古诗词

董元恺

茶瓶儿王半焽江楼留饮岕线

董元恺

新制凌家岕线。xīn zhì líng jiā jiè xiàn。
碾玉尘、月团千片。niǎn yù chén yuè tuán qiān piàn。
倾琼蕊色香兼擅。qīng qióng ruǐ sè xiāng jiān shàn。
映入幽兰葱茜。yìng rù yōu lán cōng qiàn。
寒泉溅、乳花泫。hán quán jiàn rǔ huā xuàn。
冰瓷春满。bīng cí chūn mǎn。
松风小啜过阳羡。sōng fēng xiǎo chuài guò yáng xiàn。
月冷空、江声断。yuè lěng kōng jiāng shēng duàn。

柳梢青·杨花

董元恺

午院春深。wǔ yuàn chūn shēn。
玉楼微度,画阁低侵。yù lóu wēi dù,huà gé dī qīn。
乱卷愁来,轻沾恨去,一片伤心。luàn juǎn chóu lái,qīng zhān hèn qù,yī piàn shāng xīn。
飘零幽梦难寻。piāo líng yōu mèng nán xún。
偏冷落、珠帘绣衾。piān lěng luò zhū lián xiù qīn。
燕子争衔,罗衣暗惹,消息沉沉。yàn zi zhēng xián,luó yī àn rě,xiāo xī chén chén。

柳梢青·杨花

董元恺

无限凭栏。wú xiàn píng lán。
一泓秋水,两点春山。yī hóng qiū shuǐ,liǎng diǎn chūn shān。
照影轻盈,盘龙新髻,青雀丫鬟。zhào yǐng qīng yíng,pán lóng xīn jì,qīng què yā huán。
柔枝煞是堪攀。róu zhī shā shì kān pān。
憨笑处、琵琶暗弹。hān xiào chù pí pá àn dàn。
白草黄沙,昏鸦冷雁,曾否开颜。bái cǎo huáng shā,hūn yā lěng yàn,céng fǒu kāi yán。

少年游·江楼秋怀,和柳屯田韵

董元恺

十年旧事上心头。shí nián jiù shì shàng xīn tóu。
残月下江楼。cán yuè xià jiāng lóu。
玉露初零,金风乍起,吹动一天愁。yù lù chū líng,jīn fēng zhà qǐ,chuī dòng yī tiān chóu。
衣香手粉曾留处,仿佛忆同游。yī xiāng shǒu fěn céng liú chù,fǎng fú yì tóng yóu。
眼泪如潮,枕痕似水,终夜尽情流。yǎn lèi rú cháo,zhěn hén shì shuǐ,zhōng yè jǐn qíng liú。

偷声木兰花·嵩台岁暮,题家书尾,寄闺人

董元恺

碧桃花发人离别。bì táo huā fā rén lí bié。
匆匆又见花时节。cōng cōng yòu jiàn huā shí jié。
细数花前。xì shù huā qián。
恰值花开未一年。qià zhí huā kāi wèi yī nián。
惊心蜡尽逢春暮。jīng xīn là jǐn féng chūn mù。
朔雪严风春里度。shuò xuě yán fēng chūn lǐ dù。
屈指春光。qū zhǐ chūn guāng。
轻暖轻寒到艳阳。qīng nuǎn qīng hán dào yàn yáng。

偷声木兰花·嵩台岁暮,题家书尾,寄闺人

董元恺

去年笠泽浮家去。qù nián lì zé fú jiā qù。
缥缈莫釐卿共住。piāo miǎo mò lí qīng gòng zhù。
杨柳丝丝。yáng liǔ sī sī。
满箧登楼唱和诗。mǎn qiè dēng lóu chàng hé shī。
而今零落荆钗伴。ér jīn líng luò jīng chāi bàn。
憔悴罗襟红泪满。qiáo cuì luó jīn hóng lèi mǎn。
地阔天长。dì kuò tiān zhǎng。
蛮雨蛮烟总断肠。mán yǔ mán yān zǒng duàn cháng。

偷声木兰花·嵩台岁暮,题家书尾,寄闺人

董元恺

长江渺渺芙蓉渡。zhǎng jiāng miǎo miǎo fú róng dù。
横浦重重梅岭路。héng pǔ zhòng zhòng méi lǐng lù。
万水千山。wàn shuǐ qiān shān。
唱尽新词行路难。chàng jǐn xīn cí xíng lù nán。
海南霜雪从无信。hǎi nán shuāng xuě cóng wú xìn。
点点偏催游子鬓。diǎn diǎn piān cuī yóu zi bìn。
玉臂云鬟。yù bì yún huán。
懊恼三秋人未还。ào nǎo sān qiū rén wèi hái。

偷声木兰花·嵩台岁暮,题家书尾,寄闺人

董元恺

男儿意气差无苦。nán ér yì qì chà wú kǔ。
累汝兼持门与户。lèi rǔ jiān chí mén yǔ hù。
典尽空箱。diǎn jǐn kōng xiāng。
泪裹珍珠仔细藏。lèi guǒ zhēn zhū zǎi xì cáng。
遥闻薄产丰年熟。yáo wén báo chǎn fēng nián shú。
来岁官逋先赋足。lái suì guān bū xiān fù zú。
事事关心。shì shì guān xīn。
别有关心愁更深。bié yǒu guān xīn chóu gèng shēn。

偷声木兰花·嵩台岁暮,题家书尾,寄闺人

董元恺

迢迢客路谁为主,纵是在家如逆旅。tiáo tiáo kè lù shuí wèi zhǔ,zòng shì zài jiā rú nì lǚ。
飘泊天涯。piāo pō tiān yá。
谁道天涯胜似家。shuí dào tiān yá shèng shì jiā。
一年暂别休悲涕。yī nián zàn bié xiū bēi tì。
暂别百年能有几。zàn bié bǎi nián néng yǒu jǐ。
此后归来。cǐ hòu guī lái。
老我柔乡傍镜台。lǎo wǒ róu xiāng bàng jìng tái。

西江月·过苏秦故里

董元恺

不是秦邦金尽,那能赵印功高。bù shì qín bāng jīn jǐn,nà néng zhào yìn gōng gāo。
揣摩欲过洛阳桥,富贵徒欺妻嫂。chuāi mó yù guò luò yáng qiáo,fù guì tú qī qī sǎo。
箧里阴符羞看,夜深刺股徒劳。qiè lǐ yīn fú xiū kàn,yè shēn cì gǔ tú láo。
青溪休说寿松乔,笑尔车中难保。qīng xī xiū shuō shòu sōng qiáo,xiào ěr chē zhōng nán bǎo。

西江月·过苏秦故里

董元恺

照处石泉晓镜,卷时山月帘钩。zhào chù shí quán xiǎo jìng,juǎn shí shān yuè lián gōu。
隔窗小婢侍梳头。gé chuāng xiǎo bì shì shū tóu。
不语暗垂红袖。bù yǔ àn chuí hóng xiù。
细听枝间唤妇,相随竹里登楼。xì tīng zhī jiān huàn fù,xiāng suí zhú lǐ dēng lóu。
布帆影漾绿杨舟。bù fān yǐng yàng lǜ yáng zhōu。
昨夜溪边泛酒。zuó yè xī biān fàn jiǔ。

惜分飞·胆瓶中梅菊

董元恺

冬尽平芜芳草绿。dōng jǐn píng wú fāng cǎo lǜ。
开到春梅秋菊。kāi dào chūn méi qiū jú。
黄白新妆束。huáng bái xīn zhuāng shù。
亭亭一样人如玉。tíng tíng yī yàng rén rú yù。
淡月横斜疑影独。dàn yuè héng xié yí yǐng dú。
却伴晚霜高躅。què bàn wǎn shuāng gāo zhú。
风味看俱足。fēng wèi kàn jù zú。
林逋合傍陶潜宿。lín bū hé bàng táo qián sù。

满宫花酴醾

董元恺

绿阴垂,鲛帕展。lǜ yīn chuí,jiāo pà zhǎn。
满架浓香开遍。mǎn jià nóng xiāng kāi biàn。
凭栏索笑倩人扶,斗帐流苏初卷。píng lán suǒ xiào qiàn rén fú,dòu zhàng liú sū chū juǎn。
玉容娇,檀晕浅。yù róng jiāo,tán yūn qiǎn。
睡起日高犹倦。shuì qǐ rì gāo yóu juàn。
不禁酒力不禁风,消得一枝春软。bù jìn jiǔ lì bù jìn fēng,xiāo dé yī zhī chūn ruǎn。

满宫花酴醾

董元恺

春欲暮,遥相顾。chūn yù mù,yáo xiāng gù。
花暗柳浓何处。huā àn liǔ nóng hé chù。
西风回首不胜悲,帘卷晚天疏雨。xī fēng huí shǒu bù shèng bēi,lián juǎn wǎn tiān shū yǔ。
春已去,颦不语。chūn yǐ qù,pín bù yǔ。
双鬓翠霞金缕。shuāng bìn cuì xiá jīn lǚ。
旧欢新梦觉来时,泪滴枕檀无数。jiù huān xīn mèng jué lái shí,lèi dī zhěn tán wú shù。

忆汉月岭南芭蕉

董元恺

终岁青青如许。zhōng suì qīng qīng rú xǔ。
结就累累堪数。jié jiù lèi lèi kān shù。
绿阴满地绿天田,种熟万千丝缕。lǜ yīn mǎn dì lǜ tiān tián,zhǒng shú wàn qiān sī lǚ。
细把愁心展,费几夜、春情机杼。xì bǎ chóu xīn zhǎn,fèi jǐ yè chūn qíng jī zhù。
故乡风动北窗时,更着蕉衣销暑。gù xiāng fēng dòng běi chuāng shí,gèng zhe jiāo yī xiāo shǔ。

应天长·秋闺,集唐词

董元恺

玉京人去秋萧索。yù jīng rén qù qiū xiāo suǒ。
愁眉敛翠春烟薄。chóu méi liǎn cuì chūn yān báo。
倚兰桡,卷珠箔。yǐ lán ráo,juǎn zhū bó。
前事岂堪重想着。qián shì qǐ kān zhòng xiǎng zhe。
酒醒情怀恶。jiǔ xǐng qíng huái è。
灯背小窗高阁。dēng bèi xiǎo chuāng gāo gé。
离魂何处飘泊。lí hún hé chù piāo pō。
柳阴烟漠漠。liǔ yīn yān mò mò。

应天长·秋闺,集唐词

董元恺

水精帘卷东风院。shuǐ jīng lián juǎn dōng fēng yuàn。
枝上流莺声百啭。zhī shàng liú yīng shēng bǎi zhuàn。
绿窗轻,香梦软。lǜ chuāng qīng,xiāng mèng ruǎn。
清泪朝朝曾洗面。qīng lèi cháo cháo céng xǐ miàn。
砌痕深,花样浅。qì hén shēn,huā yàng qiǎn。
出水芙蕖波溅。chū shuǐ fú qú bō jiàn。
绣到鸳鸯偏倦。xiù dào yuān yāng piān juàn。
恼乱针和线。nǎo luàn zhēn hé xiàn。

月中行春情,和周清真韵

董元恺

葡萄斟满晕流红。pú táo zhēn mǎn yūn liú hóng。
初卸蜡光融。chū xiè là guāng róng。
游丝轻惹罥雕栊。yóu sī qīng rě juàn diāo lóng。
冷露湿金虫。lěng lù shī jīn chóng。
褪残花事春归去,消几度残月疏钟。tuì cán huā shì chūn guī qù,xiāo jǐ dù cán yuè shū zhōng。
罗裙微动骂东风。luó qún wēi dòng mà dōng fēng。
小立画屏中。xiǎo lì huà píng zhōng。

滴滴金咏腊梅花

董元恺

玉人栀貌天然别。yù rén zhī mào tiān rán bié。
换冰肌,涂娇额。huàn bīng jī,tú jiāo é。
磬口檀心两奇绝。qìng kǒu tán xīn liǎng qí jué。
映东篱颜色。yìng dōng lí yán sè。
移来真蜡霜姿洁。yí lái zhēn là shuāng zī jié。
点酡酥,酿蜂蜜。diǎn tuó sū,niàng fēng mì。
暖癸幽香擅冬日,逗春工消息。nuǎn guǐ yōu xiāng shàn dōng rì,dòu chūn gōng xiāo xī。

思越人·杜圻寻范少伯宅

董元恺

笠湖滨,包山麓,人传一舸西施。lì hú bīn,bāo shān lù,rén chuán yī gě xī shī。
消夏湾头曾醉倚,同游羞杀鸱夷。xiāo xià wān tóu céng zuì yǐ,tóng yóu xiū shā chī yí。
黄金铸就谁堪羡。huáng jīn zhù jiù shuí kān xiàn。
霸越平吴功显。bà yuè píng wú gōng xiǎn。
纵是计然三策善。zòng shì jì rán sān cè shàn。
独嗟爱子难免。dú jiē ài zi nán miǎn。