古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

依韵和道济秘

强至

都场百戏已先呈,舞字逡巡列太平。dōu chǎng bǎi xì yǐ xiān chéng,wǔ zì qūn xún liè tài píng。
酒缓天颜应有喜,乐高禁漏不闻声。jiǔ huǎn tiān yán yīng yǒu xǐ,lè gāo jìn lòu bù wén shēng。
晴晖忽傍金茎动,协气偏从玉座横。qíng huī hū bàng jīn jīng dòng,xié qì piān cóng yù zuò héng。
何事君臣皆共乐,银台连日奏秋成。hé shì jūn chén jiē gòng lè,yín tái lián rì zòu qiū chéng。

何太宰生日二首

强至

却数中秋已过旬,老君亲送玉麒麟。què shù zhōng qiū yǐ guò xún,lǎo jūn qīn sòng yù qí lín。
力侔二气文词重,迥继诸公德业醇。lì móu èr qì wén cí zhòng,jiǒng jì zhū gōng dé yè chún。
论道他年要黄发,看公当世斡洪钧。lùn dào tā nián yào huáng fā,kàn gōng dāng shì wò hóng jūn。
泰山如砺河如带,到此犹为剑履臣。tài shān rú lì hé rú dài,dào cǐ yóu wèi jiàn lǚ chén。

何太宰生日二首

强至

河岳灵神拥瑞来,剑川一夜起云雷。hé yuè líng shén yōng ruì lái,jiàn chuān yī yè qǐ yún léi。
祥风破腊吹灰琯,和气先春报砌槐。xiáng fēng pò là chuī huī guǎn,hé qì xiān chūn bào qì huái。
龙邸久膺心膂托,金瓯终为姓名开。lóng dǐ jiǔ yīng xīn lǚ tuō,jīn ōu zhōng wèi xìng míng kāi。
年年已与梅花约,长借清香入寿杯。nián nián yǐ yǔ méi huā yuē,zhǎng jiè qīng xiāng rù shòu bēi。

哭曾四丈供备

强至

平生独慕霍嫖姚,弱冠功名喜自邀。píng shēng dú mù huò piáo yáo,ruò guān gōng míng xǐ zì yāo。
报国剑铓沉气象,绝人弓艺委风飙。bào guó jiàn máng chén qì xiàng,jué rén gōng yì wěi fēng biāo。
总戎江海空流转,分阃关河竟寂寥。zǒng róng jiāng hǎi kōng liú zhuǎn,fēn kǔn guān hé jìng jì liáo。
几百熊罴怀旧爱,哭声应过甬东桥。jǐ bǎi xióng pí huái jiù ài,kū shēng yīng guò yǒng dōng qiáo。

赠黄任道

强至

辞源浩荡输沧海,笔势飘飖薄紫霞。cí yuán hào dàng shū cāng hǎi,bǐ shì piāo yáo báo zǐ xiá。
公府荐才犹未试,士林沦滞不须嗟。gōng fǔ jiàn cái yóu wèi shì,shì lín lún zhì bù xū jiē。
相逢转更开怀抱,一跌何尝挂齿牙。xiāng féng zhuǎn gèng kāi huái bào,yī diē hé cháng guà chǐ yá。
文帝欲兴三代治,可容贾谊在长沙。wén dì yù xīng sān dài zhì,kě róng jiǎ yì zài zhǎng shā。

依韵奉和省判程郎中省宿

强至

北望宫墙树万年,九霄云退湛秋泉。běi wàng gōng qiáng shù wàn nián,jiǔ xiāo yún tuì zhàn qiū quán。
坐间星斗悬吟次,梦里江湖在目前。zuò jiān xīng dòu xuán yín cì,mèng lǐ jiāng hú zài mù qián。
月缓粉闱添皓色,更长红烛灭青烟。yuè huǎn fěn wéi tiān hào sè,gèng zhǎng hóng zhú miè qīng yān。
中郎心计元无敌,更向风骚擅将权。zhōng láng xīn jì yuán wú dí,gèng xiàng fēng sāo shàn jiāng quán。

雪霁出郊

强至

京尘滚滚日眯眼,心豁郊原初雪晴。jīng chén gǔn gǔn rì mī yǎn,xīn huō jiāo yuán chū xuě qíng。
幽禽忽傍粉树语,瘦马时踏琼田行。yōu qín hū bàng fěn shù yǔ,shòu mǎ shí tà qióng tián xíng。
高吟浩荡真吾事,薄宦飘飖愧此生。gāo yín hào dàng zhēn wú shì,báo huàn piāo yáo kuì cǐ shēng。
却羡老农相顾喜,土膏乘润说春耕。què xiàn lǎo nóng xiāng gù xǐ,tǔ gāo chéng rùn shuō chūn gēng。

元夕观

强至

仙韶楼底弄春和,帘额随风卷绣波。xiān sháo lóu dǐ nòng chūn hé,lián é suí fēng juǎn xiù bō。
午夜九霄开宝扇,一声万寿彻明河。wǔ yè jiǔ xiāo kāi bǎo shàn,yī shēng wàn shòu chè míng hé。
灯缠月影祥光动,酒入天颜喜气多。dēng chán yuè yǐng xiáng guāng dòng,jiǔ rù tiān yán xǐ qì duō。
侍从有班无籍去,花边空听太平歌。shì cóng yǒu bān wú jí qù,huā biān kōng tīng tài píng gē。

次韵都曹灯夕之作

强至

夜色澄明宇宙宽,新正才半觉春悭。yè sè chéng míng yǔ zhòu kuān,xīn zhèng cái bàn jué chūn qiān。
行歌溯月疑尘外,醉眼随车忆梦间。xíng gē sù yuè yí chén wài,zuì yǎn suí chē yì mèng jiān。
烛影更和人散乱,漏声不放马舒闲。zhú yǐng gèng hé rén sàn luàn,lòu shēng bù fàng mǎ shū xián。
啼鸟看报严城晓,满引金船倒玉山。tí niǎo kàn bào yán chéng xiǎo,mǎn yǐn jīn chuán dào yù shān。

仲春摄太仆卿祭马祖宿斋城外作

强至

一年四出国门西,今喜春郊散马蹄。yī nián sì chū guó mén xī,jīn xǐ chūn jiāo sàn mǎ tí。
晴日自随河面动,宿云仍傍柳梢低。qíng rì zì suí hé miàn dòng,sù yún réng bàng liǔ shāo dī。
斋宫得句还挥笔,乡国寻芳忆杖藜。zhāi gōng dé jù hái huī bǐ,xiāng guó xún fāng yì zhàng lí。
承祀九卿犹假摄,不应巧宦至通闺。chéng sì jiǔ qīng yóu jiǎ shè,bù yīng qiǎo huàn zhì tōng guī。

箧中得调官时杨氏所寄书慨然追感

强至

笑语无踪莫更寻,每怀平昔恨犹深。xiào yǔ wú zōng mò gèng xún,měi huái píng xī hèn yóu shēn。
况看满幅相思字,曾诉幽闺独自心。kuàng kàn mǎn fú xiāng sī zì,céng sù yōu guī dú zì xīn。
因想音容如在目,不知涕泪已盈襟。yīn xiǎng yīn róng rú zài mù,bù zhī tì lèi yǐ yíng jīn。
恨销除是彩笺灭,弗比遗香苦易沉。hèn xiāo chú shì cǎi jiān miè,fú bǐ yí xiāng kǔ yì chén。

庭前梨桃二花方盛为暴风所吹感事成篇

强至

梨白桃红才可嘉,风前乱雪趁残霞。lí bái táo hóng cái kě jiā,fēng qián luàn xuě chèn cán xiá。
提壶有口只唤酒,鸣鴂何心专妒花。tí hú yǒu kǒu zhǐ huàn jiǔ,míng jué hé xīn zhuān dù huā。
九陌乐游非往昔,五陵豪气漫尘沙。jiǔ mò lè yóu fēi wǎng xī,wǔ líng háo qì màn chén shā。
清樽倒尽却兴感,席上馀春天畔家。qīng zūn dào jǐn què xīng gǎn,xí shàng yú chūn tiān pàn jiā。

一春未尝行乐而群花今已离披感而成篇

强至

只知倦马趁风沙,不觉啼莺破物华。zhǐ zhī juàn mǎ chèn fēng shā,bù jué tí yīng pò wù huá。
始拟尊前谋小酌,早堪枝上数残花。shǐ nǐ zūn qián móu xiǎo zhuó,zǎo kān zhī shàng shù cán huā。
壮图惨淡流年驶,乐事参差暮景斜。zhuàng tú cǎn dàn liú nián shǐ,lè shì cān chà mù jǐng xié。
薄醉浩歌搔短发,江湖归兴满天涯。báo zuì hào gē sāo duǎn fā,jiāng hú guī xīng mǎn tiān yá。

送史正孚

强至

再提试笔入南宫,落纸文章近更工。zài tí shì bǐ rù nán gōng,luò zhǐ wén zhāng jìn gèng gōng。
一第声名光昼日,十年意绪散春风。yī dì shēng míng guāng zhòu rì,shí nián yì xù sàn chūn fēng。
眼惊梁苑花枝静,心豁秦川酒盏空。yǎn jīng liáng yuàn huā zhī jìng,xīn huō qín chuān jiǔ zhǎn kōng。
材大莫嫌关赋冗,青云知己有诸公。cái dà mò xián guān fù rǒng,qīng yún zhī jǐ yǒu zhū gōng。

陪群牧使进呈拣中御马

强至

薰风微转殿南棱,玉色天颜粹自凝。xūn fēng wēi zhuǎn diàn nán léng,yù sè tiān yán cuì zì níng。
数马从容陪昼接,飞龙迤逦备时乘。shù mǎ cóng róng péi zhòu jiē,fēi lóng yí lǐ bèi shí chéng。
久图骏足求初得,一顾奇毛价遂增。jiǔ tú jùn zú qiú chū dé,yī gù qí máo jià suì zēng。
窃笑漫逾梅福愿,半生玉陛辄三登。qiè xiào màn yú méi fú yuàn,bàn shēng yù bì zhé sān dēng。