古诗词

伤女惠二月九日卒于天津医院,暂厝望海寺

郑孝胥

弥明才十三,别我已二年。mí míng cái shí sān,bié wǒ yǐ èr nián。
岂知乃死别,一去更不还。qǐ zhī nǎi sǐ bié,yī qù gèng bù hái。
汝母有万恨,我怀抱千冤。rǔ mǔ yǒu wàn hèn,wǒ huái bào qiān yuān。
小影宛如生,泪眼谁能看?xiǎo yǐng wǎn rú shēng,lèi yǎn shuí néng kàn?
大错真铸铁,驱汝向天津。dà cuò zhēn zhù tiě,qū rǔ xiàng tiān jīn。
读书本有毒,将毒与汝吞。dú shū běn yǒu dú,jiāng dú yǔ rǔ tūn。
自从别汝后,好语常联翩。zì cóng bié rǔ hòu,hǎo yǔ cháng lián piān。
时时寄手书,字体颇清端。shí shí jì shǒu shū,zì tǐ pǒ qīng duān。
从姊学操琴,比姊尤熟闲。cóng zǐ xué cāo qín,bǐ zǐ yóu shú xián。
绝怪绝好洁,不饰而自妍。jué guài jué hǎo jié,bù shì ér zì yán。
同学诸女伴,爱之如弟昆。tóng xué zhū nǚ bàn,ài zhī rú dì kūn。
夸汝辄自喜,忆汝不忍言。kuā rǔ zhé zì xǐ,yì rǔ bù rěn yán。
如何忽婴疾,宛转遂经旬。rú hé hū yīng jí,wǎn zhuǎn suì jīng xún。
遣仆虽往迓,刺促心摇魂。qiǎn pū suī wǎng yà,cì cù xīn yáo hún。
恶电从天来,鬼刀截我肝。è diàn cóng tiān lái,guǐ dāo jié wǒ gān。
从此与汝绝,回思深可怜。cóng cǐ yǔ rǔ jué,huí sī shēn kě lián。
我欲执汝手,汝手何从牵?wǒ yù zhí rǔ shǒu,rǔ shǒu hé cóng qiān?
我于抚汝面,空想悲啼颜;wǒ yú fǔ rǔ miàn,kōng xiǎng bēi tí yán;
我欲拭汝泪,却觅衣上痕;wǒ yù shì rǔ lèi,què mì yī shàng hén;
我于抱汝身,惟有三尺棺。wǒ yú bào rǔ shēn,wéi yǒu sān chǐ guān。
死生事则已,父女名空存。sǐ shēng shì zé yǐ,fù nǚ míng kōng cún。
向来千万念,念念皆伤恩。xiàng lái qiān wàn niàn,niàn niàn jiē shāng ēn。
东坡四十九,烦恼悟无根。dōng pō sì shí jiǔ,fán nǎo wù wú gēn。
我何以乐天,悲哀念金銮。wǒ hé yǐ lè tiān,bēi āi niàn jīn luán。
猜您喜欢

四月廿七日晨起

郑孝胥

拔木破山风到处,翻江倒海雨来时。bá mù pò shān fēng dào chù,fān jiāng dào hǎi yǔ lái shí。
平生未尽飞腾意,只有虚檐铁马知。píng shēng wèi jǐn fēi téng yì,zhǐ yǒu xū yán tiě mǎ zhī。

偶作其二

郑孝胥

一落南荒忽至今,满腔幽恨独沉吟。yī luò nán huāng hū zhì jīn,mǎn qiāng yōu hèn dú chén yín。
乱山围绕真何益,难阻龙江北去心。luàn shān wéi rào zhēn hé yì,nán zǔ lóng jiāng běi qù xīn。

初十夜

郑孝胥

归思还随秋月盈,秋风已复到边城。guī sī hái suí qiū yuè yíng,qiū fēng yǐ fù dào biān chéng。
隔河歌舞应通夕,坐听空园蛤蚧鸣。gé hé gē wǔ yīng tōng xī,zuò tīng kōng yuán há jiè míng。

戏失孟莼孙

郑孝胥

盘珠香火竞新声,锦绣云霞绕座生。pán zhū xiāng huǒ jìng xīn shēng,jǐn xiù yún xiá rào zuò shēng。
谁似风流孟夫子,阿兰一曲独移情。shuí shì fēng liú mèng fū zi,ā lán yī qū dú yí qíng。

戏失孟莼孙

郑孝胥

顾曲周郎老护军,龙州歌管漫纷纷。gù qū zhōu láng lǎo hù jūn,lóng zhōu gē guǎn màn fēn fēn。
只应木石心肠在,除却巫山不道云。zhǐ yīng mù shí xīn cháng zài,chú què wū shān bù dào yún。

七夕

郑孝胥

萧鼓门前动四邻,空阶独坐数星辰。xiāo gǔ mén qián dòng sì lín,kōng jiē dú zuò shù xīng chén。
世间无限闲思想,不著龙州月下人。shì jiān wú xiàn xián sī xiǎng,bù zhù lóng zhōu yuè xià rén。

七夕

郑孝胥

河汉微云空复情,长天凉月不胜清。hé hàn wēi yún kōng fù qíng,zhǎng tiān liáng yuè bù shèng qīng。
一园夜色无人见,数朵白莲暗处明。yī yuán yè sè wú rén jiàn,shù duǒ bái lián àn chù míng。

七夕

郑孝胥

双星迢迢复皎皎,寄愁无方指苍昊。shuāng xīng tiáo tiáo fù jiǎo jiǎo,jì chóu wú fāng zhǐ cāng hào。
等闲离合不足云,所恨多情人易老。děng xián lí hé bù zú yún,suǒ hèn duō qíng rén yì lǎo。

蕉竹

郑孝胥

梅厅廊下蕉与竹,风雨时来啸哀玉。méi tīng láng xià jiāo yǔ zhú,fēng yǔ shí lái xiào āi yù。
他年万一忆龙州,不待梦中应在目。tā nián wàn yī yì lóng zhōu,bù dài mèng zhōng yīng zài mù。

将去边防杂述

郑孝胥

历落嵚崎极可哀,暂投魑魅却须回。lì luò qīn qí jí kě āi,zàn tóu chī mèi què xū huí。
弃官入海非难事,曾欠娥眉一诺来。qì guān rù hǎi fēi nán shì,céng qiàn é méi yī nuò lái。

将去边防杂述

郑孝胥

老我何心看歌舞,病来亦复废杯觞。lǎo wǒ hé xīn kàn gē wǔ,bìng lái yì fù fèi bēi shāng。
为君诵取船山语,已避名场避酒场。wèi jūn sòng qǔ chuán shān yǔ,yǐ bì míng chǎng bì jiǔ chǎng。

将去边防杂述

郑孝胥

万马奔腾驻足时,浅人纷纷岂得知。wàn mǎ bēn téng zhù zú shí,qiǎn rén fēn fēn qǐ dé zhī。
誉之不喜毁不怒,牛背眼光卿勿疑。yù zhī bù xǐ huǐ bù nù,niú bèi yǎn guāng qīng wù yí。

将去边防杂述

郑孝胥

九秋佳节去堂堂,无酒无花意欲狂。jiǔ qiū jiā jié qù táng táng,wú jiǔ wú huā yì yù kuáng。
但使弃官仍济胜,登高何日不重阳。dàn shǐ qì guān réng jì shèng,dēng gāo hé rì bù zhòng yáng。

将去边防杂述

郑孝胥

黄花岁岁傲西风,汉上江南旧寓公。huáng huā suì suì ào xī fēng,hàn shàng jiāng nán jiù yù gōng。
谁见戍楼人欲老,夕阳来对拒霜红。shuí jiàn shù lóu rén yù lǎo,xī yáng lái duì jù shuāng hóng。

南京节署西园

郑孝胥

风定平波写绿条,却迎初日皱还摇。fēng dìng píng bō xiě lǜ tiáo,què yíng chū rì zhòu hái yáo。
开窗惊散幽禽语,一夜春寒欲过桥。kāi chuāng jīng sàn yōu qín yǔ,yī yè chūn hán yù guò qiáo。