古诗词

答友人惠茉莉花三十四韵

卢宁

君称玉主开云扃,深潭水沃奇花精。jūn chēng yù zhǔ kāi yún jiōng,shēn tán shuǐ wò qí huā jīng。
短墙曲架就阴湿,长条翠叶舒光荣。duǎn qiáng qū jià jiù yīn shī,zhǎng tiáo cuì yè shū guāng róng。
苍竿引入秋千院,宝盆徙寘玻瓈屏。cāng gān yǐn rù qiū qiān yuàn,bǎo pén xǐ zhì bō lí píng。
绿髭抱拥真珠粒,彩云盘转南箕星。lǜ zī bào yōng zhēn zhū lì,cǎi yún pán zhuǎn nán jī xīng。
虚心素性可比德,苾芬显朴朱纱棂。xū xīn sù xìng kě bǐ dé,bì fēn xiǎn pǔ zhū shā líng。
君剪冰蕤纳芳洁,身自携赠春风庭。jūn jiǎn bīng ruí nà fāng jié,shēn zì xié zèng chūn fēng tíng。
登庭肆祝琼林彦,芳名直压兰蕙馨。dēng tíng sì zhù qióng lín yàn,fāng míng zhí yā lán huì xīn。
白麻一束横彩袖,手擘惊示珠玕晶。bái má yī shù héng cǎi xiù,shǒu bāi jīng shì zhū gān jīng。
数回散泻怪六出,隆寒雪碎阴山霙。shù huí sàn xiè guài liù chū,lóng hán xuě suì yīn shān yīng。
一白已绝天下色,奇香四海无双清。yī bái yǐ jué tiān xià sè,qí xiāng sì hǎi wú shuāng qīng。
临风嗅啮心肺腹,蒲插鬓绿云流形。lín fēng xiù niè xīn fèi fù,pú chā bìn lǜ yún liú xíng。
伏枕可清庄子梦,烹茶预寘鸦山瓶。fú zhěn kě qīng zhuāng zi mèng,pēng chá yù zhì yā shān píng。
寒梅岂得专标韵,暗麝欲比非伦并。hán méi qǐ dé zhuān biāo yùn,àn shè yù bǐ fēi lún bìng。
间关引载出西土,胡商飘舶何伶仃。jiān guān yǐn zài chū xī tǔ,hú shāng piāo bó hé líng dīng。
汉唐赋客皆不遇,朔方索种无所营。hàn táng fù kè jiē bù yù,shuò fāng suǒ zhǒng wú suǒ yíng。
恬风淑气到岭海,上品乍出先蜚声。tián fēng shū qì dào lǐng hǎi,shàng pǐn zhà chū xiān fēi shēng。
西樵荒圃久不业,客帷得此连欢盈。xī qiáo huāng pǔ jiǔ bù yè,kè wéi dé cǐ lián huān yíng。
怜家继酒助清赏,倒裳席地风詹楹。lián jiā jì jiǔ zhù qīng shǎng,dào shang xí dì fēng zhān yíng。
共君举杯向花语,花神为惜春林莺。gòng jūn jǔ bēi xiàng huā yǔ,huā shén wèi xī chūn lín yīng。
红颜绿树能几何,单杯难与花为情。hóng yán lǜ shù néng jǐ hé,dān bēi nán yǔ huā wèi qíng。
直是长醉花枝下,仰招康节呼刘伶。zhí shì zhǎng zuì huā zhī xià,yǎng zhāo kāng jié hū liú líng。
文章汗漫成何是,春花灼灼朝阳明。wén zhāng hàn màn chéng hé shì,chūn huā zhuó zhuó cháo yáng míng。
物生所贵在世用,仙芝灵草无显成。wù shēng suǒ guì zài shì yòng,xiān zhī líng cǎo wú xiǎn chéng。
君是太华峰上莲,青干十丈干苍冥。jūn shì tài huá fēng shàng lián,qīng gàn shí zhàng gàn cāng míng。
醴泉甘露日浇沃,天孙王子挹琪瑛。lǐ quán gān lù rì jiāo wò,tiān sūn wáng zi yì qí yīng。
虞衡冬夏不敢近,采摘岂与凡手撄。yú héng dōng xià bù gǎn jìn,cǎi zhāi qǐ yǔ fán shǒu yīng。
我生新甫与徂徕,十围千尺连山城。wǒ shēng xīn fǔ yǔ cú lái,shí wéi qiān chǐ lián shān chéng。
上团凤盖偃龙臂,下伏琥珀参霜苓。shàng tuán fèng gài yǎn lóng bì,xià fú hǔ pò cān shuāng líng。
清庙明堂有兴建,当虔榱桷归蓬瀛。qīng miào míng táng yǒu xīng jiàn,dāng qián cuī jué guī péng yíng。
乃移莲峰奠南郭,人人仰止君子茎。nǎi yí lián fēng diàn nán guō,rén rén yǎng zhǐ jūn zi jīng。
礼箕道隐时未至,花开花落飘风生。lǐ jī dào yǐn shí wèi zhì,huā kāi huā luò piāo fēng shēng。
酒尽为君赋长句,高歌且和篱鸠鸣。jiǔ jǐn wèi jūn fù zhǎng jù,gāo gē qiě hé lí jiū míng。
君酣别去堂室寂,撚花冲夜循溪行。jūn hān bié qù táng shì jì,niǎn huā chōng yè xún xī xíng。

卢宁

卢宁,字忠献,别号冠岩。南海人。博学而工文,尝受业于黄佐,而以不得及阳明之门为憾。明世宗嘉靖十九年(一五四○)举人,二十三年(一五四四)进士。授昆山知县,旋移知赣州兴国县事。二十九年擢守潼川。三十三年迁南京户部员外郎,寻改刑部,后为南京刑部郎中。三十八年升登州知府,卒于官。著有《五鹊台集》、《五鹊别集》等。……有传。卢宁诗,以明嘉靖三十八年刘珙重刻本《五鹊别集》为底本纂辑。 卢宁的作品>>

猜您喜欢

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

凤盖高团午荫连,岧峣苍翠上青天。fèng gài gāo tuán wǔ yīn lián,tiáo yáo cāng cuì shàng qīng tiān。
交枝树底云长湿,拂雾岩前鹤正翩。jiāo zhī shù dǐ yún zhǎng shī,fú wù yán qián hè zhèng piān。
客误引车掀绿帻,僧闲卓锡听冰弦。kè wù yǐn chē xiān lǜ zé,sēng xián zhuó xī tīng bīng xián。
清时不植东巡怨,风节依稀挺万年。qīng shí bù zhí dōng xún yuàn,fēng jié yī xī tǐng wàn nián。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

古寺长林怀葛乡,白云关上睆晴光。gǔ sì zhǎng lín huái gé xiāng,bái yún guān shàng huàn qíng guāng。
绕栏朝映阳台紫,出岫秋邻粟里芳。rào lán cháo yìng yáng tái zǐ,chū xiù qiū lín sù lǐ fāng。
信节便成游物外,停骖犹自絷名缰。xìn jié biàn chéng yóu wù wài,tíng cān yóu zì zhí míng jiāng。
愿鞭黄囷携仙逸,共和卿歌补舜裳。yuàn biān huáng qūn xié xiān yì,gòng hé qīng gē bǔ shùn shang。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

团峰如铸奠云端,大器何为用世难。tuán fēng rú zhù diàn yún duān,dà qì hé wèi yòng shì nán。
封植已闻崇肉案,清斋还取尚经坛。fēng zhí yǐ wén chóng ròu àn,qīng zhāi hái qǔ shàng jīng tán。
华夷青玉花同馥,霄汉金茎露自寒。huá yí qīng yù huā tóng fù,xiāo hàn jīn jīng lù zì hán。
拟借四轮输上国,君王丰积寿民丹。nǐ jiè sì lún shū shàng guó,jūn wáng fēng jī shòu mín dān。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

崒玉抽灵森远峤,清苞簇阵锐先锋。zú yù chōu líng sēn yuǎn jiào,qīng bāo cù zhèn ruì xiān fēng。
不须枝附皆成竹,才出陂来便是龙。bù xū zhī fù jiē chéng zhú,cái chū bēi lái biàn shì lóng。
雨过苍玕凌上汉,雪残紫箨挺严冬。yǔ guò cāng gān líng shàng hàn,xuě cán zǐ tuò tǐng yán dōng。
江城慈母山摇落,谁为移归孝子峰。jiāng chéng cí mǔ shān yáo luò,shuí wèi yí guī xiào zi fēng。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

地踞虓灵境自豪,威严隐隐震平皋。dì jù xiāo líng jìng zì háo,wēi yán yǐn yǐn zhèn píng gāo。
雾迷东海赤刀荣,寒满南山白雪毛。wù mí dōng hǎi chì dāo róng,hán mǎn nán shān bái xuě máo。
飒飒霜风如助啸,凄凄烟树若愁号。sà sà shuāng fēng rú zhù xiào,qī qī yān shù ruò chóu hào。
金陵肯纪安邦绩,请檄边城镇静劳。jīn líng kěn jì ān bāng jì,qǐng xí biān chéng zhèn jìng láo。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

玄渚渟渟泛瑞莲,三神山果驾澄渊。xuán zhǔ tíng tíng fàn ruì lián,sān shén shān guǒ jià chéng yuān。
相传尽道颜如玉,欲到只愁风引船。xiāng chuán jǐn dào yán rú yù,yù dào zhǐ chóu fēng yǐn chuán。
解佩净依清汉藻,褰裳轻漾紫蒲涟。jiě pèi jìng yī qīng hàn zǎo,qiān shang qīng yàng zǐ pú lián。
何当洧水多春意,触忤诗人作卫篇。hé dāng wěi shuǐ duō chūn yì,chù wǔ shī rén zuò wèi piān。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

宝台神器耸蘼芜,仿佛庐山秋雨馀。bǎo tái shén qì sǒng mí wú,fǎng fú lú shān qiū yǔ yú。
势入紫微承玉座,影连黄道拂祥车。shì rù zǐ wēi chéng yù zuò,yǐng lián huáng dào fú xiáng chē。
清芬静想蒸槐火,绀气晴看薄桂虚。qīng fēn jìng xiǎng zhēng huái huǒ,gàn qì qíng kàn báo guì xū。
欲炷心斋效华祝,帝阍玄默正愁予。yù zhù xīn zhāi xiào huá zhù,dì hūn xuán mò zhèng chóu yǔ。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

白日芬刍度法乘,蜕形西望紫空凌。bái rì fēn chú dù fǎ chéng,tuì xíng xī wàng zǐ kōng líng。
平生会解三真术,投老终传四远灯。píng shēng huì jiě sān zhēn shù,tóu lǎo zhōng chuán sì yuǎn dēng。
香革履孤怜达祖,青莲花巧忆图澄。xiāng gé lǚ gū lián dá zǔ,qīng lián huā qiǎo yì tú chéng。
相看慧景无虚过,留取萧斋纪旧曾。xiāng kàn huì jǐng wú xū guò,liú qǔ xiāo zhāi jì jiù céng。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

仰沿文祖揖山神,爱尔聪闻独引伸。yǎng yán wén zǔ yī shān shén,ài ěr cōng wén dú yǐn shēn。
但把羲图占世道,肯随周鼎梦王人。dàn bǎ xī tú zhàn shì dào,kěn suí zhōu dǐng mèng wáng rén。
半卷玉醴天心露,一喷香云佛面春。bàn juǎn yù lǐ tiān xīn lù,yī pēn xiāng yún fú miàn chūn。
在处不妨韬大美,可防终老勿焚身。zài chù bù fáng tāo dà měi,kě fáng zhōng lǎo wù fén shēn。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

层轩高枕太阴愁,颢影漫漫两象浮。céng xuān gāo zhěn tài yīn chóu,hào yǐng màn màn liǎng xiàng fú。
通白与心成气合,空明随处共神谋。tōng bái yǔ xīn chéng qì hé,kōng míng suí chù gòng shén móu。
云涛鱼兔多时幻,昼夜乾坤万里秋。yún tāo yú tù duō shí huàn,zhòu yè qián kūn wàn lǐ qiū。
便拟焚香来晏坐,一江寒练浸银钩。biàn nǐ fén xiāng lái yàn zuò,yī jiāng hán liàn jìn yín gōu。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

平川不作河东吼,神岳如从西土还。píng chuān bù zuò hé dōng hǒu,shén yuè rú cóng xī tǔ hái。
已见锦衣雄虎帐,共贤彤陛犯龙颜。yǐ jiàn jǐn yī xióng hǔ zhàng,gòng xián tóng bì fàn lóng yán。
铜颅独举寒威重,金斗高悬正气殷。tóng lú dú jǔ hán wēi zhòng,jīn dòu gāo xuán zhèng qì yīn。
猛兽尽潜清兔夜,妖狸无跳白狼山。měng shòu jǐn qián qīng tù yè,yāo lí wú tiào bái láng shān。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

银河一派泻松风,飞瀑倾泷日激舂。yín hé yī pài xiè sōng fēng,fēi pù qīng lóng rì jī chōng。
寒洁细嘘和露屑,轻圆难定落盘踪。hán jié xì xū hé lù xiè,qīng yuán nán dìng luò pán zōng。
甘分袅竹饶春席,泽净平畴慰旱农。gān fēn niǎo zhú ráo chūn xí,zé jìng píng chóu wèi hàn nóng。
浅浅磻溪宁滀得,终归沧海媚骊龙。qiǎn qiǎn pán xī níng chù dé,zhōng guī cāng hǎi mèi lí lóng。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

普济慈宗广利门,芝崖彤穴尚阴尊。pǔ jì cí zōng guǎng lì mén,zhī yá tóng xué shàng yīn zūn。
波心水藻媞青鲤,云背珠翚驻玉鹓。bō xīn shuǐ zǎo shì qīng lǐ,yún bèi zhū huī zhù yù yuān。
灵曜金宫流日月,宝陀香篆自朝昏。líng yào jīn gōng liú rì yuè,bǎo tuó xiāng zhuàn zì cháo hūn。
兴亡一慨齐梁事,夜雨寒山愁唳猿。xīng wáng yī kǎi qí liáng shì,yè yǔ hán shān chóu lì yuán。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

短草崇兰挹雾扉,东风随处绿依依。duǎn cǎo chóng lán yì wù fēi,dōng fēng suí chù lǜ yī yī。
一湾净绕天光发,八叠芳围昙影晞。yī wān jìng rào tiān guāng fā,bā dié fāng wéi tán yǐng xī。
涓净深偏宜鹭浴,平连高不碍鸿飞。juān jìng shēn piān yí lù yù,píng lián gāo bù ài hóng fēi。
坐疑远外无春色,青帝相携上翠微。zuò yí yuǎn wài wú chūn sè,qīng dì xiāng xié shàng cuì wēi。

兴国灵山二十景和前令唐子侯氏引路松

卢宁

绝尘独有公荷性,尚洁无如大觉仁。jué chén dú yǒu gōng hé xìng,shàng jié wú rú dà jué rén。
石井素培千叶种,金沙香绕四全身。shí jǐng sù péi qiān yè zhǒng,jīn shā xiāng rào sì quán shēn。
信门慧植皆成果,化国灵根不待春。xìn mén huì zhí jiē chéng guǒ,huà guó líng gēn bù dài chūn。
闻说濂溪花更好,得知爱马是谁贞。wén shuō lián xī huā gèng hǎo,dé zhī ài mǎ shì shuí zhēn。