古诗词

陆游

养生

陆游

衰病犹弱国,地与齐楚邻。shuāi bìng yóu ruò guó,dì yǔ qí chǔ lín。
朝忧羽书来,暮畏戎车尘。cháo yōu yǔ shū lái,mù wèi róng chē chén。
奔命不敢辞,所惧残吾民。bēn mìng bù gǎn cí,suǒ jù cán wú mín。
羸老正类此,日夜忧其身。léi lǎo zhèng lèi cǐ,rì yè yōu qí shēn。
起居食饮间,恐惧自贵珍。qǐ jū shí yǐn jiān,kǒng jù zì guì zhēn。
一念少放逸,祸败生逡巡。yī niàn shǎo fàng yì,huò bài shēng qūn xún。
所以古达者,训戒常谆谆。suǒ yǐ gǔ dá zhě,xùn jiè cháng zhūn zhūn。
不死正尔得,成真非有神。bù sǐ zhèng ěr dé,chéng zhēn fēi yǒu shén。

读书

陆游

忆昔年少时,把卷惟引睡。yì xī nián shǎo shí,bǎ juǎn wéi yǐn shuì。
惰游过日月,自咎辄涕泗。duò yóu guò rì yuè,zì jiù zhé tì sì。
老来百事废,却觉书多味。lǎo lái bǎi shì fèi,què jué shū duō wèi。
岂惟时有得,圣域可坐致。qǐ wéi shí yǒu dé,shèng yù kě zuò zhì。
譬如入武库,惝恍不暇视。pì rú rù wǔ kù,chǎng huǎng bù xiá shì。
浅陋安能名,出门但惊喟。qiǎn lòu ān néng míng,chū mén dàn jīng kuì。
天球及河图,千古所共秘。tiān qiú jí hé tú,qiān gǔ suǒ gòng mì。
幸今发其藏,虽老敢自弃。xìng jīn fā qí cáng,suī lǎo gǎn zì qì。

谕邻人三首

陆游

邻曲有米当共舂,何至一旦不相容。lín qū yǒu mǐ dāng gòng chōng,hé zhì yī dàn bù xiāng róng。
为善何尝分士农,尧民皆当变时雍。wèi shàn hé cháng fēn shì nóng,yáo mín jiē dāng biàn shí yōng。

谕邻人三首

陆游

相攻本出忿与疑,能不终讼固已奇。xiāng gōng běn chū fèn yǔ yí,néng bù zhōng sòng gù yǐ qí。
讼端可窒君试思,岁时邻里相谐嬉。sòng duān kě zhì jūn shì sī,suì shí lín lǐ xiāng xié xī。

谕邻人三首

陆游

世通婚姻对门扉,祸福饥饱常相依。shì tōng hūn yīn duì mén fēi,huò fú jī bǎo cháng xiāng yī。
忿争得直义愈非,不如一醉怀牒归。fèn zhēng dé zhí yì yù fēi,bù rú yī zuì huái dié guī。

秋雨

陆游

老火阻馀威,赖此一雨洗。lǎo huǒ zǔ yú wēi,lài cǐ yī yǔ xǐ。
一雨岂遽凉,凉亦自此始。yī yǔ qǐ jù liáng,liáng yì zì cǐ shǐ。
陂湖菱芡熟,小市新酒美。bēi hú líng qiàn shú,xiǎo shì xīn jiǔ měi。
行歌多醉人,欢意溢闾里。xíng gē duō zuì rén,huān yì yì lǘ lǐ。
悬知娄丰年,丝谷贱如水。xuán zhī lóu fēng nián,sī gǔ jiàn rú shuǐ。
呼儿具笔牍,作诗识吾喜。hū ér jù bǐ dú,zuò shī shí wú xǐ。

读书示子遹

陆游

我生无它营,半世随宦牒。wǒ shēng wú tā yíng,bàn shì suí huàn dié。
谗波方稽天,忧与愁相接。chán bō fāng jī tiān,yōu yǔ chóu xiāng jiē。
中间稍自觉,万事付马曹。zhōng jiān shāo zì jué,wàn shì fù mǎ cáo。
告归幸见听,泊与淡相遭。gào guī xìng jiàn tīng,pō yǔ dàn xiāng zāo。
日晏突无烟,垢面有爪痕。rì yàn tū wú yān,gòu miàn yǒu zhǎo hén。
读书则未置,可笑习气存。dú shū zé wèi zhì,kě xiào xí qì cún。
造物哀其穷,畀之大耳儿。zào wù āi qí qióng,bì zhī dà ěr ér。
儿亦好古学,乃不售有司。ér yì hǎo gǔ xué,nǎi bù shòu yǒu sī。
谓当鸢瑟缩,乃如鹤昂藏。wèi dāng yuān sè suō,nǎi rú hè áng cáng。
父子共薄饭,忍饥讲虞唐。fù zi gòng báo fàn,rěn jī jiǎng yú táng。
丰凶有常数,藨蓘当自力。fēng xiōng yǒu cháng shù,biāo gǔn dāng zì lì。
古言不吾欺,岁晚于汝食。gǔ yán bù wú qī,suì wǎn yú rǔ shí。

雨后极凉

陆游

金微未壮长,火老尚馀烬。jīn wēi wèi zhuàng zhǎng,huǒ lǎo shàng yú jìn。
可怜茅舍翁,瞑目困藉躏。kě lián máo shě wēng,míng mù kùn jí lìn。
萧萧得一雨,天气颇清润。xiāo xiāo dé yī yǔ,tiān qì pǒ qīng rùn。
岂惟爽襟灵,亦足祛疾疢。qǐ wéi shuǎng jīn líng,yì zú qū jí chèn。
浮生日月驶,老死才一瞬。fú shēng rì yuè shǐ,lǎo sǐ cái yī shùn。
圣贤邈不嗣,利欲以身徇。shèng xián miǎo bù sì,lì yù yǐ shēn xùn。
孰能痛澡雪,此道庶少进。shú néng tòng zǎo xuě,cǐ dào shù shǎo jìn。
闭门君但学,妙理天岂吝。bì mén jūn dàn xué,miào lǐ tiān qǐ lìn。

鼠败书

陆游

云归雨亦止,鸦起窗既白。yún guī yǔ yì zhǐ,yā qǐ chuāng jì bái。
秋宵未为永,不寐如岁隔。qiū xiāo wèi wèi yǒng,bù mèi rú suì gé。
平明亟下榻,亦未暇冠帻。píng míng jí xià tà,yì wèi xiá guān zé。
检校案上书,狼籍鼠啮迹。jiǎn xiào àn shàng shū,láng jí shǔ niè jì。
食箪与果笾,攘取初不责。shí dān yǔ guǒ biān,rǎng qǔ chū bù zé。
侈然敢四出,乃至暴方册。chǐ rán gǎn sì chū,nǎi zhì bào fāng cè。
坐令汉箧亡,不减秦火厄。zuò lìng hàn qiè wáng,bù jiǎn qín huǒ è。
向能畜一猫,狡穴讵弗获。xiàng néng chù yī māo,jiǎo xué jù fú huò。
缄縢又荡然,追咎亦何益。jiān téng yòu dàng rán,zhuī jiù yì hé yì。
惰偷当自戒,鼠辈安足磔。duò tōu dāng zì jiè,shǔ bèi ān zú zhé。

读王摩诘诗爱其散发晚未簪道书行尚把之句因用为韵赋古风十首亦皆物外事也

陆游

我生本江湖,岁月不可算。wǒ shēng běn jiāng hú,suì yuè bù kě suàn。
采药游名山,所历颇萧散。cǎi yào yóu míng shān,suǒ lì pǒ xiāo sàn。
一逢巢居翁,见谓于我馆。yī féng cháo jū wēng,jiàn wèi yú wǒ guǎn。
酌泉啖松柏,每得造膝款。zhuó quán dàn sōng bǎi,měi dé zào xī kuǎn。
行道不自力,残发日已短。xíng dào bù zì lì,cán fā rì yǐ duǎn。
海山故不远,谪限何时满。hǎi shān gù bù yuǎn,zhé xiàn hé shí mǎn。

读王摩诘诗爱其散发晚未簪道书行尚把之句因用为韵赋古风十首亦皆物外事也

陆游

仕宦五十年,所至不黔突。shì huàn wǔ shí nián,suǒ zhì bù qián tū。
取鱼固舍熊,挟兔那恨鹘。qǔ yú gù shě xióng,xié tù nà hèn gǔ。
退归息厌厌,谁敢书咄咄。tuì guī xī yàn yàn,shuí gǎn shū duō duō。
屋穿每茨草,驴瘦可数骨。wū chuān měi cí cǎo,lǘ shòu kě shù gǔ。
秋风忽已厉,落叶衬残月。qiū fēng hū yǐ lì,luò yè chèn cán yuè。
脱巾坐中庭,清冷入毛发。tuō jīn zuò zhōng tíng,qīng lěng rù máo fā。

读王摩诘诗爱其散发晚未簪道书行尚把之句因用为韵赋古风十首亦皆物外事也

陆游

我爱古竹枝,每歌必三反。wǒ ài gǔ zhú zhī,měi gē bì sān fǎn。
孤舟上荆巫,天末未觉远。gū zhōu shàng jīng wū,tiān mò wèi jué yuǎn。
最奇扇子峡,恨不遂高遁。zuì qí shàn zi xiá,hèn bù suì gāo dùn。
荆棘蜀故宫,烟水楚废苑。jīng jí shǔ gù gōng,yān shuǐ chǔ fèi yuàn。
至今清夜梦,百丈困牵挽。zhì jīn qīng yè mèng,bǎi zhàng kùn qiān wǎn。
人生如寄尔,勿叹流年晚。rén shēng rú jì ěr,wù tàn liú nián wǎn。

读王摩诘诗爱其散发晚未簪道书行尚把之句因用为韵赋古风十首亦皆物外事也

陆游

往岁著朝衫,晨起事如汇。wǎng suì zhù cháo shān,chén qǐ shì rú huì。
告归卧孤村,枯淡有馀味。gào guī wò gū cūn,kū dàn yǒu yú wèi。
闭门绝外慕,自谓真富贵。bì mén jué wài mù,zì wèi zhēn fù guì。
萧然毕吾生,地下亦增气。xiāo rán bì wú shēng,dì xià yì zēng qì。
里翁恋儿女,小疾辄忧畏。lǐ wēng liàn ér nǚ,xiǎo jí zhé yōu wèi。
惟穷可赊死,我在君亦未。wéi qióng kě shē sǐ,wǒ zài jūn yì wèi。

读王摩诘诗爱其散发晚未簪道书行尚把之句因用为韵赋古风十首亦皆物外事也

陆游

万金筑华堂,千金教新音。wàn jīn zhù huá táng,qiān jīn jiào xīn yīn。
不知忧患场,著脚日愈深。bù zhī yōu huàn chǎng,zhù jiǎo rì yù shēn。
今人喜议古,后亦将议今。jīn rén xǐ yì gǔ,hòu yì jiāng yì jīn。
使汝有子孙,闻之亦何心。shǐ rǔ yǒu zi sūn,wén zhī yì hé xīn。
邓通擅铜山,死日无一簪。dèng tōng shàn tóng shān,sǐ rì wú yī zān。
未死汝勿喜,五溪多毒淫。wèi sǐ rǔ wù xǐ,wǔ xī duō dú yín。

读王摩诘诗爱其散发晚未簪道书行尚把之句因用为韵赋古风十首亦皆物外事也

陆游

往者游青城,犹及二三老。wǎng zhě yóu qīng chéng,yóu jí èr sān lǎo。
稽首出世师,数语穷至道。jī shǒu chū shì shī,shù yǔ qióng zhì dào。
妻子真弊屣,弃去恨不早。qī zi zhēn bì xǐ,qì qù hèn bù zǎo。
俯仰才几时,残骸日衰槁。fǔ yǎng cái jǐ shí,cán hái rì shuāi gǎo。
吾儿有奇骨,亦复至幽讨。wú ér yǒu qí gǔ,yì fù zhì yōu tǎo。
金丹傥可成,白发何足扫。jīn dān tǎng kě chéng,bái fā hé zú sǎo。

读王摩诘诗爱其散发晚未簪道书行尚把之句因用为韵赋古风十首亦皆物外事也

陆游

稚川师郑君,才及一卷书。zhì chuān shī zhèng jūn,cái jí yī juǎn shū。
书大仅如箸,度世盖有馀。shū dà jǐn rú zhù,dù shì gài yǒu yú。
想其所论说,妙极轩昊初。xiǎng qí suǒ lùn shuō,miào jí xuān hào chū。
内篇今虽存,亦复饱蠹鱼。nèi piān jīn suī cún,yì fù bǎo dù yú。
我欲探其原,蹇步空趑趄。wǒ yù tàn qí yuán,jiǎn bù kōng zī jū。
安得插两翅,从公游太虚。ān dé chā liǎng chì,cóng gōng yóu tài xū。

读王摩诘诗爱其散发晚未簪道书行尚把之句因用为韵赋古风十首亦皆物外事也

陆游

隐书有三景,字字当力行。yǐn shū yǒu sān jǐng,zì zì dāng lì xíng。
寸地与尺宅,可以久汝生。cùn dì yǔ chǐ zhái,kě yǐ jiǔ rǔ shēng。
溯流归昆虚,坚守临长城。sù liú guī kūn xū,jiān shǒu lín zhǎng chéng。
一旦告成功,河塞黄金成。yī dàn gào chéng gōng,hé sāi huáng jīn chéng。
笙鹤适缑山,貂蝉朝玉京。shēng hè shì gōu shān,diāo chán cháo yù jīng。
即今修行地,千古名还婴。jí jīn xiū xíng dì,qiān gǔ míng hái yīng。

读王摩诘诗爱其散发晚未簪道书行尚把之句因用为韵赋古风十首亦皆物外事也

陆游

行年过八十,形悴神则旺。xíng nián guò bā shí,xíng cuì shén zé wàng。
往来江湖间,垂老犹疏放。wǎng lái jiāng hú jiān,chuí lǎo yóu shū fàng。
沧波浩无津,天遣遂微尚。cāng bō hào wú jīn,tiān qiǎn suì wēi shàng。
剡溪挂风帆,渔浦理烟榜。shàn xī guà fēng fān,yú pǔ lǐ yān bǎng。
奇云出深谷,新月生叠嶂。qí yún chū shēn gǔ,xīn yuè shēng dié zhàng。
兴怀晋诸贤,谁能续遗唱。xīng huái jìn zhū xián,shuí néng xù yí chàng。

读王摩诘诗爱其散发晚未簪道书行尚把之句因用为韵赋古风十首亦皆物外事也

陆游

二十游名场,最号才智下。èr shí yóu míng chǎng,zuì hào cái zhì xià。
蹭蹬六十年,亦有茆一把。cèng dēng liù shí nián,yì yǒu máo yī bǎ。
典衣租黄犊,乘雨耕绿野。diǎn yī zū huáng dú,chéng yǔ gēng lǜ yě。
西成得一饱,敢计泥没踝。xī chéng dé yī bǎo,gǎn jì ní méi huái。
住久邻好深,百事通乞假。zhù jiǔ lín hǎo shēn,bǎi shì tōng qǐ jiǎ。
秋高小瓮香,相唤注老瓦。qiū gāo xiǎo wèng xiāng,xiāng huàn zhù lǎo wǎ。

秋晓闻禽声五韵

陆游

秋晓风露佳,天宇旷以清。qiū xiǎo fēng lù jiā,tiān yǔ kuàng yǐ qīng。
鸟雀当此时,意乐有和声。niǎo què dāng cǐ shí,yì lè yǒu hé shēng。
人独不自喜,乃欲鸣不平。rén dú bù zì xǐ,nǎi yù míng bù píng。
世事虽万端,但可笑绝缨。shì shì suī wàn duān,dàn kě xiào jué yīng。
君看郊与岛,徒自残其生。jūn kàn jiāo yǔ dǎo,tú zì cán qí shēng。