古诗词

题东坡游赤壁图

黄仲昭

谁削层崖如壁立,万仞崚嶒倚天赤。shuí xuē céng yá rú bì lì,wàn rèn léng céng yǐ tiān chì。
亭亭雄据大江滨,气势似与江流敌。tíng tíng xióng jù dà jiāng bīn,qì shì shì yǔ jiāng liú dí。
东连夏口西武昌,控荆引蜀形势长。dōng lián xià kǒu xī wǔ chāng,kòng jīng yǐn shǔ xíng shì zhǎng。
英雄割据竟何在,山川千古犹苍苍。yīng xióng gē jù jìng hé zài,shān chuān qiān gǔ yóu cāng cāng。
东坡老仙玉堂客,文章气节称人杰。dōng pō lǎo xiān yù táng kè,wén zhāng qì jié chēng rén jié。
才大难为世所容,万里黄冈竟迁谪。cái dà nán wèi shì suǒ róng,wàn lǐ huáng gāng jìng qiān zhé。
梧桐一叶惊早秋,清宵约客来同游。wú tóng yī yè jīng zǎo qiū,qīng xiāo yuē kè lái tóng yóu。
匏尊潋滟吸明月,扁舟荡漾浮中流。páo zūn liàn yàn xī míng yuè,biǎn zhōu dàng yàng fú zhōng liú。
白露横江夜将半,万顷浮光影凌乱。bái lù héng jiāng yè jiāng bàn,wàn qǐng fú guāng yǐng líng luàn。
孤臣顷刻不忘君,感慨长歌望霄汉。gū chén qǐng kè bù wàng jūn,gǎn kǎi zhǎng gē wàng xiāo hàn。
洞箫一曲倚歌声,如泣如诉难为听。dòng xiāo yī qū yǐ gē shēng,rú qì rú sù nán wèi tīng。
幽壑潜蛟惊起舞,孤舟嫠妇悲泪零。yōu hè qián jiāo jīng qǐ wǔ,gū zhōu lí fù bēi lèi líng。
达人襟怀隘八极,外物何尝论得失。dá rén jīn huái ài bā jí,wài wù hé cháng lùn dé shī。
蝇头蜗角了无心,山月江风尽堪适。yíng tóu wō jiǎo le wú xīn,shān yuè jiāng fēng jǐn kān shì。
胸中礧磈浇未平,洗盏更酌陶幽情。xiōng zhōng léi wěi jiāo wèi píng,xǐ zhǎn gèng zhuó táo yōu qíng。
酒阑舟中相枕藉,旭日欲上东方明。jiǔ lán zhōu zhōng xiāng zhěn jí,xù rì yù shàng dōng fāng míng。
高兴由来浩无际,此心直与江山契。gāo xīng yóu lái hào wú jì,cǐ xīn zhí yǔ jiāng shān qì。
风清月白拟重来,兹游岂尽平生意。fēng qīng yuè bái nǐ zhòng lái,zī yóu qǐ jǐn píng shēng yì。
十月之望维其时,旧游佳客仍相期。shí yuè zhī wàng wéi qí shí,jiù yóu jiā kè réng xiāng qī。
床头斗酒藏已久,举网复得江鱼肥。chuáng tóu dòu jiǔ cáng yǐ jiǔ,jǔ wǎng fù dé jiāng yú féi。
载酒携鱼泛空碧,江山变态应难识。zài jiǔ xié yú fàn kōng bì,jiāng shān biàn tài yīng nán shí。
水落石出江有声,断岸茫茫几千尺。shuǐ luò shí chū jiāng yǒu shēng,duàn àn máng máng jǐ qiān chǐ。
蹑衣长啸披蒙茸,穷搜不惮登虬龙。niè yī zhǎng xiào pī méng rōng,qióng sōu bù dàn dēng qiú lóng。
上攀栖鹘之危巢,下俯冯夷之幽宫。shàng pān qī gǔ zhī wēi cháo,xià fǔ féng yí zhī yōu gōng。
倦来仍上扁舟去,放棹中流随所住。juàn lái réng shàng biǎn zhōu qù,fàng zhào zhōng liú suí suǒ zhù。
翩然孤鹤横江来,化作神仙梦中语。piān rán gū hè héng jiāng lái,huà zuò shén xiān mèng zhōng yǔ。
坡仙一去今几年,两赋掷地声铿然。pō xiān yī qù jīn jǐ nián,liǎng fù zhì dì shēng kēng rán。
当时权奸肆排击,不啻腐鼠谁复怜。dāng shí quán jiān sì pái jī,bù chì fǔ shǔ shuí fù lián。
我昔商宦长沙日,满拟经过访遗迹。wǒ xī shāng huàn zhǎng shā rì,mǎn nǐ jīng guò fǎng yí jì。
典衣沽酒酹英灵,一吐轮囷豁胸臆。diǎn yī gū jiǔ lèi yīng líng,yī tǔ lún qūn huō xiōng yì。
圣恩浩荡旋赐还,未得遂此瑰奇观。shèng ēn hào dàng xuán cì hái,wèi dé suì cǐ guī qí guān。
今日披图发遐想,楚天万里云漫漫。jīn rì pī tú fā xiá xiǎng,chǔ tiān wàn lǐ yún màn màn。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

送望江教谕伯清先生乃兄还莆

黄仲昭

两京飘泊几星霜,却喜逢君话故乡。liǎng jīng piāo pō jǐ xīng shuāng,què xǐ féng jūn huà gù xiāng。
潮水不知离别苦,又从江上送归航。cháo shuǐ bù zhī lí bié kǔ,yòu cóng jiāng shàng sòng guī háng。

绝句二首招诸友游东岩

黄仲昭

一春强半雨中过,节过清明日始和。yī chūn qiáng bàn yǔ zhōng guò,jié guò qīng míng rì shǐ hé。
垂老看春知几度,乘春不饮欲如何。chuí lǎo kàn chūn zhī jǐ dù,chéng chūn bù yǐn yù rú hé。

绝句二首招诸友游东岩

黄仲昭

细君手酿已新篘,准备寻春作胜游。xì jūn shǒu niàng yǐ xīn chōu,zhǔn bèi xún chūn zuò shèng yóu。
明日东山修褉事,不知诸友肯从不。míng rì dōng shān xiū xiè shì,bù zhī zhū yǒu kěn cóng bù。

题夏太常竹送周翠渠知广德州

黄仲昭

天上清卿写竹工,分明淇澳雨中丛。tiān shàng qīng qīng xiě zhú gōng,fēn míng qí ào yǔ zhōng cóng。
赠君去作鄣城守,德业期同卫武公。zèng jūn qù zuò zhāng chéng shǒu,dé yè qī tóng wèi wǔ gōng。

题夏太常竹送周翠渠知广德州

黄仲昭

上苑琅玕高百尺,天恩浩荡饱曾沾。shàng yuàn láng gān gāo bǎi chǐ,tiān ēn hào dàng bǎo céng zhān。
一枝带得銮坡雨,洒向南州散酷炎。yī zhī dài dé luán pō yǔ,sǎ xiàng nán zhōu sàn kù yán。

题夏太常竹送周翠渠知广德州

黄仲昭

郡在灵南山秀中,筼筜绕舍翠阴浓。jùn zài líng nán shān xiù zhōng,yún dāng rào shě cuì yīn nóng。
清贫太守庖无肉,春雨犹能赦箨龙。qīng pín tài shǒu páo wú ròu,chūn yǔ yóu néng shè tuò lóng。

下皋杂咏

黄仲昭

水石阴森烟月清,山中事事可怡情。shuǐ shí yīn sēn yān yuè qīng,shān zhōng shì shì kě yí qíng。
始知世路闲荣辱,真与浮云一样轻。shǐ zhī shì lù xián róng rǔ,zhēn yǔ fú yún yī yàng qīng。

下皋杂咏

黄仲昭

山径荒凉月上时,郡僚奔走迓监司。shān jìng huāng liáng yuè shàng shí,jùn liáo bēn zǒu yà jiān sī。
道人引水浇畦罢,坐燎松明改旧诗。dào rén yǐn shuǐ jiāo qí bà,zuò liáo sōng míng gǎi jiù shī。

下皋杂咏

黄仲昭

豪气衰年未尽降,每因世事热衷肠。háo qì shuāi nián wèi jǐn jiàng,měi yīn shì shì rè zhōng cháng。
山庄来往惟农父,长话桑麻心自凉。shān zhuāng lái wǎng wéi nóng fù,zhǎng huà sāng má xīn zì liáng。

下皋杂咏

黄仲昭

十亩山田种稻粱,茄秧新乞自邻乡。shí mǔ shān tián zhǒng dào liáng,jiā yāng xīn qǐ zì lín xiāng。
虽无钟鼎供游燕,且免红尘请谒忙。suī wú zhōng dǐng gōng yóu yàn,qiě miǎn hóng chén qǐng yè máng。

下皋杂咏

黄仲昭

何处偏宜养性灵,无端野趣在林扃。hé chù piān yí yǎng xìng líng,wú duān yě qù zài lín jiōng。
开帘犹恨前邻树,遮却遥山数尺青。kāi lián yóu hèn qián lín shù,zhē què yáo shān shù chǐ qīng。

下皋杂咏

黄仲昭

山庄谁道不繁华,桃李逢春解着花。shān zhuāng shuí dào bù fán huá,táo lǐ féng chūn jiě zhe huā。
秋至未应全落莫,芙蓉新种已抽芽。qiū zhì wèi yīng quán luò mò,fú róng xīn zhǒng yǐ chōu yá。

下皋杂咏

黄仲昭

春雨初过水满川,神祠箫鼓正祈年。chūn yǔ chū guò shuǐ mǎn chuān,shén cí xiāo gǔ zhèng qí nián。
我来亦欲随乡俗,急典春衣入社钱。wǒ lái yì yù suí xiāng sú,jí diǎn chūn yī rù shè qián。

下皋杂咏

黄仲昭

春风一夜到桑麻,嫩叶柔枝渐次加。chūn fēng yī yè dào sāng má,nèn yè róu zhī jiàn cì jiā。
晓起喜闻童稚语,新移丹荔亦萌芽。xiǎo qǐ xǐ wén tóng zhì yǔ,xīn yí dān lì yì méng yá。

下皋杂咏

黄仲昭

一川桑柘隐烟霞,黄菊苍松自一家。yī chuān sāng zhè yǐn yān xiá,huáng jú cāng sōng zì yī jiā。
更喜舍南添隙地,开渠占断白鸥沙。gèng xǐ shě nán tiān xì dì,kāi qú zhàn duàn bái ōu shā。