古诗词

石室洞

韦骧

天王峰南石室洞,怪特不与寻常同。tiān wáng fēng nán shí shì dòng,guài tè bù yǔ xún cháng tóng。
石门巉岩天所凿,门内夷旷驱车通。shí mén chán yán tiān suǒ záo,mén nèi yí kuàng qū chē tōng。
偃然灵穴邃且广,步履出没忘西东。yǎn rán líng xué suì qiě guǎng,bù lǚ chū méi wàng xī dōng。
其间异状多所类,悬乳往往成鼓钟。qí jiān yì zhuàng duō suǒ lèi,xuán rǔ wǎng wǎng chéng gǔ zhōng。
龟头俯视露岩腹,寿与岁月应无穷。guī tóu fǔ shì lù yán fù,shòu yǔ suì yuè yīng wú qióng。
团团一窍透千尺,天使日月光来容。tuán tuán yī qiào tòu qiān chǐ,tiān shǐ rì yuè guāng lái róng。
洞前佛氏殿阁峻,相直气象增其雄。dòng qián fú shì diàn gé jùn,xiāng zhí qì xiàng zēng qí xióng。
我为俗吏虽局蹐,所至安肯遗幽踪。wǒ wèi sú lì suī jú jí,suǒ zhì ān kěn yí yōu zōng。
金华灵岩著于婺,每越疆境为游从。jīn huá líng yán zhù yú wù,měi yuè jiāng jìng wèi yóu cóng。
尝恨昔年之富川,便道不得寻龟峰。cháng hèn xī nián zhī fù chuān,biàn dào bù dé xún guī fēng。
尘怀不惬十馀载,每见图画加忡忡。chén huái bù qiè shí yú zài,měi jiàn tú huà jiā chōng chōng。
去春来此路复过,篮舆暮触烟霭重。qù chūn lái cǐ lù fù guò,lán yú mù chù yān ǎi zhòng。
纵观虽未尽吾兴,聊塞所欲平饥空。zòng guān suī wèi jǐn wú xīng,liáo sāi suǒ yù píng jī kōng。
到官萍邑已逾岁,坐拥民事劳颛蒙。dào guān píng yì yǐ yú suì,zuò yōng mín shì láo zhuān méng。
滞祛敝革固用日,佳趣不暇先牢笼。zhì qū bì gé gù yòng rì,jiā qù bù xiá xiān láo lóng。
称来公馀得兹洞,疏爽为我开情悰。chēng lái gōng yú dé zī dòng,shū shuǎng wèi wǒ kāi qíng cóng。
金华龟峰虽未及,此地有此为难逢。jīn huá guī fēng suī wèi jí,cǐ dì yǒu cǐ wèi nán féng。
谩拈秃笔写白石,但记姓字于其中。mán niān tū bǐ xiě bái shí,dàn jì xìng zì yú qí zhōng。
却登净宇只独宿,蒲牢压旦还撞舂。què dēng jìng yǔ zhǐ dú sù,pú láo yā dàn hái zhuàng chōng。
归鞭遽去有馀约,后会结客临春风。guī biān jù qù yǒu yú yuē,hòu huì jié kè lín chūn fēng。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

舍绮霞阁五首呈石丈职方其二水中亭

韦骧

嵌空寻尺立池津,池北池南孰可邻。qiàn kōng xún chǐ lì chí jīn,chí běi chí nán shú kě lín。
草树自羞还自笑,凋荣一节任天真。cǎo shù zì xiū hái zì xiào,diāo róng yī jié rèn tiān zhēn。

又和见招鼓山游

韦骧

气凉天淡正时秋,野兴山情猝未休。qì liáng tiān dàn zhèng shí qiū,yě xīng shān qíng cù wèi xiū。
承召驩于凫藻甚,但忧尘迹累清游。chéng zhào huān yú fú zǎo shén,dàn yōu chén jì lèi qīng yóu。

简夫丈昔遗老杜别集而骧以外集当之久而亡去近承多本因以诗请

韦骧

昔日交传集外诗,规模虽记旧编遗。xī rì jiāo chuán jí wài shī,guī mó suī jì jiù biān yí。
近闻几格多兼副,可赐闲中一解颐。jìn wén jǐ gé duō jiān fù,kě cì xián zhōng yī jiě yí。

咏唐史李卫公

韦骧

能作膏肓遗萧辅,更于西北振威雄。néng zuò gāo huāng yí xiāo fǔ,gèng yú xī běi zhèn wēi xióng。
若非明主矜羸老,几向高丽弃旧功。ruò fēi míng zhǔ jīn léi lǎo,jǐ xiàng gāo lì qì jiù gōng。

咏唐史李英公

韦骧

威加突厥胜长城,药赐须灰感圣情。wēi jiā tū jué shèng zhǎng chéng,yào cì xū huī gǎn shèng qíng。
垂没训言非不虑,奈何坟土竟遭平。chuí méi xùn yán fēi bù lǜ,nài hé fén tǔ jìng zāo píng。

咏唐史尹思正

韦骧

执笔威逾知一杖,忤权活得月将身。zhí bǐ wēi yú zhī yī zhàng,wǔ quán huó dé yuè jiāng shēn。
位终八座非为幸,埋戟相符岂不神。wèi zhōng bā zuò fēi wèi xìng,mái jǐ xiāng fú qǐ bù shén。

咏唐史李朝隐

韦骧

拽宦鞭奴蔑贵权,当时风骨愯衣冠。zhuāi huàn biān nú miè guì quán,dāng shí fēng gǔ sǒng yī guān。
及为御史声名减,岂是官高便欲安。jí wèi yù shǐ shēng míng jiǎn,qǐ shì guān gāo biàn yù ān。

咏唐史张中令

韦骧

金镜文高压万珍,开元宠遇号知人。jīn jìng wén gāo yā wàn zhēn,kāi yuán chǒng yù hào zhī rén。
范阳奏日言如用,安得西蒙蜀道尘。fàn yáng zòu rì yán rú yòng,ān dé xī méng shǔ dào chén。

咏唐史李适之

韦骧

矿金言率遇参商,罢相还歌乐圣章。kuàng jīn yán lǜ yù cān shāng,bà xiāng hái gē lè shèng zhāng。
怖死宜春中奸贼,令人扼腕痛其亡。bù sǐ yí chūn zhōng jiān zéi,lìng rén è wàn tòng qí wáng。

咏唐史二阎

韦骧

八座蝉联属弟兄,当年门地足辉荣。bā zuò chán lián shǔ dì xiōng,dāng nián mén dì zú huī róng。
可嗟不富经纶业,唯著丹青制造名。kě jiē bù fù jīng lún yè,wéi zhù dān qīng zhì zào míng。

咏唐史苏世长

韦骧

披香殿上叹隋君,校猎营闲劝十旬。pī xiāng diàn shàng tàn suí jūn,xiào liè yíng xián quàn shí xún。
莫谓口忠心则诈,如何胶禄不言人。mò wèi kǒu zhōng xīn zé zhà,rú hé jiāo lù bù yán rén。

咏唐史刘知几

韦骧

五说三长历历陈,坚辞史任斥因循。wǔ shuō sān zhǎng lì lì chén,jiān cí shǐ rèn chì yīn xún。
若教直笔专归手,褒贬应能慰后人。ruò jiào zhí bǐ zhuān guī shǒu,bāo biǎn yīng néng wèi hòu rén。

咏唐史卢怀慎

韦骧

言极公忠器业清,死犹勤恳荐时英。yán jí gōng zhōng qì yè qīng,sǐ yóu qín kěn jiàn shí yīng。
贤哉度己推姚相,不幸幡成伴食名。xián zāi dù jǐ tuī yáo xiāng,bù xìng fān chéng bàn shí míng。

咏唐史李林甫

韦骧

国忠祸衅根芽日,此贼倾唐势已先。guó zhōng huò xìn gēn yá rì,cǐ zéi qīng táng shì yǐ xiān。
搆陷名臣冤且众,天乎何意与终全。gòu xiàn míng chén yuān qiě zhòng,tiān hū hé yì yǔ zhōng quán。

咏唐史杨国忠

韦骧

权由宠盛危宗社,天子倾心日自如。quán yóu chǒng shèng wēi zōng shè,tiān zi qīng xīn rì zì rú。
十万北来犹未悟,潼关尚听促哥舒。shí wàn běi lái yóu wèi wù,tóng guān shàng tīng cù gē shū。