古诗词

王柏

中秋

王柏

中秋天气似重阳,幸有庭前桂子香。zhōng qiū tiān qì shì zhòng yáng,xìng yǒu tíng qián guì zi xiāng。
书册根边无一事,任他风雨送凄凉。shū cè gēn biān wú yī shì,rèn tā fēng yǔ sòng qī liáng。

寄题胡子升读易亭韵

王柏

梅花亭外倚霜晴,读易亭中一老成。méi huā tíng wài yǐ shuāng qíng,dú yì tíng zhōng yī lǎo chéng。
亭在道旁还有意,几多行客想风声。tíng zài dào páng hái yǒu yì,jǐ duō xíng kè xiǎng fēng shēng。

叶西庐惠冬菊三绝

王柏

风紧东篱长旧荄,主人杖屦日徘徊。fēng jǐn dōng lí zhǎng jiù gāi,zhǔ rén zhàng jù rì pái huái。
后时独立应无恨,少待梅花相伴开。hòu shí dú lì yīng wú hèn,shǎo dài méi huā xiāng bàn kāi。

叶西庐惠冬菊三绝

王柏

霜天无物不雕残,忽见青蕤羽葆攒。shuāng tiān wú wù bù diāo cán,hū jiàn qīng ruí yǔ bǎo zǎn。
欲制颓龄须耐冷,一阳定有落英餐。yù zhì tuí líng xū nài lěng,yī yáng dìng yǒu luò yīng cān。

叶西庐惠冬菊三绝

王柏

谁知造化用工深,处士陶潜独返魂。shuí zhī zào huà yòng gōng shēn,chù shì táo qián dú fǎn hún。
白发书生留晚节,从今岁岁典刑存。bái fā shū shēng liú wǎn jié,cóng jīn suì suì diǎn xíng cún。

和乘雪游山韵

王柏

千丈层崖玉作堆,瑶林璀璨路萦回。qiān zhàng céng yá yù zuò duī,yáo lín cuǐ càn lù yíng huí。
寒光彻骨清无敌,第一轩中第一杯。hán guāng chè gǔ qīng wú dí,dì yī xuān zhōng dì yī bēi。

和乘雪游山韵

王柏

肃然穷巷冻堆堆,高卧袁生梦正回。sù rán qióng xiàng dòng duī duī,gāo wò yuán shēng mèng zhèng huí。
拥鼻微吟烧榾柮,茅柴也荐两三杯。yōng bí wēi yín shāo gǔ duò,máo chái yě jiàn liǎng sān bēi。

三闾大夫赞

王柏

爱国忧民感慨深,沅湘浩浩魄沈沈。ài guó yōu mín gǎn kǎi shēn,yuán xiāng hào hào pò shěn shěn。
怀沙哀郢成何事,日月争光只此心。huái shā āi yǐng chéng hé shì,rì yuè zhēng guāng zhǐ cǐ xīn。

张子房

王柏

圯上相逢一老翁,诛秦蹙项笑谈中。yí shàng xiāng féng yī lǎo wēng,zhū qín cù xiàng xiào tán zhōng。
报韩偶得刘郎用,更有商山听下风。bào hán ǒu dé liú láng yòng,gèng yǒu shāng shān tīng xià fēng。

题诸葛武侯画像

王柏

隆中高卧匪无情,鼎峙规模岂素心。lóng zhōng gāo wò fěi wú qíng,dǐng zhì guī mó qǐ sù xīn。
自是将军三顾晚,坐看世变转移深。zì shì jiāng jūn sān gù wǎn,zuò kàn shì biàn zhuǎn yí shēn。

羊叔子画像

王柏

天下三分事未终,已施德惠过江东。tiān xià sān fēn shì wèi zhōng,yǐ shī dé huì guò jiāng dōng。
谁知叔子深长计,但道中兴是茂弘。shuí zhī shū zi shēn zhǎng jì,dàn dào zhōng xīng shì mào hóng。

陶渊明

王柏

义熙鼎向寄奴轻,归去来兮绝宦情。yì xī dǐng xiàng jì nú qīng,guī qù lái xī jué huàn qíng。
特笔谁书晋处士,千年心事一朝明。tè bǐ shuí shū jìn chù shì,qiān nián xīn shì yī cháo míng。

元夕独坐

王柏

颇闻灯火闹荧荧,何似书窗一点青。pǒ wén dēng huǒ nào yíng yíng,hé shì shū chuāng yī diǎn qīng。
尚喜今年民意乐,一般箫鼓两般听。shàng xǐ jīn nián mín yì lè,yī bān xiāo gǔ liǎng bān tīng。

赠寻贤赵相士

王柏

赤脚佯聋术有神,贤才未必要贤寻。chì jiǎo yáng lóng shù yǒu shén,xián cái wèi bì yào xián xún。
寻贤牌子非贤物,自是君王坐右箴。xún xián pái zi fēi xián wù,zì shì jūn wáng zuò yòu zhēn。

兰亭记

王柏

风流盛集数兰亭,刻石纷纷岂有真。fēng liú shèng jí shù lán tíng,kè shí fēn fēn qǐ yǒu zhēn。
嗟老感时何足慕,千年谁记浴沂人。jiē lǎo gǎn shí hé zú mù,qiān nián shuí jì yù yí rén。

题书目

王柏

博而寡要岂通儒,三万牙签亦太虚。bó ér guǎ yào qǐ tōng rú,sān wàn yá qiān yì tài xū。
一编论语用不尽,世间何必许多书。yī biān lùn yǔ yòng bù jǐn,shì jiān hé bì xǔ duō shū。

题愚斋梅轴

王柏

悄然笔下有心期,写出寒梢玉立时。qiāo rán bǐ xià yǒu xīn qī,xiě chū hán shāo yù lì shí。
何事巧藏烟雨里,孤标深不愿人知。hé shì qiǎo cáng yān yǔ lǐ,gū biāo shēn bù yuàn rén zhī。

和咏飞春蔬

王柏

东轩清节乐春蔬,传到孙支百载馀。dōng xuān qīng jié lè chūn shū,chuán dào sūn zhī bǎi zài yú。
一朝拂袖竟归去,应嗤介甫未忘鱼。yī cháo fú xiù jìng guī qù,yīng chī jiè fǔ wèi wàng yú。

和咏飞春蔬

王柏

社日何曾梦蹴蔬,遁翁波及实君馀。shè rì hé céng mèng cù shū,dùn wēng bō jí shí jūn yú。
菜根牢咬真吾事,明义从知合舍鱼。cài gēn láo yǎo zhēn wú shì,míng yì cóng zhī hé shě yú。

题画梅

王柏

枝头寂寞若为情,唤起毛锥为写神。zhī tóu jì mò ruò wèi qíng,huàn qǐ máo zhuī wèi xiě shén。
月下风前长玉立,娟娟一纸四时春。yuè xià fēng qián zhǎng yù lì,juān juān yī zhǐ sì shí chūn。