古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

和韩子云惠诗

杨万里

幸自同裘好,谁令异巷居。xìng zì tóng qiú hǎo,shuí lìng yì xiàng jū。
恭承五个字,不但百车渠。gōng chéng wǔ gè zì,bù dàn bǎi chē qú。
句法端何样,先生肯乞馀。jù fǎ duān hé yàng,xiān shēng kěn qǐ yú。
只容弹剑铗,敢道出无车。zhǐ róng dàn jiàn jiá,gǎn dào chū wú chē。

送丁子章将漕湖南三首

杨万里

岳麓猿声里,湘流雁影边。yuè lù yuán shēng lǐ,xiāng liú yàn yǐng biān。
自天持一节,到日是新年。zì tiān chí yī jié,dào rì shì xīn nián。
身退名逾重,今稀古则然。shēn tuì míng yú zhòng,jīn xī gǔ zé rán。
黄花非不好,只是插离筵。huáng huā fēi bù hǎo,zhǐ shì chā lí yán。

送丁子章将漕湖南三首

杨万里

湖外游曾漫,荒馀好在么。hú wài yóu céng màn,huāng yú hǎo zài me。
山应依样瘦,民岂似田多。shān yīng yī yàng shòu,mín qǐ shì tián duō。
不是无风物,其如费拊摩。bù shì wú fēng wù,qí rú fèi fǔ mó。
人言补外乐,且道定如何。rén yán bǔ wài lè,qiě dào dìng rú hé。

送丁子章将漕湖南三首

杨万里

半世行天下,同心寡友生。bàn shì xíng tiān xià,tóng xīn guǎ yǒu shēng。
故人今又去,此意向谁倾。gù rén jīn yòu qù,cǐ yì xiàng shuí qīng。
白发三更语,青灯一点明。bái fā sān gèng yǔ,qīng dēng yī diǎn míng。
看渠还玉署,老我正归耕。kàn qú hái yù shǔ,lǎo wǒ zhèng guī gēng。

马郎中母蒋夫人挽章

杨万里

文物馀三径,芝兰秀五常。wén wù yú sān jìng,zhī lán xiù wǔ cháng。
鱼轩来粉省,象服去黄堂。yú xuān lái fěn shěng,xiàng fú qù huáng táng。
此母今谁似,清名死不亡。cǐ mǔ jīn shuí shì,qīng míng sǐ bù wáng。
一生令吏部,废却蓼莪章。yī shēng lìng lì bù,fèi què liǎo é zhāng。

送叶叔羽寺丞持节淮东二首

杨万里

呼酒东西玉,探梅南北枝。hū jiǔ dōng xī yù,tàn méi nán běi zhī。
相逢长不款,此别有馀思。xiāng féng zhǎng bù kuǎn,cǐ bié yǒu yú sī。
古道寒如水,吾侪鬓已丝。gǔ dào hán rú shuǐ,wú chái bìn yǐ sī。
一生商略此,更待赠临岐。yī shēng shāng lüè cǐ,gèng dài zèng lín qí。

送叶叔羽寺丞持节淮东二首

杨万里

煮海谁为祟,沿淮困不胜。zhǔ hǎi shuí wèi suì,yán huái kùn bù shèng。
民思贤使者,帝遣大农丞。mín sī xián shǐ zhě,dì qiǎn dà nóng chéng。
玉节寒侵斗,牙樯冻作冰。yù jié hán qīn dòu,yá qiáng dòng zuò bīng。
来归闻早著,紫禁要渠登。lái guī wén zǎo zhù,zǐ jìn yào qú dēng。

送韩子云检正将漕江东二首

杨万里

宰士仍名士,诗人更德人。zǎi shì réng míng shì,shī rén gèng dé rén。
还家桐树古,揽辔绣衣新。hái jiā tóng shù gǔ,lǎn pèi xiù yī xīn。
不以髯边雪,而忘句里春。bù yǐ rán biān xuě,ér wàng jù lǐ chūn。
登庸衣钵在,得恋大江滨。dēng yōng yī bō zài,dé liàn dà jiāng bīn。

送韩子云检正将漕江东二首

杨万里

名下得佳句,梦中哦半生。míng xià dé jiā jù,mèng zhōng ó bàn shēng。
未逢心已契,相见眼偏明。wèi féng xīn yǐ qì,xiāng jiàn yǎn piān míng。
复此匆匆别,苍然惘惘情。fù cǐ cōng cōng bié,cāng rán wǎng wǎng qíng。
非关风外树,侬自作离声。fēi guān fēng wài shù,nóng zì zuò lí shēng。

送陈行之寺丞出守南剑二首

杨万里

甫尔丞农扈,翩然牧剑津。fǔ ěr chéng nóng hù,piān rán mù jiàn jīn。
诸公谁不相,有子几何人。zhū gōng shuí bù xiāng,yǒu zi jǐ hé rén。
气节霜馀凛,辞章玉样新。qì jié shuāng yú lǐn,cí zhāng yù yàng xīn。
飞腾可轻料,渠亦正青春。fēi téng kě qīng liào,qú yì zhèng qīng chūn。

送陈行之寺丞出守南剑二首

杨万里

我召公先到,公归我亦行。wǒ zhào gōng xiān dào,gōng guī wǒ yì xíng。
三年如梦尔,一笑可怜生。sān nián rú mèng ěr,yī xiào kě lián shēng。
野店缘山去,春风并辔轻。yě diàn yuán shān qù,chūn fēng bìng pèi qīng。
先愁饶水上,话别若为情。xiān chóu ráo shuǐ shàng,huà bié ruò wèi qíng。

别萧挺之泉州二首

杨万里

郎署春同宿,州麾晚卜邻。láng shǔ chūn tóng sù,zhōu huī wǎn bo lín。
出山成底事,藉手得斯人。chū shān chéng dǐ shì,jí shǒu dé sī rén。
名实今无对,云霄早致身。míng shí jīn wú duì,yún xiāo zǎo zhì shēn。
再逢应互笑,谁发不如银。zài féng yīng hù xiào,shuí fā bù rú yín。

别萧挺之泉州二首

杨万里

八叶今成九,一枝谁敢双。bā yè jīn chéng jiǔ,yī zhī shuí gǎn shuāng。
野人应补外,贤者亦为邦。yě rén yīng bǔ wài,xián zhě yì wèi bāng。
夹岸梅临水,孤帆雪涌江。jiā àn méi lín shuǐ,gū fān xuě yǒng jiāng。
别愁才半掬,不遣我心降。bié chóu cái bàn jū,bù qiǎn wǒ xīn jiàng。

秋夕书怀

杨万里

老去还多感,归来政倦游。lǎo qù hái duō gǎn,guī lái zhèng juàn yóu。
数峰愁外月,一叶静边秋。shù fēng chóu wài yuè,yī yè jìng biān qiū。
偶忆平生事,真供独笑休。ǒu yì píng shēng shì,zhēn gōng dú xiào xiū。
灯花吾会得,村酒恰当篘。dēng huā wú huì dé,cūn jiǔ qià dāng chōu。

虞丞相挽词三首

杨万里

负荷偏宜重,经纶别有源。fù hé piān yí zhòng,jīng lún bié yǒu yuán。
雪山真将相,赤壁再乾坤。xuě shān zhēn jiāng xiāng,chì bì zài qián kūn。
奄忽人千古,凄凉月一痕。yǎn hū rén qiān gǔ,qī liáng yuè yī hén。
世无生仲达,好手未须论。shì wú shēng zhòng dá,hǎo shǒu wèi xū lùn。