古诗词

王柏

和遁泽武夷石乳吟

王柏

遁翁声价为时重,几年勤学方繇统。dùn wēng shēng jià wèi shí zhòng,jǐ nián qín xué fāng yáo tǒng。
丽泽门人已寂寥,衣冠奕奕皆遗种。lì zé mén rén yǐ jì liáo,yī guān yì yì jiē yí zhǒng。
当日诗编谁尚存,逊斋今幸传闻孙。dāng rì shī biān shuí shàng cún,xùn zhāi jīn xìng chuán wén sūn。
平生工作风刺体,近来琢句如春温。píng shēng gōng zuò fēng cì tǐ,jìn lái zuó jù rú chūn wēn。
灵芽来自幔亭里,贮以纱囊红与紫。líng yá lái zì màn tíng lǐ,zhù yǐ shā náng hóng yǔ zǐ。
一掬枪旗分雅供,七碗卢仝为惊起。yī jū qiāng qí fēn yǎ gōng,qī wǎn lú tóng wèi jīng qǐ。
赑屃古鼎亲烹尝,清风习习生诗肠。bì xì gǔ dǐng qīn pēng cháng,qīng fēng xí xí shēng shī cháng。
云根不受尘土污,舌本岂带台阁芗。yún gēn bù shòu chén tǔ wū,shé běn qǐ dài tái gé xiāng。
学海茫茫了无际,一觉回头有馀地。xué hǎi máng máng le wú jì,yī jué huí tóu yǒu yú dì。
世味醲鲜多螫毒,无味之中要精哜。shì wèi nóng xiān duō shì dú,wú wèi zhī zhōng yào jīng jì。
燕闲消息已潜通,满阁遗书须细穷。yàn xián xiāo xī yǐ qián tōng,mǎn gé yí shū xū xì qióng。
淡而不厌真隽永,不在松风蟹眼中。dàn ér bù yàn zhēn juàn yǒng,bù zài sōng fēng xiè yǎn zhōng。

薰风歌代寿节斋

王柏

玉麟堂上歌薰风,周公分陕方居东。yù lín táng shàng gē xūn fēng,zhōu gōng fēn shǎn fāng jū dōng。
蜺旌龙节更号令,长江万里消狼烽。ní jīng lóng jié gèng hào lìng,zhǎng jiāng wàn lǐ xiāo láng fēng。
櫜鞬帕首多名将,夙兴拜舞占乾象。gāo jiān pà shǒu duō míng jiāng,sù xīng bài wǔ zhàn qián xiàng。
紫气浮浮轸翼间,宗星炯炯银潢上。zǐ qì fú fú zhěn yì jiān,zōng xīng jiǒng jiǒng yín huáng shàng。
甫申飞下鼎湖山,汝阳天人未足言。fǔ shēn fēi xià dǐng hú shān,rǔ yáng tiān rén wèi zú yán。
八纮纳纳入经济,一柱岩岩久具瞻。bā hóng nà nà rù jīng jì,yī zhù yán yán jiǔ jù zhān。
岧峣陪京新命尹,虎踞龙蟠壮根本。tiáo yáo péi jīng xīn mìng yǐn,hǔ jù lóng pán zhuàng gēn běn。
关中镇抚必萧何,北门筦钥须寇准。guān zhōng zhèn fǔ bì xiāo hé,běi mén guǎn yào xū kòu zhǔn。
运量恢恢妙转旋,一念体国心通天。yùn liàng huī huī miào zhuǎn xuán,yī niàn tǐ guó xīn tōng tiān。
玺书锡劳下阊阖,珥貂十辈来传宣。xǐ shū xī láo xià chāng hé,ěr diāo shí bèi lái chuán xuān。
天子令闻洽四国,令仪令色山甫德。tiān zi lìng wén qià sì guó,lìng yí lìng sè shān fǔ dé。
江汉汤汤告厥成,衮衣归兮式百辟。jiāng hàn tāng tāng gào jué chéng,gǔn yī guī xī shì bǎi pì。
薰风薰风自南来,解民愠兮阜民财。xūn fēng xūn fēng zì nán lái,jiě mín yùn xī fù mín cái。
不赓殿阁微凉句,拜手喜起明良哉。bù gēng diàn gé wēi liáng jù,bài shǒu xǐ qǐ míng liáng zāi。
菁菁葑菲公犹采,世沐恩波深似海。jīng jīng fēng fēi gōng yóu cǎi,shì mù ēn bō shēn shì hǎi。
春风一鹗又横空,敝帚萧骚价千倍。chūn fēng yī è yòu héng kōng,bì zhǒu xiāo sāo jià qiān bèi。
翘材油幕罗群英,寿觞潋滟难同斟。qiào cái yóu mù luó qún yīng,shòu shāng liàn yàn nán tóng zhēn。
客星滩头频矫首,夜夜遥瞻南极明。kè xīng tān tóu pín jiǎo shǒu,yè yè yáo zhān nán jí míng。

和遁泽惠豆粟韵

王柏

民曰同胞岂异根,万殊皆自一本分。mín yuē tóng bāo qǐ yì gēn,wàn shū jiē zì yī běn fēn。
烧萁舂粟不忍听,诗翁感慨何忧勤。shāo qí chōng sù bù rěn tīng,shī wēng gǎn kǎi hé yōu qín。
我有儿拳莲实中,共房??笑秋风。wǒ yǒu ér quán lián shí zhōng,gòng fáng jí jí xiào qiū fēng。
平铺春色殷勤种,终鲜它年又怨公。píng pù chūn sè yīn qín zhǒng,zhōng xiān tā nián yòu yuàn gōng。

和遁泽惠豆粟韵

王柏

秋深万物尽归根,五谷从来不解分。qiū shēn wàn wù jǐn guī gēn,wǔ gǔ cóng lái bù jiě fēn。
以长而食了无事,南山有种何曾勤。yǐ zhǎng ér shí le wú shì,nán shān yǒu zhǒng hé céng qín。
遁泽真情在句中,薄俗三叹曹刘风。dùn zé zhēn qíng zài jù zhōng,báo sú sān tàn cáo liú fēng。
识得异形同一气,应无管蔡怨周公。shí dé yì xíng tóng yī qì,yīng wú guǎn cài yuàn zhōu gōng。

题平心堂

王柏

洛龟圆文锡神禹,箕子陈范畀周武。luò guī yuán wén xī shén yǔ,jī zi chén fàn bì zhōu wǔ。
九畴自天伦既叙,向用一以寿为主。jiǔ chóu zì tiān lún jì xù,xiàng yòng yī yǐ shòu wèi zhǔ。
人生富贵何足数,最要康宁安厥处。rén shēng fù guì hé zú shù,zuì yào kāng níng ān jué chù。
尔其好德全付予,惟皇之极必福汝。ěr qí hǎo dé quán fù yǔ,wéi huáng zhī jí bì fú rǔ。
君侯有德存此心,居官居家堂两铭。jūn hóu yǒu dé cún cǐ xīn,jū guān jū jiā táng liǎng míng。
强弱人己无留情,湛然方寸如砥平。qiáng ruò rén jǐ wú liú qíng,zhàn rán fāng cùn rú dǐ píng。
蔼蔼庭鲤双趋庭,指此良方垂后昆。ǎi ǎi tíng lǐ shuāng qū tíng,zhǐ cǐ liáng fāng chuí hòu kūn。
信受奉行不敢轻,宜尔子孙皆千龄。xìn shòu fèng xíng bù gǎn qīng,yí ěr zi sūn jiē qiān líng。

和叔崇春寒韵

王柏

知和而和当有节,节贵得中忌超越。zhī hé ér hé dāng yǒu jié,jié guì dé zhōng jì chāo yuè。
造化神机岂易窥,天上不知谁理燮。zào huà shén jī qǐ yì kuī,tiān shàng bù zhī shuí lǐ xiè。
东皇面目似非真,我闻四时皆有春。dōng huáng miàn mù shì fēi zhēn,wǒ wén sì shí jiē yǒu chūn。
春来天地已交泰,肃肃群阴岂可伸。chūn lái tiān dì yǐ jiāo tài,sù sù qún yīn qǐ kě shēn。
金谷笙歌未尝冷,莫张威势吓诗人。jīn gǔ shēng gē wèi cháng lěng,mò zhāng wēi shì xià shī rén。

题东村所藏宫锦图

王柏

后德相成帝业昌,不耽歌舞夸新妆。hòu dé xiāng chéng dì yè chāng,bù dān gē wǔ kuā xīn zhuāng。
六宫妇式颁蚕事,职雅心耑清昼长。liù gōng fù shì bān cán shì,zhí yǎ xīn duān qīng zhòu zhǎng。
忽见双娥理丝把,宽急对牵身势强。hū jiàn shuāng é lǐ sī bǎ,kuān jí duì qiān shēn shì qiáng。
辐轮飞转一缕细,文茵独坐迎微凉。fú lún fēi zhuǎn yī lǚ xì,wén yīn dú zuò yíng wēi liáng。
高卷翠帘三四侣,织就五采成龙章。gāo juǎn cuì lián sān sì lǚ,zhī jiù wǔ cǎi chéng lóng zhāng。
献功不须出宫壸,手授缝人裁帝衮。xiàn gōng bù xū chū gōng kǔn,shǒu shòu fèng rén cái dì gǔn。
端拱明堂万国朝,文物声明光四境。duān gǒng míng táng wàn guó cháo,wén wù shēng míng guāng sì jìng。
何人遇此一段奇,追记丹青描不尽。hé rén yù cǐ yī duàn qí,zhuī jì dān qīng miáo bù jǐn。
器用铺张规制精,默寓经纶合绳准。qì yòng pù zhāng guī zhì jīng,mò yù jīng lún hé shéng zhǔn。
世间画手无此图,疑是当年阎立本。shì jiān huà shǒu wú cǐ tú,yí shì dāng nián yán lì běn。

赋双松堂

王柏

和平堂前列四皓,双松为主双桧宾。hé píng táng qián liè sì hào,shuāng sōng wèi zhǔ shuāng guì bīn。
深山大泽不肯住,鞭霆驾雨来重闉。shēn shān dà zé bù kěn zhù,biān tíng jià yǔ lái zhòng yīn。
苍髯梳风音瑟瑟,霜皮凝雪冰粼粼。cāng rán shū fēng yīn sè sè,shuāng pí níng xuě bīng lín lín。
静有精神观世变,悄无颜色阿緌绅。jìng yǒu jīng shén guān shì biàn,qiāo wú yán sè ā ruí shēn。
朱幡皂盖几来去,丹楹藻棁方更新。zhū fān zào gài jǐ lái qù,dān yíng zǎo zhuō fāng gèng xīn。
魏武子孙敦宿好,十八公子忻相亲。wèi wǔ zi sūn dūn sù hǎo,shí bā gōng zi xīn xiāng qīn。
世间灵物妙难测,一气长存天地仁。shì jiān líng wù miào nán cè,yī qì zhǎng cún tiān dì rén。
巍巍堂下万休戚,左右冷眼时笑颦。wēi wēi táng xià wàn xiū qī,zuǒ yòu lěng yǎn shí xiào pín。
或然一念私欲胜,垂垂二老能相嗔。huò rán yī niàn sī yù shèng,chuí chuí èr lǎo néng xiāng chēn。
起居出入知所敬,愿言共保千千春。qǐ jū chū rù zhī suǒ jìng,yuàn yán gòng bǎo qiān qiān chūn。

侍伯兄宿履庵即事呈本老

王柏

朔风萧骚霜正浓,追随雁影来城东。shuò fēng xiāo sāo shuāng zhèng nóng,zhuī suí yàn yǐng lái chéng dōng。
楼阁宝门八字启,一超径入青莲宫。lóu gé bǎo mén bā zì qǐ,yī chāo jìng rù qīng lián gōng。
老师槌拂活泼泼,临机一喝开盲聋。lǎo shī chuí fú huó pō pō,lín jī yī hē kāi máng lóng。
舌根拖地无死句,何曾一字粘虚空。shé gēn tuō dì wú sǐ jù,hé céng yī zì zhān xū kōng。
管带忘怀闻妙义,豁然暗与吾道通。guǎn dài wàng huái wén miào yì,huō rán àn yǔ wú dào tōng。
诸方善人忽聚散,黄昏方打斋时钟。zhū fāng shàn rén hū jù sàn,huáng hūn fāng dǎ zhāi shí zhōng。
明极堂前吞个枣,画灰炉畔捉条龙。míng jí táng qián tūn gè zǎo,huà huī lú pàn zhuō tiáo lóng。
须臾八万四千偈,尽在蒲团默坐中。xū yú bā wàn sì qiān jì,jǐn zài pú tuán mò zuò zhōng。

拍手行

王柏

五云缥缈护天关,舆金辇宝来如山。wǔ yún piāo miǎo hù tiān guān,yú jīn niǎn bǎo lái rú shān。
上有封题三道印,多是中朝清要官。shàng yǒu fēng tí sān dào yìn,duō shì zhōng cháo qīng yào guān。
一膏一缕尽民命,荆棰新痕蚀旧瘢。yī gāo yī lǚ jǐn mín mìng,jīng chuí xīn hén shí jiù bān。
东麾西节步霄汉,公私赤立生意悭。dōng huī xī jié bù xiāo hàn,gōng sī chì lì shēng yì qiān。
年谷丰时无盖藏,那禁水旱相摧残。nián gǔ fēng shí wú gài cáng,nà jìn shuǐ hàn xiāng cuī cán。
黄馘槁项卧沟壑,獾奴狼子生狂贪。huáng guó gǎo xiàng wò gōu hè,huān nú láng zi shēng kuáng tān。
辍耕太息鸿鹄志,乘牛读史需时艰。chuò gēng tài xī hóng gǔ zhì,chéng niú dú shǐ xū shí jiān。
忽如妖禽啸清晓,泥丸初不劳惊弹。hū rú yāo qín xiào qīng xiǎo,ní wán chū bù láo jīng dàn。
何人把玩张声势,直令聚蚋奔醯酸。hé rén bǎ wán zhāng shēng shì,zhí lìng jù ruì bēn xī suān。
竹兵乌合本儿戏,伍籍久蠹心先寒。zhú bīng wū hé běn ér xì,wǔ jí jiǔ dù xīn xiān hán。
吁嗟身世狭于掌,北望神京双泪潸。xū jiē shēn shì xiá yú zhǎng,běi wàng shén jīng shuāng lèi shān。
国家有纪谁敢犯,济彼德惠防民奸。guó jiā yǒu jì shuí gǎn fàn,jì bǐ dé huì fáng mín jiān。
何曾假借污暴手,病入心膂何时安。hé céng jiǎ jiè wū bào shǒu,bìng rù xīn lǚ hé shí ān。
堂堂正气不久熄,自古东南多造端。táng táng zhèng qì bù jiǔ xī,zì gǔ dōng nán duō zào duān。
谁出华山拍手笑,袖中三尺山河宽。shuí chū huá shān pāi shǒu xiào,xiù zhōng sān chǐ shān hé kuān。

黄华歌

王柏

太极动兮两仪分,四序纲领秋与春。tài jí dòng xī liǎng yí fēn,sì xù gāng lǐng qiū yǔ chūn。
机缄密运乎三百六十五度之外,浩浩万物资生成。jī jiān mì yùn hū sān bǎi liù shí wǔ dù zhī wài,hào hào wàn wù zī shēng chéng。
清明纯淑不易遇,间禀英气俱异人。qīng míng chún shū bù yì yù,jiān bǐng yīng qì jù yì rén。
堂堂忠定公,独得东方仁。táng táng zhōng dìng gōng,dú dé dōng fāng rén。
维持帝出震,嵩岱钟精神。wéi chí dì chū zhèn,sōng dài zhōng jīng shén。
定策庆元初,皇宋二百四十年社稷归经纶。dìng cè qìng yuán chū,huáng sòng èr bǎi sì shí nián shè jì guī jīng lún。
肆我东阳侯,独得金天晶。sì wǒ dōng yáng hóu,dú dé jīn tiān jīng。
兑正秋兮万宝说,宗星夜挟长庚精。duì zhèng qiū xī wàn bǎo shuō,zōng xīng yè xié zhǎng gēng jīng。
扶圭缀组真相种,来与十有四叶天子苏寰瀛。fú guī zhuì zǔ zhēn xiāng zhǒng,lái yǔ shí yǒu sì yè tiān zi sū huán yíng。
春生秋杀造化功始备,前辉后映行见旗常新。chūn shēng qiū shā zào huà gōng shǐ bèi,qián huī hòu yìng xíng jiàn qí cháng xīn。
炯炯御屏上,高揭刺史名。jiǒng jiǒng yù píng shàng,gāo jiē cì shǐ míng。
仁风霭四郡,溪山草木俱被循良声。rén fēng ǎi sì jùn,xī shān cǎo mù jù bèi xún liáng shēng。
须女晓浮南极瑞,山光水气腾祥云。xū nǚ xiǎo fú nán jí ruì,shān guāng shuǐ qì téng xiáng yún。
百姓欣欣有喜色,一步拜手祈松椿。bǎi xìng xīn xīn yǒu xǐ sè,yī bù bài shǒu qí sōng chūn。
日君焕赫停宝驭,月妃婐?留文茵。rì jūn huàn hè tíng bǎo yù,yuè fēi wǒ liú wén yīn。
金风玉露澄象纬,洞洞下鉴民之情。jīn fēng yù lù chéng xiàng wěi,dòng dòng xià jiàn mín zhī qíng。
一祝吾侯早归绛阙佐明主,坐使天下风俗还真淳。yī zhù wú hóu zǎo guī jiàng quē zuǒ míng zhǔ,zuò shǐ tiān xià fēng sú hái zhēn chún。
再祝吾侯多男子,森森兰玉盈阶庭。zài zhù wú hóu duō nán zi,sēn sēn lán yù yíng jiē tíng。
三祝吾侯春秋八千岁,琼浆玉斝长对黄华斟。sān zhù wú hóu chūn qiū bā qiān suì,qióng jiāng yù jiǎ zhǎng duì huáng huá zhēn。

竹石屏歌谢遁泽

王柏

好古博雅时遁泽,往岁赠我墨图柏。hǎo gǔ bó yǎ shí dùn zé,wǎng suì zèng wǒ mò tú bǎi。
今年揆予初度临,又复持赠竹石屏。jīn nián kuí yǔ chū dù lín,yòu fù chí zèng zhú shí píng。
柏以祝我老,竹以坚我心。bǎi yǐ zhù wǒ lǎo,zhú yǐ jiān wǒ xīn。
长歌短歌先后发,书室夜夜生光荧。zhǎng gē duǎn gē xiān hòu fā,shū shì yè yè shēng guāng yíng。
君才固磊落,爱我何独深。jūn cái gù lěi luò,ài wǒ hé dú shēn。
此石不知出何地,来自紫阳夫子门。cǐ shí bù zhī chū hé dì,lái zì zǐ yáng fū zi mén。
紫阳缘督两授受,谓宜永作传家珍。zǐ yáng yuán dū liǎng shòu shòu,wèi yí yǒng zuò chuán jiā zhēn。
所宝又有大于此,馀光委照非其人。suǒ bǎo yòu yǒu dà yú cǐ,yú guāng wěi zhào fēi qí rén。
以我所愿紫阳学,以我生作石笋孙。yǐ wǒ suǒ yuàn zǐ yáng xué,yǐ wǒ shēng zuò shí sǔn sūn。
石笋固宜有石竹,笋竹生成同一根。shí sǔn gù yí yǒu shí zhú,sǔn zhú shēng chéng tóng yī gēn。
当时竹上岁寒句,先达难赏流传今。dāng shí zhú shàng suì hán jù,xiān dá nán shǎng liú chuán jīn。
去年忽得紫阳岁寒字,如约屏石来同盟。qù nián hū dé zǐ yáng suì hán zì,rú yuē píng shí lái tóng méng。
朝夕敛身对二妙,俨然拱侍沧洲之竹林,寓物敬慕度义全幽贞。cháo xī liǎn shēn duì èr miào,yǎn rán gǒng shì cāng zhōu zhī zhú lín,yù wù jìng mù dù yì quán yōu zhēn。
不有畏友相勉励,安得准绳磨琢箴。bù yǒu wèi yǒu xiāng miǎn lì,ān dé zhǔn shéng mó zuó zhēn。
句中雅意已佩服,石中有竹谁能评。jù zhōng yǎ yì yǐ pèi fú,shí zhōng yǒu zhú shuí néng píng。
欧梅苏范六君子,绝识雄辨万口称。ōu méi sū fàn liù jūn zi,jué shí xióng biàn wàn kǒu chēng。
珠犀砂玉亦似矣,仿佛未得此理真。zhū xī shā yù yì shì yǐ,fǎng fú wèi dé cǐ lǐ zhēn。
顾我生既晚,欲说口已喑。gù wǒ shēng jì wǎn,yù shuō kǒu yǐ yīn。
造化发育固难测,尝闻古有刚柔分。zào huà fā yù gù nán cè,cháng wén gǔ yǒu gāng róu fēn。
柔土既发万物之生气,刚土故涵万物之阴精。róu tǔ jì fā wàn wù zhī shēng qì,gāng tǔ gù hán wàn wù zhī yīn jīng。
人之所见自有限,熟识万象俱妙凝。rén zhī suǒ jiàn zì yǒu xiàn,shú shí wàn xiàng jù miào níng。
此非物之影,真是竹之形。cǐ fēi wù zhī yǐng,zhēn shì zhú zhī xíng。
遗梢坠叶积于土,土化为石竹自存。yí shāo zhuì yè jī yú tǔ,tǔ huà wèi shí zhú zì cún。
生物不随凝结变,请观琥珀与水晶。shēng wù bù suí níng jié biàn,qǐng guān hǔ pò yǔ shuǐ jīng。
我疑此石生渭滨,土石变化岁一层。wǒ yí cǐ shí shēng wèi bīn,tǔ shí biàn huà suì yī céng。
岁岁层层应万状,直欲尽磨翠壁铺作千亩帐。suì suì céng céng yīng wàn zhuàng,zhí yù jǐn mó cuì bì pù zuò qiān mǔ zhàng。

和希夷木犀韵

王柏

秋来望月如水犀,忽有香风鼻观吹。qiū lái wàng yuè rú shuǐ xī,hū yǒu xiāng fēng bí guān chuī。
遍寻不得见花面,若得见花敢轻贱。biàn xún bù dé jiàn huā miàn,ruò dé jiàn huā gǎn qīng jiàn。
徐徐步转墙角来,草色芊芊一径开。xú xú bù zhuǎn qiáng jiǎo lái,cǎo sè qiān qiān yī jìng kāi。
俨然嘉树奠南服,环佩锵锵万圭绿。yǎn rán jiā shù diàn nán fú,huán pèi qiāng qiāng wàn guī lǜ。
阳艳多情不敢媒,平生偶与西风熟。yáng yàn duō qíng bù gǎn méi,píng shēng ǒu yǔ xī fēng shú。
皇天清则土方真,耿耿谁如受命独。huáng tiān qīng zé tǔ fāng zhēn,gěng gěng shuí rú shòu mìng dú。
三闾愁兮洞庭波,辛荪兰芷方并蓄。sān lǘ chóu xī dòng tíng bō,xīn sūn lán zhǐ fāng bìng xù。
只有淮南招隐句,攀缘千古资膏馥。zhǐ yǒu huái nán zhāo yǐn jù,pān yuán qiān gǔ zī gāo fù。
希夷雅好异于是,万斛清香金一粟。xī yí yǎ hǎo yì yú shì,wàn hú qīng xiāng jīn yī sù。
曜灵西征易侵寻,绿鬓朱颜不待人。yào líng xī zhēng yì qīn xún,lǜ bìn zhū yán bù dài rén。
秋花不比春花早,开到秋花也是春。qiū huā bù bǐ chūn huā zǎo,kāi dào qiū huā yě shì chūn。
吟花弄叶何时足,年少须臾成老宿。yín huā nòng yè hé shí zú,nián shǎo xū yú chéng lǎo sù。
一根生意贵栽培,力到自然文郁郁。yī gēn shēng yì guì zāi péi,lì dào zì rán wén yù yù。
君不见岩花独步秋叶中,穿天出月莫敢相过从。jūn bù jiàn yán huā dú bù qiū yè zhōng,chuān tiān chū yuè mò gǎn xiāng guò cóng。

和易岩春雪韵

王柏

腊前雷,春半雪。là qián léi,chūn bàn xuě。
颠倒失其时,相去逾一月。diān dào shī qí shí,xiāng qù yú yī yuè。
一月不争多,燠寒异厥罚。yī yuè bù zhēng duō,yù hán yì jué fá。
垤户当坚凝,阳气乃舒发。dié hù dāng jiān níng,yáng qì nǎi shū fā。
草木既萌动,龙蛇起窟穴。cǎo mù jì méng dòng,lóng shé qǐ kū xué。
万物欣向荣,狞风夜狂悖。wàn wù xīn xiàng róng,níng fēng yè kuáng bèi。
晓鸡噤不鸣,但见窗间白。xiǎo jī jìn bù míng,dàn jiàn chuāng jiān bái。
战慄起推户,琼瑶已几尺。zhàn lì qǐ tuī hù,qióng yáo yǐ jǐ chǐ。
陋巷书生釜不烟,关河甲士冰到骨。lòu xiàng shū shēng fǔ bù yān,guān hé jiǎ shì bīng dào gǔ。
俯仰天地间,芽甲尽摧折。fǔ yǎng tiān dì jiān,yá jiǎ jǐn cuī zhé。
万境寂无声,群动亦僵裂。wàn jìng jì wú shēng,qún dòng yì jiāng liè。
当其怀煦煦,蠢蠢竞欢悦。dāng qí huái xù xù,chǔn chǔn jìng huān yuè。

和立斋抱膝吟三章

王柏

帝腹加顽足,上干天象速。dì fù jiā wán zú,shàng gàn tiān xiàng sù。
造膝论当世,从容金殿旭。zào xī lùn dāng shì,cóng róng jīn diàn xù。
人生莫不有行藏,谁把行藏较短长。rén shēng mò bù yǒu xíng cáng,shuí bǎ xíng cáng jiào duǎn zhǎng。
要识行藏无所为,时哉出处总辉光。yào shí xíng cáng wú suǒ wèi,shí zāi chū chù zǒng huī guāng。

和立斋抱膝吟三章

王柏

谁卧草庐中,能耑一壑风。shuí wò cǎo lú zhōng,néng duān yī hè fēng。
当时天地闭,豪杰不相容。dāng shí tiān dì bì,háo jié bù xiāng róng。
中原河岳应如旧,虎豹出没非人有。zhōng yuán hé yuè yīng rú jiù,hǔ bào chū méi fēi rén yǒu。
只今不是龙卧时,自是君才掣君肘。zhǐ jīn bù shì lóng wò shí,zì shì jūn cái chè jūn zhǒu。

和立斋抱膝吟三章

王柏

山泽两癯叟,交情几昏晓。shān zé liǎng qú sǒu,jiāo qíng jǐ hūn xiǎo。
拥衾风雪夜,奇论互倾倒。yōng qīn fēng xuě yè,qí lùn hù qīng dào。
妙处不尽千张纸,直到无言忘寤寐。miào chù bù jǐn qiān zhāng zhǐ,zhí dào wú yán wàng wù mèi。
如何漏泄此高吟,一洒龙蛇骇尘世。rú hé lòu xiè cǐ gāo yín,yī sǎ lóng shé hài chén shì。

和易岩木犀韵

王柏

秋光未为老,老桂开墙隈。qiū guāng wèi wèi lǎo,lǎo guì kāi qiáng wēi。
虽与春风背,依吐心未灰。suī yǔ chūn fēng bèi,yī tǔ xīn wèi huī。
香浮玉宇远,体破金粟微。xiāng fú yù yǔ yuǎn,tǐ pò jīn sù wēi。
诗翁被花恼,深夜灯重吹。shī wēng bèi huā nǎo,shēn yè dēng zhòng chuī。
今朝恰重九,更泻茱萸卮。jīn cháo qià zhòng jiǔ,gèng xiè zhū yú zhī。
霜螯未堪把,菊蕊青满畦。shuāng áo wèi kān bǎ,jú ruǐ qīng mǎn qí。
景物自冉冉,气候犹迟迟。jǐng wù zì rǎn rǎn,qì hòu yóu chí chí。
对花莫冷淡,行乐姑随时。duì huā mò lěng dàn,xíng lè gū suí shí。
清欢既易遇,不饮复何为。qīng huān jì yì yù,bù yǐn fù hé wèi。
兄弟琴瑟合,子侄鸿雁随。xiōng dì qín sè hé,zi zhí hóng yàn suí。
月明人影散,泚笔赓新诗。yuè míng rén yǐng sàn,cǐ bǐ gēng xīn shī。
诗力籋天马,不可衔勒羁。shī lì niè tiān mǎ,bù kě xián lēi jī。
诗坛峻极谢推毂,莫学檀公三十六。shī tán jùn jí xiè tuī gǔ,mò xué tán gōng sān shí liù。

和叔崇

王柏

人心乘气机,投闲肆驰逐。rén xīn chéng qì jī,tóu xián sì chí zhú。
飞天忽沦渊,忘生以徇欲。fēi tiān hū lún yuān,wàng shēng yǐ xùn yù。
大而名节丧,甚者邦家覆。dà ér míng jié sàng,shén zhě bāng jiā fù。
一狂方寸乱,一安万事足。yī kuáng fāng cùn luàn,yī ān wàn shì zú。
箪瓢乐陋巷,粱肉怕书腹。dān piáo lè lòu xiàng,liáng ròu pà shū fù。
平时工用深,举动自绝俗。píng shí gōng yòng shēn,jǔ dòng zì jué sú。
伥伥无所守,有为皆碌碌。chāng chāng wú suǒ shǒu,yǒu wèi jiē lù lù。
一堕荆榛中,终身困踯躅。yī duò jīng zhēn zhōng,zhōng shēn kùn zhí zhú。
世事岂有常,乌可执卷赎。shì shì qǐ yǒu cháng,wū kě zhí juǎn shú。
学问在我毋自弃,富贵在天毋自辱。xué wèn zài wǒ wú zì qì,fù guì zài tiān wú zì rǔ。

和立斋元日韵

王柏

之子善游远,西征酹欧阳。zhī zi shàn yóu yuǎn,xī zhēng lèi ōu yáng。
亹亹岁月换,作诗思故乡。wěi wěi suì yuè huàn,zuò shī sī gù xiāng。
老我绝世念,孤灯耿寒光。lǎo wǒ jué shì niàn,gū dēng gěng hán guāng。
坐对三古书,绎绎搴纯英。zuò duì sān gǔ shū,yì yì qiān chún yīng。
天地时一泰,吾道何时昌。tiān dì shí yī tài,wú dào hé shí chāng。
莫以一日腴,博此千载香。mò yǐ yī rì yú,bó cǐ qiān zài xiāng。
苟不新厥德,正亦王春常。gǒu bù xīn jué dé,zhèng yì wáng chūn cháng。
只今自煮一斗酒,待子醉我琴书旁。zhǐ jīn zì zhǔ yī dòu jiǔ,dài zi zuì wǒ qín shū páng。