古诗词

董元恺

忆秦娥·湖楼和内

董元恺

妆楼悄。zhuāng lóu qiāo。
锦塘风送闻啼鸟。jǐn táng fēng sòng wén tí niǎo。
闻啼鸟。wén tí niǎo。
湖光如梦,乱云缭绕。hú guāng rú mèng,luàn yún liáo rào。
六桥裙带飘芳草。liù qiáo qún dài piāo fāng cǎo。
两峰高画春山小。liǎng fēng gāo huà chūn shān xiǎo。
春山小。chūn shān xiǎo。
珠帘初卷,画船多少。zhū lián chū juǎn,huà chuán duō shǎo。

忆秦娥·湖楼和内

董元恺

伤心极。shāng xīn jí。
年年惯作天涯客。nián nián guàn zuò tiān yá kè。
天涯客。tiān yá kè。
留他不住,送他不得。liú tā bù zhù,sòng tā bù dé。
不如归去啼声咽。bù rú guī qù tí shēng yàn。
不归休记归时节。bù guī xiū jì guī shí jié。
归时节。guī shí jié。
未容言语,又成离别。wèi róng yán yǔ,yòu chéng lí bié。

误佳期湖楼月夜,和龚芝麓先生韵

董元恺

月色初穿帘幕。yuè sè chū chuān lián mù。
掩映玉人绰约。yǎn yìng yù rén chuò yuē。
满身花影倩扶持,几处清砧作。mǎn shēn huā yǐng qiàn fú chí,jǐ chù qīng zhēn zuò。
香销玉臂寒,雾冷金钗落。xiāng xiāo yù bì hán,wù lěng jīn chāi luò。
醉擘银筝信手弹,一曲秋云薄。zuì bāi yín zhēng xìn shǒu dàn,yī qū qiū yún báo。

更漏子·寄忆

董元恺

旧愁人,新愁月。jiù chóu rén,xīn chóu yuè。
同是黄昏时节。tóng shì huáng hūn shí jié。
人不见,月偏明。rén bù jiàn,yuè piān míng。
除非倩梦寻。chú fēi qiàn mèng xún。
寒衾拥。hán qīn yōng。
愁难送。chóu nán sòng。
不到四更无梦。bù dào sì gèng wú mèng。
莲漏滴,乳鸦啼。lián lòu dī,rǔ yā tí。
梦儿能几时。mèng ér néng jǐ shí。

更漏子·寄忆

董元恺

雨初晴,帘半卷。yǔ chū qíng,lián bàn juǎn。
叠损罗衣金线。dié sǔn luó yī jīn xiàn。
绡幌碧,粉屏空。xiāo huǎng bì,fěn píng kōng。
灯花结碎红。dēng huā jié suì hóng。
思无穷,情未了。sī wú qióng,qíng wèi le。
一炷后庭香袅。yī zhù hòu tíng xiāng niǎo。
春如剪,雨如丝。chūn rú jiǎn,yǔ rú sī。
风摇夜合枝。fēng yáo yè hé zhī。

更漏子·寄忆

董元恺

绣帘垂,幽沼渌。xiù lián chuí,yōu zhǎo lù。
倚遍阑干几曲。yǐ biàn lán gàn jǐ qū。
蘋叶软,草烟低。píng yè ruǎn,cǎo yān dī。
绿窗残梦迷。lǜ chuāng cán mèng mí。
玉纤轻,凤箫歇。yù xiān qīng,fèng xiāo xiē。
梦觉半床残月。mèng jué bàn chuáng cán yuè。
兰烛灺,柳条空。lán zhú xiè,liǔ tiáo kōng。
此情千万重。cǐ qíng qiān wàn zhòng。

更漏子·寄忆

董元恺

晚妆残,春态浅。wǎn zhuāng cán,chūn tài qiǎn。
远岫参差迷眼。yuǎn xiù cān chà mí yǎn。
千万恨,在心头。qiān wàn hèn,zài xīn tóu。
秋波横欲流。qiū bō héng yù liú。
燕双双,人悄悄。yàn shuāng shuāng,rén qiāo qiāo。
残月光沉树杪。cán yuè guāng chén shù miǎo。
烟雾冷,画屏幽。yān wù lěng,huà píng yōu。
吴山点点愁。wú shān diǎn diǎn chóu。

相思引·烧香曲

董元恺

暖语红窗体自芬,笑添沉水更氤氲。nuǎn yǔ hóng chuāng tǐ zì fēn,xiào tiān chén shuǐ gèng yīn yūn。
语香花气,常共夜深闻。yǔ xiāng huā qì,cháng gòng yè shēn wén。
一缕轻烟遮不住,剪来银叶衬还薰。yī lǚ qīng yān zhē bù zhù,jiǎn lái yín yè chèn hái xūn。
炙成心字,双守鹊炉温。zhì chéng xīn zì,shuāng shǒu què lú wēn。

清平乐·端午闺中词健人

董元恺

缕丝裁绢。lǚ sī cái juàn。
小小人名健。xiǎo xiǎo rén míng jiàn。
但得一心常缱绻。dàn dé yī xīn cháng qiǎn quǎn。
两好时时对面。liǎng hǎo shí shí duì miàn。
临风故作娉婷。lín fēng gù zuò pīng tíng。
看花想像仪形。kàn huā xiǎng xiàng yí xíng。
任取钗横鬓乱,年年祝向芳龄。rèn qǔ chāi héng bìn luàn,nián nián zhù xiàng fāng líng。

清平乐·端午闺中词健人

董元恺

冰蚕细茧。bīng cán xì jiǎn。
纤手亲裁剪。xiān shǒu qīn cái jiǎn。
刻画爪牙眉与眼。kè huà zhǎo yá méi yǔ yǎn。
一笑从风细转。yī xiào cóng fēng xì zhuǎn。
有时彩笔描真。yǒu shí cǎi bǐ miáo zhēn。
何须插艾为人。hé xū chā ài wèi rén。
飘向玉钗头上,儿童竞取相亲。piāo xiàng yù chāi tóu shàng,ér tóng jìng qǔ xiāng qīn。

清平乐·端午闺中词健人

董元恺

谁能续命。shuí néng xù mìng。
五色交相映。wǔ sè jiāo xiāng yìng。
浪说辟兵还压胜。làng shuō pì bīng hái yā shèng。
茧馆珠囊堪赠。jiǎn guǎn zhū náng kān zèng。
不须绕户高悬。bù xū rào hù gāo xuán。
料应妆臂同缠。liào yīng zhuāng bì tóng chán。
愿取一丝一岁,与郎情绪绵绵。yuàn qǔ yī sī yī suì,yǔ láng qíng xù mián mián。

清平乐·端午闺中词健人

董元恺

心前笑抚。xīn qián xiào fǔ。
神印穿金缕。shén yìn chuān jīn lǚ。
销得五兵刚二五。xiāo dé wǔ bīng gāng èr wǔ。
好共钗头艾虎。hǎo gòng chāi tóu ài hǔ。
依依插鬓宜春。yī yī chā bìn yí chūn。
翩翩佩带宜人。piān piān pèi dài yí rén。
全仗赤符厮守,不教胆怯空庭。quán zhàng chì fú sī shǒu,bù jiào dǎn qiè kōng tíng。

清平乐·端午闺中词健人

董元恺

萦丝楚粽。yíng sī chǔ zòng。
巧借针神缝。qiǎo jiè zhēn shén fèng。
杂俎轻镂花影动。zá zǔ qīng lòu huā yǐng dòng。
却比菰蒲郑重。què bǐ gū pú zhèng zhòng。
陋他九子殊名。lòu tā jiǔ zi shū míng。
随他百索殊形。suí tā bǎi suǒ shū xíng。
好是餐他秀色,鬓边袅袅婷婷。hǎo shì cān tā xiù sè,bìn biān niǎo niǎo tíng tíng。

清平乐·端午闺中词健人

董元恺

花阴午直。huā yīn wǔ zhí。
旋把菖蒲刻。xuán bǎ chāng pú kè。
依样雕锼纤指劈。yī yàng diāo sōu xiān zhǐ pī。
细认灵根九节。xì rèn líng gēn jiǔ jié。
五丝撷向霓裳。wǔ sī xié xiàng ní shang。
一樽醉泛瑶觞。yī zūn zuì fàn yáo shāng。
共喜兰汤浴罢,携来倍觉芬芳。gòng xǐ lán tāng yù bà,xié lái bèi jué fēn fāng。

忆少年·春闺

董元恺

春尘如雨,春风如醉,春光如梦。chūn chén rú yǔ,chūn fēng rú zuì,chūn guāng rú mèng。
春花独对也,只春波微动。chūn huā dú duì yě,zhǐ chūn bō wēi dòng。
剪破春阴春色好,更春情落红催送。jiǎn pò chūn yīn chūn sè hǎo,gèng chūn qíng luò hóng cuī sòng。
萋萋春草碧,恰补春愁空。qī qī chūn cǎo bì,qià bǔ chūn chóu kōng。

荆州亭登望湖亭

董元恺

咫尺烟云万状。zhǐ chǐ yān yún wàn zhuàng。
摇曳帆樯百丈。yáo yè fān qiáng bǎi zhàng。
放眼是江南,隔断一湖波浪。fàng yǎn shì jiāng nán,gé duàn yī hú bō làng。
碧浸芙蓉春涨。bì jìn fú róng chūn zhǎng。
白映楚天空漾。bái yìng chǔ tiān kōng yàng。
愿借马当风,安稳行人无恙。yuàn jiè mǎ dāng fēng,ān wěn xíng rén wú yàng。

眉峰碧画眉

董元恺

早展菱花待。zǎo zhǎn líng huā dài。
昨试轻螺在。zuó shì qīng luó zài。
盈盈斜印两春山,恰与秋波厮对。yíng yíng xié yìn liǎng chūn shān,qià yǔ qiū bō sī duì。
深浅还应配。shēn qiǎn hái yīng pèi。
浓淡都堪爱。nóng dàn dōu kān ài。
不知何处送愁来,蛾弯两笔愁难载。bù zhī hé chù sòng chóu lái,é wān liǎng bǐ chóu nán zài。

阮郎归·窗前

董元恺

簸钱年纪只些些。bǒ qián nián jì zhǐ xiē xiē。
垂鬟鬓未鸦。chuí huán bìn wèi yā。
别来几度海桐花。bié lái jǐ dù hǎi tóng huā。
窗前细认他。chuāng qián xì rèn tā。
奁镜畔,绣帘遮。lián jìng pàn,xiù lián zhē。
妆成覆额纱。zhuāng chéng fù é shā。
一枝春色落谁家。yī zhī chūn sè luò shuí jiā。
眉边散晓霞。méi biān sàn xiǎo xiá。

玉连环夜落金钱

董元恺

银屏碧锁空云叆。yín píng bì suǒ kōng yún ài。
金绯绚彩。jīn fēi xuàn cǎi。
豫州赌胜掷红幺,试比青蚨几倍。yù zhōu dǔ shèng zhì hóng yāo,shì bǐ qīng fú jǐ bèi。
纤手折来相对。xiān shǒu zhé lái xiāng duì。
五铢堪爱。wǔ zhū kān ài。
秋光也自到贫家,一线斜阳难卖。qiū guāng yě zì dào pín jiā,yī xiàn xié yáng nán mài。

桃源忆故人寄忆

董元恺

春寒泪滴罗衾暖。chūn hán lèi dī luó qīn nuǎn。
料峭湘帘初卷。liào qiào xiāng lián chū juǎn。
昨夜玉人窗畔。zuó yè yù rén chuāng pàn。
悄悄闻低唤。qiāo qiāo wén dī huàn。
寻思却是天涯远。xún sī què shì tiān yá yuǎn。
此际柔肠千转。cǐ jì róu cháng qiān zhuǎn。
便有南归鱼雁。biàn yǒu nán guī yú yàn。
极目关河断。jí mù guān hé duàn。
4161234567»