古诗词

题近香楼

永瑆

四坐且莫喧,听我说此楼。sì zuò qiě mò xuān,tīng wǒ shuō cǐ lóu。
清华旧里东北头,兴替甲子今三周。qīng huá jiù lǐ dōng běi tóu,xīng tì jiǎ zi jīn sān zhōu。
丹棱沜边万泉出,贵家往往分清流。dān léng pàn biān wàn quán chū,guì jiā wǎng wǎng fēn qīng liú。
米园李园最森爽,其余琐琐营林丘。mǐ yuán lǐ yuán zuì sēn shuǎng,qí yú suǒ suǒ yíng lín qiū。
千金大石卧野色,一夕小苑来边愁。qiān jīn dà shí wò yě sè,yī xī xiǎo yuàn lái biān chóu。
内城有窟竟饮马,春草无场堪击球。nèi chéng yǒu kū jìng yǐn mǎ,chūn cǎo wú chǎng kān jī qiú。
天地变化太平见,八极闲暇无烦忧。tiān dì biàn huà tài píng jiàn,bā jí xián xiá wú fán yōu。
长白索公坐内阁,堂封实户轻王侯。zhǎng bái suǒ gōng zuò nèi gé,táng fēng shí hù qīng wáng hóu。
安知进宅事良有,但说旋马心诚羞。ān zhī jìn zhái shì liáng yǒu,dàn shuō xuán mǎ xīn chéng xiū。
春明胜夺董宇定,金陵记掩王龛州。chūn míng shèng duó dǒng yǔ dìng,jīn líng jì yǎn wáng kān zhōu。
圣人诰诫出深厚,《孝经》四字垂琳璆。shèng rén gào jiè chū shēn hòu,xiào jīng sì zì chuí lín qiú。
保全委曲国体大,宠赂太甚民言浮。bǎo quán wěi qū guó tǐ dà,chǒng lù tài shén mín yán fú。
相公犹嫌起无地,掌武苦欲名常留。xiāng gōng yóu xián qǐ wú dì,zhǎng wǔ kǔ yù míng cháng liú。
荷花空对石矶冷,燕子亦知帘幕收。hé huā kōng duì shí jī lěng,yàn zi yì zhī lián mù shōu。
南斋旧辈话恩遇,宪皇特诏登瀛州。nán zhāi jiù bèi huà ēn yù,xiàn huáng tè zhào dēng yíng zhōu。
宫壶赐沾艳侍从,集贤改榜崇儒修。gōng hú cì zhān yàn shì cóng,jí xián gǎi bǎng chóng rú xiū。
城南羸骖念奔走,苑东广厦教番休。chéng nán léi cān niàn bēn zǒu,yuàn dōng guǎng shà jiào fān xiū。
蠹书一变华膴色,布被却向单寒求。dù shū yī biàn huá hū sè,bù bèi què xiàng dān hán qiú。
及开书房置师傅,遂许名儒来息游。jí kāi shū fáng zhì shī fù,suì xǔ míng rú lái xī yóu。
李躬由来擅年学,苏秦不得千春秋。lǐ gōng yóu lái shàn nián xué,sū qín bù dé qiān chūn qiū。
繄余苦忆几老宿,草野本色酣岩幽。yī yú kǔ yì jǐ lǎo sù,cǎo yě běn sè hān yán yōu。
朱门蓬户底差别,黄发青镫心尚犹。zhū mén péng hù dǐ chà bié,huáng fā qīng dèng xīn shàng yóu。
寅入申归事不废,五休十浣私得谋。yín rù shēn guī shì bù fèi,wǔ xiū shí huàn sī dé móu。
恩波深长曷有极,表宁清贵真无俦。ēn bō shēn zhǎng hé yǒu jí,biǎo níng qīng guì zhēn wú chóu。
虽然崇抱在铜钵,不惭通讲歌银舟。suī rán chóng bào zài tóng bō,bù cán tōng jiǎng gē yín zhōu。
有时退食散情性,旧醅小榼相绸缪。yǒu shí tuì shí sàn qíng xìng,jiù pēi xiǎo kē xiāng chóu móu。
每携一味对咀嚼,肯复兼旬孤唱酬。měi xié yī wèi duì jǔ jué,kěn fù jiān xún gū chàng chóu。
葛山宫师九十二,硕果高映天南陬。gé shān gōng shī jiǔ shí èr,shuò guǒ gāo yìng tiān nán zōu。
曾描八友作图画,昔也艳艳今悠悠。céng miáo bā yǒu zuò tú huà,xī yě yàn yàn jīn yōu yōu。
而我书房四十载,抱孙屡及师门投。ér wǒ shū fáng sì shí zài,bào sūn lǚ jí shī mén tóu。
藏心故实说难了,满眼新欢来更稠。cáng xīn gù shí shuō nán le,mǎn yǎn xīn huān lái gèng chóu。
溪声树色工阅客,楼上光阴如传邮。xī shēng shù sè gōng yuè kè,lóu shàng guāng yīn rú chuán yóu。

永瑆

清宗室,高宗十一子。乾隆五十四年封成亲王。嘉庆四年,一度在军机处行走,总理户部三库,旋以与定制不合,罢。工书法,闻明董其昌以三指握笔悬腕作书,乃广其说,作《拨镫法》推论书旨。书迹合刻为《诒晋斋帖》。卒谥哲。有《诒晋斋集》。 永瑆的作品>>

猜您喜欢

出古北口

永瑆

复岭风云郁,层关霄汉开。fù lǐng fēng yún yù,céng guān xiāo hàn kāi。
古愁输远浪,寒色上荒台。gǔ chóu shū yuǎn làng,hán sè shàng huāng tái。
饮马生泉遍,连烽到海回。yǐn mǎ shēng quán biàn,lián fēng dào hǎi huí。
悠然一片月,曾照旧龙堆。yōu rán yī piàn yuè,céng zhào jiù lóng duī。

老边

永瑆

筚路开维始,神皋胜可论。bì lù kāi wéi shǐ,shén gāo shèng kě lùn。
数传天下大,当日老边存。shù chuán tiān xià dà,dāng rì lǎo biān cún。
为是邠岐地,如观江汉源。wèi shì bīn qí dì,rú guān jiāng hàn yuán。
民风政淳朴,耕凿到儿孙。mín fēng zhèng chún pǔ,gēng záo dào ér sūn。

自怡其一

永瑆

自笑诗成债,犹愁岁欲残。zì xiào shī chéng zhài,yóu chóu suì yù cán。
栖迟深屋里,拳曲冻毫端。qī chí shēn wū lǐ,quán qū dòng háo duān。
老眼垂垂暗,名家的的难。lǎo yǎn chuí chuí àn,míng jiā de de nán。
终年无合作,将底世人看。zhōng nián wú hé zuò,jiāng dǐ shì rén kàn。

题李时勉诗笺

永瑆

每抚诗笺感昔贤,墨痕满目意凄然。měi fǔ shī jiān gǎn xī xián,mò hén mǎn mù yì qī rán。
金瓜事惨洪熙世,木校身危正统年。jīn guā shì cǎn hóng xī shì,mù xiào shēn wēi zhèng tǒng nián。
指鹿朝廷谁直道,多鱼将帅竟生还。zhǐ lù cháo tíng shuí zhí dào,duō yú jiāng shuài jìng shēng hái。
诸生亦见何蕃辈,肯为孤臣伏阙前。zhū shēng yì jiàn hé fān bèi,kěn wèi gū chén fú quē qián。

春游故事

永瑆

上春时节上京游,春雨春风尽未休。shàng chūn shí jié shàng jīng yóu,chūn yǔ chūn fēng jǐn wèi xiū。
何处行云停翠管,几家明月入朱楼。hé chù xíng yún tíng cuì guǎn,jǐ jiā míng yuè rù zhū lóu。
山亭小部唐三辅,蜡烛轻烟汉五侯。shān tíng xiǎo bù táng sān fǔ,là zhú qīng yān hàn wǔ hóu。
燕子只知寻社垒,一年一度认帘钩。yàn zi zhǐ zhī xún shè lěi,yī nián yī dù rèn lián gōu。

游澄怀园呈姚息斋郑云门茅耕亭秦易堂戴石士五先生

永瑆

春水随风绿到门,熙朝宰辅旧名园。chūn shuǐ suí fēng lǜ dào mén,xī cháo zǎi fǔ jiù míng yuán。
诸公退食惟文史,深屋端居简晤言。zhū gōng tuì shí wéi wén shǐ,shēn wū duān jū jiǎn wù yán。
花影犹能向晴昊,禽声已复劝清尊。huā yǐng yóu néng xiàng qíng hào,qín shēng yǐ fù quàn qīng zūn。
请看百亩楼台地,薜荔烟痕上短垣。qǐng kàn bǎi mǔ lóu tái dì,bì lì yān hén shàng duǎn yuán。

易州道中作

永瑆

鞭梢拂地出春明,何止人间万里行。biān shāo fú dì chū chūn míng,hé zhǐ rén jiān wàn lǐ xíng。
马上春山南北梦,耳边寒水古今声。mǎ shàng chūn shān nán běi mèng,ěr biān hán shuǐ gǔ jīn shēng。
草回原烧青才动,柳受边风绿未成。cǎo huí yuán shāo qīng cái dòng,liǔ shòu biān fēng lǜ wèi chéng。
正是清明兼上巳,去年零雨最关情。zhèng shì qīng míng jiān shàng sì,qù nián líng yǔ zuì guān qíng。

山亭避雨

永瑆

诘曲山行雨色深,非关野步负登临。jí qū shān xíng yǔ sè shēn,fēi guān yě bù fù dēng lín。
孤亭古树叶微脱,众壑边秋地易阴。gū tíng gǔ shù yè wēi tuō,zhòng hè biān qiū dì yì yīn。
隔岸影寒摇水草,投烟声湿倦山禽。gé àn yǐng hán yáo shuǐ cǎo,tóu yān shēng shī juàn shān qín。
不知油盖从谁借,坐久渐忘人世心。bù zhī yóu gài cóng shuí jiè,zuò jiǔ jiàn wàng rén shì xīn。

过古原州

永瑆

句骊河畔晓阴稠,河水无声漫漫流。jù lí hé pàn xiǎo yīn chóu,hé shuǐ wú shēng màn màn liú。
两桨船头渔父坐,乱烟寒雨古原州。liǎng jiǎng chuán tóu yú fù zuò,luàn yān hán yǔ gǔ yuán zhōu。

闲庭

永瑆

漠漠闲庭纳景宽,玉阑干外水光寒。mò mò xián tíng nà jǐng kuān,yù lán gàn wài shuǐ guāng hán。
春来别有双梅树,欲寄情深落笔难。chūn lái bié yǒu shuāng méi shù,yù jì qíng shēn luò bǐ nán。

闲庭

永瑆

明霞散彩小楼西,碧柳初长紫燕啼。míng xiá sàn cǎi xiǎo lóu xī,bì liǔ chū zhǎng zǐ yàn tí。
正是闲庭风景暮,游人归去草萋萋。zhèng shì xián tíng fēng jǐng mù,yóu rén guī qù cǎo qī qī。

汶上

永瑆

一水中涵翠浪明,北连晓色泰安城。yī shuǐ zhōng hán cuì làng míng,běi lián xiǎo sè tài ān chéng。
烟蓑袅袅停桡处,汶上春阴画不成。yān suō niǎo niǎo tíng ráo chù,wèn shàng chūn yīn huà bù chéng。

秋分日作

永瑆

乔木众绿退,寥天绪风起。qiáo mù zhòng lǜ tuì,liáo tiān xù fēng qǐ。
迨此夕阳好,忽共流波靡。dài cǐ xī yáng hǎo,hū gòng liú bō mí。
自有中天月,可以见千里。zì yǒu zhōng tiān yuè,kě yǐ jiàn qiān lǐ。
山川阻且修,白露零未已。shān chuān zǔ qiě xiū,bái lù líng wèi yǐ。

寒雨吟

永瑆

行云晻蔼西山岑,苍然暝色成轻阴。xíng yún àn ǎi xī shān cén,cāng rán míng sè chéng qīng yīn。
初看小苑收残照,渐觉凉风动远林。chū kàn xiǎo yuàn shōu cán zhào,jiàn jué liáng fēng dòng yuǎn lín。
凉风飒飒吹旋急,细雨丝丝芳树湿。liáng fēng sà sà chuī xuán jí,xì yǔ sī sī fāng shù shī。
鸭炉小饼自添熏,鸳瓦层檐未闻滴。yā lú xiǎo bǐng zì tiān xūn,yuān wǎ céng yán wèi wén dī。
辘轳金井阑边转,隔花宫漏宵寒浅。lù lú jīn jǐng lán biān zhuǎn,gé huā gōng lòu xiāo hán qiǎn。
暗疑漙露湛金英,静喜霏香润苍藓。àn yí tuán lù zhàn jīn yīng,jìng xǐ fēi xiāng rùn cāng xiǎn。
金英还杂遝,苍藓正参差。jīn yīng hái zá tà,cāng xiǎn zhèng cān chà。
芳怀漠漠秋怀并,寒浅寒深只自知。fāng huái mò mò qiū huái bìng,hán qiǎn hán shēn zhǐ zì zhī。
空阶络纬啼声小,半落红莲向宫沼。kōng jiē luò wěi tí shēng xiǎo,bàn luò hóng lián xiàng gōng zhǎo。
高楼雁响此时沉,寒雨机声何处好。gāo lóu yàn xiǎng cǐ shí chén,hán yǔ jī shēng hé chù hǎo。
霏微寒雨暮秋天,罗幔秋镫黯澹边。fēi wēi hán yǔ mù qiū tiān,luó màn qiū dèng àn dàn biān。
秋衣准拟明朝换,明日帘栊冷翠烟。qiū yī zhǔn nǐ míng cháo huàn,míng rì lián lóng lěng cuì yān。

渡句骊河

永瑆

句骊之河河水古,贞观万马饮马渡。jù lí zhī hé hé shuǐ gǔ,zhēn guān wàn mǎ yǐn mǎ dù。
淤泥塞道军负土,行人欲寻失故处。yū ní sāi dào jūn fù tǔ,xíng rén yù xún shī gù chù。
何况司马懿与公孙渊,一胜一败千余年。hé kuàng sī mǎ yì yǔ gōng sūn yuān,yī shèng yī bài qiān yú nián。
萧萧野岸水无言,西流绕出邓子村。xiāo xiāo yě àn shuǐ wú yán,xī liú rào chū dèng zi cūn。
辽西河之右,辽东河之左,太平疆界无彼我。liáo xī hé zhī yòu,liáo dōng hé zhī zuǒ,tài píng jiāng jiè wú bǐ wǒ。
河左辽之东,河右辽之西,年年入贡高句骊。hé zuǒ liáo zhī dōng,hé yòu liáo zhī xī,nián nián rù gòng gāo jù lí。
3012