古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

雨后清晓梳头读书怀古堂二首

杨万里

虫响馀宵寂,荷妆赴晓鲜。chóng xiǎng yú xiāo jì,hé zhuāng fù xiǎo xiān。
梳头花雾里,照水柳风前。shū tóu huā wù lǐ,zhào shuǐ liǔ fēng qián。
旧雨仍今雨,新年胜故年。jiù yǔ réng jīn yǔ,xīn nián shèng gù nián。
登城有佳眺,秋稼正连天。dēng chéng yǒu jiā tiào,qiū jià zhèng lián tiān。

送子仁侄南归二首

杨万里

酒为吾人绿,花知九日黄。jiǔ wèi wú rén lǜ,huā zhī jiǔ rì huáng。
风灯秋焰冷,霜雁夜声忙。fēng dēng qiū yàn lěng,shuāng yàn yè shēng máng。
爱子文无对,嗟予老更狂。ài zi wén wú duì,jiē yǔ lǎo gèng kuáng。
相分即相见,不待半年强。xiāng fēn jí xiāng jiàn,bù dài bàn nián qiáng。

送子仁侄南归二首

杨万里

再岁来相款,三杯忽语离。zài suì lái xiāng kuǎn,sān bēi hū yǔ lí。
忍将垂老泪,滴作送行诗。rěn jiāng chuí lǎo lèi,dī zuò sòng xíng shī。
子去侬犹住,身留梦亦随。zi qù nóng yóu zhù,shēn liú mèng yì suí。
南溪旧风月,千万寄相思。nán xī jiù fēng yuè,qiān wàn jì xiāng sī。

晓登子城

杨万里

鞋响新霜后,襟暄野日初。xié xiǎng xīn shuāng hòu,jīn xuān yě rì chū。
寒溪半湾落,远树一行疏。hán xī bàn wān luò,yuǎn shù yī xíng shū。
老矣端何苦,归哉不愿馀。lǎo yǐ duān hé kǔ,guī zāi bù yuàn yú。
终更犹半岁,作么度居诸。zhōng gèng yóu bàn suì,zuò me dù jū zhū。

饭罢登净远亭

杨万里

今岁寒应少,冬深气转和。jīn suì hán yīng shǎo,dōng shēn qì zhuǎn hé。
都缘径差曲,添得步行多。dōu yuán jìng chà qū,tiān dé bù xíng duō。
柳色犹青在,霜威奈尔何。liǔ sè yóu qīng zài,shuāng wēi nài ěr hé。
忽然双野鸭,飞下一池波。hū rán shuāng yě yā,fēi xià yī chí bō。

送张元直尉盐官二首

杨万里

璧水寒齑客,春闱擢桂郎。bì shuǐ hán jī kè,chūn wéi zhuó guì láng。
折腰端小耐,整翮未须忙。zhé yāo duān xiǎo nài,zhěng hé wèi xū máng。
德进官无小,诗癯誉更香。dé jìn guān wú xiǎo,shī qú yù gèng xiāng。
会看两鸂鶒,飞下蓼滩傍。huì kàn liǎng xī chì,fēi xià liǎo tān bàng。

送张元直尉盐官二首

杨万里

溧水孟东野,南昌梅子真。lì shuǐ mèng dōng yě,nán chāng méi zi zhēn。
平生一少府,千载两高人。píng shēng yī shǎo fǔ,qiān zài liǎng gāo rén。
白马松梢寺,朱旗雪外春。bái mǎ sōng shāo sì,zhū qí xuě wài chūn。
村行如得句,寄我大江滨。cūn xíng rú dé jù,jì wǒ dà jiāng bīn。

鲎酱

杨万里

忽有瓶罂至,卷将江海来。hū yǒu píng yīng zhì,juǎn jiāng jiāng hǎi lái。
玄霜冻龟壳,红雾染珠胎。xuán shuāng dòng guī ké,hóng wù rǎn zhū tāi。
鱼鲊兼虾鲊,奴才更婢才。yú zhǎ jiān xiā zhǎ,nú cái gèng bì cái。
平章堪一饭,断送更三杯。píng zhāng kān yī fàn,duàn sòng gèng sān bēi。

节日新晴归自天庆

杨万里

初日明雁腹,酸风迎马头。chū rì míng yàn fù,suān fēng yíng mǎ tóu。
如何一雨过,添却满城秋。rú hé yī yǔ guò,tiān què mǎn chéng qiū。
楼观色俱喜,槐榆影独愁。lóu guān sè jù xǐ,huái yú yǐng dú chóu。
节中公事少,吏散得吾休。jié zhōng gōng shì shǎo,lì sàn dé wú xiū。

城上野步用辘轳体

杨万里

寒劲无遗暖,晴行失老怀。hán jìn wú yí nuǎn,qíng xíng shī lǎo huái。
叶飞枫骨立,萍尽沼奁开。yè fēi fēng gǔ lì,píng jǐn zhǎo lián kāi。
路好仍回首,泥残敢放鞋。lù hǎo réng huí shǒu,ní cán gǎn fàng xié。
登临不须尽,留眼要重来。dēng lín bù xū jǐn,liú yǎn yào zhòng lái。

晴眺

杨万里

野意随宜有,山光入望无。yě yì suí yí yǒu,shān guāng rù wàng wú。
寒曦不自暖,落木几曾枯。hán xī bù zì nuǎn,luò mù jǐ céng kū。
不分霜前树,长啼月下乌。bù fēn shuāng qián shù,zhǎng tí yuè xià wū。
苦吟徐便悔,可惜数茎须。kǔ yín xú biàn huǐ,kě xī shù jīng xū。

暮寒

杨万里

过雁双仍急,寒鸦只已多。guò yàn shuāng réng jí,hán yā zhǐ yǐ duō。
绝怜晴色好,无奈暮寒何。jué lián qíng sè hǎo,wú nài mù hán hé。
眼病书休读,心劳句尚哦。yǎn bìng shū xiū dú,xīn láo jù shàng ó。
老生穷事业,此外岂无他。lǎo shēng qióng shì yè,cǐ wài qǐ wú tā。

朝饭罢登净远亭

杨万里

近水孤亭迥,萦城一径斜。jìn shuǐ gū tíng jiǒng,yíng chéng yī jìng xié。
霜林乌鹊国,冰岸鹭鸶家。shuāng lín wū què guó,bīng àn lù sī jiā。
殊觉冬曦暖,还拈小扇遮。shū jué dōng xī nuǎn,hái niān xiǎo shàn zhē。
传呼惠山水,来瀹建溪茶。chuán hū huì shān shuǐ,lái yuè jiàn xī chá。

近节

杨万里

节里非无事,忙中自有闲。jié lǐ fēi wú shì,máng zhōng zì yǒu xián。
因风烦白鸟,折简唤青山。yīn fēng fán bái niǎo,zhé jiǎn huàn qīng shān。
诗卷一两册,斋房三四间。shī juǎn yī liǎng cè,zhāi fáng sān sì jiān。
兴来长得句,却道在尘寰。xīng lái zhǎng dé jù,què dào zài chén huán。

蜡梅

杨万里

栗玉圆雕蕾,金钟细著行。lì yù yuán diāo lěi,jīn zhōng xì zhù xíng。
来从真蜡国,自号小黄香。lái cóng zhēn là guó,zì hào xiǎo huáng xiāng。
夕吹撩寒馥,晨曦透暖光。xī chuī liāo hán fù,chén xī tòu nuǎn guāng。
南枝本同姓,唤我作它杨。nán zhī běn tóng xìng,huàn wǒ zuò tā yáng。