古诗词

谢生歌七夕送脱屣老人谢榛

王世贞

长安送别今七夕,北斗卓地银河昃。zhǎng ān sòng bié jīn qī xī,běi dòu zhuó dì yín hé zè。
此时痛饮不快意,青衣行酒无颜色。cǐ shí tòng yǐn bù kuài yì,qīng yī xíng jiǔ wú yán sè。
呜呜击筑为秦声,和以短铗霜纵横。wū wū jī zhù wèi qín shēng,hé yǐ duǎn jiá shuāng zòng héng。
大白入手葡萄惊,慷慨为尔歌平生。dà bái rù shǒu pú táo jīng,kāng kǎi wèi ěr gē píng shēng。
谢生长河朔,奇笔破万卷。xiè shēng zhǎng hé shuò,qí bǐ pò wàn juǎn。
日月纵游翱,乾坤任偃蹇。rì yuè zòng yóu áo,qián kūn rèn yǎn jiǎn。
开元以来八百载,少陵诸公竟安在。kāi yuán yǐ lái bā bǎi zài,shǎo líng zhū gōng jìng ān zài。
精爽虽然付元气,骨格已见沉沧海。jīng shuǎng suī rán fù yuán qì,gǔ gé yǐ jiàn chén cāng hǎi。
先朝北地复信阳,一柱不障东澜狂。xiān cháo běi dì fù xìn yáng,yī zhù bù zhàng dōng lán kuáng。
人握隋珠户和璧,及吐中夜无精光。rén wò suí zhū hù hé bì,jí tǔ zhōng yè wú jīng guāng。
谢家一瓿椒浆水,晨兴自荐开元鬼。xiè jiā yī bù jiāo jiāng shuǐ,chén xīng zì jiàn kāi yuán guǐ。
俯仰宁教俗子骂,声名肯傍豪贤起。fǔ yǎng níng jiào sú zi mà,shēng míng kěn bàng háo xián qǐ。
妻孥生计环向愁,掉头且吟五岳游。qī nú shēng jì huán xiàng chóu,diào tóu qiě yín wǔ yuè yóu。
青春断不淹富贵,白眼何以干公侯。qīng chūn duàn bù yān fù guì,bái yǎn hé yǐ gàn gōng hóu。
赵王自是平原君,玳簪珠履三千人。zhào wáng zì shì píng yuán jūn,dài zān zhū lǚ sān qiān rén。
生衣短衣巾角巾,握管从容踞上宾。shēng yī duǎn yī jīn jiǎo jīn,wò guǎn cóng róng jù shàng bīn。
从此王名贤好士,浊漳往往成清醴。cóng cǐ wáng míng xián hǎo shì,zhuó zhāng wǎng wǎng chéng qīng lǐ。
座中谁出夷门右,海内愿为公子死。zuò zhōng shuí chū yí mén yòu,hǎi nèi yuàn wèi gōng zi sǐ。
生岂不恋王家濡,龌龊忍为辕下驹。shēng qǐ bù liàn wáng jiā rú,wò chuò rěn wèi yuán xià jū。
仰天大笑失所向,忽复束书来帝都。yǎng tiān dà xiào shī suǒ xiàng,hū fù shù shū lái dì dōu。
帝都云甍接九衢,委巷独满群公车。dì dōu yún méng jiē jiǔ qú,wěi xiàng dú mǎn qún gōng chē。
剧谈麈尾击唾壶,囊中欲探一钱无。jù tán zhǔ wěi jī tuò hú,náng zhōng yù tàn yī qián wú。
其时卢楠下浚狱,白雪无功白云辱。qí shí lú nán xià jùn yù,bái xuě wú gōng bái yún rǔ。
九歌草就人不知,生也手持向人读。jiǔ gē cǎo jiù rén bù zhī,shēng yě shǒu chí xiàng rén dú。
读之未竟泪簌簌,清霜倒飞鬼神哭。dú zhī wèi jìng lèi sù sù,qīng shuāng dào fēi guǐ shén kū。
绣衣使者从天来,幽谷暖吹邹律灰,欢声欲动黄金台。xiù yī shǐ zhě cóng tiān lái,yōu gǔ nuǎn chuī zōu lǜ huī,huān shēng yù dòng huáng jīn tái。
朝为俘囚夕贵客,生言于楠何有哉。cháo wèi fú qiú xī guì kè,shēng yán yú nán hé yǒu zāi。
忆初识尔崔都尉,何人不慑回天势。yì chū shí ěr cuī dōu wèi,hé rén bù shè huí tiān shì。
谑浪时存尔汝交,酒盏肯及县官事。xuè làng shí cún ěr rǔ jiāo,jiǔ zhǎn kěn jí xiàn guān shì。
乃知豪杰无不可,婴儿世态狎乳虎。nǎi zhī háo jié wú bù kě,yīng ér shì tài xiá rǔ hǔ。
片语能令万象归,雄心直向千秋吐。piàn yǔ néng lìng wàn xiàng guī,xióng xīn zhí xiàng qiān qiū tǔ。
生今去余向何所,生不在天之上、地之下。shēng jīn qù yú xiàng hé suǒ,shēng bù zài tiān zhī shàng dì zhī xià。
前不值古人,后不值来者。qián bù zhí gǔ rén,hòu bù zhí lái zhě。
纵无长绳系汝足,安能一揖轻相舍。zòng wú zhǎng shéng xì rǔ zú,ān néng yī yī qīng xiāng shě。
为言聚散等流萍,贯月查来可暂停。wèi yán jù sàn děng liú píng,guàn yuè chá lái kě zàn tíng。
明年牛女桥成夜,指点依稀见客星。míng nián niú nǚ qiáo chéng yè,zhǐ diǎn yī xī jiàn kè xīng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

补铙歌四章钓竿

王世贞

崇伯子禹,佐舜平水土。chóng bó zi yǔ,zuǒ shùn píng shuǐ tǔ。
告成上皇,皇锡之大夏。gào chéng shàng huáng,huáng xī zhī dà xià。
化益佐禹乱天下。huà yì zuǒ yǔ luàn tiān xià。
告成上皇,皇屈为夏辅。gào chéng shàng huáng,huáng qū wèi xià fǔ。
功施既殊等,引分安所存。gōng shī jì shū děng,yǐn fēn ān suǒ cún。
吁吁,胡至如务成子,光乃遽湛奫。xū xū,hú zhì rú wù chéng zi,guāng nǎi jù zhàn yūn。
霜霰自表坚,曷捐天地仁。shuāng xiàn zì biǎo jiān,hé juān tiān dì rén。

补铙歌四章钓竿

王世贞

黄雀儿,头如栗,翅如双桃叶,飞鸣一何翾捷。huáng què ér,tóu rú lì,chì rú shuāng táo yè,fēi míng yī hé xuān jié。
黄雀儿,三时常苦饥。huáng què ér,sān shí cháng kǔ jī。
一时不饥得身肥,前有网罗,不能奋飞。yī shí bù jī dé shēn féi,qián yǒu wǎng luó,bù néng fèn fēi。
嗟嗟,生饥曷与死饱。jiē jiē,shēng jī hé yǔ sǐ bǎo。
充君之鼎俎,曷若不利君之禾稻。chōng jūn zhī dǐng zǔ,hé ruò bù lì jūn zhī hé dào。

吁嗟篇

王世贞

吁嗟得为人,生世胡不宜。xū jiē dé wèi rén,shēng shì hú bù yí。
瞽行趋荆棘,侧足舍周逵。gǔ xíng qū jīng jí,cè zú shě zhōu kuí。
谁谓八纮广,束身渐如丝。shuí wèi bā hóng guǎng,shù shēn jiàn rú sī。
越舟而向北,齐辕而更西。yuè zhōu ér xiàng běi,qí yuán ér gèng xī。
盻睐绝穷途,安得展光辉。xì lài jué qióng tú,ān dé zhǎn guāng huī。
泛泛江湖萍,预欲远相期。fàn fàn jiāng hú píng,yù yù yuǎn xiāng qī。
明月虽有光,不照浊水泥。míng yuè suī yǒu guāng,bù zhào zhuó shuǐ ní。
与世既殊适,吁嗟竟安归。yǔ shì jì shū shì,xū jiē jìng ān guī。

蒲生篇

王世贞

青青水中蒲,结根何卑弱。qīng qīng shuǐ zhōng pú,jié gēn hé bēi ruò。
甘无长年固,所望归履席。gān wú zhǎng nián gù,suǒ wàng guī lǚ xí。
虽蹈剪刈伤,微质终有托。suī dǎo jiǎn yì shāng,wēi zhì zhōng yǒu tuō。
恒恐秋霜至,百卉坐俱索。héng kǒng qiū shuāng zhì,bǎi huì zuò jù suǒ。
荣茂本不偕,云胡先摇落。róng mào běn bù xié,yún hú xiān yáo luò。
感此中郁蒸,喟焉芳华烁。gǎn cǐ zhōng yù zhēng,kuì yān fāng huá shuò。
君明倘垂照,扫除安为薄。jūn míng tǎng chuí zhào,sǎo chú ān wèi báo。

门有车马客行

王世贞

上客停轮筐,小妇罢流黄。shàng kè tíng lún kuāng,xiǎo fù bà liú huáng。
小妇出肃客,呼水进酒浆。xiǎo fù chū sù kè,hū shuǐ jìn jiǔ jiāng。
问客何方来,客亦不肯言。wèn kè hé fāng lái,kè yì bù kěn yán。
但睹双荔枝,朱实自殷斓。dàn dǔ shuāng lì zhī,zhū shí zì yīn lán。
谢客忽唯昔,荔枝生南海。xiè kè hū wéi xī,lì zhī shēng nán hǎi。
欲因求欢耗,车马去不待。yù yīn qiú huān hào,chē mǎ qù bù dài。
炎洲翡翠鸟,双双互相乐。yán zhōu fěi cuì niǎo,shuāng shuāng hù xiāng lè。
宁知鸿雁若,飞不度湘岳。níng zhī hóng yàn ruò,fēi bù dù xiāng yuè。

太山梁甫吟

王世贞

嵬嵬天门山,郁郁梁父禅。wéi wéi tiān mén shān,yù yù liáng fù chán。
金泥閟玉册,荣光曀昭倩。jīn ní bì yù cè,róng guāng yì zhāo qiàn。
贤圣七十二,其名几称见。xián shèng qī shí èr,qí míng jǐ chēng jiàn。
何况于谋臣,飘沦同春霰。hé kuàng yú móu chén,piāo lún tóng chūn xiàn。
阙里困韦裳,千秋丽河汉。quē lǐ kùn wéi shang,qiān qiū lì hé hàn。
亦有抱膝人,居然恬贫贱。yì yǒu bào xī rén,jū rán tián pín jiàn。
吴趋行上客,且缓骖请听。wú qū xíng shàng kè,qiě huǎn cān qǐng tīng。

吴趋行

王世贞

太伯让周王,剪发窜蛮荆。tài bó ràng zhōu wáng,jiǎn fā cuàn mán jīng。
季子守遗节,屈体臣后生。jì zi shǒu yí jié,qū tǐ chén hòu shēng。
要离捐肢体,伍员抉目睛。yào lí juān zhī tǐ,wǔ yuán jué mù jīng。
岂若被裘子,兼复韬其名。qǐ ruò bèi qiú zi,jiān fù tāo qí míng。
言游佩端委,文学启休明。yán yóu pèi duān wěi,wén xué qǐ xiū míng。
赁舂无凡客,门卒亦仙卿。lìn chōng wú fán kè,mén zú yì xiān qīng。
震泽含变化,大海发精灵。zhèn zé hán biàn huà,dà hǎi fā jīng líng。
焉类十室邑,步趋恒自矜。yān lèi shí shì yì,bù qū héng zì jīn。

善哉行二首

王世贞

唯昔帝辛,任志淫刑。wéi xī dì xīn,rèn zhì yín xíng。
三分失二,施然自矜。sān fēn shī èr,shī rán zì jīn。
唯周王发,纯心向贤。wéi zhōu wáng fā,chún xīn xiàng xián。
诸侯八百,虎贲三千。zhū hóu bā bǎi,hǔ bēn sān qiān。
大白帝辛,小白妲己。dà bái dì xīn,xiǎo bái dá jǐ。
毋言臣分,寔示君轨。wú yán chén fēn,shí shì jūn guǐ。
武庚何圣,管蔡何惛。wǔ gēng hé shèng,guǎn cài hé hūn。
畴无父母,畴无季昆。chóu wú fù mǔ,chóu wú jì kūn。
桀为不道,汤放南巢。jié wèi bù dào,tāng fàng nán cháo。
周有桓文,以遏其骄。zhōu yǒu huán wén,yǐ è qí jiāo。
秦政卑臣,二世而灭。qín zhèng bēi chén,èr shì ér miè。
䝟貐海宇,为千秋孽。yà yǔ hǎi yǔ,wèi qiān qiū niè。
上严昊天,下严匹夫。shàng yán hào tiān,xià yán pǐ fū。
黄屋左纛,曾为而躯。huáng wū zuǒ dào,céng wèi ér qū。
今胡不乐,烹鲤炰雁。jīn hú bù lè,pēng lǐ páo yàn。
篪管嘈杂,众大称善。chí guǎn cáo zá,zhòng dà chēng shàn。
天光渐倾,咸谓无归。tiān guāng jiàn qīng,xián wèi wú guī。
纤阿受御,嗣其扬辉。xiān ā shòu yù,sì qí yáng huī。
客有韩娥,偻行曼歌。kè yǒu hán é,lóu xíng màn gē。
哀激当心,涕泗滂沱。āi jī dāng xīn,tì sì pāng tuó。
斯为相国,卒霸秦世。sī wèi xiāng guó,zú bà qín shì。
晨朝百僚,夕送东市。chén cháo bǎi liáo,xī sòng dōng shì。
错衣朝衣,谓调兵食。cuò yī cháo yī,wèi diào bīng shí。
忽见前后,森如霜戟。hū jiàn qián hòu,sēn rú shuāng jǐ。
哀乐矢催,当身乃知。āi lè shǐ cuī,dāng shēn nǎi zhī。
酒不速沥,日昃之离。jiǔ bù sù lì,rì zè zhī lí。

磐石篇

王世贞

山石何盘盘,水流何溅溅。shān shí hé pán pán,shuǐ liú hé jiàn jiàn。
溅溅东流水,乃在磐石间。jiàn jiàn dōng liú shuǐ,nǎi zài pán shí jiān。
长与本根辞,一往竟不还。zhǎng yǔ běn gēn cí,yī wǎng jìng bù hái。
委蛇东到海,经过诸神山。wěi shé dōng dào hǎi,jīng guò zhū shén shān。
巨鳌来戏游,日月双回旋。jù áo lái xì yóu,rì yuè shuāng huí xuán。
珊瑚鲛人珠,光彩烂纠缠。shān hú jiāo rén zhū,guāng cǎi làn jiū chán。
丹虾须如戟,龙炬照神渊。dān xiā xū rú jǐ,lóng jù zhào shén yuān。
旷荡无终止,大壑易沦涟。kuàng dàng wú zhōng zhǐ,dà hè yì lún lián。
磐石有本性,屹立竟何言。pán shí yǒu běn xìng,yì lì jìng hé yán。

白马篇

王世贞

白马西北驰,矫若云中电。bái mǎ xī běi chí,jiǎo ruò yún zhōng diàn。
胡锦作障泥,络头珊瑚钿。hú jǐn zuò zhàng ní,luò tóu shān hú diàn。
片片汗桃花,喷嘶赤琼霰。piàn piàn hàn táo huā,pēn sī chì qióng xiàn。
捐身出大漠,雄才为君见。juān shēn chū dà mò,xióng cái wèi jūn jiàn。
祁连春如赭,白日苍黄变。qí lián chūn rú zhě,bái rì cāng huáng biàn。
所至自无坚,腾骁必居先。suǒ zhì zì wú jiān,téng xiāo bì jū xiān。
横悬单于首,驰奏未央殿。héng xuán dān yú shǒu,chí zòu wèi yāng diàn。
改从中黄服,遂压天闲选。gǎi cóng zhōng huáng fú,suì yā tiān xián xuǎn。
苜蓿春正饶,力疲不成咽。mù xu chūn zhèng ráo,lì pí bù chéng yàn。
遗像在凌烟,英风飒然变。yí xiàng zài líng yān,yīng fēng sà rán biàn。
亮无百年物,得施躯不贱。liàng wú bǎi nián wù,dé shī qū bù jiàn。

邯郸才人嫁为厮养卒妇

王世贞

高若升高木,幽若栖幽谷。gāo ruò shēng gāo mù,yōu ruò qī yōu gǔ。
雨落归川泽,浮云遂不属。yǔ luò guī chuān zé,fú yún suì bù shǔ。
飞萼谢琼枝,卒为泥中辱。fēi è xiè qióng zhī,zú wèi ní zhōng rǔ。
西施苎罗村,红颜初殊俗。xī shī zhù luó cūn,hóng yán chū shū sú。
朝为民家女,暮颛吴宫宿。cháo wèi mín jiā nǚ,mù zhuān wú gōng sù。
赵王有才人,皎洁明如玉。zhào wáng yǒu cái rén,jiǎo jié míng rú yù。
一朝事势异,养卒来相逐。yī cháo shì shì yì,yǎng zú lái xiāng zhú。
两世当一身,荣衰何其促。liǎng shì dāng yī shēn,róng shuāi hé qí cù。
寄言宫中侣,为恩谁终笃。jì yán gōng zhōng lǚ,wèi ēn shuí zhōng dǔ。

仙人篇

王世贞

结茅华山颠,上有苍鳞车。jié máo huá shān diān,shàng yǒu cāng lín chē。
仙者四五人,要我偕所如。xiān zhě sì wǔ rén,yào wǒ xié suǒ rú。
遨游天汉上,经历万里馀。áo yóu tiān hàn shàng,jīng lì wàn lǐ yú。
人间所见星,乃是千白榆。rén jiān suǒ jiàn xīng,nǎi shì qiān bái yú。
玫瑰切庭阶,木难交绮疏。méi guī qiè tíng jiē,mù nán jiāo qǐ shū。
不知何宫殿,但怪非人居。bù zhī hé gōng diàn,dàn guài fēi rén jū。
呀然珠帘起,四角垂流苏。ya rán zhū lián qǐ,sì jiǎo chuí liú sū。
中坐太乙君,夹侍青童姝。zhōng zuò tài yǐ jūn,jiā shì qīng tóng shū。
饮我丹霞浆,令我易肌肤。yǐn wǒ dān xiá jiāng,lìng wǒ yì jī fū。
碧藕错朱桃,玉馔芬且腴。bì ǒu cuò zhū táo,yù zhuàn fēn qiě yú。
天乐不能名,但用穷欢娱。tiān lè bù néng míng,dàn yòng qióng huān yú。
回首望故乡,妻孥不得俱。huí shǒu wàng gù xiāng,qī nú bù dé jù。
坐此一念谪,聊复在泥涂。zuò cǐ yī niàn zhé,liáo fù zài ní tú。
疆畴虽历历,他姓治田庐。jiāng chóu suī lì lì,tā xìng zhì tián lú。
欲返渺何因,恻怆但含吁。yù fǎn miǎo hé yīn,cè chuàng dàn hán xū。

艳歌行

王世贞

手种梧桐树,竹实何累累。shǒu zhǒng wú tóng shù,zhú shí hé lèi lèi。
绿叶间紫茎,玄露自垂饴。lǜ yè jiān zǐ jīng,xuán lù zì chuí yí。
不为游居念,但愿凤皇来。bù wèi yóu jū niàn,dàn yuàn fèng huáng lái。
凤皇不相顾,但见乌鹊群,争栖一何喧。fèng huáng bù xiāng gù,dàn jiàn wū què qún,zhēng qī yī hé xuān。
逐令为伐倒此树,乌鹊惊飞向天悲。zhú lìng wèi fá dào cǐ shù,wū què jīng fēi xiàng tiān bēi。
南山五文鸟,自称为凤皇。nán shān wǔ wén niǎo,zì chēng wèi fèng huáng。
听此梧桐竹实,千里飞相从。tīng cǐ wú tóng zhú shí,qiān lǐ fēi xiāng cóng。
下睹荒畴何依,百鸟拱之,缭戾而徘徊。xià dǔ huāng chóu hé yī,bǎi niǎo gǒng zhī,liáo lì ér pái huái。
乌鹊得志,凤皇畴归。wū què dé zhì,fèng huáng chóu guī。
终始失据,曷已心悲。zhōng shǐ shī jù,hé yǐ xīn bēi。

齐讴行

王世贞

莫以敖辟讥,听我奏齐讴。mò yǐ áo pì jī,tīng wǒ zòu qí ōu。
右顾枕岱宗,左负沧海流。yòu gù zhěn dài zōng,zuǒ fù cāng hǎi liú。
维昔师尚父,建册表营丘。wéi xī shī shàng fù,jiàn cè biǎo yíng qiū。
四履征不庭,一钺奠成周。sì lǚ zhēng bù tíng,yī yuè diàn chéng zhōu。
烈哉桓公筴,首政举其雠。liè zāi huán gōng cè,shǒu zhèng jǔ qí chóu。
九合匪兵车,衣食东诸侯。jiǔ hé fěi bīng chē,yī shí dōng zhū hóu。
妖吕荡氛波,炎烬几不收。yāo lǚ dàng fēn bō,yán jìn jǐ bù shōu。
哀王倡大义,绛灌始协谋。āi wáng chàng dà yì,jiàng guàn shǐ xié móu。
九有提一隅,三勋古无俦。jiǔ yǒu tí yī yú,sān xūn gǔ wú chóu。
乱民矜炙輠,养客悲蒯缑。luàn mín jīn zhì guǒ,yǎng kè bēi kuǎi gōu。
小惠薄陈常,非和诮梁丘。xiǎo huì báo chén cháng,fēi hé qiào liáng qiū。
愤誂杀士桃,刺促媚姬裘。fèn tiǎo shā shì táo,cì cù mèi jī qiú。
鄙矣牛山宴,泣涕言爽鸠。bǐ yǐ niú shān yàn,qì tì yán shuǎng jiū。

齐讴行

王世贞

骋望平原路,郁葱何所有。chěng wàng píng yuán lù,yù cōng hé suǒ yǒu。
狐兔不足陈,麋鹿窜乱走。hú tù bù zú chén,mí lù cuàn luàn zǒu。
鹿走何迷离,血肉俄缭绕。lù zǒu hé mí lí,xuè ròu é liáo rào。
饥鹰食不多,饱犬食亦少。jī yīng shí bù duō,bǎo quǎn shí yì shǎo。
马尾捎归来,鷩于退飞鸟。mǎ wěi shāo guī lái,bì yú tuì fēi niǎo。