。yí gēn dé dì duì yōu xuān,xiāng yè cāng rán yǐ kě lián。
他日定为梁栋具,耽耽大厦倚晴天。tā rì dìng wèi liáng dòng jù,dān dān dà shà yǐ qíng tiān。

梧桐

刘才邵

琴材岂必百年期,翠叶萋萋已满枝。qín cái qǐ bì bǎi nián qī,cuì yè qī qī yǐ mǎn zhī。
况是常生易封殖,政平喜见中兴时。kuàng shì cháng shēng yì fēng zhí,zhèng píng xǐ jiàn zhōng xīng shí。

蟠桃

刘才邵

奇芬不与众芳同,移植应从碧海中。qí fēn bù yǔ zhòng fāng tóng,yí zhí yīng cóng bì hǎi zhōng。
结子纵迟人莫怪,灵苗端的有仙风。jié zi zòng chí rén mò guài,líng miáo duān de yǒu xiān fēng。

朝天李

刘才邵

玉妃朝谒珠宫惯,暂到人寰别九天。yù fēi cháo yè zhū gōng guàn,zàn dào rén huán bié jiǔ tiān。
恋阙丹心终不变,亭亭素艳吐清妍。liàn quē dān xīn zhōng bù biàn,tíng tíng sù yàn tǔ qīng yán。

黄杨

刘才邵

不怪天公赋与悭,应怜坚正长偏难。bù guài tiān gōng fù yǔ qiān,yīng lián jiān zhèng zhǎng piān nán。
三年桤木真容易,谁肯吟哦着眼看。sān nián qī mù zhēn róng yì,shuí kěn yín ó zhe yǎn kàn。

咏竹

刘才邵

护惜龙孙意正勤,风漪谁爱织成纹。hù xī lóng sūn yì zhèng qín,fēng yī shuí ài zhī chéng wén。
林中莫著山王辈,拟向他时咏五君。lín zhōng mò zhù shān wáng bèi,nǐ xiàng tā shí yǒng wǔ jūn。

以双井茶寄李仲孙

刘才邵

双井真成日铸兄,一杯不觉醉魂醒。shuāng jǐng zhēn chéng rì zhù xiōng,yī bēi bù jué zuì hún xǐng。
知君笔法传山谷,啜罢应临戒石铭。zhī jūn bǐ fǎ chuán shān gǔ,chuài bà yīng lín jiè shí míng。

游香山宝应寺恭睹仁宗皇帝御书发愿文

刘才邵

龟洛隆周德,龙门赖禹功。guī luò lóng zhōu dé,lóng mén lài yǔ gōng。
天开形胜地,云捧法王宫。tiān kāi xíng shèng dì,yún pěng fǎ wáng gōng。
绣栱联霞绮,虬檐压霁虹。xiù gǒng lián xiá qǐ,qiú yán yā jì hóng。
山河纷凑泊,星斗映穹崇。shān hé fēn còu pō,xīng dòu yìng qióng chóng。
金界琅函秘,奎文笔势雄。jīn jiè láng hán mì,kuí wén bǐ shì xióng。
独高今古外,何止帝王中。dú gāo jīn gǔ wài,hé zhǐ dì wáng zhōng。
恭想重熙旦,追还太古风。gōng xiǎng zhòng xī dàn,zhuī hái tài gǔ fēng。
开怀容直论,崇俭自清躬。kāi huái róng zhí lùn,chóng jiǎn zì qīng gōng。
俗厚刑几措,时和岁屡丰。sú hòu xíng jǐ cuò,shí hé suì lǚ fēng。
湛恩渐动植,大度纳华戎。zhàn ēn jiàn dòng zhí,dà dù nà huá róng。
致治臻无事,持盈愈若冲。zhì zhì zhēn wú shì,chí yíng yù ruò chōng。
皇居多暇日,宸翰写深衷。huáng jū duō xiá rì,chén hàn xiě shēn zhōng。
誓保基图永,期跻寿域同。shì bǎo jī tú yǒng,qī jī shòu yù tóng。
含生蒙愿力,流泽浩无穷。hán shēng méng yuàn lì,liú zé hào wú qióng。

赋得登瀛洲

刘才邵

天策开王府,仙才聚国英。tiān cè kāi wáng fǔ,xiān cái jù guó yīng。
礼优初辟馆,众羡号登瀛。lǐ yōu chū pì guǎn,zhòng xiàn hào dēng yíng。
凡骨难飞步,神仙遂拟名。fán gǔ nán fēi bù,shén xiān suì nǐ míng。
冠鳌堪比峻,驭鹤想同轻。guān áo kān bǐ jùn,yù hè xiǎng tóng qīng。
银阙谁云远,金台愧未清。yín quē shuí yún yuǎn,jīn tái kuì wèi qīng。
收功归正观,文治播休声。shōu gōng guī zhèng guān,wén zhì bō xiū shēng。