古诗词

谢生歌七夕送脱屣老人谢榛

王世贞

长安送别今七夕,北斗卓地银河昃。zhǎng ān sòng bié jīn qī xī,běi dòu zhuó dì yín hé zè。
此时痛饮不快意,青衣行酒无颜色。cǐ shí tòng yǐn bù kuài yì,qīng yī xíng jiǔ wú yán sè。
呜呜击筑为秦声,和以短铗霜纵横。wū wū jī zhù wèi qín shēng,hé yǐ duǎn jiá shuāng zòng héng。
大白入手葡萄惊,慷慨为尔歌平生。dà bái rù shǒu pú táo jīng,kāng kǎi wèi ěr gē píng shēng。
谢生长河朔,奇笔破万卷。xiè shēng zhǎng hé shuò,qí bǐ pò wàn juǎn。
日月纵游翱,乾坤任偃蹇。rì yuè zòng yóu áo,qián kūn rèn yǎn jiǎn。
开元以来八百载,少陵诸公竟安在。kāi yuán yǐ lái bā bǎi zài,shǎo líng zhū gōng jìng ān zài。
精爽虽然付元气,骨格已见沉沧海。jīng shuǎng suī rán fù yuán qì,gǔ gé yǐ jiàn chén cāng hǎi。
先朝北地复信阳,一柱不障东澜狂。xiān cháo běi dì fù xìn yáng,yī zhù bù zhàng dōng lán kuáng。
人握隋珠户和璧,及吐中夜无精光。rén wò suí zhū hù hé bì,jí tǔ zhōng yè wú jīng guāng。
谢家一瓿椒浆水,晨兴自荐开元鬼。xiè jiā yī bù jiāo jiāng shuǐ,chén xīng zì jiàn kāi yuán guǐ。
俯仰宁教俗子骂,声名肯傍豪贤起。fǔ yǎng níng jiào sú zi mà,shēng míng kěn bàng háo xián qǐ。
妻孥生计环向愁,掉头且吟五岳游。qī nú shēng jì huán xiàng chóu,diào tóu qiě yín wǔ yuè yóu。
青春断不淹富贵,白眼何以干公侯。qīng chūn duàn bù yān fù guì,bái yǎn hé yǐ gàn gōng hóu。
赵王自是平原君,玳簪珠履三千人。zhào wáng zì shì píng yuán jūn,dài zān zhū lǚ sān qiān rén。
生衣短衣巾角巾,握管从容踞上宾。shēng yī duǎn yī jīn jiǎo jīn,wò guǎn cóng róng jù shàng bīn。
从此王名贤好士,浊漳往往成清醴。cóng cǐ wáng míng xián hǎo shì,zhuó zhāng wǎng wǎng chéng qīng lǐ。
座中谁出夷门右,海内愿为公子死。zuò zhōng shuí chū yí mén yòu,hǎi nèi yuàn wèi gōng zi sǐ。
生岂不恋王家濡,龌龊忍为辕下驹。shēng qǐ bù liàn wáng jiā rú,wò chuò rěn wèi yuán xià jū。
仰天大笑失所向,忽复束书来帝都。yǎng tiān dà xiào shī suǒ xiàng,hū fù shù shū lái dì dōu。
帝都云甍接九衢,委巷独满群公车。dì dōu yún méng jiē jiǔ qú,wěi xiàng dú mǎn qún gōng chē。
剧谈麈尾击唾壶,囊中欲探一钱无。jù tán zhǔ wěi jī tuò hú,náng zhōng yù tàn yī qián wú。
其时卢楠下浚狱,白雪无功白云辱。qí shí lú nán xià jùn yù,bái xuě wú gōng bái yún rǔ。
九歌草就人不知,生也手持向人读。jiǔ gē cǎo jiù rén bù zhī,shēng yě shǒu chí xiàng rén dú。
读之未竟泪簌簌,清霜倒飞鬼神哭。dú zhī wèi jìng lèi sù sù,qīng shuāng dào fēi guǐ shén kū。
绣衣使者从天来,幽谷暖吹邹律灰,欢声欲动黄金台。xiù yī shǐ zhě cóng tiān lái,yōu gǔ nuǎn chuī zōu lǜ huī,huān shēng yù dòng huáng jīn tái。
朝为俘囚夕贵客,生言于楠何有哉。cháo wèi fú qiú xī guì kè,shēng yán yú nán hé yǒu zāi。
忆初识尔崔都尉,何人不慑回天势。yì chū shí ěr cuī dōu wèi,hé rén bù shè huí tiān shì。
谑浪时存尔汝交,酒盏肯及县官事。xuè làng shí cún ěr rǔ jiāo,jiǔ zhǎn kěn jí xiàn guān shì。
乃知豪杰无不可,婴儿世态狎乳虎。nǎi zhī háo jié wú bù kě,yīng ér shì tài xiá rǔ hǔ。
片语能令万象归,雄心直向千秋吐。piàn yǔ néng lìng wàn xiàng guī,xióng xīn zhí xiàng qiān qiū tǔ。
生今去余向何所,生不在天之上、地之下。shēng jīn qù yú xiàng hé suǒ,shēng bù zài tiān zhī shàng dì zhī xià。
前不值古人,后不值来者。qián bù zhí gǔ rén,hòu bù zhí lái zhě。
纵无长绳系汝足,安能一揖轻相舍。zòng wú zhǎng shéng xì rǔ zú,ān néng yī yī qīng xiāng shě。
为言聚散等流萍,贯月查来可暂停。wèi yán jù sàn děng liú píng,guàn yuè chá lái kě zàn tíng。
明年牛女桥成夜,指点依稀见客星。míng nián niú nǚ qiáo chéng yè,zhǐ diǎn yī xī jiàn kè xīng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

艳歌何常行

王世贞

生男不为贵,都尉执金吾。shēng nán bù wèi guì,dōu wèi zhí jīn wú。
生女不为贵,小者号婕妤。shēng nǚ bù wèi guì,xiǎo zhě hào jié yú。
不为家人产,鄠杜千顷馀。bù wèi jiā rén chǎn,hù dù qiān qǐng yú。
不为富第宅,宝玉厕门枢。bù wèi fù dì zhái,bǎo yù cè mén shū。
鸣钟会子姓,列鼎荐膏腴。míng zhōng huì zi xìng,liè dǐng jiàn gāo yú。
温爽易炎寒,欢宴乱昏晡。wēn shuǎng yì yán hán,huān yàn luàn hūn bū。
醉履不及尘,妖姬递来扶。zuì lǚ bù jí chén,yāo jī dì lái fú。
妖姬十四五,颜色胜罗敷。yāo jī shí sì wǔ,yán sè shèng luó fū。
但愿长如是,不愿更何如。dàn yuàn zhǎng rú shì,bù yuàn gèng hé rú。

折杨柳行

王世贞

曷不为男子,不睹苎罗村。hé bù wèi nán zi,bù dǔ zhù luó cūn。
种蠡两谋臣,不能胜妇人。zhǒng lí liǎng móu chén,bù néng shèng fù rén。
齐讴走仲尼,秦乐逐由余。qí ōu zǒu zhòng ní,qín lè zhú yóu yú。
但施妇人巧,贤圣亦不如。dàn shī fù rén qiǎo,xián shèng yì bù rú。
绛灌及樊郦,手扶汉天子。jiàng guàn jí fán lì,shǒu fú hàn tiān zi。
匈奴北方来,不如一公主。xiōng nú běi fāng lái,bù rú yī gōng zhǔ。
东家有匹雏,牝者亦司晨。dōng jiā yǒu pǐ chú,pìn zhě yì sī chén。
西家妇女坐床上,男子拜伏堂下尘。xī jiā fù nǚ zuò chuáng shàng,nán zi bài fú táng xià chén。

淮南王

王世贞

淮南王,习长生,金匕玉鼎琉璃瓶。huái nán wáng,xí zhǎng shēng,jīn bǐ yù dǐng liú lí píng。
珊瑚抄药飞雪轻,役属草木尽成兵。shān hú chāo yào fēi xuě qīng,yì shǔ cǎo mù jǐn chéng bīng。
前殿赤节,后园辎軿。qián diàn chì jié,hòu yuán zī píng。
八公先导之,锵球瑟琴相谐鸣。bā gōng xiān dǎo zhī,qiāng qiú sè qín xiāng xié míng。
青鸾白鹿,杂沓迎生。qīng luán bái lù,zá dá yíng shēng。
汉藩不为臣,见上帝,称寡人。hàn fān bù wèi chén,jiàn shàng dì,chēng guǎ rén。
守厕三载多苦辛,曷不忠孝位天真。shǒu cè sān zài duō kǔ xīn,hé bù zhōng xiào wèi tiān zhēn。

陇上壮士歌

王世贞

陇上壮士南安陈,便便腹干藏千人。lǒng shàng zhuàng shì nán ān chén,biàn biàn fù gàn cáng qiān rén。
绣袍窄袖黄金鳞,双虹熻㸌盘秋旻。xiù páo zhǎi xiù huáng jīn lín,shuāng hóng xī huò pán qiū mín。
大刀蛇矛近辄嗔,何来一校交逡巡。dà dāo shé máo jìn zhé chēn,hé lái yī xiào jiāo qūn xún。
蛇矛去腕刀不神,雠尔䯀骢迹何新。shé máo qù wàn dāo bù shén,chóu ěr niè cōng jì hé xīn。
可怜养士同心肝,死者陇上生长安。kě lián yǎng shì tóng xīn gān,sǐ zhě lǒng shàng shēng zhǎng ān。
西吹晨风东逝澜,为尔抵节歌盘桓。xī chuī chén fēng dōng shì lán,wèi ěr dǐ jié gē pán huán。

行路难三首

王世贞

寒不入阿房中,春不出轮台东。hán bù rù ā fáng zhōng,chūn bù chū lún tái dōng。
轮台岂无春,层冰?砢焉能通。lún tái qǐ wú chūn,céng bīng kē yān néng tōng。
策驽马,上剑阁,悬度絙索贯复穷。cè nú mǎ,shàng jiàn gé,xuán dù huán suǒ guàn fù qióng。
发白帝,下峡江以风。fā bái dì,xià xiá jiāng yǐ fēng。
目不得瞬,飞不得同。mù bù dé shùn,fēi bù dé tóng。
人生本末竟焉岐,积贱累荣各因之。rén shēng běn mò jìng yān qí,jī jiàn lèi róng gè yīn zhī。
南山有鸟易凤皇,毛羽剥落便摧藏。nán shān yǒu niǎo yì fèng huáng,máo yǔ bō luò biàn cuī cáng。
行路难,君自伤。xíng lù nán,jūn zì shāng。

行路难三首

王世贞

虎肉同类,更向驺虞骄。hǔ ròu tóng lèi,gèng xiàng zōu yú jiāo。
鸿飞大冥鹡鸰招,神龟刺促化阳鱎。hóng fēi dà míng jí líng zhāo,shén guī cì cù huà yáng jiǎo。
销冶干将成铅刀,黄金山重义秋毫。xiāo yě gàn jiāng chéng qiān dāo,huáng jīn shān zhòng yì qiū háo。
坦坦天衢趋侠邪,前车轴折后争夸,不臣县官臣私家。tǎn tǎn tiān qú qū xiá xié,qián chē zhóu zhé hòu zhēng kuā,bù chén xiàn guān chén sī jiā。
珠琲络钩于阗珂,意气悦怿若春花。zhū bèi luò gōu yú tián kē,yì qì yuè yì ruò chūn huā。
月请十百恒苦饥,名刺漫灭竟安之。yuè qǐng shí bǎi héng kǔ jī,míng cì màn miè jìng ān zhī。
后衣露胫冠达剃,蒯缑一弹幡哉归。hòu yī lù jìng guān dá tì,kuǎi gōu yī dàn fān zāi guī。
行路难,君自悲。xíng lù nán,jūn zì bēi。

行路难三首

王世贞

陆不必车昆仑,水不必航扶桑。lù bù bì chē kūn lún,shuǐ bù bì háng fú sāng。
恩爱苟一亏,咫尺天茫茫,三飧诣莽苍。ēn ài gǒu yī kuī,zhǐ chǐ tiān máng máng,sān sūn yì mǎng cāng。
其腹犹果然,安能飧风吸露穷岁年。qí fù yóu guǒ rán,ān néng sūn fēng xī lù qióng suì nián。
纵有王子晋,安得日日好容颜。zòng yǒu wáng zi jìn,ān dé rì rì hǎo róng yán。
出门各自顾,他人肯容恤。chū mén gè zì gù,tā rén kěn róng xù。
千言成桃李,一言变荆棘。qiān yán chéng táo lǐ,yī yán biàn jīng jí。
白刃如雪金如丘,侠客报恩行报雠。bái rèn rú xuě jīn rú qiū,xiá kè bào ēn xíng bào chóu。
不在里巷间,多在长安之道周。bù zài lǐ xiàng jiān,duō zài zhǎng ān zhī dào zhōu。
行路难,君自愁。xíng lù nán,jūn zì chóu。

秋闺曲二首

王世贞

药房秋深兽金环,美人参差语霜寒。yào fáng qiū shēn shòu jīn huán,měi rén cān chà yǔ shuāng hán。
深浅自当竟何言,戚戚准君道途间。shēn qiǎn zì dāng jìng hé yán,qī qī zhǔn jūn dào tú jiān。
江有鲤鱼峨哉山,虽欲裁信逝无还。jiāng yǒu lǐ yú é zāi shān,suī yù cái xìn shì wú hái。
鸣蜩肃然损朱颜,蕙草三枯折复捐,安得明镜长少年。míng tiáo sù rán sǔn zhū yán,huì cǎo sān kū zhé fù juān,ān dé míng jìng zhǎng shǎo nián。

秋闺曲二首

王世贞

三星灼灼照鸣机,素腕盈盈出绛帷。sān xīng zhuó zhuó zhào míng jī,sù wàn yíng yíng chū jiàng wéi。
夫君何在在辽西,夏裁霜衣冬裁絺。fū jūn hé zài zài liáo xī,xià cái shuāng yī dōng cái chī。
以此及君犹后时,惟昔罗縠迫参差。yǐ cǐ jí jūn yóu hòu shí,wéi xī luó hú pò cān chà。
忽来酒间山岳移,怆若庭前丹桂枝,难何荣茂易何衰。hū lái jiǔ jiān shān yuè yí,chuàng ruò tíng qián dān guì zhī,nán hé róng mào yì hé shuāi。

斗鸡篇

王世贞

雄吹间清鼍,列彩冠长筵。xióng chuī jiān qīng tuó,liè cǎi guān zhǎng yán。
上客不言快,主请更乐端。shàng kè bù yán kuài,zhǔ qǐng gèng lè duān。
金骹抗高尾,介距何轩轩。jīn qiāo kàng gāo wěi,jiè jù hé xuān xuān。
虚憍争恃气,竦立怒仍专。xū jiāo zhēng shì qì,sǒng lì nù réng zhuān。
星炬闪朱眸,飙轮搏双拳。xīng jù shǎn zhū móu,biāo lún bó shuāng quán。
嗉血何漓漇,峨冠坼如莲。sù xuè hé lí xǐ,é guān chè rú lián。
为君效一决,微命安足言。wèi jūn xiào yī jué,wēi mìng ān zú yán。
宁如东郊雉,伏窜受人怜。níng rú dōng jiāo zhì,fú cuàn shòu rén lián。

白苎词二首

王世贞

美人含娇出中堂,鸣环饬步齐宫商。měi rén hán jiāo chū zhōng táng,míng huán chì bù qí gōng shāng。
流目一盼自馀光,恍若轻云扶太阳。liú mù yī pàn zì yú guāng,huǎng ruò qīng yún fú tài yáng。
娱君青春志意荒,白日易短夜难长。yú jūn qīng chūn zhì yì huāng,bái rì yì duǎn yè nán zhǎng。
弦迫柱促乐渐终,鞶鉴掩收意烦忡,安能双驻酡颜红。xián pò zhù cù lè jiàn zhōng,pán jiàn yǎn shōu yì fán chōng,ān néng shuāng zhù tuó yán hóng。

白苎词二首

王世贞

美人列行烛明辉,丝扬肉奋技争驰。měi rén liè xíng zhú míng huī,sī yáng ròu fèn jì zhēng chí。
中有纤娃字夷施,蕴香含粉天然眉。zhōng yǒu xiān wá zì yí shī,yùn xiāng hán fěn tiān rán méi。
流星迥月秋山低,轻弦手语私念之。liú xīng jiǒng yuè qiū shān dī,qīng xián shǒu yǔ sī niàn zhī。
令君抵节复沉吟,愲结心志内不禁,安能双飞度遥岑。lìng jūn dǐ jié fù chén yín,gǔ jié xīn zhì nèi bù jìn,ān néng shuāng fēi dù yáo cén。

箕山行

王世贞

唐尧厌九有,授舜中复疑。táng yáo yàn jiǔ yǒu,shòu shùn zhōng fù yí。
顾谓许武仲,为我一代治。gù wèi xǔ wǔ zhòng,wèi wǒ yī dài zhì。
对坐平阳宫,北风吹茅茨。duì zuò píng yáng gōng,běi fēng chuī máo cí。
武仲仰天笑,咄嗟长眉儿。wǔ zhòng yǎng tiān xiào,duō jiē zhǎng méi ér。
吾宁箕山饿,如此天下安用之。wú níng jī shān è,rú cǐ tiān xià ān yòng zhī。
富贵日以浓,志意日以移。fù guì rì yǐ nóng,zhì yì rì yǐ yí。
老聃长守藏,仲尼但栖栖。lǎo dān zhǎng shǒu cáng,zhòng ní dàn qī qī。
前人自尊,后人愈卑。qián rén zì zūn,hòu rén yù bēi。
大鹏横空,鹪鹩一枝。dà péng héng kōng,jiāo liáo yī zhī。
鹓雏徘徊,误吓老鸱。yuān chú pái huái,wù xià lǎo chī。
所怜寂寂挂瓢意,犹有千秋清颍知。suǒ lián jì jì guà piáo yì,yóu yǒu qiān qiū qīng yǐng zhī。

隔谷歌二首

王世贞

兄在城中弟在野,饥食水,寒衣火。xiōng zài chéng zhōng dì zài yě,jī shí shuǐ,hán yī huǒ。
昼行罗飞夜掘鼠,救我来,救我来。zhòu xíng luó fēi yè jué shǔ,jiù wǒ lái,jiù wǒ lái。

隔谷歌二首

王世贞

弟为官人兄束缚,鹡鸰双飞何刺促。dì wèi guān rén xiōng shù fù,jí líng shuāng fēi hé cì cù。
一遘罗网一饮啄,安用生死长相逐。yī gòu luó wǎng yī yǐn zhuó,ān yòng shēng sǐ zhǎng xiāng zhú。