古诗词

题汉西岳华山碑

永瑆

汉家西岳华山碑,世间两本此第一。hàn jiā xī yuè huá shān bēi,shì jiān liǎng běn cǐ dì yī。
商丘巡抚之所藏,秀水检讨有题笔。shāng qiū xún fǔ zhī suǒ cáng,xiù shuǐ jiǎn tǎo yǒu tí bǐ。
吁嗟魏公四字印,亦欲遐传守毋失。xū jiē wèi gōng sì zì yìn,yì yù xiá chuán shǒu wú shī。
谁能老饥抱文字,茧纸犹向人间出。shuí néng lǎo jī bào wén zì,jiǎn zhǐ yóu xiàng rén jiān chū。
自秦登山诵略兴,两京文章富石墨。zì qín dēng shān sòng lüè xīng,liǎng jīng wén zhāng fù shí mò。
峄碑虽焚枣木模,岱碑云亡内司刻。yì bēi suī fén zǎo mù mó,dài bēi yún wáng nèi sī kè。
太华极天应井鬼,少昊所治秦所国。tài huá jí tiān yīng jǐng guǐ,shǎo hào suǒ zhì qín suǒ guó。
徒闻遗璧镐池君,不见臣斯与臣德。tú wén yí bì gǎo chí jūn,bù jiàn chén sī yǔ chén dé。
茫茫万古此石存,岌岌溟翻老沙泐。máng máng wàn gǔ cǐ shí cún,jí jí míng fān lǎo shā lè。
拓本绝少传已难,赑屃又遭媚子踣。tuò běn jué shǎo chuán yǐ nán,bì xì yòu zāo mèi zi bó。
达官当时势绝伦,古物一文钱不直。dá guān dāng shí shì jué lún,gǔ wù yī wén qián bù zhí。
我曾再拜金天墓,大碣荒莎风雨蚀。wǒ céng zài bài jīn tiān mù,dà jié huāng shā fēng yǔ shí。
此碑忽复曳长绳,能不兴怀同叹息。cǐ bēi hū fù yè zhǎng shéng,néng bù xīng huái tóng tàn xī。
文云汉兴绍前制,《虞典》《周官》稽警跸。wén yún hàn xīng shào qián zhì,yú diǎn zhōu guān jī jǐng bì。
孝武之世庙貌隆,特起尊严閟宫侐。xiào wǔ zhī shì miào mào lóng,tè qǐ zūn yán bì gōng xù。
门曰望仙宫集灵,志荒意惑长生术。mén yuē wàng xiān gōng jí líng,zhì huāng yì huò zhǎng shēng shù。
欲就鹑首相酌斟,遂呼天神来博塞。yù jiù chún shǒu xiāng zhuó zhēn,suì hū tiān shén lái bó sāi。
国祚中阙祀事衰,太守能贤重修职。guó zuò zhōng quē sì shì shuāi,tài shǒu néng xián zhòng xiū zhí。
朝端昏弃旷明禋,稍稍规模率钱力。cháo duān hūn qì kuàng míng yīn,shāo shāo guī mó lǜ qián lì。
延熹至今浩千年,十字之外无缺佚。yán xī zhì jīn hào qiān nián,shí zì zhī wài wú quē yì。
重如元云垂下天,轻若风斤得其质。zhòng rú yuán yún chuí xià tiān,qīng ruò fēng jīn dé qí zhì。
素蛾一片中秋中,泰折层成北郊北。sù é yī piàn zhōng qiū zhōng,tài zhé céng chéng běi jiāo běi。
黄河之水星宿来,蛟掷龙腾相逼仄。huáng hé zhī shuǐ xīng sù lái,jiāo zhì lóng téng xiāng bī zè。
商盘鲁壶在崇坫,琼草金芝上仙植。shāng pán lǔ hú zài chóng diàn,qióng cǎo jīn zhī shàng xiān zhí。
如华万仞绝攀援,人间纸笔书不得。rú huá wàn rèn jué pān yuán,rén jiān zhǐ bǐ shū bù dé。
法书迥可日月垂,其人岂必中郎实。fǎ shū jiǒng kě rì yuè chuí,qí rén qǐ bì zhōng láng shí。
察书市石无了期,又于徐赵为蚹翼。chá shū shì shí wú le qī,yòu yú xú zhào wèi fù yì。
小儒舌举耻阙疑,大抵纷纷决以臆。xiǎo rú shé jǔ chǐ quē yí,dà dǐ fēn fēn jué yǐ yì。
我生两手悬钝椎,握管僵如蓍在扐。wǒ shēng liǎng shǒu xuán dùn chuí,wò guǎn jiāng rú shī zài lè。
傍通二篆贯八分,少年卤莽谓可必。bàng tōng èr zhuàn guàn bā fēn,shǎo nián lǔ mǎng wèi kě bì。
阙里宫墙两拜瞻,强复低徊史与乙。quē lǐ gōng qiáng liǎng bài zhān,qiáng fù dī huái shǐ yǔ yǐ。
忽然季子见《韶箾》,何止欧阳坐旬日。hū rán jì zi jiàn sháo shuò,hé zhǐ ōu yáng zuò xún rì。
秀水修撰诗七言,商丘侍读金十镒。xiù shuǐ xiū zhuàn shī qī yán,shāng qiū shì dú jīn shí yì。
风流坐映康熙朝,不愧绸书在石室。fēng liú zuò yìng kāng xī cháo,bù kuì chóu shū zài shí shì。

永瑆

清宗室,高宗十一子。乾隆五十四年封成亲王。嘉庆四年,一度在军机处行走,总理户部三库,旋以与定制不合,罢。工书法,闻明董其昌以三指握笔悬腕作书,乃广其说,作《拨镫法》推论书旨。书迹合刻为《诒晋斋帖》。卒谥哲。有《诒晋斋集》。 永瑆的作品>>

猜您喜欢

出古北口

永瑆

复岭风云郁,层关霄汉开。fù lǐng fēng yún yù,céng guān xiāo hàn kāi。
古愁输远浪,寒色上荒台。gǔ chóu shū yuǎn làng,hán sè shàng huāng tái。
饮马生泉遍,连烽到海回。yǐn mǎ shēng quán biàn,lián fēng dào hǎi huí。
悠然一片月,曾照旧龙堆。yōu rán yī piàn yuè,céng zhào jiù lóng duī。

老边

永瑆

筚路开维始,神皋胜可论。bì lù kāi wéi shǐ,shén gāo shèng kě lùn。
数传天下大,当日老边存。shù chuán tiān xià dà,dāng rì lǎo biān cún。
为是邠岐地,如观江汉源。wèi shì bīn qí dì,rú guān jiāng hàn yuán。
民风政淳朴,耕凿到儿孙。mín fēng zhèng chún pǔ,gēng záo dào ér sūn。

自怡其一

永瑆

自笑诗成债,犹愁岁欲残。zì xiào shī chéng zhài,yóu chóu suì yù cán。
栖迟深屋里,拳曲冻毫端。qī chí shēn wū lǐ,quán qū dòng háo duān。
老眼垂垂暗,名家的的难。lǎo yǎn chuí chuí àn,míng jiā de de nán。
终年无合作,将底世人看。zhōng nián wú hé zuò,jiāng dǐ shì rén kàn。

题李时勉诗笺

永瑆

每抚诗笺感昔贤,墨痕满目意凄然。měi fǔ shī jiān gǎn xī xián,mò hén mǎn mù yì qī rán。
金瓜事惨洪熙世,木校身危正统年。jīn guā shì cǎn hóng xī shì,mù xiào shēn wēi zhèng tǒng nián。
指鹿朝廷谁直道,多鱼将帅竟生还。zhǐ lù cháo tíng shuí zhí dào,duō yú jiāng shuài jìng shēng hái。
诸生亦见何蕃辈,肯为孤臣伏阙前。zhū shēng yì jiàn hé fān bèi,kěn wèi gū chén fú quē qián。

春游故事

永瑆

上春时节上京游,春雨春风尽未休。shàng chūn shí jié shàng jīng yóu,chūn yǔ chūn fēng jǐn wèi xiū。
何处行云停翠管,几家明月入朱楼。hé chù xíng yún tíng cuì guǎn,jǐ jiā míng yuè rù zhū lóu。
山亭小部唐三辅,蜡烛轻烟汉五侯。shān tíng xiǎo bù táng sān fǔ,là zhú qīng yān hàn wǔ hóu。
燕子只知寻社垒,一年一度认帘钩。yàn zi zhǐ zhī xún shè lěi,yī nián yī dù rèn lián gōu。

游澄怀园呈姚息斋郑云门茅耕亭秦易堂戴石士五先生

永瑆

春水随风绿到门,熙朝宰辅旧名园。chūn shuǐ suí fēng lǜ dào mén,xī cháo zǎi fǔ jiù míng yuán。
诸公退食惟文史,深屋端居简晤言。zhū gōng tuì shí wéi wén shǐ,shēn wū duān jū jiǎn wù yán。
花影犹能向晴昊,禽声已复劝清尊。huā yǐng yóu néng xiàng qíng hào,qín shēng yǐ fù quàn qīng zūn。
请看百亩楼台地,薜荔烟痕上短垣。qǐng kàn bǎi mǔ lóu tái dì,bì lì yān hén shàng duǎn yuán。

易州道中作

永瑆

鞭梢拂地出春明,何止人间万里行。biān shāo fú dì chū chūn míng,hé zhǐ rén jiān wàn lǐ xíng。
马上春山南北梦,耳边寒水古今声。mǎ shàng chūn shān nán běi mèng,ěr biān hán shuǐ gǔ jīn shēng。
草回原烧青才动,柳受边风绿未成。cǎo huí yuán shāo qīng cái dòng,liǔ shòu biān fēng lǜ wèi chéng。
正是清明兼上巳,去年零雨最关情。zhèng shì qīng míng jiān shàng sì,qù nián líng yǔ zuì guān qíng。

山亭避雨

永瑆

诘曲山行雨色深,非关野步负登临。jí qū shān xíng yǔ sè shēn,fēi guān yě bù fù dēng lín。
孤亭古树叶微脱,众壑边秋地易阴。gū tíng gǔ shù yè wēi tuō,zhòng hè biān qiū dì yì yīn。
隔岸影寒摇水草,投烟声湿倦山禽。gé àn yǐng hán yáo shuǐ cǎo,tóu yān shēng shī juàn shān qín。
不知油盖从谁借,坐久渐忘人世心。bù zhī yóu gài cóng shuí jiè,zuò jiǔ jiàn wàng rén shì xīn。

过古原州

永瑆

句骊河畔晓阴稠,河水无声漫漫流。jù lí hé pàn xiǎo yīn chóu,hé shuǐ wú shēng màn màn liú。
两桨船头渔父坐,乱烟寒雨古原州。liǎng jiǎng chuán tóu yú fù zuò,luàn yān hán yǔ gǔ yuán zhōu。

闲庭

永瑆

漠漠闲庭纳景宽,玉阑干外水光寒。mò mò xián tíng nà jǐng kuān,yù lán gàn wài shuǐ guāng hán。
春来别有双梅树,欲寄情深落笔难。chūn lái bié yǒu shuāng méi shù,yù jì qíng shēn luò bǐ nán。

闲庭

永瑆

明霞散彩小楼西,碧柳初长紫燕啼。míng xiá sàn cǎi xiǎo lóu xī,bì liǔ chū zhǎng zǐ yàn tí。
正是闲庭风景暮,游人归去草萋萋。zhèng shì xián tíng fēng jǐng mù,yóu rén guī qù cǎo qī qī。

汶上

永瑆

一水中涵翠浪明,北连晓色泰安城。yī shuǐ zhōng hán cuì làng míng,běi lián xiǎo sè tài ān chéng。
烟蓑袅袅停桡处,汶上春阴画不成。yān suō niǎo niǎo tíng ráo chù,wèn shàng chūn yīn huà bù chéng。

秋分日作

永瑆

乔木众绿退,寥天绪风起。qiáo mù zhòng lǜ tuì,liáo tiān xù fēng qǐ。
迨此夕阳好,忽共流波靡。dài cǐ xī yáng hǎo,hū gòng liú bō mí。
自有中天月,可以见千里。zì yǒu zhōng tiān yuè,kě yǐ jiàn qiān lǐ。
山川阻且修,白露零未已。shān chuān zǔ qiě xiū,bái lù líng wèi yǐ。

寒雨吟

永瑆

行云晻蔼西山岑,苍然暝色成轻阴。xíng yún àn ǎi xī shān cén,cāng rán míng sè chéng qīng yīn。
初看小苑收残照,渐觉凉风动远林。chū kàn xiǎo yuàn shōu cán zhào,jiàn jué liáng fēng dòng yuǎn lín。
凉风飒飒吹旋急,细雨丝丝芳树湿。liáng fēng sà sà chuī xuán jí,xì yǔ sī sī fāng shù shī。
鸭炉小饼自添熏,鸳瓦层檐未闻滴。yā lú xiǎo bǐng zì tiān xūn,yuān wǎ céng yán wèi wén dī。
辘轳金井阑边转,隔花宫漏宵寒浅。lù lú jīn jǐng lán biān zhuǎn,gé huā gōng lòu xiāo hán qiǎn。
暗疑漙露湛金英,静喜霏香润苍藓。àn yí tuán lù zhàn jīn yīng,jìng xǐ fēi xiāng rùn cāng xiǎn。
金英还杂遝,苍藓正参差。jīn yīng hái zá tà,cāng xiǎn zhèng cān chà。
芳怀漠漠秋怀并,寒浅寒深只自知。fāng huái mò mò qiū huái bìng,hán qiǎn hán shēn zhǐ zì zhī。
空阶络纬啼声小,半落红莲向宫沼。kōng jiē luò wěi tí shēng xiǎo,bàn luò hóng lián xiàng gōng zhǎo。
高楼雁响此时沉,寒雨机声何处好。gāo lóu yàn xiǎng cǐ shí chén,hán yǔ jī shēng hé chù hǎo。
霏微寒雨暮秋天,罗幔秋镫黯澹边。fēi wēi hán yǔ mù qiū tiān,luó màn qiū dèng àn dàn biān。
秋衣准拟明朝换,明日帘栊冷翠烟。qiū yī zhǔn nǐ míng cháo huàn,míng rì lián lóng lěng cuì yān。

渡句骊河

永瑆

句骊之河河水古,贞观万马饮马渡。jù lí zhī hé hé shuǐ gǔ,zhēn guān wàn mǎ yǐn mǎ dù。
淤泥塞道军负土,行人欲寻失故处。yū ní sāi dào jūn fù tǔ,xíng rén yù xún shī gù chù。
何况司马懿与公孙渊,一胜一败千余年。hé kuàng sī mǎ yì yǔ gōng sūn yuān,yī shèng yī bài qiān yú nián。
萧萧野岸水无言,西流绕出邓子村。xiāo xiāo yě àn shuǐ wú yán,xī liú rào chū dèng zi cūn。
辽西河之右,辽东河之左,太平疆界无彼我。liáo xī hé zhī yòu,liáo dōng hé zhī zuǒ,tài píng jiāng jiè wú bǐ wǒ。
河左辽之东,河右辽之西,年年入贡高句骊。hé zuǒ liáo zhī dōng,hé yòu liáo zhī xī,nián nián rù gòng gāo jù lí。
3012