古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

依韵和酬孙公素中允写怀见贻

强至

车马门前住罕逢,春坊内允独相从。chē mǎ mén qián zhù hǎn féng,chūn fāng nèi yǔn dú xiāng cóng。
领垂素发惊潘岳,器负青云爱仲容。lǐng chuí sù fā jīng pān yuè,qì fù qīng yún ài zhòng róng。
身世百年今有愧,功名万事近尤慵。shēn shì bǎi nián jīn yǒu kuì,gōng míng wàn shì jìn yóu yōng。
不缘婚嫁须微禄,已拂红尘就赤松。bù yuán hūn jià xū wēi lù,yǐ fú hóng chén jiù chì sōng。

九日陪两制诸公燕赵氏园亭

强至

筋力追欢胜去年,不应吹帽愧华颠。jīn lì zhuī huān shèng qù nián,bù yīng chuī mào kuì huá diān。
壮心未折秋风里,笑口频开晚照边。zhuàng xīn wèi zhé qiū fēng lǐ,xiào kǒu pín kāi wǎn zhào biān。
学士带欺黄菊烂,侍臣绶夺紫萸鲜。xué shì dài qī huáng jú làn,shì chén shòu duó zǐ yú xiān。
自怜蹭蹬诸公后,一醉犹能赋此筵。zì lián cèng dēng zhū gōng hòu,yī zuì yóu néng fù cǐ yán。

送李山甫赴熙州

强至

懒忆盱江钓绿波,春风跃马望洮河。lǎn yì xū jiāng diào lǜ bō,chūn fēng yuè mǎ wàng táo hé。
平生富贵来虽缓,一日功名得便多。píng shēng fù guì lái suī huǎn,yī rì gōng míng dé biàn duō。
城上陇云飘汉角,楼头关月惨羌歌。chéng shàng lǒng yún piāo hàn jiǎo,lóu tóu guān yuè cǎn qiāng gē。
剩裨儒帅开边策,大有燕然石可磨。shèng bì rú shuài kāi biān cè,dà yǒu yàn rán shí kě mó。

予在病告君玉见过翌日成短篇奉招

强至

官居冷落人稀到,病枕攲移日几回。guān jū lěng luò rén xī dào,bìng zhěn qī yí rì jǐ huí。
薄宦淹留无处说,平生怀抱为君开。báo huàn yān liú wú chù shuō,píng shēng huái bào wèi jūn kāi。
盘中饤饾延粗饭,瓮面澄凝泛好醅。pán zhōng dìng dòu yán cū fàn,wèng miàn chéng níng fàn hǎo pēi。
更有无穷欲言事,可能重跨蹇驴来。gèng yǒu wú qióng yù yán shì,kě néng zhòng kuà jiǎn lǘ lái。

顺师归湖寺后以诗见招因戏答之

强至

山月溪云思有馀,岭猿沙鸟静相于。shān yuè xī yún sī yǒu yú,lǐng yuán shā niǎo jìng xiāng yú。
闲中物象都收敛,别后诗才愈发舒。xián zhōng wù xiàng dōu shōu liǎn,bié hòu shī cái yù fā shū。
拟就邻翁沽竹叶,直邀野令走篮舆。nǐ jiù lín wēng gū zhú yè,zhí yāo yě lìng zǒu lán yú。
提壶漫叫无凭准,一醉春风莫误予。tí hú màn jiào wú píng zhǔn,yī zuì chūn fēng mò wù yǔ。

紫微舍人宋公爱子侄三人同日得第作诗以纪盛美二首

强至

君王亲策集英年,始信常山子侄贤。jūn wáng qīn cè jí yīng nián,shǐ xìn cháng shān zi zhí xián。
白昼相将金榜上,紫微三谢玉阶前。bái zhòu xiāng jiāng jīn bǎng shàng,zǐ wēi sān xiè yù jiē qián。
衣冠近事尤为盛,阀阅清芬愈可传。yī guān jìn shì yóu wèi shèng,fá yuè qīng fēn yù kě chuán。
马跃春风归里巷,芦花争看一行鞭。mǎ yuè chūn fēng guī lǐ xiàng,lú huā zhēng kàn yī xíng biān。

紫微舍人宋公爱子侄三人同日得第作诗以纪盛美二首

强至

君王赐第御灵和,兄弟同时捷隽科。jūn wáng cì dì yù líng hé,xiōng dì tóng shí jié juàn kē。
名占风雷三级遍,恩沾雨露一门多。míng zhàn fēng léi sān jí biàn,ēn zhān yǔ lù yī mén duō。
衣冠盛事喧金榜,里巷荣归缀玉珂。yī guān shèng shì xuān jīn bǎng,lǐ xiàng róng guī zhuì yù kē。
他日凤池须接翼,侍中阴德有馀波。tā rì fèng chí xū jiē yì,shì zhōng yīn dé yǒu yú bō。

山中雨后

强至

雨足前村云未回,逡巡屏面数峰开。yǔ zú qián cūn yún wèi huí,qūn xún píng miàn shù fēng kāi。
相呼野鸟逢人住,自戏山蜂趁马来。xiāng hū yě niǎo féng rén zhù,zì xì shān fēng chèn mǎ lái。
野色通明林叶净,溪声奔迸岸沙颓。yě sè tōng míng lín yè jìng,xī shēng bēn bèng àn shā tuí。
田翁见我应偷笑,底事行吟废酒杯。tián wēng jiàn wǒ yīng tōu xiào,dǐ shì xíng yín fèi jiǔ bēi。

寄题双岩寺

强至

古寺南偏两翠微,锦溪碣石岂全非。gǔ sì nán piān liǎng cuì wēi,jǐn xī jié shí qǐ quán fēi。
云烟来去长相接,猿鸟东西各有归。yún yān lái qù zhǎng xiāng jiē,yuán niǎo dōng xī gè yǒu guī。
泉溜夜淙寒入座,岚光朝滴润生衣。quán liū yè cóng hán rù zuò,lán guāng cháo dī rùn shēng yī。
而今野旷无人筑,唯见林僧对掩扉。ér jīn yě kuàng wú rén zhù,wéi jiàn lín sēng duì yǎn fēi。

莆阳徐太守数赐临顾

强至

军垒初分太守麾,马头南去有光辉。jūn lěi chū fēn tài shǒu huī,mǎ tóu nán qù yǒu guāng huī。
吏人郊外迎飞盖,父老溪边指绣衣。lì rén jiāo wài yíng fēi gài,fù lǎo xī biān zhǐ xiù yī。
到日岭梅含细蕊,昔时乡树长新围。dào rì lǐng méi hán xì ruǐ,xī shí xiāng shù zhǎng xīn wéi。
世间得意多遗旧,谁肯柴荆数款扉。shì jiān dé yì duō yí jiù,shuí kěn chái jīng shù kuǎn fēi。

林大年殿直

强至

仕到监州兴渐多,人生四十未蹉跎。shì dào jiān zhōu xīng jiàn duō,rén shēng sì shí wèi cuō tuó。
自嫌朱绂生门调,直要青云取世科。zì xián zhū fú shēng mén diào,zhí yào qīng yún qǔ shì kē。
新喜雁名传日下,暂题试笔寄岩阿。xīn xǐ yàn míng chuán rì xià,zàn tí shì bǐ jì yán ā。
山翁只作书生看,不识前呼导玉珂。shān wēng zhǐ zuò shū shēng kàn,bù shí qián hū dǎo yù kē。

依韵和吴七丈咏雪二首

强至

平明无数六花飘,气象崔嵬变一朝。píng míng wú shù liù huā piāo,qì xiàng cuī wéi biàn yī cháo。
落势孤城围不尽,寒威穷巷著偏饶。luò shì gū chéng wéi bù jǐn,hán wēi qióng xiàng zhù piān ráo。
临衣未拂还成舞,近烛才看早觉消。lín yī wèi fú hái chéng wǔ,jìn zhú cái kàn zǎo jué xiāo。
散称少陵吟白发,更逢太白跨鲸腰。sàn chēng shǎo líng yín bái fā,gèng féng tài bái kuà jīng yāo。

依韵和吴七丈咏雪二首

强至

江边玉树浑无地,世上银河自有桥。jiāng biān yù shù hún wú dì,shì shàng yín hé zì yǒu qiáo。
宿冻即交山口路,冷波应减海门潮。sù dòng jí jiāo shān kǒu lù,lěng bō yīng jiǎn hǎi mén cháo。
当年右席辞空在,今日扁舟兴转遥。dāng nián yòu xí cí kōng zài,jīn rì biǎn zhōu xīng zhuǎn yáo。
宽褐红炉温坐外,人间万事任寥寥。kuān hè hóng lú wēn zuò wài,rén jiān wàn shì rèn liáo liáo。

园竹为大雪所折

强至

露叶烟稍拂草亭,雪中颠倒翠虬形。lù yè yān shāo fú cǎo tíng,xuě zhōng diān dào cuì qiú xíng。
且留完处裁吹律,莫听傍人议杀青。qiě liú wán chù cái chuī lǜ,mò tīng bàng rén yì shā qīng。
却恐看来愁野客,若为扶起属园丁。què kǒng kàn lái chóu yě kè,ruò wèi fú qǐ shǔ yuán dīng。
寂寥数亩清风地,宿酒从今不易醒。jì liáo shù mǔ qīng fēng dì,sù jiǔ cóng jīn bù yì xǐng。

挽故司徒侍中赠尚书令韩魏公三首

强至

建储嘉祐发先机,盖世功名古亦稀。jiàn chǔ jiā yòu fā xiān jī,gài shì gōng míng gǔ yì xī。
一冠鸳行丹地立,两扶龙德九天飞。yī guān yuān xíng dān dì lì,liǎng fú lóng dé jiǔ tiān fēi。
偃藩汲黯时云卧,去国周公遂不归。yǎn fān jí àn shí yún wò,qù guó zhōu gōng suì bù guī。
星坼中台薨讣入,君王泪湿辍朝衣。xīng chè zhōng tái hōng fù rù,jūn wáng lèi shī chuò cháo yī。