古诗词

余为山海一篇略著余所见捕鱼状耳王晋卿以为不典乃博稽载籍拟山谷演雅示余余乃更肆其不经之谈和之得四十四韵

范当世

鲰生制为测海文,晋卿陋之夸以诗。zōu shēng zhì wèi cè hǎi wén,jìn qīng lòu zhī kuā yǐ shī。
铿经发图享灵怪,青红满纸声弥弥。kēng jīng fā tú xiǎng líng guài,qīng hóng mǎn zhǐ shēng mí mí。
天下嚣嚣尽何有,苍公幻化文人嬉。tiān xià xiāo xiāo jǐn hé yǒu,cāng gōng huàn huà wén rén xī。
千辉万照在天上,饰为酒斗扬为箕。qiān huī wàn zhào zài tiān shàng,shì wèi jiǔ dòu yáng wèi jī。
又道一星一瀛海,问君彼海潜者谁。yòu dào yī xīng yī yíng hǎi,wèn jūn bǐ hǎi qián zhě shuí。
鲰生细鳞泳海角,芝麻眼孔真可嗤。zōu shēng xì lín yǒng hǎi jiǎo,zhī má yǎn kǒng zhēn kě chī。
夜深窃听老渔话,骇耳堕心摧四肢。yè shēn qiè tīng lǎo yú huà,hài ěr duò xīn cuī sì zhī。
哀哉吾族尽为腊,奔告白虾与蟛蜞。āi zāi wú zú jǐn wèi là,bēn gào bái xiā yǔ péng qí。
虾故善跳蜞善走,追潮逐浪能委蛇。xiā gù shàn tiào qí shàn zǒu,zhuī cháo zhú làng néng wěi shé。
笑言先生勿过悴,大海安得无孑遗。xiào yán xiān shēng wù guò cuì,dà hǎi ān dé wú jié yí。
合掌髡头海和尚,船人见之为一炊。hé zhǎng kūn tóu hǎi hé shàng,chuán rén jiàn zhī wèi yī chuī。
百年老蚌与人戏,卧起啼笑如婴儿。bǎi nián lǎo bàng yǔ rén xì,wò qǐ tí xiào rú yīng ér。
被发娟娟白如雪,不知为妃为孤嫠。bèi fā juān juān bái rú xuě,bù zhī wèi fēi wèi gū lí。
见者求之不可得,放船骇立心神痴。jiàn zhě qiú zhī bù kě dé,fàng chuán hài lì xīn shén chī。
一宵西来百匹马,挟抱文书三面驰。yī xiāo xī lái bǎi pǐ mǎ,xié bào wén shū sān miàn chí。
方知吾族万万国,国数百里里有歧。fāng zhī wú zú wàn wàn guó,guó shù bǎi lǐ lǐ yǒu qí。
一歧所产百斯类,屑碎纤靡为世赀。yī qí suǒ chǎn bǎi sī lèi,xiè suì xiān mí wèi shì zī。
又闻西方产黍稷,杂用花果蒸为醨。yòu wén xī fāng chǎn shǔ jì,zá yòng huā guǒ zhēng wèi lí。
猪牛味浊鸭鸡瘦,纷来吾国求膏脂。zhū niú wèi zhuó yā jī shòu,fēn lái wú guó qiú gāo zhī。
吾族大长亦不吝,使吾边族相馈贻。wú zú dà zhǎng yì bù lìn,shǐ wú biān zú xiāng kuì yí。
江头小神正邻我,招我化族驱为鲥。jiāng tóu xiǎo shén zhèng lín wǒ,zhāo wǒ huà zú qū wèi shí。
先生固哉好目论,徵彼百老皆小知。xiān shēng gù zāi hǎo mù lùn,zhēng bǐ bǎi lǎo jiē xiǎo zhī。
鲰闻骇然不敢信,秉贽去问千年龟。zōu wén hài rán bù gǎn xìn,bǐng zhì qù wèn qiān nián guī。
安知潜宫不易到,兼旬直下方见之。ān zhī qián gōng bù yì dào,jiān xún zhí xià fāng jiàn zhī。
水力压背九鼎重,此水万丈安能支。shuǐ lì yā bèi jiǔ dǐng zhòng,cǐ shuǐ wàn zhàng ān néng zhī。
龟闻叱问尔何者,今我背上才蒙皮。guī wén chì wèn ěr hé zhě,jīn wǒ bèi shàng cái méng pí。
鱼龙子孙伺我息,攘如细虱多生髭。yú lóng zi sūn cì wǒ xī,rǎng rú xì shī duō shēng zī。
任氏儿子善戏谑,扪吾左胁擒一鳍。rèn shì ér zi shàn xì xuè,mén wú zuǒ xié qín yī qí。
怀藏吾血不行络,此属挠挠长苦饥。huái cáng wú xuè bù xíng luò,cǐ shǔ náo náo zhǎng kǔ jī。
此时鲰生失魂魄,那能重述么么词。cǐ shí zōu shēng shī hún pò,nà néng zhòng shù me me cí。
但言公有泰山固,愿匿公脊无颠危。dàn yán gōng yǒu tài shān gù,yuàn nì gōng jí wú diān wēi。
龟闻色惨吁不已,嗟尔锢疾当难医。guī wén sè cǎn xū bù yǐ,jiē ěr gù jí dāng nán yī。
瞬此阴阳一开阖,大无止境忧无时。shùn cǐ yīn yáng yī kāi hé,dà wú zhǐ jìng yōu wú shí。
周回此海奚有底,乃是一物横八陲。zhōu huí cǐ hǎi xī yǒu dǐ,nǎi shì yī wù héng bā chuí。
此物无名亦无字,字以混沌名穷奇。cǐ wù wú míng yì wú zì,zì yǐ hùn dùn míng qióng qí。
东潮西落日呼吸,一吸一起方躨跜。dōng cháo xī luò rì hū xī,yī xī yī qǐ fāng kuí ní。
此物日升海日浅,而我当之犹豪釐。cǐ wù rì shēng hǎi rì qiǎn,ér wǒ dāng zhī yóu háo lí。
暂时蜉蝣在其背,万一转侧斯为爢。zàn shí fú yóu zài qí bèi,wàn yī zhuǎn cè sī wèi mí。
夜夜流星落空阔,但有杯水倾诸池。yè yè liú xīng luò kōng kuò,dàn yǒu bēi shuǐ qīng zhū chí。
我将丧我去其介,四足去一权为踦。wǒ jiāng sàng wǒ qù qí jiè,sì zú qù yī quán wèi yǐ。
一朝化为三足乌,飞人太阳当可羁。yī cháo huà wèi sān zú wū,fēi rén tài yáng dāng kě jī。
生不事此勿相慁,鲰生听罢翻狐疑。shēng bù shì cǐ wù xiāng hùn,zōu shēng tīng bà fān hú yí。
更有蓬心借一语,圣人群籍无公词。gèng yǒu péng xīn jiè yī yǔ,shèng rén qún jí wú gōng cí。
咄哉圣人天公各造意,不得千龄万代长相咨。duō zāi shèng rén tiān gōng gè zào yì,bù dé qiān líng wàn dài zhǎng xiāng zī。

范当世

清江苏南通人,初名铸,字无错,号肯堂。贡生。以古文有声名。光绪时入李鸿章幕府,常相与谈论政事。自负甚高,而终身坎坷。诗多沈郁苍凉之作,为晚清名家。有《范伯子诗文集》。 范当世的作品>>

猜您喜欢

题大桥影子

范当世

斋阁焚香对画裙,神魂相接若为群。zhāi gé fén xiāng duì huà qún,shén hún xiāng jiē ruò wèi qún。
烟霄鸾鹤浑无似,莫向人间索虎贲。yān xiāo luán hè hún wú shì,mò xiàng rén jiān suǒ hǔ bēn。

哀双凤诗连句

范当世

二月江南柳,风条踠绿芜。èr yuè jiāng nán liǔ,fēng tiáo wǎn lǜ wú。
枇杷门巷在,裙屐酒尊逋。pí pá mén xiàng zài,qún jī jiǔ zūn bū。
无意逢花落,何缘救草苏。wú yì féng huā luò,hé yuán jiù cǎo sū。
为君数前事,怆我郁嘻吁。wèi jūn shù qián shì,chuàng wǒ yù xī xū。
碧玉家原小,红儿貌不殊。bì yù jiā yuán xiǎo,hóng ér mào bù shū。
凤饥梧粒瘦,虫蚀蕙根枯。fèng jī wú lì shòu,chóng shí huì gēn kū。
绛树雕栏出,青螺宝镜摹。jiàng shù diāo lán chū,qīng luó bǎo jìng mó。
弹筝愁浪子,扶酒倚香奴。dàn zhēng chóu làng zi,fú jiǔ yǐ xiāng nú。
鬼卦金钱卜,欢情斗帐腴。guǐ guà jīn qián bo,huān qíng dòu zhàng yú。
缬云方共晓,珰月莫难敷。xié yún fāng gòng xiǎo,dāng yuè mò nán fū。
含娣羞团扇,缄盟结绣襦。hán dì xiū tuán shàn,jiān méng jié xiù rú。
郎来婴武觉,梦浅碧鸾扶。láng lái yīng wǔ jué,mèng qiǎn bì luán fú。
半臂宵宁冷,双飞愿忽孤。bàn bì xiāo níng lěng,shuāng fēi yuàn hū gū。
缯绨穷赎蔡,玳瑁独栖卢。zēng tí qióng shú cài,dài mào dú qī lú。
岂悔偷灵药,终难并鄂柎。qǐ huǐ tōu líng yào,zhōng nán bìng è fū。
隔帘牛女怨,递简角张迂。gé lián niú nǚ yuàn,dì jiǎn jiǎo zhāng yū。
强笑成歌舞,华妆泫粉朱。qiáng xiào chéng gē wǔ,huá zhuāng xuàn fěn zhū。
纵摇雕玉佩,未剖黑心符。zòng yáo diāo yù pèi,wèi pōu hēi xīn fú。
宓枕惟遗植,苏台誓托吴。mì zhěn wéi yí zhí,sū tái shì tuō wú。
露莲秋后苦,霜菊影边癯。lù lián qiū hòu kǔ,shuāng jú yǐng biān qú。
一病秦医拙,千行楚泪俱。yī bìng qín yī zhuō,qiān xíng chǔ lèi jù。
名驹犹惜骨,灵鸟竟辞笯。míng jū yóu xī gǔ,líng niǎo jìng cí nú。
宛转卷葹拔,悽凉杜宇呼。wǎn zhuǎn juǎn shī bá,qī liáng dù yǔ hū。
命残留钿合,肌暖待襜褕。mìng cán liú diàn hé,jī nuǎn dài chān yú。
谁道城南艳,能从陌上夫。shuí dào chéng nán yàn,néng cóng mò shàng fū。
百金豪客帽,九鼎美人躯。bǎi jīn háo kè mào,jiǔ dǐng měi rén qū。
往者曾平视,今来失彼姝。wǎng zhě céng píng shì,jīn lái shī bǐ shū。
夫容悭晚堕,蘅芷际春徂。fū róng qiān wǎn duò,héng zhǐ jì chūn cú。
锦瑟鸳弦尽,香泥燕垒无。jǐn sè yuān xián jǐn,xiāng ní yàn lěi wú。
欲铭罗袜冢,更涕博山垆。yù míng luó wà zhǒng,gèng tì bó shān lú。
沧海填精卫,穷阴种橐吾。cāng hǎi tián jīng wèi,qióng yīn zhǒng tuó wú。
天涯感沦落,回首共踟蹰。tiān yá gǎn lún luò,huí shǒu gòng chí chú。

赠别挚父先生

范当世

落寞含真气,孤飘得所依。luò mò hán zhēn qì,gū piāo dé suǒ yī。
闻君我师外,在昔故人稀。wén jūn wǒ shī wài,zài xī gù rén xī。
逐日群蚩散,空房百卷馡。zhú rì qún chī sàn,kōng fáng bǎi juǎn fēi。
读书真到骨,为吏尽忘机。dú shū zhēn dào gǔ,wèi lì jǐn wàng jī。
惭愧无官累,蹉跎立已非。cán kuì wú guān lèi,cuō tuó lì yǐ fēi。
败根随手掘,高路荡睛睎。bài gēn suí shǒu jué,gāo lù dàng jīng xī。
斥鴳知何笑,聋虫不畏讥。chì yàn zhī hé xiào,lóng chóng bù wèi jī。
蛛丝向蚕吐,雉翮绕鸾飞。zhū sī xiàng cán tǔ,zhì hé rào luán fēi。
官廨浓菁发,荒城大麦肥。guān xiè nóng jīng fā,huāng chéng dà mài féi。
兼旬留腹疾,五尺尚腰围。jiān xún liú fù jí,wǔ chǐ shàng yāo wéi。
世路宜兹老,亲庭惜尔违。shì lù yí zī lǎo,qīn tíng xī ěr wéi。
欢中成小别,愁里送将归。huān zhōng chéng xiǎo bié,chóu lǐ sòng jiāng guī。
令弟终能愈,贤兄不用祈。lìng dì zhōng néng yù,xián xiōng bù yòng qí。
当秋要珍摄,陪夜慎寒饥。dāng qiū yào zhēn shè,péi yè shèn hán jī。
十月粗能暇,重来傥可几。shí yuè cū néng xiá,zhòng lái tǎng kě jǐ。
平生轻祖道,何事欲沾衣。píng shēng qīng zǔ dào,hé shì yù zhān yī。

留水桥

范当世

留水桥边水,高船未得行。liú shuǐ qiáo biān shuǐ,gāo chuán wèi dé xíng。
掀篷与天接,彻壁使波平。xiān péng yǔ tiān jiē,chè bì shǐ bō píng。
故榻纷凌乱,深舱且纵横。gù tà fēn líng luàn,shēn cāng qiě zòng héng。
暂须迟日下,更与逆风丁。zàn xū chí rì xià,gèng yǔ nì fēng dīng。
夕永愁空露,阴多怖远霆。xī yǒng chóu kōng lù,yīn duō bù yuǎn tíng。
艰难两程隔,寒燠一时轻。jiān nán liǎng chéng gé,hán yù yī shí qīng。
莫使悲秋气,惟应看月明。mò shǐ bēi qiū qì,wéi yīng kàn yuè míng。
四围同一白,孤抱得双清。sì wéi tóng yī bái,gū bào dé shuāng qīng。
草树无多影,虫鱼有几声。cǎo shù wú duō yǐng,chóng yú yǒu jǐ shēng。
走归非就逸,歌罢不逢惊。zǒu guī fēi jiù yì,gē bà bù féng jīng。
未必论金石,真当忆弟兄。wèi bì lùn jīn shí,zhēn dāng yì dì xiōng。
首阳奚不好,北海亦能并。shǒu yáng xī bù hǎo,běi hǎi yì néng bìng。
醉浅颜滋厚,狂深骨未砭。zuì qiǎn yán zī hòu,kuáng shēn gǔ wèi biān。
俊游徒病足,高戾况摧翎。jùn yóu tú bìng zú,gāo lì kuàng cuī líng。
坐隔亲堂梦,终虚故里情。zuò gé qīn táng mèng,zhōng xū gù lǐ qíng。
镫华定无数,萧瑟望青冥。dèng huá dìng wú shù,xiāo sè wàng qīng míng。

采南为诗专赠我新奇无穷倾倒益甚再倒前韵奉酬以其爱好也亦稍为戏语调之

范当世

我与斯文交,寥寥孰今曩。wǒ yǔ sī wén jiāo,liáo liáo shú jīn nǎng。
无端忽见君,魂梦犹自壮。wú duān hū jiàn jūn,hún mèng yóu zì zhuàng。
平生在江沱,神孤意凄怆。píng shēng zài jiāng tuó,shén gū yì qī chuàng。
拓海方寸间,蓊郁不能放。tuò hǎi fāng cùn jiān,wěng yù bù néng fàng。
岂无山中人,因风托远响。qǐ wú shān zhōng rén,yīn fēng tuō yuǎn xiǎng。
解佩一要之,佳期什九爽。jiě pèi yī yào zhī,jiā qī shén jiǔ shuǎng。
旨哉荒州庭,每饭有奇赏。zhǐ zāi huāng zhōu tíng,měi fàn yǒu qí shǎng。
君诗复绝伦,光怪非吾想。jūn shī fù jué lún,guāng guài fēi wú xiǎng。
以此横山东,那弗招人谤。yǐ cǐ héng shān dōng,nà fú zhāo rén bàng。
谬以小国称,来侵大国壤。miù yǐ xiǎo guó chēng,lái qīn dà guó rǎng。
丈夫何娟娟,面好复有障。zhàng fū hé juān juān,miàn hǎo fù yǒu zhàng。
看君善跃鳞,今落任公网。kàn jūn shàn yuè lín,jīn luò rèn gōng wǎng。
瑜来亮则无,邢出君何两。yú lái liàng zé wú,xíng chū jūn hé liǎng。
君知桐城否,所学一身创。jūn zhī tóng chéng fǒu,suǒ xué yī shēn chuàng。
我来三载馀,眼中失烟莽。wǒ lái sān zài yú,yǎn zhōng shī yān mǎng。
久住方自然,聪明祇能强。jiǔ zhù fāng zì rán,cōng míng qí néng qiáng。
应须白发生,始附青云上。yīng xū bái fā shēng,shǐ fù qīng yún shàng。
坚留愿学心,勿与身俱往。jiān liú yuàn xué xīn,wù yǔ shēn jù wǎng。

南康城下作

范当世

雪里送舟出江渚,维舟忽被南风阻。xuě lǐ sòng zhōu chū jiāng zhǔ,wéi zhōu hū bèi nán fēng zǔ。
日日登高望北风,北风夜至狂无主。rì rì dēng gāo wàng běi fēng,běi fēng yè zhì kuáng wú zhǔ。
似挟全湖扑我舟,更吹山石当空舞。shì xié quán hú pū wǒ zhōu,gèng chuī shān shí dāng kōng wǔ。
微命区区在布衾,浮漂覆压皆由汝。wēi mìng qū qū zài bù qīn,fú piāo fù yā jiē yóu rǔ。
连宵达昼无人声,卧中已失南康城。lián xiāo dá zhòu wú rén shēng,wò zhōng yǐ shī nán kāng chéng。
眯眼惊窥断缆处,惟馀废塔犹峥嵘。mī yǎn jīng kuī duàn lǎn chù,wéi yú fèi tǎ yóu zhēng róng。
老仆颠隮强为饭,慰我风微得远行。lǎo pū diān jī qiáng wèi fàn,wèi wǒ fēng wēi dé yuǎn xíng。
嗟尔何曾当大险,一风十日天无情。jiē ěr hé céng dāng dà xiǎn,yī fēng shí rì tiān wú qíng。
吾有光明十捆烛,瓮有残醪钵有肉。wú yǒu guāng míng shí kǔn zhú,wèng yǒu cán láo bō yǒu ròu。
新砚能容一斗墨,兔毫蛮纸堆盈簏。xīn yàn néng róng yī dòu mò,tù háo mán zhǐ duī yíng lù。
为吾遍塞窗中明,早晚澄清煮糜粥。wèi wú biàn sāi chuāng zhōng míng,zǎo wǎn chéng qīng zhǔ mí zhōu。
吾欲偷闲疾著书,谁能更待山中屋。wú yù tōu xián jí zhù shū,shuí néng gèng dài shān zhōng wū。

謇博酬余赠荔支倒押子瞻南村诸杨一首韵余仍依原诗韵次答和并饷以茶

范当世

三日不闻提壶卢,便愁吾友诗肠枯。sān rì bù wén tí hú lú,biàn chóu wú yǒu shī cháng kū。
海航荔支一夕到,乃命短仆提篮驱。hǎi háng lì zhī yī xī dào,nǎi mìng duǎn pū tí lán qū。
午风亭榭汗渍襦,此物著口凉生肤。wǔ fēng tíng xiè hàn zì rú,cǐ wù zhù kǒu liáng shēng fū。
醍醐灌汝足真悦,勿复暖暖还姝姝。tí hú guàn rǔ zú zhēn yuè,wù fù nuǎn nuǎn hái shū shū。
东南口腹天下无,嗟尔堕落东北隅。dōng nán kǒu fù tiān xià wú,jiē ěr duò luò dōng běi yú。
槎枒大饼实肠胃,盐酪不美茶叶粗。chá yā dà bǐng shí cháng wèi,yán lào bù měi chá yè cū。
道人有道服食异,双龙煮汤生吞珠。dào rén yǒu dào fú shí yì,shuāng lóng zhǔ tāng shēng tūn zhū。
荐汝赪虬亦易尽,再割云脚分精腴。jiàn rǔ chēng qiú yì yì jǐn,zài gē yún jiǎo fēn jīng yú。
莫嗤座上左元放,还能立致淞江鲈。mò chī zuò shàng zuǒ yuán fàng,hái néng lì zhì sōng jiāng lú。
倾筐倒箧吾何吝,相可而授君其图。qīng kuāng dào qiè wú hé lìn,xiāng kě ér shòu jūn qí tú。

适与季直论友归读东野集遂题其耑

范当世

昌黎下笔天光完,滋有意外呈毫端。chāng lí xià bǐ tiān guāng wán,zī yǒu yì wài chéng háo duān。
东野琢句多断残,湮郁不发埋心肝。dōng yě zuó jù duō duàn cán,yān yù bù fā mái xīn gān。
以兹论文百不合,而彼二士相波澜。yǐ zī lùn wén bǎi bù hé,ér bǐ èr shì xiāng bō lán。
惟恐人间有离析,欲把形影搓成团。wéi kǒng rén jiān yǒu lí xī,yù bǎ xíng yǐng cuō chéng tuán。
张君昨来适语我,交友异性非所患。zhāng jūn zuó lái shì yǔ wǒ,jiāo yǒu yì xìng fēi suǒ huàn。
有从天来入幽可,有非梧竹栖不安。yǒu cóng tiān lái rù yōu kě,yǒu fēi wú zhú qī bù ān。
但取龙鸾合奏曲,勿与犬鸡同叫欢。dàn qǔ lóng luán hé zòu qū,wù yǔ quǎn jī tóng jiào huān。
我言奏曲亦须异,仿佛列鼎调咸酸。wǒ yán zòu qū yì xū yì,fǎng fú liè dǐng diào xián suān。
刚克柔克有二道,相成相反兹焉殚。gāng kè róu kè yǒu èr dào,xiāng chéng xiāng fǎn zī yān dān。
郊亦滔滔挟愈势,愈有矗矗资郊寒。jiāo yì tāo tāo xié yù shì,yù yǒu chù chù zī jiāo hán。
不然一倡百声和,正使吾道愁孤单。bù rán yī chàng bǎi shēng hé,zhèng shǐ wú dào chóu gū dān。

悲愤之作

范当世

十五逢延卿,十六知名字,十九通书识乡里。shí wǔ féng yán qīng,shí liù zhī míng zì,shí jiǔ tōng shū shí xiāng lǐ。
少小无猜长无忌,乐群怨别真欢喜。shǎo xiǎo wú cāi zhǎng wú jì,lè qún yuàn bié zhēn huān xǐ。
疾痛呼吾亲,哀悲念吾子。jí tòng hū wú qīn,āi bēi niàn wú zi。

悲愤之作

范当世

季直堂堂貌城府,而我相视皆婴儿。jì zhí táng táng mào chéng fǔ,ér wǒ xiāng shì jiē yīng ér。
婴儿不相遇,啼笑谁能知?yīng ér bù xiāng yù,tí xiào shuí néng zhī?
要尔于途告尔慎,人生得罪非所期。yào ěr yú tú gào ěr shèn,rén shēng dé zuì fēi suǒ qī。

悲愤之作

范当世

明月照窗户,夫妇连床语。míng yuè zhào chuāng hù,fū fù lián chuáng yǔ。
焉知吾与汝,所向亦已古。yān zhī wú yǔ rǔ,suǒ xiàng yì yǐ gǔ。
吾欲食贫汝作苦,出门一步知何处。wú yù shí pín rǔ zuò kǔ,chū mén yī bù zhī hé chù。

欧家坊野望口号

范当世

郭外十里烟村深,东家晴好西家阴。guō wài shí lǐ yān cūn shēn,dōng jiā qíng hǎo xī jiā yīn。
秧田如绣木棉长,苍然四顾来欢心。yāng tián rú xiù mù mián zhǎng,cāng rán sì gù lái huān xīn。
村农似颇解余乐,辍耕荷锄相向吟。cūn nóng shì pǒ jiě yú lè,chuò gēng hé chú xiāng xiàng yín。
夕阳满地各归去,榧子蒲桃香满林。xī yáng mǎn dì gè guī qù,fěi zi pú táo xiāng mǎn lín。

倦游归里延卿来视集勿庵去楗羡斋中用聚星堂韵

范当世

他乡一卧惊黄叶,八月新霜冷如雪。tā xiāng yī wò jīng huáng yè,bā yuè xīn shuāng lěng rú xuě。
江流浩浩青山枯,作客还家两愁绝。jiāng liú hào hào qīng shān kū,zuò kè hái jiā liǎng chóu jué。
故人持酒款我门,满地黄花劝我折。gù rén chí jiǔ kuǎn wǒ mén,mǎn dì huáng huā quàn wǒ zhé。
顾生徒步西方来,贶我奇情不可灭。gù shēng tú bù xī fāng lái,kuàng wǒ qí qíng bù kě miè。
十日追欢复此斋,坐卧纵横肘相掣。shí rì zhuī huān fù cǐ zhāi,zuò wò zòng héng zhǒu xiāng chè。
开窗濡墨写新诗,面面晴辉生眼缬。kāi chuāng rú mò xiě xīn shī,miàn miàn qíng huī shēng yǎn xié。
诸公相约斗分阴,不问竹头与木屑。zhū gōng xiāng yuē dòu fēn yīn,bù wèn zhú tóu yǔ mù xiè。
吁嗟一年好会多,过来聚散乃一瞥。xū jiē yī nián hǎo huì duō,guò lái jù sàn nǎi yī piē。
城阴穷巷秋草深,风雨孤怀那可说。chéng yīn qióng xiàng qiū cǎo shēn,fēng yǔ gū huái nà kě shuō。
一言持慰故人归,身如萍梗心如铁。yī yán chí wèi gù rén guī,shēn rú píng gěng xīn rú tiě。

上海遇彭芾亭病还江西

范当世

去年我病江城下,君行作官具裘马。qù nián wǒ bìng jiāng chéng xià,jūn xíng zuò guān jù qiú mǎ。
今年我游东海滨,君病还家百事舍。jīn nián wǒ yóu dōng hǎi bīn,jūn bìng hái jiā bǎi shì shě。
君官我游都可怜,病榻攀望如飞仙。jūn guān wǒ yóu dōu kě lián,bìng tà pān wàng rú fēi xiān。
去年今日恰周岁,尔我相代心熬煎。qù nián jīn rì qià zhōu suì,ěr wǒ xiāng dài xīn áo jiān。
昔君至浦濒我去,今我去沪濒君至。xī jūn zhì pǔ bīn wǒ qù,jīn wǒ qù hù bīn jūn zhì。
我行两度皆迟迟,遇君宁得非天意。wǒ xíng liǎng dù jiē chí chí,yù jūn níng dé fēi tiān yì。
不然朋旧各四方,何必甘苦都与尝。bù rán péng jiù gè sì fāng,hé bì gān kǔ dōu yǔ cháng。
所以为君一挥涕,仍当欢喜临壶觞。suǒ yǐ wèi jūn yī huī tì,réng dāng huān xǐ lín hú shāng。
君不能饮我心恻,安得与君分气力。jūn bù néng yǐn wǒ xīn cè,ān dé yǔ jūn fēn qì lì。
江湖盘曲山峻高,远哉遥遥不得息。jiāng hú pán qū shān jùn gāo,yuǎn zāi yáo yáo bù dé xī。
握君强别无他词,养心为上身次之。wò jūn qiáng bié wú tā cí,yǎng xīn wèi shàng shēn cì zhī。
人生钜细信有命,从今歧路先无悲。rén shēng jù xì xìn yǒu mìng,cóng jīn qí lù xiān wú bēi。

南山

范当世

南山积雪处,晦涩无枝条。nán shān jī xuě chù,huì sè wú zhī tiáo。
怪鸟群飞来,缘石为一巢。guài niǎo qún fēi lái,yuán shí wèi yī cháo。
日莫不窥陇,相向饥无聊。rì mò bù kuī lǒng,xiāng xiàng jī wú liáo。
小儿乘其敝,奋爪掀团茅。xiǎo ér chéng qí bì,fèn zhǎo xiān tuán máo。
一攫不能尽,零落飞鸣交。yī jué bù néng jǐn,líng luò fēi míng jiāo。
顾念形与足,瑰玮殊鹪鹩。gù niàn xíng yǔ zú,guī wěi shū jiāo liáo。
彼民岂能识,畜之徒供嘲。bǐ mín qǐ néng shí,chù zhī tú gōng cháo。
坐令摧翮庸,不然充君庖。zuò lìng cuī hé yōng,bù rán chōng jūn páo。
哀哉惜俦侣,一一丰肌销。āi zāi xī chóu lǚ,yī yī fēng jī xiāo。
85123456