古诗词

秋娘曲京师菊部杜云红善秦声奏技中和园为怨众所排转徙塞外予独因之有漂泊之感为作此曲

黄节

九城歌管呕哑喧,一月不踏中和园。jiǔ chéng gē guǎn ǒu yǎ xuān,yī yuè bù tà zhōng hé yuán。
秋娘妙曲众弗贵,世间美恶宁足论。qiū niáng miào qū zhòng fú guì,shì jiān měi è níng zú lùn。
春宵深雪对桦烛,沉吟为作秋娘曲。chūn xiāo shēn xuě duì huà zhú,chén yín wèi zuò qiū niáng qū。
信是无聊亦有涯,漫引秋思入弦轴。xìn shì wú liáo yì yǒu yá,màn yǐn qiū sī rù xián zhóu。
浣花有女出津沽,垂髫出上红氍毹。huàn huā yǒu nǚ chū jīn gū,chuí tiáo chū shàng hóng qú shū。
向人妮妮儿女语,清于调舌黄莺雏。xiàng rén nī nī ér nǚ yǔ,qīng yú diào shé huáng yīng chú。
四岁能歌弱能舞,穆曹为师幼孤苦。sì suì néng gē ruò néng wǔ,mù cáo wèi shī yòu gū kǔ。
学成肯向泣春风,自有惊人人未许。xué chéng kěn xiàng qì chūn fēng,zì yǒu jīng rén rén wèi xǔ。
转徙张垣复上京,渐令燕赵闻其名。zhuǎn xǐ zhāng yuán fù shàng jīng,jiàn lìng yàn zhào wén qí míng。
时流为纂云红集,翻作梨园断肠声。shí liú wèi zuǎn yún hóng jí,fān zuò lí yuán duàn cháng shēng。
秦声直继陇西沉,已使龟年泪沾颔。qín shēng zhí jì lǒng xī chén,yǐ shǐ guī nián lèi zhān hàn。
掩抑初如猿狖鸣,倏若微风动葭菼。yǎn yì chū rú yuán yòu míng,shū ruò wēi fēng dòng jiā tǎn。
本来秦声恶激刺,转折抑扬易伤气。běn lái qín shēng è jī cì,zhuǎn zhé yì yáng yì shāng qì。
敛气四弦断复连,浮云柳絮随天地。liǎn qì sì xián duàn fù lián,fú yún liǔ xù suí tiān dì。
当其抗歌方上场,喧啾百鸟孤凤凰。dāng qí kàng gē fāng shàng chǎng,xuān jiū bǎi niǎo gū fèng huáng。
座中有客辄三叹,念奴能勿愁诸郎。zuò zhōng yǒu kè zhé sān tàn,niàn nú néng wù chóu zhū láng。
绝技谁知天果吝,朝月欢娱暗生叹。jué jì shuí zhī tiān guǒ lìn,cháo yuè huān yú àn shēng tàn。
回头不采山上蘼,遂至人间有恩怨。huí tóu bù cǎi shān shàng mí,suì zhì rén jiān yǒu ēn yuàn。
蛾眉谣诼渐纷纭,昔日丝桐今日焚。é méi yáo zhuó jiàn fēn yún,xī rì sī tóng jīn rì fén。
四筵顾曲谁相藉,夜半巾车去五云。sì yán gù qū shuí xiāng jí,yè bàn jīn chē qù wǔ yún。
是时寒柝摧残腊,旧苑沉沉马馺馺。shì shí hán tuò cuī cán là,jiù yuàn chén chén mǎ sà sà。
一客听歌犯雪行,蜡尽弦僵重呜唈。yī kè tīng gē fàn xuě xíng,là jǐn xián jiāng zhòng wū yì。
我来宣南垂五年,看花日日相流连。wǒ lái xuān nán chuí wǔ nián,kàn huā rì rì xiāng liú lián。
自从南归送诸大,独行不到寒葭前。zì cóng nán guī sòng zhū dà,dú xíng bù dào hán jiā qián。
剩与歌扬日再过,坐使景光疾如驮。shèng yǔ gē yáng rì zài guò,zuò shǐ jǐng guāng jí rú tuó。
今朝忽动羁旅心,谓善歌者无知音。jīn cháo hū dòng jī lǚ xīn,wèi shàn gē zhě wú zhī yīn。
秋娘如此亦飘泊,城南春树将成阴。qiū niáng rú cǐ yì piāo pō,chéng nán chūn shù jiāng chéng yīn。
猜您喜欢

送王秋湄

黄节

南禽代马各依依,岂谓归乡客又归。nán qín dài mǎ gè yī yī,qǐ wèi guī xiāng kè yòu guī。
少为井闾谈往劫,再沽鱼蟹试初肥。shǎo wèi jǐng lǘ tán wǎng jié,zài gū yú xiè shì chū féi。
冬来不减方秋味,江合无如一鸟飞。dōng lái bù jiǎn fāng qiū wèi,jiāng hé wú rú yī niǎo fēi。
只此去留还莫共,有人能说不相违。zhǐ cǐ qù liú hái mò gòng,yǒu rén néng shuō bù xiāng wéi。

送刘栽甫去官之申江

黄节

古有饥驱乐去官,人生得性孰云难。gǔ yǒu jī qū lè qù guān,rén shēng dé xìng shú yún nán。
西湖江国元无异,夜雪梅花一以寒。xī hú jiāng guó yuán wú yì,yè xuě méi huā yī yǐ hán。
众里偶然随堕落,万方何处告平安。zhòng lǐ ǒu rán suí duò luò,wàn fāng hé chù gào píng ān。
我怀莫遣家乡计,苦欲从君黄浦滩。wǒ huái mò qiǎn jiā xiāng jì,kǔ yù cóng jūn huáng pǔ tān。

生朝过陈述叔同登茶楼作

黄节

为放春寒过生日,故迟花事见天心。wèi fàng chūn hán guò shēng rì,gù chí huā shì jiàn tiān xīn。
妻儿久已忘吾降,亲旧何须借酒深。qī ér jiǔ yǐ wàng wú jiàng,qīn jiù hé xū jiè jiǔ shēn。
楼外白云空忆母,山中黄独似闻吟。lóu wài bái yún kōng yì mǔ,shān zhōng huáng dú shì wén yín。
此怀得语陈居士,坐展茶棚向夕阴。cǐ huái dé yǔ chén jū shì,zuò zhǎn chá péng xiàng xī yīn。

哭潘致中

黄节

气夺今朝得赴时,未违旬日尚论诗。qì duó jīn cháo dé fù shí,wèi wéi xún rì shàng lùn shī。
出生入死元无间,富不如贫可勿疑。chū shēng rù sǐ yuán wú jiān,fù bù rú pín kě wù yí。
行若寻常非世有,洒然语笑至今悲。xíng ruò xún cháng fēi shì yǒu,sǎ rán yǔ xiào zhì jīn bēi。
独因人重遗传画,题记春来绝笔辞。dú yīn rén zhòng yí chuán huà,tí jì chūn lái jué bǐ cí。

二月十四日东山寓楼

黄节

坐觉春阴转北风,换晴将雨去何从。zuò jué chūn yīn zhuǎn běi fēng,huàn qíng jiāng yǔ qù hé cóng。
栖迟一阁山相对,眇窱两沙江更空。qī chí yī gé shān xiāng duì,miǎo tiǎo liǎng shā jiāng gèng kōng。
原野泽微才点绿,岭云朝霁不成虹。yuán yě zé wēi cái diǎn lǜ,lǐng yún cháo jì bù chéng hóng。
桔槔许有回天力,百亩荒畦在屋东。jú gāo xǔ yǒu huí tiān lì,bǎi mǔ huāng qí zài wū dōng。

濠镜寄广州罗原觉

黄节

山翠当门且卜居,一年尘事了无馀。shān cuì dāng mén qiě bo jū,yī nián chén shì le wú yú。
意多始觉泉明晚,迹近能令务观疏。yì duō shǐ jué quán míng wǎn,jì jìn néng lìng wù guān shū。
邻树鸟鸣同止止,海波鸥没不徐徐。lín shù niǎo míng tóng zhǐ zhǐ,hǎi bō ōu méi bù xú xú。
眼前物我俱难得,回首乡邦独累歔。yǎn qián wù wǒ jù nán dé,huí shǒu xiāng bāng dú lèi xū。

客居

黄节

三面山横百亩塍,夏苗无雨长鬅鬙。sān miàn shān héng bǎi mǔ chéng,xià miáo wú yǔ zhǎng péng sēng。
行云暂作须臾阴,海气将成次第层。xíng yún zàn zuò xū yú yīn,hǎi qì jiāng chéng cì dì céng。
近水树荣招去榜,上街鱼美出严罾。jìn shuǐ shù róng zhāo qù bǎng,shàng jiē yú měi chū yán zēng。
客厨尚有烹鲜计,不及乡风豉土鲮。kè chú shàng yǒu pēng xiān jì,bù jí xiāng fēng shì tǔ líng。

杨少勤胡荫荪两生过谒寓楼别后寄

黄节

海角同携犯雨寻,叩门惊起已宵深。hǎi jiǎo tóng xié fàn yǔ xún,kòu mén jīng qǐ yǐ xiāo shēn。
迟明会见山相对,入梦方持日就沉。chí míng huì jiàn shān xiāng duì,rù mèng fāng chí rì jiù chén。
风转树间留去叶,灰成烛后尽馀心。fēng zhuǎn shù jiān liú qù yè,huī chéng zhú hòu jǐn yú xīn。
老怀不为英年语,地动天回力倘任。lǎo huái bù wèi yīng nián yǔ,dì dòng tiān huí lì tǎng rèn。

黄节

雨带朝暾风又催,井泉枯竭未能回。yǔ dài cháo tūn fēng yòu cuī,jǐng quán kū jié wèi néng huí。
海扶山气行行去,鸭上枝阴脉脉哀。hǎi fú shān qì xíng xíng qù,yā shàng zhī yīn mài mài āi。
湩扰羊群时亦斗,书随鱼贩日还来。dòng rǎo yáng qún shí yì dòu,shū suí yú fàn rì hái lái。
地穷不负人求给,船载松江水一杯。dì qióng bù fù rén qiú gěi,chuán zài sōng jiāng shuǐ yī bēi。

十五夜无月

黄节

夜夜重阴世莫窥,今宵无月始惊奇。yè yè zhòng yīn shì mò kuī,jīn xiāo wú yuè shǐ jīng qí。
浮云落与人争渡,渔火明如海有涯。fú yún luò yǔ rén zhēng dù,yú huǒ míng rú hǎi yǒu yá。
万象至今仍仿佛,众山才隐复参差。wàn xiàng zhì jīn réng fǎng fú,zhòng shān cái yǐn fù cān chà。
高楼不待张灯坐,天末波光白上眉。gāo lóu bù dài zhāng dēng zuò,tiān mò bō guāng bái shàng méi。

南湾观朝雨

黄节

暂辍书声对远山,平生好景不多闲。zàn chuò shū shēng duì yuǎn shān,píng shēng hǎo jǐng bù duō xián。
天逢一雨欣欣乐,海纳群峰故故弯。tiān féng yī yǔ xīn xīn lè,hǎi nà qún fēng gù gù wān。
得水鹈鹕逾斗大,浸田稂莠与人顽。dé shuǐ tí hú yú dòu dà,jìn tián láng yǒu yǔ rén wán。
繁忧却在治诗日,又见朝阳转北湾。fán yōu què zài zhì shī rì,yòu jiàn cháo yáng zhuǎn běi wān。

大雨登楼作

黄节

沧海无端飞上天,水浮山欲起中悬。cāng hǎi wú duān fēi shàng tiān,shuǐ fú shān yù qǐ zhōng xuán。
大鱼出树时高下,渴马收江直万千。dà yú chū shù shí gāo xià,kě mǎ shōu jiāng zhí wàn qiān。
湿翼葱鹙穷鳝所,涉波骇豕在人前。shī yì cōng qiū qióng shàn suǒ,shè bō hài shǐ zài rén qián。
雷风不碍登高目,只有滔滔是逝川。léi fēng bù ài dēng gāo mù,zhǐ yǒu tāo tāo shì shì chuān。

残月

黄节

残月窥窗独起望,近山楼火澹无光。cán yuè kuī chuāng dú qǐ wàng,jìn shān lóu huǒ dàn wú guāng。
欲留睡眼看朝日,却怪晨鸡上女桑。yù liú shuì yǎn kàn cháo rì,què guài chén jī shàng nǚ sāng。
天际乌巢先地白,海边鱼薄有星黄。tiān jì wū cháo xiān dì bái,hǎi biān yú báo yǒu xīng huáng。
人生最为初阳乐,不解诗人兀更伤。rén shēng zuì wèi chū yáng lè,bù jiě shī rén wù gèng shāng。

桑柔

黄节

卒读桑柔十六章,废书三日尚彷徨。zú dú sāng róu shí liù zhāng,fèi shū sān rì shàng páng huáng。
惊心事事无今古,贪乱人人有肺肠。jīng xīn shì shì wú jīn gǔ,tān luàn rén rén yǒu fèi cháng。
吾亦作歌哀不及,国犹靡止去何乡。wú yì zuò gē āi bù jí,guó yóu mí zhǐ qù hé xiāng。
始知骚赋追三百,轻举游仙乃变常。shǐ zhī sāo fù zhuī sān bǎi,qīng jǔ yóu xiān nǎi biàn cháng。

和吴玉臣先生己巳周甲诗

黄节

怀音何至望飞鸮,知是先生意独饶。huái yīn hé zhì wàng fēi xiāo,zhī shì xiān shēng yì dú ráo。
翩彼不如谁则觉,乐思难老世乎遥。piān bǐ bù rú shuí zé jué,lè sī nán lǎo shì hū yáo。
宫庭笾豆俱残废,芹藻鸾旗想敬昭。gōng tíng biān dòu jù cán fèi,qín zǎo luán qí xiǎng jìng zhāo。
修教可期人爱健,愿留胡考问前朝。xiū jiào kě qī rén ài jiàn,yuàn liú hú kǎo wèn qián cháo。