古诗词

董元恺

忆王孙·江上

董元恺

一江江水阅兴亡。yī jiāng jiāng shuǐ yuè xīng wáng。
花月春江事渺茫。huā yuè chūn jiāng shì miǎo máng。
江上风吹雁两行。jiāng shàng fēng chuī yàn liǎng xíng。
泪沾裳。lèi zhān shang。
江北江南总断肠。jiāng běi jiāng nán zǒng duàn cháng。

忆王孙·江上

董元恺

二泉初汲碾旗枪。èr quán chū jí niǎn qí qiāng。
火沸松声路沁香。huǒ fèi sōng shēng lù qìn xiāng。
郑重双鬟手自将。zhèng zhòng shuāng huán shǒu zì jiāng。
敢先尝。gǎn xiān cháng。
春风滋味怯萧郎。chūn fēng zī wèi qiè xiāo láng。

归自谣归梦

董元恺

东风急。dōng fēng jí。
携手罗帏情脉脉。xié shǒu luó wéi qíng mài mài。
分明悄语莺花夕。fēn míng qiāo yǔ yīng huā xī。
梦回依旧关山隔。mèng huí yī jiù guān shān gé。
空相忆。kōng xiāng yì。
春云遮断春归迹。chūn yún zhē duàn chūn guī jì。

转应曲送别

董元恺

相送。xiāng sòng。
相送。xiāng sòng。
门外远钟残梦。mén wài yuǎn zhōng cán mèng。
千山万水郎程。qiān shān wàn shuǐ láng chéng。
一夜五更月明。yī yè wǔ gèng yuè míng。
明月。míng yuè。
明月。míng yuè。
偏是照人离别。piān shì zhào rén lí bié。

转应曲送别

董元恺

双燕。shuāng yàn。
双燕。shuāng yàn。
春色衔来一片。chūn sè xián lái yī piàn。
爱伊画阁多情。ài yī huà gé duō qíng。
打散枝头晓莺。dǎ sàn zhī tóu xiǎo yīng。
莺晓。yīng xiǎo。
莺晓。yīng xiǎo。
又听子规啼早。yòu tīng zi guī tí zǎo。

望江怨·闺怨

董元恺

春云晚。chūn yún wǎn。
妾泪朝朝长在眼。qiè lèi cháo cháo zhǎng zài yǎn。
影动湘裙展。yǐng dòng xiāng qún zhǎn。
平湖绿水明如剪。píng hú lǜ shuǐ míng rú jiǎn。
难消遣。nán xiāo qiǎn。
一夜正愁深,东风忽吹浅。yī yè zhèng chóu shēn,dōng fēng hū chuī qiǎn。

如梦令·梦后

董元恺

枝上啼鹃如诉。zhī shàng tí juān rú sù。
唤起离愁无数。huàn qǐ lí chóu wú shù。
曲径古云深,隔岸梦中来路。qū jìng gǔ yún shēn,gé àn mèng zhōng lái lù。
回顾。huí gù。
回顾。huí gù。
月约花阴西度。yuè yuē huā yīn xī dù。

如梦令·梦后

董元恺

忽地披衣起坐。hū dì pī yī qǐ zuò。
梦也分明真个。mèng yě fēn míng zhēn gè。
梦后更凄凉,生怕梦来难躲。mèng hòu gèng qī liáng,shēng pà mèng lái nán duǒ。
无那。wú nà。
无那。wú nà。
守着影儿伴我。shǒu zhe yǐng ér bàn wǒ。

如梦令·梦后

董元恺

半枕别时残梦。bàn zhěn bié shí cán mèng。
一纸离愁新咏。yī zhǐ lí chóu xīn yǒng。
昨夜月明中,几处小桥霜冻。zuó yè yuè míng zhōng,jǐ chù xiǎo qiáo shuāng dòng。
相送。xiāng sòng。
相送。xiāng sòng。
泪湿轻衫寒重。lèi shī qīng shān hán zhòng。

定西番·春暮,集唐词

董元恺

隐映画屏开处,莺对语,蝶飞狂。yǐn yìng huà píng kāi chù,yīng duì yǔ,dié fēi kuáng。
惜韶光。xī sháo guāng。
罗袂从风轻举,波影满池塘。luó mèi cóng fēng qīng jǔ,bō yǐng mǎn chí táng。
高卷水晶帘额,衬斜阳。gāo juǎn shuǐ jīng lián é,chèn xié yáng。

相见欢·鸳鸯

董元恺

珍禽两两回翔。zhēn qín liǎng liǎng huí xiáng。
狎芳塘。xiá fāng táng。
惹得多情儿女,绣罗裳。rě dé duō qíng ér nǚ,xiù luó shang。
嗔伊并,惊伊散,忽分行。chēn yī bìng,jīng yī sàn,hū fēn xíng。
刚到荷花深处,又双双。gāng dào hé huā shēn chù,yòu shuāng shuāng。

减字木兰花·浴温泉

董元恺

九龙汤沸。jiǔ lóng tāng fèi。
范阳水设鱼龙戏。fàn yáng shuǐ shè yú lóng xì。
洗罢奚儿。xǐ bà xī ér。
翻作奚儿洗马池。fān zuò xī ér xǐ mǎ chí。
仓皇西幸。cāng huáng xī xìng。
马嵬坡下长生竟。mǎ wéi pō xià zhǎng shēng jìng。
河水汤汤。hé shuǐ tāng tāng。
南内无人有寿王。nán nèi wú rén yǒu shòu wáng。

减字木兰花·浴温泉

董元恺

夜深清影。yè shēn qīng yǐng。
芳草不生泉欲冷。fāng cǎo bù shēng quán yù lěng。
绣岭花开。xiù lǐng huā kāi。
尽逐东流去不回。jǐn zhú dōng liú qù bù huí。
梨园按曲。lí yuán àn qū。
羯鼓声中鼙鼓蹙。jié gǔ shēng zhōng pí gǔ cù。
红粉成灰。hóng fěn chéng huī。
村笛还吹阿滥堆。cūn dí hái chuī ā làn duī。

谒金门·湖舫同内泛雨

董元恺

烟舫织。yān fǎng zhī。
荡破满湖轻碧。dàng pò mǎn hú qīng bì。
一片楼台空翠滴。yī piàn lóu tái kōng cuì dī。
两峰连树失。liǎng fēng lián shù shī。
帘外荷香堪裛。lián wài hé xiāng kān yì。
槛底鱼游争识。kǎn dǐ yú yóu zhēng shí。
钗漾菱花鬟影湿。chāi yàng líng huā huán yǐng shī。
镜里随风入。jìng lǐ suí fēng rù。

好事近·薰笼

董元恺

数缕气氤氲,微透玲珑湘竹。shù lǚ qì yīn yūn,wēi tòu líng lóng xiāng zhú。
小玉频添鹊脑,比衔花箫局。xiǎo yù pín tiān què nǎo,bǐ xián huā xiāo jú。
半薰绣幔半笼裙,尽放馀烟续。bàn xūn xiù màn bàn lóng qún,jǐn fàng yú yān xù。
一任帘前被底,长共香奁宿。yī rèn lián qián bèi dǐ,zhǎng gòng xiāng lián sù。

丑奴儿令别情

董元恺

匆匆帘影惊分处,蓦别萧郎。cōng cōng lián yǐng jīng fēn chù,mò bié xiāo láng。
自别萧郎。zì bié xiāo láng。
风雨忧愁一半妨。fēng yǔ yōu chóu yī bàn fáng。
从今谙禁愁滋味,总不思量。cóng jīn ān jìn chóu zī wèi,zǒng bù sī liàng。
却又思量。què yòu sī liàng。
日日车轮更转肠。rì rì chē lún gèng zhuǎn cháng。

丑奴儿令别情

董元恺

我似个人伊似我,伊自知愁。wǒ shì gè rén yī shì wǒ,yī zì zhī chóu。
我更多愁。wǒ gèng duō chóu。
两颊啼痕一处留。liǎng jiá tí hén yī chù liú。
春来总与伊同瘦,伊在眉头。chūn lái zǒng yǔ yī tóng shòu,yī zài méi tóu。
我在心头。wǒ zài xīn tóu。
一点横波两处流。yī diǎn héng bō liǎng chù liú。

柳含烟·至日韶阳见柳

董元恺

韶阳柳,季冬时。sháo yáng liǔ,jì dōng shí。
摇曳青青如许,添来宫线织成丝。yáo yè qīng qīng rú xǔ,tiān lái gōng xiàn zhī chéng sī。
舞腰肢。wǔ yāo zhī。
寒塘绿映春波晓。hán táng lǜ yìng chūn bō xiǎo。
镇日黛眉颦笑。zhèn rì dài méi pín xiào。
不吹风雪却吹烟。bù chuī fēng xuě què chuī yān。
曲江边。qū jiāng biān。

好时光杨妃山茶

董元恺

一捻指痕轻染,千片汗色微销。yī niǎn zhǐ hén qīng rǎn,qiān piàn hàn sè wēi xiāo。
乍醒沉香亭上梦,芳魂带叶飘。zhà xǐng chén xiāng tíng shàng mèng,fāng hún dài yè piāo。
照耀临池处,恍上马映多娇。zhào yào lín chí chù,huǎng shàng mǎ yìng duō jiāo。
疑向三郎语,时作舞纤腰。yí xiàng sān láng yǔ,shí zuò wǔ xiān yāo。

一落索·咏风鸢

董元恺

鸷鸟凭空而起。zhì niǎo píng kōng ér qǐ。
云霄堪致。yún xiāo kān zhì。
青春一线上青天,禁得无声堕地。qīng chūn yī xiàn shàng qīng tiān,jìn dé wú shēng duò dì。
怪底轻狂可喜。guài dǐ qīng kuáng kě xǐ。
欲飞还止。yù fēi hái zhǐ。
十年前事忆儿童,此日依然故纸。shí nián qián shì yì ér tóng,cǐ rì yī rán gù zhǐ。
4161234567»