古诗词

董元恺

画堂春·蝴蝶花

董元恺

春烟春雨染浓芳。chūn yān chūn yǔ rǎn nóng fāng。
丝丝绣出春光。sī sī xiù chū chūn guāng。
映阶碧草学轻狂。yìng jiē bì cǎo xué qīng kuáng。
舞遍东墙。wǔ biàn dōng qiáng。
栩栩欲迷庄子,翩翩胜拓滕王。xǔ xǔ yù mí zhuāng zi,piān piān shèng tuò téng wáng。
穿花潜入此花藏。chuān huā qián rù cǐ huā cáng。
细认钗梁。xì rèn chāi liáng。

画堂春·蝴蝶花

董元恺

天然一色绮罗丛。tiān rán yī sè qǐ luó cóng。
妆成并倚东风。zhuāng chéng bìng yǐ dōng fēng。
秦姨总与虢姨同。qín yí zǒng yǔ guó yí tóng。
玉质烟笼。yù zhì yān lóng。
馥馥幽香密蕊,姗姗淡白轻红。fù fù yōu xiāng mì ruǐ,shān shān dàn bái qīng hóng。
相携竞入翠薇宫。xiāng xié jìng rù cuì wēi gōng。
不妒芳容。bù dù fāng róng。

画堂春·蝴蝶花

董元恺

东风无力锦屏遮。dōng fēng wú lì jǐn píng zhē。
依稀露软烟斜。yī xī lù ruǎn yān xié。
繁华满径拂窗纱。fán huá mǎn jìng fú chuāng shā。
翠剪明霞。cuì jiǎn míng xiá。
高处牵衣欲语,低边弄影交加。gāo chù qiān yī yù yǔ,dī biān nòng yǐng jiāo jiā。
一帘月色浸荷花。yī lián yuè sè jìn hé huā。
绿水人家。lǜ shuǐ rén jiā。

锦堂春饮史子蒙晚香亭

董元恺

盆种珊瑚作串,篱编茉莉成丛。pén zhǒng shān hú zuò chuàn,lí biān mò lì chéng cóng。
穷冬桃李争春色,花影漾帘栊。qióng dōng táo lǐ zhēng chūn sè,huā yǐng yàng lián lóng。
椰子杯浓泛绿,荔枝蜜渍生红。yē zi bēi nóng fàn lǜ,lì zhī mì zì shēng hóng。
别来莫问家园事,细说岭南风。bié lái mò wèn jiā yuán shì,xì shuō lǐng nán fēng。

海棠春·闺词,和王阮亭先生韵晓妆

董元恺

枕棱斜溜金钗响。zhěn léng xié liū jīn chāi xiǎng。
人倦起、日高朱网。rén juàn qǐ rì gāo zhū wǎng。
揽镜怯梳头,一点情波漾。lǎn jìng qiè shū tóu,yī diǎn qíng bō yàng。
牡丹新髻翻时样。mǔ dān xīn jì fān shí yàng。
怪陌上、游郎争赏。guài mò shàng yóu láng zhēng shǎng。
鬌试残妆,日暖云鬟敞。tuǒ shì cán zhuāng,rì nuǎn yún huán chǎng。

海棠春·闺词,和王阮亭先生韵晓妆

董元恺

海棠花下春风足。hǎi táng huā xià chūn fēng zú。
停针线、忽萦心曲。tíng zhēn xiàn hū yíng xīn qū。
晓梦未分明,还向鸳鸯褥。xiǎo mèng wèi fēn míng,hái xiàng yuān yāng rù。
簟纹碧映红生肉。diàn wén bì yìng hóng shēng ròu。
瞤睡眼、醉花柔玉。rún shuì yǎn zuì huā róu yù。
惊认是朝晖,影落湘妃竹。jīng rèn shì cháo huī,yǐng luò xiāng fēi zhú。

海棠春·闺词,和王阮亭先生韵晓妆

董元恺

玉盘水浸金钿影。yù pán shuǐ jìn jīn diàn yǐng。
清波映、红潮微醒。qīng bō yìng hóng cháo wēi xǐng。
娇艳体生香,露湿梨花冷。jiāo yàn tǐ shēng xiāng,lù shī lí huā lěng。
起来唤婢移奁镜。qǐ lái huàn bì yí lián jìng。
忙掩敛、罗裙先整。máng yǎn liǎn luó qún xiān zhěng。
风袅水沉烟,更爇龙涎饼。fēng niǎo shuǐ chén yān,gèng ruò lóng xián bǐng。

海棠春·闺词,和王阮亭先生韵晓妆

董元恺

空阶碎滴芭蕉雨。kōng jiē suì dī bā jiāo yǔ。
听叶叶、愁和砧杵。tīng yè yè chóu hé zhēn chǔ。
剪泪问灯花,泪落花无语。jiǎn lèi wèn dēng huā,lèi luò huā wú yǔ。
夜寒还倩飞鸿去。yè hán hái qiàn fēi hóng qù。
空望断、天边河鼓。kōng wàng duàn tiān biān hé gǔ。
暗忆碧窗南,玉柄同挥麈。àn yì bì chuāng nán,yù bǐng tóng huī zhǔ。

朝中措·题张真人鹤归亭,用欧公韵

董元恺

当年虚靖已凌空。dāng nián xū jìng yǐ líng kōng。
胜迹古亭中。shèng jì gǔ tíng zhōng。
萝洞昼栖云雾,石坛时响松风。luó dòng zhòu qī yún wù,shí tán shí xiǎng sōng fēng。
每闻猿啸,惊飞鹤驾,暮鼓晨钟。měi wén yuán xiào,jīng fēi hè jià,mù gǔ chén zhōng。
便有药炉丹井,尘湖几见仙翁。biàn yǒu yào lú dān jǐng,chén hú jǐ jiàn xiān wēng。

眼儿媚·秋海棠

董元恺

一帘花色写秋容。yī lián huā sè xiě qiū róng。
低映碧窗红。dī yìng bì chuāng hóng。
胭脂冷落,似颦无语,欲笑还慵。yān zhī lěng luò,shì pín wú yǔ,yù xiào hái yōng。
断肠心事谁承问,旖旎不禁风。duàn cháng xīn shì shuí chéng wèn,yǐ nǐ bù jìn fēng。
泪痕染遍,亭亭倩影,点点芳丛。lèi hén rǎn biàn,tíng tíng qiàn yǐng,diǎn diǎn fāng cóng。

三字令·贞娘墓

董元恺

云悄悄,灯荧荧。yún qiāo qiāo,dēng yíng yíng。
雨泠泠。yǔ líng líng。
凭吊处,惜娉婷。píng diào chù,xī pīng tíng。
烟为鬟,雾为鬓,归无形。yān wèi huán,wù wèi bìn,guī wú xíng。
幽篁碧,晚枫青。yōu huáng bì,wǎn fēng qīng。
恨千龄。hèn qiān líng。
玉箫歇,寒蛩鸣。yù xiāo xiē,hán qióng míng。
辛夷襦,芙蓉席,飞残萤。xīn yí rú,fú róng xí,fēi cán yíng。

三字令·贞娘墓

董元恺

香阁掩,泣残红。xiāng gé yǎn,qì cán hóng。
绿阴浓。lǜ yīn nóng。
花淡薄,月朦胧。huā dàn báo,yuè méng lóng。
人去去,云杳杳,恨忡忡。rén qù qù,yún yǎo yǎo,hèn chōng chōng。
空相忆,画楼东。kōng xiāng yì,huà lóu dōng。
此时逢。cǐ shí féng。
消息远,锦书通。xiāo xī yuǎn,jǐn shū tōng。
万般心,千点泪,一时封。wàn bān xīn,qiān diǎn lèi,yī shí fēng。

喜团圆·将到家作

董元恺

依稀又见,兰陵城郭,远火垂杨。yī xī yòu jiàn,lán líng chéng guō,yuǎn huǒ chuí yáng。
忽逢野老偏相识,惊问鬓毛苍。hū féng yě lǎo piān xiāng shí,jīng wèn bìn máo cāng。
遥知窗外,柳开新眼,梅送余香。yáo zhī chuāng wài,liǔ kāi xīn yǎn,méi sòng yú xiāng。
牵衣大妇,挽须小女,争拂风霜。qiān yī dà fù,wǎn xū xiǎo nǚ,zhēng fú fēng shuāng。

河渎神·题二妃庙壁

董元恺

落叶满鸣条。luò yè mǎn míng tiáo。
柏宫方冢岧峣。bǎi gōng fāng zhǒng tiáo yáo。
二妃遗像枕寒潮。èr fēi yí xiàng zhěn hán cháo。
珠衣玉佩飘摇。zhū yī yù pèi piāo yáo。
河流不向湘流绕。hé liú bù xiàng xiāng liú rào。
泪痕此地多少。lèi hén cǐ dì duō shǎo。
恨与苍梧俱杳。hèn yǔ cāng wú jù yǎo。
平阳亦有香草。píng yáng yì yǒu xiāng cǎo。

摊破浣溪沙闺情

董元恺

荡漾馀花落镜奁。dàng yàng yú huā luò jìng lián。
终朝唤婢镇垂帘。zhōng cháo huàn bì zhèn chuí lián。
私幸向来凄闷惯,只恹恹。sī xìng xiàng lái qī mèn guàn,zhǐ yān yān。
手划阑干私自语,髻拖针线总慵拈。shǒu huà lán gàn sī zì yǔ,jì tuō zhēn xiàn zǒng yōng niān。
别有关心人不觉,到眉尖。bié yǒu guān xīn rén bù jué,dào méi jiān。

摊破浣溪沙闺情

董元恺

处处风波暗未休。chù chù fēng bō àn wèi xiū。
晓来听雨替花忧。xiǎo lái tīng yǔ tì huā yōu。
想到碧窗携手地,忽凝眸。xiǎng dào bì chuāng xié shǒu dì,hū níng móu。
半吐樱桃开靥晕,欲眠杨柳放眉愁。bàn tǔ yīng táo kāi yè yūn,yù mián yáng liǔ fàng méi chóu。
懊恨一春憔悴甚,只如秋。ào hèn yī chūn qiáo cuì shén,zhǐ rú qiū。

阳台梦·纪梦

董元恺

个人悄倚银屏立。gè rén qiāo yǐ yín píng lì。
唾花衣袖朦胧碧。tuò huā yī xiù méng lóng bì。
眼波才动已知心,笑向纱幮侧。yǎn bō cái dòng yǐ zhī xīn,xiào xiàng shā chú cè。
隔帘声暗认,低唤枕函亲切。gé lián shēng àn rèn,dī huàn zhěn hán qīn qiè。
睡情欲上忽三更,听姊规凄咽。shuì qíng yù shàng hū sān gèng,tīng zǐ guī qī yàn。

贺圣朝·西江送富云麓学士入都

董元恺

柳遮铃索西江路。liǔ zhē líng suǒ xī jiāng lù。
花唱骊驹暮。huā chàng lí jū mù。
鸾坡不借,片帆悬向,马当飞度。luán pō bù jiè,piàn fān xuán xiàng,mǎ dāng fēi dù。
连空水远举头日,近傍玉清风露。lián kōng shuǐ yuǎn jǔ tóu rì,jìn bàng yù qīng fēng lù。
故人天上讯狂生,只疏慵如故。gù rén tiān shàng xùn kuáng shēng,zhǐ shū yōng rú gù。

醉乡春·断桥月夜,同内饮荷花深处,和秦少游韵

董元恺

内外湖边人悄。nèi wài hú biān rén qiāo。
南北峰顶天晓。nán běi fēng dǐng tiān xiǎo。
摇翠盖,拥红妆,一夜幽香多少。yáo cuì gài,yōng hóng zhuāng,yī yè yōu xiāng duō shǎo。
镜里迎风如笑。jìng lǐ yíng fēng rú xiào。
篙底清阴堪舀。gāo dǐ qīng yīn kān yǎo。
金樽满,玉绳低,一杯共我浇苏小。jīn zūn mǎn,yù shéng dī,yī bēi gòng wǒ jiāo sū xiǎo。

醉乡春·断桥月夜,同内饮荷花深处,和秦少游韵

董元恺

波动一轮声悄。bō dòng yī lún shēng qiāo。
水浸一天秋晓。shuǐ jìn yī tiān qiū xiǎo。
台榭冷,佩环寒,此际知心原少。tái xiè lěng,pèi huán hán,cǐ jì zhī xīn yuán shǎo。
欲折柳丝低笑。yù zhé liǔ sī dī xiào。
频向荷风轻舀。pín xiàng hé fēng qīng yǎo。
香雾湿,淡烟笼,扶疏影乱痕小。xiāng wù shī,dàn yān lóng,fú shū yǐng luàn hén xiǎo。